A A A A A... Tiếng hét của một cô gái vọng ra từ một ngôi biệt thư sang trọng ở gần ngoại ô thành phố Luân Đôn (Anh), dọa chim chóc gần đó bay tán loạn. - Stop! - Hờ, và giờ là một chàng trai lên tiếng - Chị hai, bà chị định nướng đến bao giờ? Bốp! Cậu ta ăn ngay một cái gối vào mặt! Đơ 2 giây, cậu gỡ cái gối xuống, quát lên:" Chị hai, bà chị làm cái..." Bốp, lại ăn thêm cái gối nữa! Cô gái nằm trên giường hậm hực phủi đống bụi xuống, bất mãn:" Nhóc không gọi chị dậy bằng cách khác được à?" Cậu bĩu môi:" Gọi dăm ba câu thì bà chị làm ngơ, em chưa tạt cho chị xô nước là may đấy!" Nó liếc cậu một cái, úp mặt xuống gối, lầm bầm:" Đồ dã man!" Chợt, từ dưới nhà vọng lên tiếng "hét": - Nguyễn Hoàng Thiên Băng, Nguyễn Hoàng Thiên Nam, hai đứa xuống đây ẹ. Thiên Băng (thường gọi là Sophia) giật mình, lồm cồm bò xuống khỏi giường, liếc xéo thằng em đang đứng một bên nhe răng cười, nghiến răng:" Chị sẽ xử lí nhóc sau!" Nó mở cửa, uể oải lê xác xuống nhà. Nó nhìn một lượt hai người đang ngồi…
Chương 45: Chương 45: Xếp chỗ
Học Viện Của Các Thiên ThầnTác giả: SophariaA A A A A... Tiếng hét của một cô gái vọng ra từ một ngôi biệt thư sang trọng ở gần ngoại ô thành phố Luân Đôn (Anh), dọa chim chóc gần đó bay tán loạn. - Stop! - Hờ, và giờ là một chàng trai lên tiếng - Chị hai, bà chị định nướng đến bao giờ? Bốp! Cậu ta ăn ngay một cái gối vào mặt! Đơ 2 giây, cậu gỡ cái gối xuống, quát lên:" Chị hai, bà chị làm cái..." Bốp, lại ăn thêm cái gối nữa! Cô gái nằm trên giường hậm hực phủi đống bụi xuống, bất mãn:" Nhóc không gọi chị dậy bằng cách khác được à?" Cậu bĩu môi:" Gọi dăm ba câu thì bà chị làm ngơ, em chưa tạt cho chị xô nước là may đấy!" Nó liếc cậu một cái, úp mặt xuống gối, lầm bầm:" Đồ dã man!" Chợt, từ dưới nhà vọng lên tiếng "hét": - Nguyễn Hoàng Thiên Băng, Nguyễn Hoàng Thiên Nam, hai đứa xuống đây ẹ. Thiên Băng (thường gọi là Sophia) giật mình, lồm cồm bò xuống khỏi giường, liếc xéo thằng em đang đứng một bên nhe răng cười, nghiến răng:" Chị sẽ xử lí nhóc sau!" Nó mở cửa, uể oải lê xác xuống nhà. Nó nhìn một lượt hai người đang ngồi… Lúc lên xe, nó rà hết một lượt chỗ ngồi, lại thấy chỉ còn hai chỗ trống, mà cư nhiên, đang chiếm một chỗ là cái bản mặt khó ưa của