Khi chúng ta nhìn lại lịch sử thì thông thường sẽ nhận ra. Dưới dòng thác cuồn cuộn của lịch sử, cho dù người lãnh tụ có anh minh hơn đi nữa cũng không thể tránh khỏi đầu não mơ màng. (Đế quốc biên niên sử trang 35 quyển 7 - thời đại La Lan) Bây giờ là thời điểm sau giờ ngọ trong một ngày hè nóng bức. Trên bầu trời, mặt trời chói chang vẫn vô tình tỏa sức nóng. Vì phải nghênh tiếp khải hoàn nghi thức. Ngồi trên ngựa, vô số cận vệ quân mặc tiên hồng khải giáp ( khải giáp đỏ thắm ) đã phong tỏa bến cảng ngoại bất xuất nội bất nhập. Mà ở cách ngoài cửa bến cảng hơn một trăm bước, đám binh lính sứt đầu mẻ trán của sở trị an đế đô đang sử ra toàn bộ sức lực của mình, bọn họ rất nhiều người quần áo bị rách tả tơi. Những quân hàm quân hiệu vốn sáng lấp lánh cũng đã bị giật rơi cả rồi, ngay cả giày cũng đều bị tuột rơi đâu mất. Khiến cho hơn một ngàn binh lính phải duy trì trị an bên ngoài bến cảng khổ sở chính là hơn năm vạn đế đô thị dân cuồng nhiệt vây xem. Đám thị dân nhiệt tình tràn trề…
Chương 641: Băng hà một cách “sỉ nhục”
Ác Ma Pháp TắcTác giả: Khiêu VũTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpKhi chúng ta nhìn lại lịch sử thì thông thường sẽ nhận ra. Dưới dòng thác cuồn cuộn của lịch sử, cho dù người lãnh tụ có anh minh hơn đi nữa cũng không thể tránh khỏi đầu não mơ màng. (Đế quốc biên niên sử trang 35 quyển 7 - thời đại La Lan) Bây giờ là thời điểm sau giờ ngọ trong một ngày hè nóng bức. Trên bầu trời, mặt trời chói chang vẫn vô tình tỏa sức nóng. Vì phải nghênh tiếp khải hoàn nghi thức. Ngồi trên ngựa, vô số cận vệ quân mặc tiên hồng khải giáp ( khải giáp đỏ thắm ) đã phong tỏa bến cảng ngoại bất xuất nội bất nhập. Mà ở cách ngoài cửa bến cảng hơn một trăm bước, đám binh lính sứt đầu mẻ trán của sở trị an đế đô đang sử ra toàn bộ sức lực của mình, bọn họ rất nhiều người quần áo bị rách tả tơi. Những quân hàm quân hiệu vốn sáng lấp lánh cũng đã bị giật rơi cả rồi, ngay cả giày cũng đều bị tuột rơi đâu mất. Khiến cho hơn một ngàn binh lính phải duy trì trị an bên ngoài bến cảng khổ sở chính là hơn năm vạn đế đô thị dân cuồng nhiệt vây xem. Đám thị dân nhiệt tình tràn trề… Hoàng đế bệ hạ đương nhiệm vĩ đại của La Lan đế quốc, Augustin VI... băng hà?Tin tức kia từ miệng Thần hoàng tử nói ra, vị... Nhiếp Chính vương này khí sắc phi thường âm trầm, khuôn mặt không còn chút máu, trắng gần như trong suốt.Đỗ Duy lập tức ý thức được sự nghiêm trọng của vấn đề!Thậm chí theo bản năng hắn còn quay đầu lại nhìn thoáng qua cỗ xe ngựa của mình. Thực ra, sau khi nhận được tin khẩn cấp của thần hoàng tử, Đỗ Duy lập tức mang theo một nhóm ma pháp dược tề cực kỳ trân quý, vội vàng đến đế đô. Hắn cho rằng, có lẽ dựa vào tài nghệ tinh thông ma pháp dược tề của mình, có lẽ còn có thể khiến lão hoàng đế sống thêm một thời gian ngắn.Nhưng...Nhưng... lão già nầy, đã chết?