Tác giả:

A A A A A... Tiếng hét của một cô gái vọng ra từ một ngôi biệt thư sang trọng ở gần ngoại ô thành phố Luân Đôn (Anh), dọa chim chóc gần đó bay tán loạn. - Stop! - Hờ, và giờ là một chàng trai lên tiếng - Chị hai, bà chị định nướng đến bao giờ? Bốp! Cậu ta ăn ngay một cái gối vào mặt! Đơ 2 giây, cậu gỡ cái gối xuống, quát lên:" Chị hai, bà chị làm cái..." Bốp, lại ăn thêm cái gối nữa! Cô gái nằm trên giường hậm hực phủi đống bụi xuống, bất mãn:" Nhóc không gọi chị dậy bằng cách khác được à?" Cậu bĩu môi:" Gọi dăm ba câu thì bà chị làm ngơ, em chưa tạt cho chị xô nước là may đấy!" Nó liếc cậu một cái, úp mặt xuống gối, lầm bầm:" Đồ dã man!" Chợt, từ dưới nhà vọng lên tiếng "hét": - Nguyễn Hoàng Thiên Băng, Nguyễn Hoàng Thiên Nam, hai đứa xuống đây ẹ. Thiên Băng (thường gọi là Sophia) giật mình, lồm cồm bò xuống khỏi giường, liếc xéo thằng em đang đứng một bên nhe răng cười, nghiến răng:" Chị sẽ xử lí nhóc sau!" Nó mở cửa, uể oải lê xác xuống nhà. Nó nhìn một lượt hai người đang ngồi…

Chương 44: Chương 44: Đi chơi Hạ Long

Học Viện Của Các Thiên ThầnTác giả: SophariaA A A A A... Tiếng hét của một cô gái vọng ra từ một ngôi biệt thư sang trọng ở gần ngoại ô thành phố Luân Đôn (Anh), dọa chim chóc gần đó bay tán loạn. - Stop! - Hờ, và giờ là một chàng trai lên tiếng - Chị hai, bà chị định nướng đến bao giờ? Bốp! Cậu ta ăn ngay một cái gối vào mặt! Đơ 2 giây, cậu gỡ cái gối xuống, quát lên:" Chị hai, bà chị làm cái..." Bốp, lại ăn thêm cái gối nữa! Cô gái nằm trên giường hậm hực phủi đống bụi xuống, bất mãn:" Nhóc không gọi chị dậy bằng cách khác được à?" Cậu bĩu môi:" Gọi dăm ba câu thì bà chị làm ngơ, em chưa tạt cho chị xô nước là may đấy!" Nó liếc cậu một cái, úp mặt xuống gối, lầm bầm:" Đồ dã man!" Chợt, từ dưới nhà vọng lên tiếng "hét": - Nguyễn Hoàng Thiên Băng, Nguyễn Hoàng Thiên Nam, hai đứa xuống đây ẹ. Thiên Băng (thường gọi là Sophia) giật mình, lồm cồm bò xuống khỏi giường, liếc xéo thằng em đang đứng một bên nhe răng cười, nghiến răng:" Chị sẽ xử lí nhóc sau!" Nó mở cửa, uể oải lê xác xuống nhà. Nó nhìn một lượt hai người đang ngồi… Một tuần sau là chuyến đi chơi của lớp nó. Sáng sớm lúc 3 giờ, nó được dì Lan gọi dậy. Nó lờ đờ lê cái thân xác nặng trĩu vào nhà tắm thay đồ, rửa mặt. Nó chỉ mặc bừa cái váy ngắn cùng áo ba lỗ trắng, khoác thêm bên ngoài cái áo khoác da màu nâu ngắn, tóc buộc đuôi ngựa rồi cứ thế xách cái va li to đùng xuống nhà. Dì Lan đã chuẩn bị sẵn bữa sáng gồm trứng ốp lết, bánh mì, rau trộn cùng sữa cho bọn nó. Dì Lan nhìn lên lầu, hỏi:" Sao bây giờ đám Nastia vẫn chưa xuống nhỉ?" Nó vừa ăn trứng vừa nói:" Dì mặc kệ tụi nó, lát đem xô nước lên tạt ỗi đứa một phát là tỉnh ngay chứ gì!" Dì Lan bật cười." Ê, con nhỏ kia, mi nói tạt nước ai hả?" Thanh âm u oán của Nastia vang lên đằng sau nó.Nó đáp tỉnh bơ:" Tạt mấy con heo hay ngủ ngày!" 3 đứa kia cứng họng, rồi lừ lừ tiến đến bàn dùng bữa sáng. Ăn xong, bốn đứa nó kéo va li đi ra ngoài, cũng không quên nhắc dì Lan trông nhà cẩn thận. Tài xế chở bọn nó đến học viện. Đại đa số mọi người đến đủ, chỉ còn bọn hắn và đám Minh Thư chưa đến. Nó cau mày nhìn đồng hồ, lẩm bẩm:" 3 giờ 50 phút. 4 giờ là xuất phát rồi, mấy con rùa kia thật là chậm chạp!" Từ sau lưng nó truyền đến giọng điệu không tốt của hắn:" Này, cô nói ai là con rùa hả?" Nó quay phắt lại, cốc một cái rõ đau vào đầu hắn:" Nói mấy người đó, đồ con rùa!" Hắn ôm cục u trên đầu, rống lên:"Sao lại cốc tôi hả?" Nó hất mặt lên, trừng mắt:" Cho chừa cái tội lề mề đến muộn!" Nó nói xong thì đi luôn qua hắn không thèm để ý. Đám Minh Thư cũng vừa đến, đang lần lượt bước lên xe. Hắn u oán ôm cục u trên đầu lò dò bước theo nó, nhỏ giọng lẩm bẩm trong miệng:" Cô là đồ bà chằn! Dám cốc tôi ha, tôi cốc lại cho cô biết mặt! Thật uổng công tôi ngồi chăm sóc cô trong bệnh viện cả tuần, hừ hừ,..." Nó quay ngoắt lại lườm hắn một cái cháy mặt:" Nói xấu gì tôi đó?" Hắn thở phì phì, hất mặt đi trước:" Ai nói xấu cô chứ, hừ!" Hắn trèo lên xe. Nó bĩu môi rồi cũng lên theo.

