Tác giả:

A A A A A... Tiếng hét của một cô gái vọng ra từ một ngôi biệt thư sang trọng ở gần ngoại ô thành phố Luân Đôn (Anh), dọa chim chóc gần đó bay tán loạn. - Stop! - Hờ, và giờ là một chàng trai lên tiếng - Chị hai, bà chị định nướng đến bao giờ? Bốp! Cậu ta ăn ngay một cái gối vào mặt! Đơ 2 giây, cậu gỡ cái gối xuống, quát lên:" Chị hai, bà chị làm cái..." Bốp, lại ăn thêm cái gối nữa! Cô gái nằm trên giường hậm hực phủi đống bụi xuống, bất mãn:" Nhóc không gọi chị dậy bằng cách khác được à?" Cậu bĩu môi:" Gọi dăm ba câu thì bà chị làm ngơ, em chưa tạt cho chị xô nước là may đấy!" Nó liếc cậu một cái, úp mặt xuống gối, lầm bầm:" Đồ dã man!" Chợt, từ dưới nhà vọng lên tiếng "hét": - Nguyễn Hoàng Thiên Băng, Nguyễn Hoàng Thiên Nam, hai đứa xuống đây ẹ. Thiên Băng (thường gọi là Sophia) giật mình, lồm cồm bò xuống khỏi giường, liếc xéo thằng em đang đứng một bên nhe răng cười, nghiến răng:" Chị sẽ xử lí nhóc sau!" Nó mở cửa, uể oải lê xác xuống nhà. Nó nhìn một lượt hai người đang ngồi…

Chương 7: Chương 7: Đi shopping (3)

Học Viện Của Các Thiên ThầnTác giả: SophariaA A A A A... Tiếng hét của một cô gái vọng ra từ một ngôi biệt thư sang trọng ở gần ngoại ô thành phố Luân Đôn (Anh), dọa chim chóc gần đó bay tán loạn. - Stop! - Hờ, và giờ là một chàng trai lên tiếng - Chị hai, bà chị định nướng đến bao giờ? Bốp! Cậu ta ăn ngay một cái gối vào mặt! Đơ 2 giây, cậu gỡ cái gối xuống, quát lên:" Chị hai, bà chị làm cái..." Bốp, lại ăn thêm cái gối nữa! Cô gái nằm trên giường hậm hực phủi đống bụi xuống, bất mãn:" Nhóc không gọi chị dậy bằng cách khác được à?" Cậu bĩu môi:" Gọi dăm ba câu thì bà chị làm ngơ, em chưa tạt cho chị xô nước là may đấy!" Nó liếc cậu một cái, úp mặt xuống gối, lầm bầm:" Đồ dã man!" Chợt, từ dưới nhà vọng lên tiếng "hét": - Nguyễn Hoàng Thiên Băng, Nguyễn Hoàng Thiên Nam, hai đứa xuống đây ẹ. Thiên Băng (thường gọi là Sophia) giật mình, lồm cồm bò xuống khỏi giường, liếc xéo thằng em đang đứng một bên nhe răng cười, nghiến răng:" Chị sẽ xử lí nhóc sau!" Nó mở cửa, uể oải lê xác xuống nhà. Nó nhìn một lượt hai người đang ngồi…  Chỗ của Sophia thì thế nào nhỉ? " Chị ơi, cho em một ly kem dâu !" Nó hớn hở nói với chị bán hàng. Chị ấy mỉm cười nhìn nó:" Ừ, em đợi chị một tí !" Đang lúc nó đứng đợi thì một giong nói chua ngoa truyền tới:" Phục vụ, ột ly kem dâu. Nhanh lên, tôi không đợi được." Chị bán hàng có chút khó xử vì kem dâu trong tiệm chỉ còn một ly. Cuối cùng, chị đưa ly kem cho nó rồi quay sang người kia:" Xin lỗi quý khách, kem dâu trong tiệm chúng tôi đã hết rồi ạ !" Cô gái kia giận dữ quát lên:" Gì chứ? Có kem cho con nhỏ kia mà lại không có cho tôi sao? Tiệm này làm ăn kiểu gì thế hả? Có tin tôi làm mấy người sập tiệm không hả?" Nghe đến đây, chị bán hàng tái mặt, còn nó thì vô cùng bực bội, nó hướng cô gái kia nói:" Này cô, thế là đủ rồi đấy !" Lúc này, cô gái kia mới chú ý đến nó, thấy ly kem trên tay nó, cô ta nhếch miệng:" Ha, hóa ra cô là kẻ đã giành kem với tôi sao? Gan của cô xem ra cũng to đấy, cô biết tôi là ai không hả?" Nó cố nhịn để không xông lên cho con nhỏ kia một cái tát, hất hàm nói:" Cô là ai tôi không quan tâm, tôi chỉ muốn nhắc nhở cô là, cô không có quyền lớn lối ở đây, Nếu cô muốn la hét hay làm gì khác thì về nhà mà làm, đừng ở đây la lối om sòm làm mất hứng ăn uống của người khác. Cô đây là đang làm phiền người khác đấy, cô hiểu không?" Nó nói xong liên quay người bỏ đi, để mặc cô ta giận tím mặt nhưng không biết làm gì hơn. Cô ta quay sang giận dỗi với hắn:"  Anh, sao anh để cô ta ức hiếp em vậy?" Hắn chỉ thờ ơ:" Em sai trước còn gì !" rồi bỏ đi, cô gái kia chỉ biết tức tối đi theo.