Đã từng… lão hoàng đế đã từng bá chủ cả đại lục mấy chục năm, đã từng phát động chiến tranh Tây Bắc lần đầu tiên cùng quá nhiều lần chi phí cho chiến sự Nam Dương, vì để biểu hiện võ công của mình mà mấy lần đều tổ chức nghi thức chiến thắng khổng lồ… đã chết? Người chỉ vì muốn chiến thuyền chạy tới bến cảng tại đế đô để tuyên dương công tích vĩ đại của mình mà không tiếc quân phí đế quốc, đem Lan Thương - Đại Vận hà mở rộng cả trăm dặm… đã chết?Có lẽ theo tình cảm mà nói, Đỗ Duy đối với hoàng đế Augustin VI không hề bất cứ hảo cảm gì. Hơn nữa, công bằng mà nói, lão già này đã đem đến cho đế quốc một cục diện rối rắm, thật sự không phải là đế vương anh minh.Ngoại trừ thành công vĩ đại ra, lão cũng là kẻ ham muốn quyền lực một cách điên cuồng.Lão tại vị mấy chục năm, khiến cho quân phí hao hụt vô số. Làm cho đế quốc lâm vào khủng hoảng tài chính, thay đổi mấy đời tài chính đại thần, phát động quá nhiều những cuộc chiến tranh vô nghĩa… dường như lão cảm thấy vẫn không đủ.Trong lúc lão tại vị, thuế má của bình dân trong đế quốc tăng lên vài lần. Đến Phương Nam giàu có phong phú cũng có chút suy chuyển. Chẳng qua trong khi lão tại vị, tại đế quốc, ngành buôn bán nô lệ cực kỳ hưng thịnh.Ngay cả chuyện làm cha thì lão cũng thất bại. Đứa con lớn phản lại lão, đứa nhỏ thì không cùng chí hướng với lão.Một hoàng đế như vậy, có lẽ nhiều người sẽ nói "chết sớm lại tốt!"Nhưng đối với Đỗ Duy, đối với Thần hoàng tử mà nói, lão không thể, không thể chết được. Nguồn truyện:Ít nhất tại thời điểm này thì không thể chết.***Trải qua cuộc chính biến 3 năm trước, sau khi Augustin VI bị hoàng tử Thần đoạt quyền. Lão già này trên danh nghĩa đã biến thành chiêu bài - giống như ban đầu, để trấn áp đứa con lớn mà sử dụng đứa nhỏ làm bia đỡ đạn.Chân chính chúa tể của đế quốc là Thần hoàng tử. Tất cả quyền lực của đế quốc đã được Thần hoàng tử sớm thâu tóm trong tay.Nhưng, ngay cả khi là con rối, Augustin VI còn sống trên thế giới này đối với Thần hoàng tử vẫn có ý nghĩa to lớn.Tại cuộc chính biến ngày đó, Quang Minh thần điện đột nhiên quay giáo, ủng hộ Thần hoàng tử. Đổi lại, gần đây Thần hoàng tử đón nhận lễ rửa tội của Giáo hoàng và tôn Giáo hoàng làm giáo phụ (cha đỡ đầu). Đối với Giáo hội mà nói, đây là một thắng lợi lớn trong cuộc chiến giữa hoàng quyền và thần quyền. Chỉ cần ngẫm lại, một vị hoàng đế của đế quốc khúm núm xưng Giáo hoàng làm giáo phụ…Nhưng sau khi hoàng tử Thần lén lút thổ lộ cõi lòng với Đỗ Duy, hắn đã lập thệ với dân chúng là không muốn làm hoàng đế.Dưới tình huống như vậy, Giáo hội cũng không biết Nhiếp Chính vương toan tính như thế nào!Theo lẽ thường, Thần hoàng tử ngồi trên ngai vàng hiện nay là Nhiếp Chính vương. Đơn giản là vì lão hoàng đến còn chưa chết, chỉ cần lão hoàng đế chết, như vậy vương miện đương nhiên sẽ được đặt lên đầu của hắn.Thậm chí có vài tên tiểu nhân lòng dạ đen tối cũng sẽ nghĩ "Nói không chừng ngày nào đó, vị thanh thiên Nhiếp Chính vương sẽ sử dụng thủ đoạn mà "xử" lão hoàng đế, sau đó điềm nhiên lên ngôi.Nhưng chỉ có Đỗ Duy và một số người mới hiểu được tâm tư cùng kế hoạch của Thần hoàng tử."… Lão hoàng đế vẫn một mực gây áp lực đối với Quang Minh giáo hội."Thực ra Thần hoàng tử tính toán rất tốt…"Qua mười mấy năm, địa vị của mình đã vững, bản thân cũng đã nắm được quyền lực. Sau khi hoàng quyền vững chắc, quân đội, chính trị tất cả đều kiên cố thì có thể không cần lo lắng đối với Giáo hội."Cớ này hiện nay đã không còn, vấn đề khẩn cấp hiện nay là… ngôi vị hoàng đế sẽ làm sao đây?
