Học hành mệt nhọc. Nghỉ dài ngày về quê hương của mình. Trong lòng đang vui mừng. Đi xe bus ra bến xe. Sẽ chẳng có gì là lạ, khi bất chợt mình nhận ra, có một người con gái cùng đi với mình từ khi lên xe bus đến khi lên cả xe khách nữa. Mà chỉ là nghĩ thôi, bị gì đâu, bịt kín cả mặt mũi thế ai mà biết, chắc là tại mình suy nghĩ lung tung thôi. Ngồi trên xe chờ xuất bến. Lâu thấy cố nội luôn. Mà sao con bé kia cũng lên xe. Chắc là về quê. Kệ đi, sao mình cứ soi mãi thế. Cô gái đó lại ngồi cạnh mình, nhìn mình với một ánh mắt gì đó. Cũng không biết rõ cảm nhận của mình là như thế nào. Nhưng ánh mắt đó như muốn mình nhận ra người đó là ai. Mình cũng ngại, lỡ hỏi mà không đúng chắc ngượng chết. Thôi ngồi im cho nó lành Xe chuyển bánh. Ngồi trên xe gần 50 phút. Chắc ai đi xe mà đợi lâu như thế cũng biết nóng lòng như thế nào. Lấy điện thoại, cắm tai nghe vào nghe nhạc. Đang nghe nữa chừng thì. Bịch... Cô gái đó gối đầu lên vai mình... Ặc... Cái khỉ gì thế... Nâng đầu cô ta lên, ý là mình…
Chương 16: Chương 15: I
Cho Em Mượn Bờ Vai Anh Lần NữaTác giả: ChipendiproTruyện Ngôn TìnhHọc hành mệt nhọc. Nghỉ dài ngày về quê hương của mình. Trong lòng đang vui mừng. Đi xe bus ra bến xe. Sẽ chẳng có gì là lạ, khi bất chợt mình nhận ra, có một người con gái cùng đi với mình từ khi lên xe bus đến khi lên cả xe khách nữa. Mà chỉ là nghĩ thôi, bị gì đâu, bịt kín cả mặt mũi thế ai mà biết, chắc là tại mình suy nghĩ lung tung thôi. Ngồi trên xe chờ xuất bến. Lâu thấy cố nội luôn. Mà sao con bé kia cũng lên xe. Chắc là về quê. Kệ đi, sao mình cứ soi mãi thế. Cô gái đó lại ngồi cạnh mình, nhìn mình với một ánh mắt gì đó. Cũng không biết rõ cảm nhận của mình là như thế nào. Nhưng ánh mắt đó như muốn mình nhận ra người đó là ai. Mình cũng ngại, lỡ hỏi mà không đúng chắc ngượng chết. Thôi ngồi im cho nó lành Xe chuyển bánh. Ngồi trên xe gần 50 phút. Chắc ai đi xe mà đợi lâu như thế cũng biết nóng lòng như thế nào. Lấy điện thoại, cắm tai nghe vào nghe nhạc. Đang nghe nữa chừng thì. Bịch... Cô gái đó gối đầu lên vai mình... Ặc... Cái khỉ gì thế... Nâng đầu cô ta lên, ý là mình… Chiếc xe dừng lại ở nơi bãi đã hướng ra Biển. Ở đó có một căn biệt thự đã cũ.- Xuống xe đi. – Cường lạnh nhạt nóiở cổng có hai tên canh gác. Mỗi tên trong tay là một khẩu AK-47. Bên trong còn rất nhiều tên khác. Tất cả đều đeo khăn che mặt. Cường và song Hùng đưa chúng tôi đến một căn phòng. Bên trong có một người đàn ông với điều thuốc trên tay quay lưng nói chuyện với chúng tôi.- I. Họ tới rồi – cường nói với người đàn ông ấy- Được rồi. Cậu ra chỗ lão đại đi- Vâng. Tôi xin phép.Cường ra ngoài. Người đàn ông đó vẫn không quay mặt lại. Song hùng tiến lại lại chỗ lão nhưng không đến quá gần để nhìn thấy mặt lão.