Một tuần sau là chuyến đi chơi của lớp nó. Sáng sớm lúc 3 giờ, nó được dì Lan gọi dậy. Nó lờ đờ lê cái thân xác nặng trĩu vào nhà tắm thay đồ, rửa mặt. Nó chỉ mặc bừa cái váy ngắn cùng áo ba lỗ trắng, khoác thêm bên ngoài cái áo khoác da màu nâu ngắn, tóc buộc đuôi ngựa rồi cứ thế xách cái va li to đùng xuống nhà. Dì Lan đã chuẩn bị sẵn bữa sáng gồm trứng ốp lết, bánh mì, rau trộn cùng sữa cho bọn nó. Dì Lan nhìn lên lầu, hỏi:" Sao bây giờ đám Nastia vẫn chưa xuống nhỉ?" Nó vừa ăn trứng vừa nói:" Dì mặc kệ tụi nó, lát đem xô nước lên tạt ỗi đứa một phát là tỉnh ngay chứ gì!" Dì Lan bật cười." Ê, con nhỏ kia, mi nói tạt nước ai hả?" Thanh âm u oán của Nastia vang lên đằng sau nó.Nó đáp tỉnh bơ:" Tạt mấy con heo hay ngủ ngày!" 3 đứa kia cứng họng, rồi lừ lừ tiến đến bàn dùng bữa sáng. Ăn xong, bốn đứa nó kéo va li đi ra ngoài, cũng không quên nhắc dì Lan trông nhà cẩn thận. Tài xế chở bọn nó đến học viện. Đại đa số mọi người đến đủ, chỉ còn bọn hắn và đám Minh Thư chưa đến. Nó cau mày nhìn đồng hồ, lẩm bẩm:" 3 giờ 50 phút. 4 giờ là xuất phát rồi, mấy con rùa kia thật là chậm chạp!" Từ sau lưng nó truyền đến giọng điệu không tốt của hắn:" Này, cô nói ai là con rùa hả?" Nó quay phắt lại, cốc một cái rõ đau vào đầu hắn:" Nói mấy người đó, đồ con rùa!" Hắn ôm cục u trên đầu, rống lên:"Sao lại cốc tôi hả?" Nó hất mặt lên, trừng mắt:" Cho chừa cái tội lề mề đến muộn!" Nó nói xong thì đi luôn qua hắn không thèm để ý. Đám Minh Thư cũng vừa đến, đang lần lượt bước lên xe. Hắn u oán ôm cục u trên đầu lò dò bước theo nó, nhỏ giọng lẩm bẩm trong miệng:" Cô là đồ bà chằn! Dám cốc tôi ha, tôi cốc lại cho cô biết mặt! Thật uổng công tôi ngồi chăm sóc cô trong bệnh viện cả tuần, hừ hừ,..." Nó quay ngoắt lại lườm hắn một cái cháy mặt:" Nói xấu gì tôi đó?" Hắn thở phì phì, hất mặt đi trước:" Ai nói xấu cô chứ, hừ!" Hắn trèo lên xe. Nó bĩu môi rồi cũng lên theo.