Hoàng đế bệ hạ đương nhiệm vĩ đại của La Lan đế quốc, Augustin VI... băng hà?
Tin tức kia từ miệng Thần hoàng tử nói ra, vị... Nhiếp Chính vương này khí sắc phi thường âm trầm, khuôn mặt không còn chút máu, trắng gần như trong suốt.
Đỗ Duy lập tức ý thức được sự nghiêm trọng của vấn đề!
Thậm chí theo bản năng hắn còn quay đầu lại nhìn thoáng qua cỗ xe ngựa của mình. Thực ra, sau khi nhận được tin khẩn cấp của thần hoàng tử, Đỗ Duy lập tức mang theo một nhóm ma pháp dược tề cực kỳ trân quý, vội vàng đến đế đô. Hắn cho rằng, có lẽ dựa vào tài nghệ tinh thông ma pháp dược tề của mình, có lẽ còn có thể khiến lão hoàng đế sống thêm một thời gian ngắn.
Nhưng...
Nhưng... lão già nầy, đã chết?
Đã từng… lão hoàng đế đã từng bá chủ cả đại lục mấy chục năm, đã từng phát động chiến tranh Tây Bắc lần đầu tiên cùng quá nhiều lần chi phí cho chiến sự Nam Dương, vì để biểu hiện võ công của mình mà mấy lần đều tổ chức nghi thức chiến thắng khổng lồ… đã chết? Người chỉ vì muốn chiến thuyền chạy tới bến cảng tại đế đô để tuyên dương công tích vĩ đại của mình mà không tiếc quân phí đế quốc, đem Lan Thương - Đại Vận hà mở rộng cả trăm dặm… đã chết?
Có lẽ theo tình cảm mà nói, Đỗ Duy đối với hoàng đế Augustin VI không hề bất cứ hảo cảm gì. Hơn nữa, công bằng mà nói, lão già này đã đem đến cho đế quốc một cục diện rối rắm, thật sự không phải là đế vương anh minh.
Ngoại trừ thành công vĩ đại ra, lão cũng là kẻ ham muốn quyền lực một cách điên cuồng.
Lão tại vị mấy chục năm, khiến cho quân phí hao hụt vô số. Làm cho đế quốc lâm vào khủng hoảng tài chính, thay đổi mấy đời tài chính đại thần, phát động quá nhiều những cuộc chiến tranh vô nghĩa… dường như lão cảm thấy vẫn không đủ.
Trong lúc lão tại vị, thuế má của bình dân trong đế quốc tăng lên vài lần. Đến Phương Nam giàu có phong phú cũng có chút suy chuyển. Chẳng qua trong khi lão tại vị, tại đế quốc, ngành buôn bán nô lệ cực kỳ hưng thịnh.
Ngay cả chuyện làm cha thì lão cũng thất bại. Đứa con lớn phản lại lão, đứa nhỏ thì không cùng chí hướng với lão.
Một hoàng đế như vậy, có lẽ nhiều người sẽ nói "chết sớm lại tốt!"
Nhưng đối với Đỗ Duy, đối với Thần hoàng tử mà nói, lão không thể, không thể chết được. Nguồn truyện:
Ít nhất tại thời điểm này thì không thể chết.
***
Trải qua cuộc chính biến 3 năm trước, sau khi Augustin VI bị hoàng tử Thần đoạt quyền. Lão già này trên danh nghĩa đã biến thành chiêu bài - giống như ban đầu, để trấn áp đứa con lớn mà sử dụng đứa nhỏ làm bia đỡ đạn.
Chân chính chúa tể của đế quốc là Thần hoàng tử. Tất cả quyền lực của đế quốc đã được Thần hoàng tử sớm thâu tóm trong tay.
Nhưng, ngay cả khi là con rối, Augustin VI còn sống trên thế giới này đối với Thần hoàng tử vẫn có ý nghĩa to lớn.
Tại cuộc chính biến ngày đó, Quang Minh thần điện đột nhiên quay giáo, ủng hộ Thần hoàng tử. Đổi lại, gần đây Thần hoàng tử đón nhận lễ rửa tội của Giáo hoàng và tôn Giáo hoàng làm giáo phụ (cha đỡ đầu). Đối với Giáo hội mà nói, đây là một thắng lợi lớn trong cuộc chiến giữa hoàng quyền và thần quyền. Chỉ cần ngẫm lại, một vị hoàng đế của đế quốc khúm núm xưng Giáo hoàng làm giáo phụ…
Nhưng sau khi hoàng tử Thần lén lút thổ lộ cõi lòng với Đỗ Duy, hắn đã lập thệ với dân chúng là không muốn làm hoàng đế.
