Ương Thanh Cung tuyết rơi. Trong điện không có địa long xa xỉ, Tiêu Vô Tiêu ngồi xổm trên đất cầm cây quạt, đối diện với bếp lò phe phẩy, vất vả lắm mới đốt cháy được một ít than. Vù vù, một tràng khói đen cùng bụi than nhào vào mặt Tiêu Vô Tiêu, nàng ho sặc sụa, bịt miệng bịt mũi tránh khỏi bếp lò. Tiêu Vô Tiêu nhăn mũi, với lấy khăn trên giá đồng bên cạnh, tức giận lau mặt. Nàng tùy tiện ném chiếc khăn đã nhuốm đen vào chậu nước. Lúc nàng cầm thanh gỗ định chặn cửa sổ, một bông tuyết bay vào, đôi mắt nàng lập tức sáng rực. “Khụ…. Khụ… Khụ…” Từ sâu trong sảnh truyền ra một tiếng ho khan, tựa hồ muốn ho ra hết tim phổi. Tiêu Vô Tiêu thay đổi sắc mặt, nàng định chạy tới, đột nhiên lại nhớ ra điều gì đó, nét mặt nàng thoáng phức tạp, dừng bước chân. Đôi mắt Tiêu Vô Tiêu nhìn chằm chằm cửa điện, lát sau nàng khoác chiếc áo cũ bước ra ngoài. Hoa lê rơi trên người, nàng khẽ động lông mi, dùng áo khoác quấn chặt mình lại. Trên tuyết còn lưu lại một hàng dấu chân, khuôn mặt dịu dàng của Tiêu…

Chương 6: Thất công chúa, thánh thượng muốn gặp người

Công Chúa Bệnh KiềuTác giả: Chấp Trúc Tặng TửuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhƯơng Thanh Cung tuyết rơi. Trong điện không có địa long xa xỉ, Tiêu Vô Tiêu ngồi xổm trên đất cầm cây quạt, đối diện với bếp lò phe phẩy, vất vả lắm mới đốt cháy được một ít than. Vù vù, một tràng khói đen cùng bụi than nhào vào mặt Tiêu Vô Tiêu, nàng ho sặc sụa, bịt miệng bịt mũi tránh khỏi bếp lò. Tiêu Vô Tiêu nhăn mũi, với lấy khăn trên giá đồng bên cạnh, tức giận lau mặt. Nàng tùy tiện ném chiếc khăn đã nhuốm đen vào chậu nước. Lúc nàng cầm thanh gỗ định chặn cửa sổ, một bông tuyết bay vào, đôi mắt nàng lập tức sáng rực. “Khụ…. Khụ… Khụ…” Từ sâu trong sảnh truyền ra một tiếng ho khan, tựa hồ muốn ho ra hết tim phổi. Tiêu Vô Tiêu thay đổi sắc mặt, nàng định chạy tới, đột nhiên lại nhớ ra điều gì đó, nét mặt nàng thoáng phức tạp, dừng bước chân. Đôi mắt Tiêu Vô Tiêu nhìn chằm chằm cửa điện, lát sau nàng khoác chiếc áo cũ bước ra ngoài. Hoa lê rơi trên người, nàng khẽ động lông mi, dùng áo khoác quấn chặt mình lại. Trên tuyết còn lưu lại một hàng dấu chân, khuôn mặt dịu dàng của Tiêu… Trời về trưa, thời tiết cũng không quá lạnh. Tiêu Vô Tiêu dẫn theo cung nữ Tố La đi dạo trong cung.Tố La là nha hoàn hồi môn của Khuyên phi. Nàng so với Khuyên phi nhỏ hơn vài tuổi, mấy ngày trước nàng tới phòng dệt phụ tiểu tỷ muội chút việc, vì vậy nàng mang về được chút đồ đông.Ngươi tới người đi, chỉ có Tố La là vẫn luôn ở bên cạnh Khuyên phi. Có thể nói, nếu không có nàng, Tiêu Vô Tiêu cũng không thể lớn lên.Đọc Full Tại Truyenfull.vnHai người hiện tại đi Ngự Dược Phòng lấy ít thuốc, Khuyên phi gần đây sức khỏe không được tốt, tâm tình rối loạn biểu hiện ra mặt.Vốn dĩ Tố La quay về là chuyện tốt, nhưng Tiêu Vô Tiêu lại phát hiện ra, Tạ Hoài Duật gần đây không lui tới nữa.Nàng thất thần ở đó, Tố La phải lớn tiếng gọi nàng mới định thần lại.“Tố La cô cô, làm sao vậy?”Tố La sắc mặt do dự, mãi sau mới nói: “Thất công chúa, kỳ thực, hôm nay ta về không phải để đi bốc thuốc.”Đọc Full Tại Truyenfull.vnNghe vậy, Tiêu Vô Tiêu nhíu mày, sau đó lại nhanh chóng nắm lấy tay Tố La cười nói: “Tố La cô cô, người đang đùa cái gì vậy?”Ai ngờ Tố La lại quỳ xuống, buồn bã nói: “Thất công chúa, thánh thượng muốn gặp người.”

