Tác giả:

Học hành mệt nhọc. Nghỉ dài ngày về quê hương của mình. Trong lòng đang vui mừng. Đi xe bus ra bến xe. Sẽ chẳng có gì là lạ, khi bất chợt mình nhận ra, có một người con gái cùng đi với mình từ khi lên xe bus đến khi lên cả xe khách nữa. Mà chỉ là nghĩ thôi, bị gì đâu, bịt kín cả mặt mũi thế ai mà biết, chắc là tại mình suy nghĩ lung tung thôi. Ngồi trên xe chờ xuất bến. Lâu thấy cố nội luôn. Mà sao con bé kia cũng lên xe. Chắc là về quê. Kệ đi, sao mình cứ soi mãi thế. Cô gái đó lại ngồi cạnh mình, nhìn mình với một ánh mắt gì đó. Cũng không biết rõ cảm nhận của mình là như thế nào. Nhưng ánh mắt đó như muốn mình nhận ra người đó là ai. Mình cũng ngại, lỡ hỏi mà không đúng chắc ngượng chết. Thôi ngồi im cho nó lành Xe chuyển bánh. Ngồi trên xe gần 50 phút. Chắc ai đi xe mà đợi lâu như thế cũng biết nóng lòng như thế nào. Lấy điện thoại, cắm tai nghe vào nghe nhạc. Đang nghe nữa chừng thì. Bịch... Cô gái đó gối đầu lên vai mình... Ặc... Cái khỉ gì thế... Nâng đầu cô ta lên, ý là mình…

Chương 10: Chương 9: Lo lắng

Cho Em Mượn Bờ Vai Anh Lần NữaTác giả: ChipendiproTruyện Ngôn TìnhHọc hành mệt nhọc. Nghỉ dài ngày về quê hương của mình. Trong lòng đang vui mừng. Đi xe bus ra bến xe. Sẽ chẳng có gì là lạ, khi bất chợt mình nhận ra, có một người con gái cùng đi với mình từ khi lên xe bus đến khi lên cả xe khách nữa. Mà chỉ là nghĩ thôi, bị gì đâu, bịt kín cả mặt mũi thế ai mà biết, chắc là tại mình suy nghĩ lung tung thôi. Ngồi trên xe chờ xuất bến. Lâu thấy cố nội luôn. Mà sao con bé kia cũng lên xe. Chắc là về quê. Kệ đi, sao mình cứ soi mãi thế. Cô gái đó lại ngồi cạnh mình, nhìn mình với một ánh mắt gì đó. Cũng không biết rõ cảm nhận của mình là như thế nào. Nhưng ánh mắt đó như muốn mình nhận ra người đó là ai. Mình cũng ngại, lỡ hỏi mà không đúng chắc ngượng chết. Thôi ngồi im cho nó lành Xe chuyển bánh. Ngồi trên xe gần 50 phút. Chắc ai đi xe mà đợi lâu như thế cũng biết nóng lòng như thế nào. Lấy điện thoại, cắm tai nghe vào nghe nhạc. Đang nghe nữa chừng thì. Bịch... Cô gái đó gối đầu lên vai mình... Ặc... Cái khỉ gì thế... Nâng đầu cô ta lên, ý là mình… - Giúp tôi với – có tiếng kêu cứu làm mình và Bé giật mìnhHướng mắt nhìn về hướng kêu.- Có chuyện gì vậy nhỉ? – Bé nắm chặt tay mình hỏi- H cũng đâu có biết. Xem thế nào đã- Ukm- Mà khoan đã. Là Hải Tiền?Nhanh như cắt mình chạy ra khỏi chỗ ngồi hướng về phía thằng bạn. Nó đang bị 5 thằng vây đánh.- Hự - Cũng may trước luyện được ít Kungfu. Một phát vào ngực thằng trước mặt- H – Hải Tiền ôm ngực- Sao không mày?- Không sao- Nghỉ ngơi tý đi- Tiền sao vậy? – Bé cũng chạy lại từ bao giờ- Tiền không sao – Tiền nhăn mặt nói- Tụi mày cậy đông đánh mình nó không thấy nhục sao? – Mình quát tụi kia- Xử nó luôn. Cho tao – Thằng ôm ngực quát- HừSau đó là bốn thằng cùng lên. Mình mình thì sao ăn lại được tụi nó. Cố hết sức vậy- Bốp – mạn sường một thằng- Oạch – xèo chân một thằng- Bốp – chân mình lên mặt thằng khác- Á – Là mình bị một thằng cầm gậy sắt vào đầu- H – Bé lên tiếng. Khi đó mình hơi choáng một chút. Thằng kia cầm gậy sắt trong tay tiếp tục lên- Uỵch – Nó nằm xuống trước mặt mình.- HảNó bị Bé đánh. Một đầu gối của Bé vào thẳng mặt nó. Gì thế này?- Bốp – Bé lên chân thằng kia dúi đầu xuống cátCó ánh sáng léo ra trước mắt mình. Kiếm- Coong – Tiền cầm gậy sắt từ thằng khi nãy đỡ ình- Bốp – mình cố hết sức đánh vào chỗ hiểm làm hắn cúi xuống- Bụp – Tiền cho nó một gậy vào đầu hắn làm hắn nằm im luônỞ chỗ khác, Bé đã ột thằng nằm trên biển luôn.- Mày có sao không – Tiền hỏi mình- Tao không sao. Sao mày bị vậy?- Tao sẽ giải thích sau. Giờ đi đã?- H có sao không – Bé chạy lại hốt hoảng hỏi. Thấy Bé lo lắng ình. Mình vui lắm- H không sao. Bé không bị nguy hiểm gì chứ?- Không- Bé nào vậy? – Tiền ngơ ngác hỏi- Là N. Chỉ tao gọi thôi. Mày nghỉ đi. Hihi- Rồi, rồi. Ra khỏi đây đã – Tiền nói- ĐiTôi đứng dậy đi cùng Bé và Tiền. Một, hai, ba, bốn ...- H