Dưới tình huống như vậy, Giáo hội cũng không biết Nhiếp Chính vương toan tính như thế nào!
Theo lẽ thường, Thần hoàng tử ngồi trên ngai vàng hiện nay là Nhiếp Chính vương. Đơn giản là vì lão hoàng đến còn chưa chết, chỉ cần lão hoàng đế chết, như vậy vương miện đương nhiên sẽ được đặt lên đầu của hắn.
Thậm chí có vài tên tiểu nhân lòng dạ đen tối cũng sẽ nghĩ "Nói không chừng ngày nào đó, vị thanh thiên Nhiếp Chính vương sẽ sử dụng thủ đoạn mà "xử" lão hoàng đế, sau đó điềm nhiên lên ngôi.
Nhưng chỉ có Đỗ Duy và một số người mới hiểu được tâm tư cùng kế hoạch của Thần hoàng tử.
"… Lão hoàng đế vẫn một mực gây áp lực đối với Quang Minh giáo hội."
Thực ra Thần hoàng tử tính toán rất tốt…
"Qua mười mấy năm, địa vị của mình đã vững, bản thân cũng đã nắm được quyền lực. Sau khi hoàng quyền vững chắc, quân đội, chính trị tất cả đều kiên cố thì có thể không cần lo lắng đối với Giáo hội."
Cớ này hiện nay đã không còn, vấn đề khẩn cấp hiện nay là… ngôi vị hoàng đế sẽ làm sao đây?
Ác Ma Pháp TắcTác giả: Khiêu VũTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpKhi chúng ta nhìn lại lịch sử thì thông thường sẽ nhận ra. Dưới dòng thác cuồn cuộn của lịch sử, cho dù người lãnh tụ có anh minh hơn đi nữa cũng không thể tránh khỏi đầu não mơ màng. (Đế quốc biên niên sử trang 35 quyển 7 - thời đại La Lan) Bây giờ là thời điểm sau giờ ngọ trong một ngày hè nóng bức. Trên bầu trời, mặt trời chói chang vẫn vô tình tỏa sức nóng. Vì phải nghênh tiếp khải hoàn nghi thức. Ngồi trên ngựa, vô số cận vệ quân mặc tiên hồng khải giáp ( khải giáp đỏ thắm ) đã phong tỏa bến cảng ngoại bất xuất nội bất nhập. Mà ở cách ngoài cửa bến cảng hơn một trăm bước, đám binh lính sứt đầu mẻ trán của sở trị an đế đô đang sử ra toàn bộ sức lực của mình, bọn họ rất nhiều người quần áo bị rách tả tơi. Những quân hàm quân hiệu vốn sáng lấp lánh cũng đã bị giật rơi cả rồi, ngay cả giày cũng đều bị tuột rơi đâu mất. Khiến cho hơn một ngàn binh lính phải duy trì trị an bên ngoài bến cảng khổ sở chính là hơn năm vạn đế đô thị dân cuồng nhiệt vây xem. Đám thị dân nhiệt tình tràn trề… Hoàng đế bệ hạ đương nhiệm vĩ đại của La Lan đế quốc, Augustin VI... băng hà?Tin tức kia từ miệng Thần hoàng tử nói ra, vị... Nhiếp Chính vương này khí sắc phi thường âm trầm, khuôn mặt không còn chút máu, trắng gần như trong suốt.Đỗ Duy lập tức ý thức được sự nghiêm trọng của vấn đề!Thậm chí theo bản năng hắn còn quay đầu lại nhìn thoáng qua cỗ xe ngựa của mình. Thực ra, sau khi nhận được tin khẩn cấp của thần hoàng tử, Đỗ Duy lập tức mang theo một nhóm ma pháp dược tề cực kỳ trân quý, vội vàng đến đế đô. Hắn cho rằng, có lẽ dựa vào tài nghệ tinh thông ma pháp dược tề của mình, có lẽ còn có thể khiến lão hoàng đế sống thêm một thời gian ngắn.Nhưng...Nhưng... lão già nầy, đã chết?