hắn. Nó liếc đi liếc lại, lại phát hiện Nastia và Kin, hai tên láu cá đang cúi người trốn sau ghế của hắn. Nó cười lạnh:" Nastia!" Nastia giật mình, ngượng ngùng nhìn lên, cười hề hề nói:" Sophia, sao vậy?" Nó chỉ vào chỗ của hắn, giọng điệu như ra lệnh:" Lên đây ngồi với tớ!" Nastia lắc đầu quầy quậy:" No, no, chỗ đó tớ dành cho hai người!" Nó lừ mắt:" Cậu có lên không?" Kin thấy vậy liền vội vàng nắm chặt tay Nastia, nhìn nó nói:" Nastia phải ngồi với tôi!" Nastia thấy vậy cũng phối hợp với Kin, nhìn thẳng mắt nó, nói:" Đúng vậy, tớ muốn ngồi với Kin!" Nó nhìn hai người đến nổi cả da gà. Cô Phương rốt cuộc cũng lên tiếng:" Băng, em ngồi cùng Phong đi, xe sắp khởi hành rồi!" Nó ấm ức liếc mắt nhìn mấy đứa bạn, lại nhìn hằm hằm vẻ mặt dương dương tự đắc như đang nói: ngồi cạnh tôi là phước của cô!, cuối cùng vẫn phải hậm hực ngồi xuống. Đám Nastia nhìn nhau cười he he, bị nó liếc một cái sắc lẻm liền biết điều vội im lặng. Suốt chuyến đi, mỗi đứa bọn nó làm một việc. Nicko và Dania thì tựa đầu vào nhau ngủ. Mia và Ken đọc truyện. Nastia chơi cờ caro với Kin. Hắn thì ngồi nhìn nó, nó nhìn điện thoại, trong điện thoại là hình con chó xù nó nuôi ở bên Anh! =.=. Đám Minh Thư thì người nghe nhạc, đọc tạp chí, người rỗi hơi ngồi phóng đạn lung tung. Đạn bay tứ tung nhưng thế nào vẫn ngắm thẳng đích là nó và Nastia! Số học sinh còn lại trong lớp thì đa phần là ngủ hoặc làm những việc khác. Cứ thế đến gần trưa bọn nó tới khách sạn nghỉ trọ. Dỡ hành lí xuống khỏi xe, bọn nó theo đoàn tiến vào đại sảnh. Lớp bọn nó 42 người, thuê tất cả 21 phòng, hai người một phòng. Nó xoay xoay chiếc chìa khóa, nhìn Nastia nói:" Đừng bảo với tớ cậu cũng muốn ở cùng một phòng với Kin!" Nastia nhìn nụ cười hung thần ác sát của nó mà nổi da gà, cô nhanh nhẹn ôm cánh tay Dania, cười ha ha nói:" Không, không đâu, tớ sẽ ở cùng phòng Dania!" Nó nhún vai, khoác tay Mia kéo đi về phía thang máy:" Vậy được! Mia sẽ ở cùng phòng với tớ. Mia, tối nay đi shopping đi, khi nào về tớ sẽ thiết kế cho cậu một bộ trang sức có 1- 0- 2!" Mia che miệng cười khúc khích. Nastia nghe đến đây, hai mắt sáng lên, cô chạy đuổi theo nó, nói to:" Sophia, cho tớ ở cùng phòng với, Sophia!" làm mọi người trong đoàn cười phì.