- Giúp tôi với – có tiếng kêu cứu làm mình và Bé giật mình

Hướng mắt nhìn về hướng kêu.

- Có chuyện gì vậy nhỉ? – Bé nắm chặt tay mình hỏi

- H cũng đâu có biết. Xem thế nào đã

- Ukm

- Mà khoan đã. Là Hải Tiền?

Nhanh như cắt mình chạy ra khỏi chỗ ngồi hướng về phía thằng bạn. Nó đang bị 5 thằng vây đánh.

- Hự - Cũng may trước luyện được ít Kungfu. Một phát vào ngực thằng trước mặt

- H – Hải Tiền ôm ngực

- Sao không mày?

- Không sao

- Nghỉ ngơi tý đi

- Tiền sao vậy? – Bé cũng chạy lại từ bao giờ

- Tiền không sao – Tiền nhăn mặt nói

- Tụi mày cậy đông đánh mình nó không thấy nhục sao? – Mình quát tụi kia

- Xử nó luôn. Cho tao – Thằng ôm ngực quát

- Hừ

Sau đó là bốn thằng cùng lên. Mình mình thì sao ăn lại được tụi nó. Cố hết sức vậy

- Bốp – mạn sường một thằng

- Oạch – xèo chân một thằng

- Bốp – chân mình lên mặt thằng khác

- Á – Là mình bị một thằng cầm gậy sắt vào đầu

- H – Bé lên tiếng. Khi đó mình hơi choáng một chút. Thằng kia cầm gậy sắt trong tay tiếp tục lên

- Uỵch – Nó nằm xuống trước mặt mình.

- Hả

Nó bị Bé đánh. Một đầu gối của Bé vào thẳng mặt nó. Gì thế này?

- Bốp – Bé lên chân thằng kia dúi đầu xuống cát

Có ánh sáng léo ra trước mắt mình. Kiếm

- Coong – Tiền cầm gậy sắt từ thằng khi nãy đỡ ình

- Bốp – mình cố hết sức đánh vào chỗ hiểm làm hắn cúi xuống

- Bụp – Tiền cho nó một gậy vào đầu hắn làm hắn nằm im luôn

Ở chỗ khác, Bé đã ột thằng nằm trên biển luôn.

- Mày có sao không – Tiền hỏi mình

- Tao không sao. Sao mày bị vậy?

- Tao sẽ giải thích sau. Giờ đi đã?

- H có sao không – Bé chạy lại hốt hoảng hỏi. Thấy Bé lo lắng ình. Mình vui lắm

- H không sao. Bé không bị nguy hiểm gì chứ?

- Không

- Bé nào vậy? – Tiền ngơ ngác hỏi

- Là N. Chỉ tao gọi thôi. Mày nghỉ đi. Hihi

- Rồi, rồi. Ra khỏi đây đã – Tiền nói

- Đi

Tôi đứng dậy đi cùng Bé và Tiền. Một, hai, ba, bốn ...

