Tác giả:

A A A A A... Tiếng hét của một cô gái vọng ra từ một ngôi biệt thư sang trọng ở gần ngoại ô thành phố Luân Đôn (Anh), dọa chim chóc gần đó bay tán loạn. - Stop! - Hờ, và giờ là một chàng trai lên tiếng - Chị hai, bà chị định nướng đến bao giờ? Bốp! Cậu ta ăn ngay một cái gối vào mặt! Đơ 2 giây, cậu gỡ cái gối xuống, quát lên:" Chị hai, bà chị làm cái..." Bốp, lại ăn thêm cái gối nữa! Cô gái nằm trên giường hậm hực phủi đống bụi xuống, bất mãn:" Nhóc không gọi chị dậy bằng cách khác được à?" Cậu bĩu môi:" Gọi dăm ba câu thì bà chị làm ngơ, em chưa tạt cho chị xô nước là may đấy!" Nó liếc cậu một cái, úp mặt xuống gối, lầm bầm:" Đồ dã man!" Chợt, từ dưới nhà vọng lên tiếng "hét": - Nguyễn Hoàng Thiên Băng, Nguyễn Hoàng Thiên Nam, hai đứa xuống đây ẹ. Thiên Băng (thường gọi là Sophia) giật mình, lồm cồm bò xuống khỏi giường, liếc xéo thằng em đang đứng một bên nhe răng cười, nghiến răng:" Chị sẽ xử lí nhóc sau!" Nó mở cửa, uể oải lê xác xuống nhà. Nó nhìn một lượt hai người đang ngồi…

Chương 32: Chương 32: Lời xin lỗi ngọt ngào (1)

Học Viện Của Các Thiên ThầnTác giả: SophariaA A A A A... Tiếng hét của một cô gái vọng ra từ một ngôi biệt thư sang trọng ở gần ngoại ô thành phố Luân Đôn (Anh), dọa chim chóc gần đó bay tán loạn. - Stop! - Hờ, và giờ là một chàng trai lên tiếng - Chị hai, bà chị định nướng đến bao giờ? Bốp! Cậu ta ăn ngay một cái gối vào mặt! Đơ 2 giây, cậu gỡ cái gối xuống, quát lên:" Chị hai, bà chị làm cái..." Bốp, lại ăn thêm cái gối nữa! Cô gái nằm trên giường hậm hực phủi đống bụi xuống, bất mãn:" Nhóc không gọi chị dậy bằng cách khác được à?" Cậu bĩu môi:" Gọi dăm ba câu thì bà chị làm ngơ, em chưa tạt cho chị xô nước là may đấy!" Nó liếc cậu một cái, úp mặt xuống gối, lầm bầm:" Đồ dã man!" Chợt, từ dưới nhà vọng lên tiếng "hét": - Nguyễn Hoàng Thiên Băng, Nguyễn Hoàng Thiên Nam, hai đứa xuống đây ẹ. Thiên Băng (thường gọi là Sophia) giật mình, lồm cồm bò xuống khỏi giường, liếc xéo thằng em đang đứng một bên nhe răng cười, nghiến răng:" Chị sẽ xử lí nhóc sau!" Nó mở cửa, uể oải lê xác xuống nhà. Nó nhìn một lượt hai người đang ngồi… Hôm sau là cuối tuần, bọn nó được nghỉ học nên rủ nhau đi công viên giải trí. Chơi từ sáng đến chiều đã mệt lử, bọn nó quyết định ngồi nghỉ. Đang định đi đến chỗ ghế đá ngồi thì Dania bị ai đó đẩy cô va vào một cô bé. Không may,váy cô bị dính một mảng kem lớn từ cây kem trên tay cô bé kia. Cô vội vàng chạy vào nhà vệ sinh. Ba con bạn ở lại nhìn nhau cười xấu xa. Nó đưa cô bé kia một que kem ngon lành rồi vuốt tóc cô bé:" Cảm ơn bé nha ! Đây, cho bé này !" Cô bé cười tươi cầm que kem nói:" Không có chi ạ!" rồi chạy đi. Sau khi Dania rửa sạch kem trên váy, cô quay lại chỗ hẹn với mấy đứa bạn. Ơ, nhưng mà, mấy đứa bạn của cô đâu rồi ? Mắt thấy công viên đã sắp đóng cửa, cô rút vội điện thoại ra gọi. Cô gọi đi gọi lại mấy lượt cũng chẳng đứa nào chịu bắt máy, cô bắt đầu thấy bực. Tức khí, cô định bỏ về thì máy điện thoại lại reo, cô nhấc máy, tuôn một tràng:" Mấy con nhỏ kia, bọn mi bỏ đi mà không nói một câu là sao? Có biết ta lo lắng thế nào không hả?" Nó cười gỡ hòa:" Đừng giận, đừng giận, giận rồi sẽ hết đẹp. Bọn ta đang ở bãi cỏ lớn trong công viên, mi đến đây đi, bọn ta đang xem cái này hay lắm !" Dania cau mày:" Cái gì ?" Nó cười bí ẩn:" Cái này sao, hắc hắc, bí mật !" Dania hồ nghi:" Sao ta có cảm giác bị tính kế vậy?" Nó giật mình:" Nào có đâu ! Mi cứ đến đi, cái này vô cùng hay luôn. Vậy nha, ta cúp máy đây !" Dania vội nói:" Này, này..." Nhưng nó cúp máy rồi còn đâu ! Dania hằm hằm nhìn cái máy điện thoại. Sao cô có cảm giác mình là tiểu muội ngây thơ bị dụ dỗ bởi bọn buôn người vậy? Nghĩ thì nghĩ, cô vẫn đi đến bãi cỏ lớn trong công viên. Đến nơi, cô bất giác ngây người trước khung cảnh ở đây.