Lúc lên xe, nó rà hết một lượt chỗ ngồi, lại thấy chỉ còn hai chỗ trống, mà cư nhiên, đang chiếm một chỗ là cái bản mặt khó ưa của hắn. Nó liếc đi liếc lại, lại phát hiện Nastia và Kin, hai tên láu cá đang cúi người trốn sau ghế của hắn. Nó cười lạnh:" Nastia!" Nastia giật mình, ngượng ngùng nhìn lên, cười hề hề nói:" Sophia, sao vậy?" Nó chỉ vào chỗ của hắn, giọng điệu như ra lệnh:" Lên đây ngồi với tớ!" Nastia lắc đầu quầy quậy:" No, no, chỗ đó tớ dành cho hai người!" Nó lừ mắt:" Cậu có lên không?" Kin thấy vậy liền vội vàng nắm chặt tay Nastia, nhìn nó nói:" Nastia phải ngồi với tôi!" Nastia thấy vậy cũng phối hợp với Kin, nhìn thẳng mắt nó, nói:" Đúng vậy, tớ muốn ngồi với Kin!" Nó nhìn hai người đến nổi cả da gà. Cô Phương rốt cuộc cũng lên tiếng:" Băng, em ngồi cùng Phong đi, xe sắp khởi hành rồi!" Nó ấm ức liếc mắt nhìn mấy đứa bạn, lại nhìn hằm hằm vẻ mặt dương dương tự đắc như đang nói: ngồi cạnh tôi là phước của cô!, cuối cùng vẫn phải hậm hực ngồi xuống. Đám Nastia nhìn nhau cười he he, bị nó liếc một cái sắc lẻm liền biết điều vội im lặng. Suốt chuyến đi, mỗi đứa bọn nó làm một việc. Nicko và Dania thì tựa đầu vào nhau ngủ. Mia và Ken đọc truyện. Nastia chơi cờ caro với Kin. Hắn thì ngồi nhìn nó, nó nhìn điện thoại, trong điện thoại là hình con chó xù nó nuôi ở bên Anh! =.=. Đám Minh Thư thì người nghe nhạc, đọc tạp chí, người rỗi hơi ngồi phóng đạn lung tung. Đạn bay tứ tung nhưng thế nào vẫn ngắm thẳng đích là nó và Nastia! Số học sinh còn lại trong lớp thì đa phần là ngủ hoặc làm những việc khác. Cứ thế đến gần trưa bọn nó tới khách sạn nghỉ trọ. Dỡ hành lí xuống khỏi xe, bọn nó theo đoàn tiến vào đại sảnh. Lớp bọn nó 42 người, thuê tất cả 21 phòng, hai người một phòng. Nó xoay xoay chiếc chìa khóa, nhìn Nastia nói:" Đừng bảo với tớ cậu cũng muốn ở cùng một phòng với Kin!" Nastia nhìn nụ cười hung thần ác sát của nó mà nổi da gà, cô nhanh nhẹn ôm cánh tay Dania, cười ha ha nói:" Không, không đâu, tớ sẽ ở cùng phòng Dania!" Nó nhún vai, khoác tay Mia kéo đi về phía thang máy:" Vậy được! Mia sẽ ở cùng phòng với tớ. Mia, tối nay đi shopping đi, khi nào về tớ sẽ thiết kế cho cậu một bộ trang sức có 1- 0- 2!" Mia che miệng cười khúc khích. Nastia nghe đến đây, hai mắt sáng lên, cô chạy đuổi theo nó, nói to:" Sophia, cho tớ ở cùng phòng với, Sophia!" làm mọi người trong đoàn cười phì.
Học Viện Của Các Thiên ThầnTác giả: SophariaA A A A A... Tiếng hét của một cô gái vọng ra từ một ngôi biệt thư sang trọng ở gần ngoại ô thành phố Luân Đôn (Anh), dọa chim chóc gần đó bay tán loạn. - Stop! - Hờ, và giờ là một chàng trai lên tiếng - Chị hai, bà chị định nướng đến bao giờ? Bốp! Cậu ta ăn ngay một cái gối vào mặt! Đơ 2 giây, cậu gỡ cái gối xuống, quát lên:" Chị hai, bà chị làm cái..." Bốp, lại ăn thêm cái gối nữa! Cô gái nằm trên giường hậm hực phủi đống bụi xuống, bất mãn:" Nhóc không gọi chị dậy bằng