- Các cậu đã giúp cho Thiên Ưng và Báo Gia đúng không? – Lão ta nói- Đúng. Vậy thì sao? Đây là đâu? Ông là ai? – Đức nói một tràng dài- Các cậu cũng rất xuất sắc. Đây là nhà tôi. Mọi người ở đây gọi tôi là I - Lão ta nói- Bạn bè bị nạn tất nhiên phải giúp. Nhưng tại sao lại đưa chúng tôi tới đây? Hào nói- Tôi muốn các cậu gia nhập giúp tôi - Lão ta nói- Tại sao lại phải giúp ông khi chúng tôi chưa biết chuyện gì xảy ra? - Tuấn nói- Tụi đi theo các cậu sẽ không tha cho các cậu đâu? Tôi làm thế để giúp các cậu thôi. Nếu không muốn các cậu có thể về?- Lão ta nói- Tụi kia là ai? - Long nói- Tụi nó là người của LFF (Legends for free)- Lão ta nói- Là gì? - Mình nói- Những huyền thoại của tự do- Là cái quái gì?- Mình nói- Là tổ chức hành động cạnh tranh với chúng ta- Lão ta nói- Chúng ta?- Mình nói- CRE- Lão ta nói- Chúng tôi có nói ra nhập đâu mà ông nói chúng ta- Mình nói- Tôi nói rồi các cậu có thể về nếu không muốn? Tôi chỉ muốn bảo vệ các cậu thôi- Ông sẽ chúng tôi về sao- Mình nói- Tôi chưa bao giờ đùa- Lão ta nói- Vậy chào tôi sẽ về- Mình nói- Hãy suy nghĩ cho kỹ. Các cậu có thể liên lạc với chúng tôi bất kỳ lúc nào thông qua Thiên Ưng và Báo Gia. Hai người các cậu đã cứu đấy - Lão ta nói- Đi về thôi tụi mày - Mình nói- Song Hùng. Đưa các cậu này về. - Lão ta nói- Dạ -Song HùngRa tới ngoài, chúng mình nhìn thấy Tiền và Cường đợi ở xe- Tụi mày ra rồi à - Tiền chạy lại- Bốp – Đức cho Tiền một đấm vào bụng – Thằng chó! Mày đang làm cái quái gì vậy? Đây là đâu? Nói ngay cho tao – Đức cho tiền vài cú đấm nữa tới sát xe- Cạch – Song Hùng đưa thẳng khẩu Px4 Storm dí thẳng vào đầu Đức- Đừng – Tiền nói – Tao xin lỗi. Giờ tao sẽ đưa chúng mày về.- Mấy đứa lên xe đi. Anh với Tiền đưa mấy đứa về. Song Hùng hai đứa vào trong xem I và lão đại có việc gì cần làm không? - Cường nói- Rõ - Song HùngTrên chiếc xe ô tô, chúng tôi chẳng nhìn thấy bên ngoài. Tất cả im lặng. Tiền cúi mặt xuống có vẻ ân hận khi đã kéo tụi mình vào chuyện này.
Chiếc xe dừng lại ở nơi bãi đã hướng ra Biển. Ở đó có một căn biệt thự đã cũ.
- Xuống xe đi. – Cường lạnh nhạt nói
ở cổng có hai tên canh gác. Mỗi tên trong tay là một khẩu AK-47. Bên trong còn rất nhiều tên khác. Tất cả đều đeo khăn che mặt. Cường và song Hùng đưa chúng tôi đến một căn phòng. Bên trong có một người đàn ông với điều thuốc trên tay quay lưng nói chuyện với chúng tôi.
- I. Họ tới rồi – cường nói với người đàn ông ấy
- Được rồi. Cậu ra chỗ lão đại đi
- Vâng. Tôi xin phép.
Cường ra ngoài. Người đàn ông đó vẫn không quay mặt lại. Song hùng tiến lại lại chỗ lão nhưng không đến quá gần để nhìn thấy mặt lão.