Học Viện Của Các Thiên ThầnTác giả: SophariaA A A A A... Tiếng hét của một cô gái vọng ra từ một ngôi biệt thư sang trọng ở gần ngoại ô thành phố Luân Đôn (Anh), dọa chim chóc gần đó bay tán loạn. - Stop! - Hờ, và giờ là một chàng trai lên tiếng - Chị hai, bà chị định nướng đến bao giờ? Bốp! Cậu ta ăn ngay một cái gối vào mặt! Đơ 2 giây, cậu gỡ cái gối xuống, quát lên:" Chị hai, bà chị làm cái..." Bốp, lại ăn thêm cái gối nữa! Cô gái nằm trên giường hậm hực phủi đống bụi xuống, bất mãn:" Nhóc không gọi chị dậy bằng cách khác được à?" Cậu bĩu môi:" Gọi dăm ba câu thì bà chị làm ngơ, em chưa tạt cho chị xô nước là may đấy!" Nó liếc cậu một cái, úp mặt xuống gối, lầm bầm:" Đồ dã man!" Chợt, từ dưới nhà vọng lên tiếng "hét": - Nguyễn Hoàng Thiên Băng, Nguyễn Hoàng Thiên Nam, hai đứa xuống đây ẹ. Thiên Băng (thường gọi là Sophia) giật mình, lồm cồm bò xuống khỏi giường, liếc xéo thằng em đang đứng một bên nhe răng cười, nghiến răng:" Chị sẽ xử lí nhóc sau!" Nó mở cửa, uể oải lê xác xuống nhà. Nó nhìn một lượt hai người đang ngồi… Một tuần sau là chuyến đi chơi của lớp nó. Sáng sớm lúc 3 giờ, nó được dì Lan gọi dậy. Nó lờ đờ lê cái thân xác nặng trĩu vào nhà tắm thay đồ, rửa mặt. Nó chỉ mặc bừa cái váy ngắn cùng áo ba lỗ trắng, khoác thêm bên ngoài cái áo khoác da màu nâu ngắn, tóc buộc đuôi ngựa rồi cứ thế xách cái va li to đùng xuống nhà. Dì Lan đã chuẩn bị sẵn bữa sáng gồm trứng ốp lết, bánh mì, rau trộn cùng sữa cho bọn nó. Dì Lan nhìn lên lầu, hỏi:" Sao bây giờ đám Nastia vẫn chưa xuống nhỉ?" Nó vừa ăn trứng vừa nói:" Dì mặc kệ tụi nó, lát đem xô nước lên tạt ỗi đứa một phát là tỉnh ngay chứ gì!" Dì Lan bật cười." Ê, con nhỏ kia, mi nói tạt nước ai hả?" Thanh âm u oán của Nastia vang lên đằng sau nó.Nó đáp tỉnh bơ:" Tạt mấy con heo hay ngủ ngày!" 3 đứa kia cứng họng, rồi lừ lừ tiến đến bàn dùng bữa sáng. Ăn xong, bốn đứa nó kéo va li đi ra ngoài, cũng không quên nhắc dì Lan trông nhà cẩn thận. Tài xế chở bọn nó đến học viện. Đại đa số mọi người đến đủ, chỉ còn bọn hắn và đám Minh Thư chưa đến. Nó cau mày nhìn đồng hồ, lẩm bẩm:" 3 giờ 50 phút. 4 giờ là xuất phát rồi, mấy con rùa kia thật là chậm chạp!" Từ sau lưng nó truyền đến giọng điệu không tốt của hắn:" Này, cô nói ai là con rùa hả?" Nó quay phắt lại, cốc một cái rõ đau vào đầu hắn:" Nói mấy người đó, đồ con rùa!" Hắn ôm cục u trên đầu, rống lên:"Sao lại cốc tôi hả?" Nó hất mặt lên, trừng mắt:" Cho chừa cái tội lề mề đến muộn!" Nó nói xong thì đi luôn qua hắn không thèm để ý. Đám Minh Thư cũng vừa đến, đang lần lượt bước lên xe. Hắn u oán ôm cục u trên đầu lò dò bước theo nó, nhỏ giọng lẩm bẩm trong miệng:" Cô là đồ bà chằn! Dám cốc tôi ha, tôi cốc lại cho cô biết mặt! Thật uổng công tôi ngồi chăm sóc cô trong bệnh viện cả tuần, hừ hừ,..." Nó quay ngoắt lại lườm hắn một cái cháy mặt:" Nói xấu gì tôi đó?" Hắn thở phì phì, hất mặt đi trước:" Ai nói xấu cô chứ, hừ!" Hắn trèo lên xe. Nó bĩu môi rồi cũng lên theo.

Chương 44: Chương 44: Đi chơi Hạ Long