 Chỗ của Sophia thì thế nào nhỉ? 

" Chị ơi, cho em một ly kem dâu !" Nó hớn hở nói với chị bán hàng. Chị ấy mỉm cười nhìn nó:" Ừ, em đợi chị một tí !" Đang lúc nó đứng đợi thì một giong nói chua ngoa truyền tới:" Phục vụ, ột ly kem dâu. Nhanh lên, tôi không đợi được." Chị bán hàng có chút khó xử vì kem dâu trong tiệm chỉ còn một ly. Cuối cùng, chị đưa ly kem cho nó rồi quay sang người kia:" Xin lỗi quý khách, kem dâu trong tiệm chúng tôi đã hết rồi ạ !" Cô gái kia giận dữ quát lên:" Gì chứ? Có kem cho con nhỏ kia mà lại không có cho tôi sao? Tiệm này làm ăn kiểu gì thế hả? Có tin tôi làm mấy người sập tiệm không hả?" Nghe đến đây, chị bán hàng tái mặt, còn nó thì vô cùng bực bội, nó hướng cô gái kia nói:" Này cô, thế là đủ rồi đấy !" Lúc này, cô gái kia mới chú ý đến nó, thấy ly kem trên tay nó, cô ta nhếch miệng:" Ha, hóa ra cô là kẻ đã giành kem với tôi sao? Gan của cô xem ra cũng to đấy, cô biết tôi là ai không hả?" Nó cố nhịn để không xông lên cho con nhỏ kia một cái tát, hất hàm nói:" Cô là ai tôi không quan tâm, tôi chỉ muốn nhắc nhở cô là, cô không có quyền lớn lối ở đây, Nếu cô muốn la hét hay làm gì khác thì về nhà mà làm, đừng ở đây la lối om sòm làm mất hứng ăn uống của người khác. Cô đây là đang làm phiền người khác đấy, cô hiểu không?" Nó nói xong liên quay người bỏ đi, để mặc cô ta giận tím mặt nhưng không biết làm gì hơn. Cô ta quay sang giận dỗi với hắn:"  Anh, sao anh để cô ta ức hiếp em vậy?" Hắn chỉ thờ ơ:" Em sai trước còn gì !" rồi bỏ đi, cô gái kia chỉ biết tức tối đi theo.