Hôm sau là cuối tuần, bọn nó được nghỉ học nên rủ nhau đi công viên giải trí. Chơi từ sáng đến chiều đã mệt lử, bọn nó quyết định ngồi nghỉ. Đang định đi đến chỗ ghế đá ngồi thì Dania bị ai đó đẩy cô va vào một cô bé. Không may,váy cô bị dính một mảng kem lớn từ cây kem trên tay cô bé kia. Cô vội vàng chạy vào nhà vệ sinh. Ba con bạn ở lại nhìn nhau cười xấu xa. Nó đưa cô bé kia một que kem ngon lành rồi vuốt tóc cô bé:" Cảm ơn bé nha ! Đây, cho bé này !" Cô bé cười tươi cầm que kem nói:" Không có chi ạ!" rồi chạy đi. Sau khi Dania rửa sạch kem trên váy, cô quay lại chỗ hẹn với mấy đứa bạn. Ơ, nhưng mà, mấy đứa bạn của cô đâu rồi ? Mắt thấy công viên đã sắp đóng cửa, cô rút vội điện thoại ra gọi. Cô gọi đi gọi lại mấy lượt cũng chẳng đứa nào chịu bắt máy, cô bắt đầu thấy bực. Tức khí, cô định bỏ về thì máy điện thoại lại reo, cô nhấc máy, tuôn một tràng:" Mấy con nhỏ kia, bọn mi bỏ đi mà không nói một câu là sao? Có biết ta lo lắng thế nào không hả?" Nó cười gỡ hòa:" Đừng giận, đừng giận, giận rồi sẽ hết đẹp. Bọn ta đang ở bãi cỏ lớn trong công viên, mi đến đây đi, bọn ta đang xem cái này hay lắm !" Dania cau mày:" Cái gì ?" Nó cười bí ẩn:" Cái này sao, hắc hắc, bí mật !" Dania hồ nghi:" Sao ta có cảm giác bị tính kế vậy?" Nó giật mình:" Nào có đâu ! Mi cứ đến đi, cái này vô cùng hay luôn. Vậy nha, ta cúp máy đây !" Dania vội nói:" Này, này..." Nhưng nó cúp máy rồi còn đâu ! Dania hằm hằm nhìn cái máy điện thoại. Sao cô có cảm giác mình là tiểu muội ngây thơ bị dụ dỗ bởi bọn buôn người vậy? Nghĩ thì nghĩ, cô vẫn đi đến bãi cỏ lớn trong công viên. Đến nơi, cô bất giác ngây người trước khung cảnh ở đây.