- Các cậu đã giúp cho Thiên Ưng và Báo Gia đúng không? – Lão ta nói
- Đúng. Vậy thì sao? Đây là đâu? Ông là ai? – Đức nói một tràng dài
- Các cậu cũng rất xuất sắc. Đây là nhà tôi. Mọi người ở đây gọi tôi là I - Lão ta nói
- Bạn bè bị nạn tất nhiên phải giúp. Nhưng tại sao lại đưa chúng tôi tới đây? Hào nói
- Tôi muốn các cậu gia nhập giúp tôi - Lão ta nói
- Tại sao lại phải giúp ông khi chúng tôi chưa biết chuyện gì xảy ra? - Tuấn nói
- Tụi đi theo các cậu sẽ không tha cho các cậu đâu? Tôi làm thế để giúp các cậu thôi. Nếu không muốn các cậu có thể về?- Lão ta nói
- Tụi kia là ai? - Long nói
- Tụi nó là người của LFF (Legends for free)- Lão ta nói
- Là gì? - Mình nói
- Những huyền thoại của tự do
- Là cái quái gì?- Mình nói
- Là tổ chức hành động cạnh tranh với chúng ta- Lão ta nói
- Chúng ta?- Mình nói
- CRE- Lão ta nói
- Chúng tôi có nói ra nhập đâu mà ông nói chúng ta- Mình nói
- Tôi nói rồi các cậu có thể về nếu không muốn? Tôi chỉ muốn bảo vệ các cậu thôi
- Ông sẽ chúng tôi về sao- Mình nói
- Tôi chưa bao giờ đùa- Lão ta nói
- Vậy chào tôi sẽ về- Mình nói
- Hãy suy nghĩ cho kỹ. Các cậu có thể liên lạc với chúng tôi bất kỳ lúc nào thông qua Thiên Ưng và Báo Gia. Hai người các cậu đã cứu đấy - Lão ta nói
- Đi về thôi tụi mày - Mình nói
- Song Hùng. Đưa các cậu này về. - Lão ta nói
- Dạ -Song Hùng
Ra tới ngoài, chúng mình nhìn thấy Tiền và Cường đợi ở xe
- Tụi mày ra rồi à - Tiền chạy lại
- Bốp – Đức cho Tiền một đấm vào bụng – Thằng chó! Mày đang làm cái quái gì vậy? Đây là đâu? Nói ngay cho tao – Đức cho tiền vài cú đấm nữa tới sát xe
- Cạch – Song Hùng đưa thẳng khẩu Px4 Storm dí thẳng vào đầu Đức
- Đừng – Tiền nói – Tao xin lỗi. Giờ tao sẽ đưa chúng mày về.
- Mấy đứa lên xe đi. Anh với Tiền đưa mấy đứa về. Song Hùng hai đứa vào trong xem I và lão đại có việc gì cần làm không? - Cường nói
- Rõ - Song Hùng
Trên chiếc xe ô tô, chúng tôi chẳng nhìn thấy bên ngoài. Tất cả im lặng. Tiền cúi mặt xuống có vẻ ân hận khi đã kéo tụi mình vào chuyện này.
Cho Em Mượn Bờ Vai Anh Lần NữaTác giả: ChipendiproTruyện Ngôn TìnhHọc hành mệt nhọc. Nghỉ dài ngày về quê hương của mình. Trong lòng đang vui mừng. Đi xe bus ra bến xe. Sẽ chẳng có gì là lạ, khi bất chợt mình nhận ra, có một người con gái cùng đi với mình từ khi lên xe bus đến khi lên cả xe khách nữa. Mà chỉ là nghĩ thôi, bị gì đâu, bịt kín cả mặt mũi thế ai mà biết, chắc là tại mình suy nghĩ lung tung thôi. Ngồi trên xe chờ xuất bến. Lâu thấy cố nội luôn. Mà sao con bé kia cũng lên xe. Chắc là về quê. Kệ đi, sao mình cứ soi mãi thế. Cô gái đó lại ngồi cạnh mình, nhìn mình với một ánh mắt gì đó. Cũng không biết rõ cảm nhận của mình là như thế nào. Nhưng ánh mắt đó như muốn mình nhận ra người đó là ai. Mình cũng ngại, lỡ hỏi mà không đúng chắc ngượng chết. Thôi ngồi im cho nó lành Xe chuyển bánh. Ngồi trên xe gần 50 phút. Chắc ai đi xe mà đợi lâu như thế cũng biết nóng lòng như thế nào. Lấy điện thoại, cắm tai nghe vào nghe nhạc. Đang nghe nữa chừng thì. Bịch... Cô gái đó gối đầu lên vai mình... Ặc... Cái khỉ gì thế... Nâng đầu cô ta lên, ý là mình… Chiếc xe dừng lại ở nơi bãi đã hướng ra Biển. Ở đó có một căn biệt thự đã cũ.