- H

Cho Em Mượn Bờ Vai Anh Lần NữaTác giả: ChipendiproTruyện Ngôn TìnhHọc hành mệt nhọc. Nghỉ dài ngày về quê hương của mình. Trong lòng đang vui mừng. Đi xe bus ra bến xe. Sẽ chẳng có gì là lạ, khi bất chợt mình nhận ra, có một người con gái cùng đi với mình từ khi lên xe bus đến khi lên cả xe khách nữa. Mà chỉ là nghĩ thôi, bị gì đâu, bịt kín cả mặt mũi thế ai mà biết, chắc là tại mình suy nghĩ lung tung thôi. Ngồi trên xe chờ xuất bến. Lâu thấy cố nội luôn. Mà sao con bé kia cũng lên xe. Chắc là về quê. Kệ đi, sao mình cứ soi mãi thế. Cô gái đó lại ngồi cạnh mình, nhìn mình với một ánh mắt gì đó. Cũng không biết rõ cảm nhận của mình là như thế nào. Nhưng ánh mắt đó như muốn mình nhận ra người đó là ai. Mình cũng ngại, lỡ hỏi mà không đúng chắc ngượng chết. Thôi ngồi im cho nó lành Xe chuyển bánh. Ngồi trên xe gần 50 phút. Chắc ai đi xe mà đợi lâu như thế cũng biết nóng lòng như thế nào. Lấy điện thoại, cắm tai nghe vào nghe nhạc. Đang nghe nữa chừng thì. Bịch... Cô gái đó gối đầu lên vai mình... Ặc... Cái khỉ gì thế... Nâng đầu cô ta lên, ý là mình… - Giúp tôi với – có tiếng kêu cứu làm mình và Bé giật mìnhHướng mắt nhìn về hướng kêu.- Có chuyện gì vậy nhỉ? – Bé nắm chặt tay mình hỏi- H cũng đâu có biết. Xem thế nào đã- Ukm- Mà khoan đã. Là Hải Tiền?Nhanh như cắt mình chạy ra khỏi chỗ ngồi hướng về phía thằng bạn. Nó đang bị 5 thằng vây đánh.- Hự - Cũng may trước luyện được ít Kungfu. Một phát vào ngực thằng trước mặt- H – Hải Tiền ôm ngực- Sao không mày?- Không sao- Nghỉ ngơi tý đi- Tiền sao vậy? – Bé cũng chạy lại từ bao giờ- Tiền không sao – Tiền nhăn mặt nói- Tụi mày cậy đông đánh mình nó không thấy nhục sao? – Mình quát tụi kia- Xử nó luôn. Cho tao – Thằng ôm ngực quát- HừSau đó là bốn thằng cùng lên. Mình mình thì sao ăn lại được tụi nó. Cố hết sức vậy- Bốp – mạn sường một thằng- Oạch – xèo chân một thằng- Bốp – chân mình lên mặt thằng khác- Á – Là mình bị một thằng cầm gậy sắt vào đầu- H – Bé lên tiếng. Khi đó mình hơi choáng một chút. Thằng kia cầm gậy sắt trong tay tiếp tục lên- Uỵch – Nó nằm xuống trước mặt mình.- HảNó bị Bé đánh. Một đầu gối của Bé vào thẳng mặt nó. Gì thế này?- Bốp – Bé lên chân thằng kia dúi đầu xuống cátCó ánh sáng léo ra trước mắt mình. Kiếm- Coong – Tiền cầm gậy sắt từ thằng khi nãy đỡ ình- Bốp – mình cố hết sức đánh vào chỗ hiểm làm hắn cúi xuống- Bụp – Tiền cho nó một gậy vào đầu hắn làm hắn nằm im luônỞ chỗ khác, Bé đã ột thằng nằm trên biển luôn.- Mày có sao không – Tiền hỏi mình- Tao không sao. Sao mày bị vậy?- Tao sẽ giải thích sau. Giờ đi đã?- H có sao không – Bé chạy lại hốt hoảng hỏi. Thấy Bé lo lắng ình. Mình vui lắm- H không sao. Bé không bị nguy hiểm gì chứ?- Không- Bé nào vậy? – Tiền ngơ ngác hỏi- Là N. Chỉ tao gọi thôi. Mày nghỉ đi. Hihi- Rồi, rồi. Ra khỏi đây đã – Tiền nói- ĐiTôi đứng dậy đi cùng Bé và Tiền. Một, hai, ba, bốn ...- H

Chương 10: Chương 9: Lo lắng