Học Viện Của Các Thiên ThầnTác giả: SophariaA A A A A... Tiếng hét của một cô gái vọng ra từ một ngôi biệt thư sang trọng ở gần ngoại ô thành phố Luân Đôn (Anh), dọa chim chóc gần đó bay tán loạn. - Stop! - Hờ, và giờ là một chàng trai lên tiếng - Chị hai, bà chị định nướng đến bao giờ? Bốp! Cậu ta ăn ngay một cái gối vào mặt! Đơ 2 giây, cậu gỡ cái gối xuống, quát lên:" Chị hai, bà chị làm cái..." Bốp, lại ăn thêm cái gối nữa! Cô gái nằm trên giường hậm hực phủi đống bụi xuống, bất mãn:" Nhóc không gọi chị dậy bằng cách khác được à?" Cậu bĩu môi:" Gọi dăm ba câu thì bà chị làm ngơ, em chưa tạt cho chị xô nước là may đấy!" Nó liếc cậu một cái, úp mặt xuống gối, lầm bầm:" Đồ dã man!" Chợt, từ dưới nhà vọng lên tiếng "hét": - Nguyễn Hoàng Thiên Băng, Nguyễn Hoàng Thiên Nam, hai đứa xuống đây ẹ. Thiên Băng (thường gọi là Sophia) giật mình, lồm cồm bò xuống khỏi giường, liếc xéo thằng em đang đứng một bên nhe răng cười, nghiến răng:" Chị sẽ xử lí nhóc sau!" Nó mở cửa, uể oải lê xác xuống nhà. Nó nhìn một lượt hai người đang ngồi… Hôm sau là cuối tuần, bọn nó được nghỉ học nên rủ nhau đi công viên giải trí. Chơi từ sáng đến chiều đã mệt lử, bọn nó quyết định ngồi nghỉ. Đang định đi đến chỗ ghế đá ngồi thì Dania bị ai đó đẩy cô va vào một cô bé. Không may,váy cô bị dính một mảng kem lớn từ cây kem trên tay cô bé kia. Cô vội vàng chạy vào nhà vệ sinh. Ba con bạn ở lại nhìn nhau cười xấu xa. Nó đưa cô bé kia một que kem ngon lành rồi vuốt tóc cô bé:" Cảm ơn bé nha ! Đây, cho bé này !" Cô bé cười tươi cầm que kem nói:" Không có chi ạ!" rồi chạy đi. Sau khi Dania rửa sạch kem trên váy, cô quay lại chỗ hẹn với mấy đứa bạn. Ơ, nhưng mà, mấy đứa bạn của cô đâu rồi ? Mắt thấy công viên đã sắp đóng cửa, cô rút vội điện thoại ra gọi. Cô gọi đi gọi lại mấy lượt cũng chẳng đứa nào chịu bắt máy, cô bắt đầu thấy bực. Tức khí, cô định bỏ về thì máy điện thoại lại reo, cô nhấc máy, tuôn một tràng:" Mấy con nhỏ kia, bọn mi bỏ đi mà không nói một câu là sao? Có biết ta lo lắng thế nào không hả?" Nó cười gỡ hòa:" Đừng giận, đừng giận, giận rồi sẽ hết đẹp. Bọn ta đang ở bãi cỏ lớn trong công viên, mi đến đây đi, bọn ta đang xem cái này hay lắm !" Dania cau mày:" Cái gì ?" Nó cười bí ẩn:" Cái này sao, hắc hắc, bí mật !" Dania hồ nghi:" Sao ta có cảm giác bị tính kế vậy?" Nó giật mình:" Nào có đâu ! Mi cứ đến đi, cái này vô cùng hay luôn. Vậy nha, ta cúp máy đây !" Dania vội nói:" Này, này..." Nhưng nó cúp máy rồi còn đâu ! Dania hằm hằm nhìn cái máy điện thoại. Sao cô có cảm giác mình là tiểu muội ngây thơ bị dụ dỗ bởi bọn buôn người vậy? Nghĩ thì nghĩ, cô vẫn đi đến bãi cỏ lớn trong công viên. Đến nơi, cô bất giác ngây người trước khung cảnh ở đây.

Chương 32: Chương 32: Lời xin lỗi ngọt ngào (1)