cách khác được à?" Cậu bĩu môi:" Gọi dăm ba câu thì bà chị làm ngơ, em chưa tạt cho chị xô nước là may đấy!" Nó liếc cậu một cái, úp mặt xuống gối, lầm bầm:" Đồ dã man!" Chợt, từ dưới nhà vọng lên tiếng "hét": - Nguyễn Hoàng Thiên Băng, Nguyễn Hoàng Thiên Nam, hai đứa xuống đây ẹ. Thiên Băng (thường gọi là Sophia) giật mình, lồm cồm bò xuống khỏi giường, liếc xéo thằng em đang đứng một bên nhe răng cười, nghiến răng:" Chị sẽ xử lí nhóc sau!" Nó mở cửa, uể oải lê xác xuống nhà. Nó nhìn một lượt hai người đang ngồi… Lúc lên xe, nó rà hết một lượt chỗ ngồi, lại thấy chỉ còn hai chỗ trống, mà cư nhiên, đang chiếm một chỗ là cái bản mặt khó ưa của hắn. Nó liếc đi liếc lại, lại phát hiện Nastia và Kin, hai tên láu cá đang cúi người trốn sau ghế của hắn. Nó cười lạnh:" Nastia!" Nastia giật mình, ngượng ngùng nhìn lên, cười hề hề nói:" Sophia, sao vậy?" Nó chỉ vào chỗ của hắn, giọng điệu như ra lệnh:" Lên đây ngồi với tớ!" Nastia lắc đầu quầy quậy:" No, no, chỗ đó tớ dành cho hai người!" Nó lừ mắt:" Cậu có lên không?" Kin thấy vậy liền vội vàng nắm chặt tay Nastia, nhìn nó nói:" Nastia phải ngồi với tôi!" Nastia thấy vậy cũng phối hợp với Kin, nhìn thẳng mắt nó, nói:" Đúng vậy, tớ muốn ngồi với Kin!" Nó nhìn hai người đến nổi cả da gà. Cô Phương rốt cuộc cũng lên tiếng:" Băng, em ngồi cùng Phong đi, xe sắp khởi hành rồi!" Nó ấm ức liếc mắt nhìn mấy đứa bạn, lại nhìn hằm hằm vẻ mặt dương dương tự đắc như đang nói: ngồi cạnh tôi là phước của cô!, cuối cùng vẫn phải hậm hực ngồi xuống. Đám Nastia nhìn nhau cười he he, bị nó liếc một cái sắc lẻm liền biết điều vội im lặng. Suốt chuyến đi, mỗi đứa bọn nó làm một việc. Nicko và Dania thì tựa đầu vào nhau ngủ. Mia và Ken đọc truyện. Nastia chơi cờ caro với Kin. Hắn thì ngồi nhìn nó, nó nhìn điện thoại, trong điện thoại là hình con chó xù nó nuôi ở bên Anh! =.=. Đám Minh Thư thì người nghe nhạc, đọc tạp chí, người rỗi hơi ngồi phóng đạn lung tung. Đạn bay tứ tung nhưng thế nào vẫn ngắm thẳng đích là nó và Nastia! Số học sinh còn lại trong lớp thì đa phần là ngủ hoặc làm những việc khác. Cứ thế đến gần trưa bọn nó tới khách sạn nghỉ trọ. Dỡ hành lí xuống khỏi xe, bọn nó theo đoàn tiến vào đại sảnh. Lớp bọn nó 42 người, thuê tất cả 21 phòng, hai người một phòng. Nó xoay xoay chiếc chìa khóa, nhìn Nastia nói:" Đừng bảo với tớ cậu cũng muốn ở cùng một phòng với Kin!" Nastia nhìn nụ cười hung thần ác sát của nó mà nổi da gà, cô nhanh nhẹn ôm cánh tay Dania, cười ha ha nói:" Không, không đâu, tớ sẽ ở cùng phòng Dania!" Nó nhún vai, khoác tay Mia kéo đi về phía thang máy:" Vậy được! Mia sẽ ở cùng phòng với tớ. Mia, tối nay đi shopping đi, khi nào về tớ sẽ thiết kế cho cậu một bộ trang sức có 1- 0- 2!" Mia che miệng cười khúc khích. Nastia nghe đến đây, hai mắt sáng lên, cô chạy đuổi theo nó, nói to:" Sophia, cho tớ ở cùng phòng với, Sophia!" làm mọi người trong đoàn cười phì.