Trời về trưa, thời tiết cũng không quá lạnh. Tiêu Vô Tiêu dẫn theo cung nữ Tố La đi dạo trong cung.

Tố La là nha hoàn hồi môn của Khuyên phi. Nàng so với Khuyên phi nhỏ hơn vài tuổi, mấy ngày trước nàng tới phòng dệt phụ tiểu tỷ muội chút việc, vì vậy nàng mang về được chút đồ đông.

Ngươi tới người đi, chỉ có Tố La là vẫn luôn ở bên cạnh Khuyên phi. Có thể nói, nếu không có nàng, Tiêu Vô Tiêu cũng không thể lớn lên.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Hai người hiện tại đi Ngự Dược Phòng lấy ít thuốc, Khuyên phi gần đây sức khỏe không được tốt, tâm tình rối loạn biểu hiện ra mặt.

Vốn dĩ Tố La quay về là chuyện tốt, nhưng Tiêu Vô Tiêu lại phát hiện ra, Tạ Hoài Duật gần đây không lui tới nữa.

Nàng thất thần ở đó, Tố La phải lớn tiếng gọi nàng mới định thần lại.

“Tố La cô cô, làm sao vậy?”

Tố La sắc mặt do dự, mãi sau mới nói: “Thất công chúa, kỳ thực, hôm nay ta về không phải để đi bốc thuốc.”

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Nghe vậy, Tiêu Vô Tiêu nhíu mày, sau đó lại nhanh chóng nắm lấy tay Tố La cười nói: “Tố La cô cô, người đang đùa cái gì vậy?”

Ai ngờ Tố La lại quỳ xuống, buồn bã nói: “Thất công chúa, thánh thượng muốn gặp người.”

Công Chúa Bệnh KiềuTác giả: Chấp Trúc Tặng TửuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhƯơng Thanh Cung tuyết rơi. Trong điện không có địa long xa xỉ, Tiêu Vô Tiêu ngồi xổm trên đất cầm cây quạt, đối diện với bếp lò phe phẩy, vất vả lắm mới đốt cháy được một ít than. Vù vù, một tràng khói đen cùng bụi than nhào vào mặt Tiêu Vô Tiêu, nàng ho sặc sụa, bịt miệng bịt mũi tránh khỏi bếp lò. Tiêu Vô Tiêu nhăn mũi, với lấy khăn trên giá đồng bên cạnh, tức giận lau mặt. Nàng tùy tiện ném chiếc khăn đã nhuốm đen vào chậu nước. Lúc nàng cầm thanh gỗ định chặn cửa sổ, một bông tuyết bay vào, đôi mắt nàng lập tức sáng rực. “Khụ…. Khụ… Khụ…” Từ sâu trong sảnh truyền ra một tiếng ho khan, tựa hồ muốn ho ra hết tim phổi. Tiêu Vô Tiêu thay đổi sắc mặt, nàng định chạy tới, đột nhiên lại nhớ ra điều gì đó, nét mặt nàng thoáng phức tạp, dừng bước chân. Đôi mắt Tiêu Vô Tiêu nhìn chằm chằm cửa điện, lát sau nàng khoác chiếc áo cũ bước ra ngoài. Hoa lê rơi trên người, nàng khẽ động lông mi, dùng áo khoác quấn chặt mình lại. Trên tuyết còn lưu lại một hàng dấu chân, khuôn mặt dịu dàng của Tiêu… Trời về trưa, thời tiết cũng không quá lạnh. Tiêu Vô Tiêu dẫn theo cung nữ Tố La đi dạo trong cung.Tố La là nha hoàn hồi môn của Khuyên phi. Nàng so với Khuyên phi nhỏ hơn vài tuổi, mấy ngày trước nàng tới phòng dệt phụ tiểu tỷ muội chút việc, vì vậy nàng mang về được chút đồ đông.Ngươi tới người đi, chỉ có Tố La là vẫn luôn ở bên cạnh Khuyên phi. Có thể nói, nếu không có nàng, Tiêu Vô Tiêu cũng không thể lớn lên.Đọc Full Tại Truyenfull.vnHai người hiện tại đi Ngự Dược Phòng lấy ít thuốc, Khuyên phi gần đây sức khỏe không được tốt, tâm tình rối loạn biểu hiện ra mặt.Vốn dĩ Tố La quay về là chuyện tốt, nhưng Tiêu Vô Tiêu lại phát hiện ra, Tạ Hoài Duật gần đây không lui tới nữa.Nàng thất thần ở đó, Tố La phải lớn tiếng gọi nàng mới định thần lại.“Tố La cô cô, làm sao vậy?”Tố La sắc mặt do dự, mãi sau mới nói: “Thất công chúa, kỳ thực, hôm nay ta về không phải để đi bốc thuốc.”Đọc Full Tại Truyenfull.vnNghe vậy, Tiêu Vô Tiêu nhíu mày, sau đó lại nhanh chóng nắm lấy tay Tố La cười nói: “Tố La cô cô, người đang đùa cái gì vậy?”Ai ngờ Tố La lại quỳ xuống, buồn bã nói: “Thất công chúa, thánh thượng muốn gặp người.”

Chương 6: Thất công chúa, thánh thượng muốn gặp người