Cậu phải nghe tôi/ Tôi khí A bùng nổ 3 rưỡi chiều, sân bay thành phố A. Lâm Phi vận một bộ suit chỉnh tề, tóc tai cũng được chải vuốt ra dáng chững chạc, đứng ở lối ra sân bay với một bó hoa, thi thoảng lại ngó vào bên trong. Cậu cũng mới có hai mươi tuổi đầu, nét trẻ con trên mặt vẫn chưa mất hết, lại có vẻ điển trai tỏa nắng của một thiếu niên. Dù là bộ dáng hay cách ăn mặc thì đều tương phản rõ rệt với những người đi đường cạnh đó, và lẽ đương nhiên sẽ tạo thành một phong cảnh đẹp mắt, hấp dẫn người nhìn. Trước mắt đã chuyển sang xuân hạ, nhiệt độ ban ngày lại chẳng mát mẻ hơn là bao so với mùa hè. Cậu đứng ở lối ra một lúc, trán lấm tấm mồ hôi, gương mặt cũng có chút phiếm hồng. Lâm Phi lủi vào bóng râm, cúi đầu nhìn đồng hồ trên cổ tay, khẽ cau mày. Cậu chàng có vẻ nôn nóng, chốc chốc lại xuyên qua cửa kính lối ra nhìn vào sân bay. Một lát sau, cậu lấy di động ra, có chút sốt ruột mở nhật ký cuộc gọi, bấm vào cái tên trên cùng. “Nghe đây, Tiểu Phi.” Đầu dây bên kia cũng là một…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...