Học Viện Của Các Thiên ThầnTác giả: SophariaA A A A A... Tiếng hét của một cô gái vọng ra từ một ngôi biệt thư sang trọng ở gần ngoại ô thành phố Luân Đôn (Anh), dọa chim chóc gần đó bay tán loạn. - Stop! - Hờ, và giờ là một chàng trai lên tiếng - Chị hai, bà chị định nướng đến bao giờ? Bốp! Cậu ta ăn ngay một cái gối vào mặt! Đơ 2 giây, cậu gỡ cái gối xuống, quát lên:" Chị hai, bà chị làm cái..." Bốp, lại ăn thêm cái gối nữa! Cô gái nằm trên giường hậm hực phủi đống bụi xuống, bất mãn:" Nhóc không gọi chị dậy bằng cách khác được à?" Cậu bĩu môi:" Gọi dăm ba câu thì bà chị làm ngơ, em chưa tạt cho chị xô nước là may đấy!" Nó liếc cậu một cái, úp mặt xuống gối, lầm bầm:" Đồ dã man!" Chợt, từ dưới nhà vọng lên tiếng "hét": - Nguyễn Hoàng Thiên Băng, Nguyễn Hoàng Thiên Nam, hai đứa xuống đây ẹ. Thiên Băng (thường gọi là Sophia) giật mình, lồm cồm bò xuống khỏi giường, liếc xéo thằng em đang đứng một bên nhe răng cười, nghiến răng:" Chị sẽ xử lí nhóc sau!" Nó mở cửa, uể oải lê xác xuống nhà. Nó nhìn một lượt hai người đang ngồi…  Chỗ của Sophia thì thế nào nhỉ? " Chị ơi, cho em một ly kem dâu !" Nó hớn hở nói với chị bán hàng. Chị ấy mỉm cười nhìn nó:" Ừ, em đợi chị một tí !" Đang lúc nó đứng đợi thì một giong nói chua ngoa truyền tới:" Phục vụ, ột ly kem dâu. Nhanh lên, tôi không đợi được." Chị bán hàng có chút khó xử vì kem dâu trong tiệm chỉ còn một ly. Cuối cùng, chị đưa ly kem cho nó rồi quay sang người kia:" Xin lỗi quý khách, kem dâu trong tiệm chúng tôi đã hết rồi ạ !" Cô gái kia giận dữ quát lên:" Gì chứ? Có kem cho con nhỏ kia mà lại không có cho tôi sao? Tiệm này làm ăn kiểu gì thế hả? Có tin tôi làm mấy người sập tiệm không hả?" Nghe đến đây, chị bán hàng tái mặt, còn nó thì vô cùng bực bội, nó hướng cô gái kia nói:" Này cô, thế là đủ rồi đấy !" Lúc này, cô gái kia mới chú ý đến nó, thấy ly kem trên tay nó, cô ta nhếch miệng:" Ha, hóa ra cô là kẻ đã giành kem với tôi sao? Gan của cô xem ra cũng to đấy, cô biết tôi là ai không hả?" Nó cố nhịn để không xông lên cho con nhỏ kia một cái tát, hất hàm nói:" Cô là ai tôi không quan tâm, tôi chỉ muốn nhắc nhở cô là, cô không có quyền lớn lối ở đây, Nếu cô muốn la hét hay làm gì khác thì về nhà mà làm, đừng ở đây la lối om sòm làm mất hứng ăn uống của người khác. Cô đây là đang làm phiền người khác đấy, cô hiểu không?" Nó nói xong liên quay người bỏ đi, để mặc cô ta giận tím mặt nhưng không biết làm gì hơn. Cô ta quay sang giận dỗi với hắn:"  Anh, sao anh để cô ta ức hiếp em vậy?" Hắn chỉ thờ ơ:" Em sai trước còn gì !" rồi bỏ đi, cô gái kia chỉ biết tức tối đi theo.

Chương 7: Chương 7: Đi shopping (3)