- Xuống xe đi. – Cường lạnh nhạt nóiở cổng có hai tên canh gác. Mỗi tên trong tay là một khẩu AK-47. Bên trong còn rất nhiều tên khác. Tất cả đều đeo khăn che mặt. Cường và song Hùng đưa chúng tôi đến một căn phòng. Bên trong có một người đàn ông với điều thuốc trên tay quay lưng nói chuyện với chúng tôi.- I. Họ tới rồi – cường nói với người đàn ông ấy- Được rồi. Cậu ra chỗ lão đại đi- Vâng. Tôi xin phép.Cường ra ngoài. Người đàn ông đó vẫn không quay mặt lại. Song hùng tiến lại lại chỗ lão nhưng không đến quá gần để nhìn thấy mặt lão.- Các cậu đã giúp cho Thiên Ưng và Báo Gia đúng không? – Lão ta nói- Đúng. Vậy thì sao? Đây là đâu? Ông là ai? – Đức nói một tràng dài- Các cậu cũng rất xuất sắc. Đây là nhà tôi. Mọi người ở đây gọi tôi là I - Lão ta nói- Bạn bè bị nạn tất nhiên phải giúp. Nhưng tại sao lại đưa chúng tôi tới đây? Hào nói- Tôi muốn các cậu gia nhập giúp tôi - Lão ta nói- Tại sao lại phải giúp ông khi chúng tôi chưa biết chuyện gì xảy ra? - Tuấn nói- Tụi đi theo các cậu sẽ không tha cho các cậu đâu? Tôi làm thế để giúp các cậu thôi. Nếu không muốn các cậu có thể về?- Lão ta nói- Tụi kia là ai? - Long nói- Tụi nó là người của LFF (Legends for free)- Lão ta nói- Là gì? - Mình nói- Những huyền thoại của tự do- Là cái quái gì?- Mình nói- Là tổ chức hành động cạnh tranh với chúng ta- Lão ta nói- Chúng ta?- Mình nói- CRE- Lão ta nói- Chúng tôi có nói ra nhập đâu mà ông nói chúng ta- Mình nói- Tôi nói rồi các cậu có thể về nếu không muốn? Tôi chỉ muốn bảo vệ các cậu thôi- Ông sẽ chúng tôi về sao- Mình nói- Tôi chưa bao giờ đùa- Lão ta nói- Vậy chào tôi sẽ về- Mình nói- Hãy suy nghĩ cho kỹ. Các cậu có thể liên lạc với chúng tôi bất kỳ lúc nào thông qua Thiên Ưng và Báo Gia. Hai người các cậu đã cứu đấy - Lão ta nói- Đi về thôi tụi mày - Mình nói- Song Hùng. Đưa các cậu này về. - Lão ta nói- Dạ -Song HùngRa tới ngoài, chúng mình nhìn thấy Tiền và Cường đợi ở xe- Tụi mày ra rồi à - Tiền chạy lại- Bốp – Đức cho Tiền một đấm vào bụng – Thằng chó! Mày đang làm cái quái gì vậy? Đây là đâu? Nói ngay cho tao – Đức cho tiền vài cú đấm nữa tới sát xe- Cạch – Song Hùng đưa thẳng khẩu Px4 Storm dí thẳng vào đầu Đức- Đừng – Tiền nói – Tao xin lỗi. Giờ tao sẽ đưa chúng mày về.- Mấy đứa lên xe đi. Anh với Tiền đưa mấy đứa về. Song Hùng hai đứa vào trong xem I và lão đại có việc gì cần làm không? - Cường nói- Rõ - Song HùngTrên chiếc xe ô tô, chúng tôi chẳng nhìn thấy bên ngoài. Tất cả im lặng. Tiền cúi mặt xuống có vẻ ân hận khi đã kéo tụi mình vào chuyện này.