Đã từng… lão hoàng đế đã từng bá chủ cả đại lục mấy chục năm, đã từng phát động chiến tranh Tây Bắc lần đầu tiên cùng quá nhiều lần chi phí cho chiến sự Nam Dương, vì để biểu hiện võ công của mình mà mấy lần đều tổ chức nghi thức chiến thắng khổng lồ… đã chết? Người chỉ vì muốn chiến thuyền chạy tới bến cảng tại đế đô để tuyên dương công tích vĩ đại của mình mà không tiếc quân phí đế quốc, đem Lan Thương - Đại Vận hà mở rộng cả trăm dặm… đã chết?Có lẽ theo tình cảm mà nói, Đỗ Duy đối với hoàng đế Augustin VI không hề bất cứ hảo cảm gì. Hơn nữa, công bằng mà nói, lão già này đã đem đến cho đế quốc một cục diện rối rắm, thật sự không phải là đế vương anh minh.Ngoại trừ thành công vĩ đại ra, lão cũng là kẻ ham muốn quyền lực một cách điên cuồng.Lão tại vị mấy chục năm, khiến cho quân phí hao hụt vô số. Làm cho đế quốc lâm vào khủng hoảng tài chính, thay đổi mấy đời tài chính đại thần, phát động quá nhiều những cuộc chiến tranh vô nghĩa… dường như lão cảm thấy vẫn không đủ.Trong lúc lão tại vị, thuế má của bình dân trong đế quốc tăng lên vài lần. Đến Phương Nam giàu có phong phú cũng có chút suy chuyển. Chẳng qua trong khi lão tại vị, tại đế quốc, ngành buôn bán nô lệ cực kỳ hưng thịnh.Ngay cả chuyện làm cha thì lão cũng thất bại. Đứa con lớn phản lại lão, đứa nhỏ thì không cùng chí hướng với lão.Một hoàng đế như vậy, có lẽ nhiều người sẽ nói "chết sớm lại tốt!"Nhưng đối với Đỗ Duy, đối với Thần hoàng tử mà nói, lão không thể, không thể chết được. Nguồn truyện:Ít nhất tại thời điểm này thì không thể chết.***Trải qua cuộc chính biến 3 năm trước, sau khi Augustin VI bị hoàng tử Thần đoạt quyền. Lão già này trên danh nghĩa đã biến thành chiêu bài - giống như ban đầu, để trấn áp đứa con lớn mà sử dụng đứa nhỏ làm bia đỡ đạn.Chân chính chúa tể của đế quốc là Thần hoàng tử. Tất cả quyền lực của đế quốc đã được Thần hoàng tử sớm thâu tóm trong tay.Nhưng, ngay cả khi là con rối, Augustin VI còn sống trên thế giới này đối với Thần hoàng tử vẫn có ý nghĩa to lớn.Tại cuộc chính biến ngày đó, Quang Minh thần điện đột nhiên quay giáo, ủng hộ Thần hoàng tử. Đổi lại, gần đây Thần hoàng tử đón nhận lễ rửa tội của Giáo hoàng và tôn Giáo hoàng làm giáo phụ (cha đỡ đầu). Đối với Giáo hội mà nói, đây là một thắng lợi lớn trong cuộc chiến giữa hoàng quyền và thần quyền. Chỉ cần ngẫm lại, một vị hoàng đế của đế quốc khúm núm xưng Giáo hoàng làm giáo phụ…Nhưng sau khi hoàng tử Thần lén lút thổ lộ cõi lòng với Đỗ Duy, hắn đã lập thệ với dân chúng là không muốn làm hoàng đế.Dưới tình huống như vậy, Giáo hội cũng không biết Nhiếp Chính vương toan tính như thế nào!Theo lẽ thường, Thần hoàng tử ngồi trên ngai vàng hiện nay là Nhiếp Chính vương. Đơn giản là vì lão hoàng đến còn chưa chết, chỉ cần lão hoàng đế chết, như vậy vương miện đương nhiên sẽ được đặt lên đầu của hắn.Thậm chí có vài tên tiểu nhân lòng dạ đen tối cũng sẽ nghĩ "Nói không chừng ngày nào đó, vị thanh thiên Nhiếp Chính vương sẽ sử dụng thủ đoạn mà "xử" lão hoàng đế, sau đó điềm nhiên lên ngôi.Nhưng chỉ có Đỗ Duy và một số người mới hiểu được tâm tư cùng kế hoạch của Thần hoàng tử."… Lão hoàng đế vẫn một mực gây áp lực đối với Quang Minh giáo hội."Thực ra Thần hoàng tử tính toán rất tốt…"Qua mười mấy năm, địa vị của mình đã vững, bản thân cũng đã nắm được quyền lực. Sau khi hoàng quyền vững chắc, quân đội, chính trị tất cả đều kiên cố thì có thể không cần lo lắng đối với Giáo hội."Cớ này hiện nay đã không còn, vấn đề khẩn cấp hiện nay là… ngôi vị hoàng đế sẽ làm sao đây?