Tác giả:

Học hành mệt nhọc. Nghỉ dài ngày về quê hương của mình. Trong lòng đang vui mừng. Đi xe bus ra bến xe. Sẽ chẳng có gì là lạ, khi bất chợt mình nhận ra, có một người con gái cùng đi với mình từ khi lên xe bus đến khi lên cả xe khách nữa. Mà chỉ là nghĩ thôi, bị gì đâu, bịt kín cả mặt mũi thế ai mà biết, chắc là tại mình suy nghĩ lung tung thôi. Ngồi trên xe chờ xuất bến. Lâu thấy cố nội luôn. Mà sao con bé kia cũng lên xe. Chắc là về quê. Kệ đi, sao mình cứ soi mãi thế. Cô gái đó lại ngồi cạnh mình, nhìn mình với một ánh mắt gì đó. Cũng không biết rõ cảm nhận của mình là như thế nào. Nhưng ánh mắt đó như muốn mình nhận ra người đó là ai. Mình cũng ngại, lỡ hỏi mà không đúng chắc ngượng chết. Thôi ngồi im cho nó lành Xe chuyển bánh. Ngồi trên xe gần 50 phút. Chắc ai đi xe mà đợi lâu như thế cũng biết nóng lòng như thế nào. Lấy điện thoại, cắm tai nghe vào nghe nhạc. Đang nghe nữa chừng thì. Bịch... Cô gái đó gối đầu lên vai mình... Ặc... Cái khỉ gì thế... Nâng đầu cô ta lên, ý là mình…

Chương 17: Chương 15-2: Ngoại Truyện: ”Mới xảy ra”

Cho Em Mượn Bờ Vai Anh Lần NữaTác giả: ChipendiproTruyện Ngôn TìnhHọc hành mệt nhọc. Nghỉ dài ngày về quê hương của mình. Trong lòng đang vui mừng. Đi xe bus ra bến xe. Sẽ chẳng có gì là lạ, khi bất chợt mình nhận ra, có một người con gái cùng đi với mình từ khi lên xe bus đến khi lên cả xe khách nữa. Mà chỉ là nghĩ thôi, bị gì đâu, bịt kín cả mặt mũi thế ai mà biết, chắc là tại mình suy nghĩ lung tung thôi. Ngồi trên xe chờ xuất bến. Lâu thấy cố nội luôn. Mà sao con bé kia cũng lên xe. Chắc là về quê. Kệ đi, sao mình cứ soi mãi thế. Cô gái đó lại ngồi cạnh mình, nhìn mình với một ánh mắt gì đó. Cũng không biết rõ cảm nhận của mình là như thế nào. Nhưng ánh mắt đó như muốn mình nhận ra người đó là ai. Mình cũng ngại, lỡ hỏi mà không đúng chắc ngượng chết. Thôi ngồi im cho nó lành Xe chuyển bánh. Ngồi trên xe gần 50 phút. Chắc ai đi xe mà đợi lâu như thế cũng biết nóng lòng như thế nào. Lấy điện thoại, cắm tai nghe vào nghe nhạc. Đang nghe nữa chừng thì. Bịch... Cô gái đó gối đầu lên vai mình... Ặc... Cái khỉ gì thế... Nâng đầu cô ta lên, ý là mình… Metro Hà Nội, 10h50 tối- Cô nghĩ theo tôi được sao?- Lão đại nói đưa cậu trở về- Không dễ thế đâu- Vậy tôi đành phải làm vậy?Khi hạ thủ người trong tổ chức, người bị hạ thủ sẽ biết được mình bị số bao nhiêu tiêu diệt. Tay cô ta để lộ ra là A6. “Hừ. Chỉ là đội A mà muốn đấu với tôi sao. Lão đại. Ông coi thường tôi thế sao” – Mình nghĩ trong đầu.- Hổ Vương. Tôi muốn thấy hổ quyền của cậu thắng sao hổ quyền của tôi- HừVới hổ quyền của cô ta cũng khá phết lắm. Các đòn dáng tay rất uy lực. Nhưng đối với Hổ Vương thì ... chi là miêu quyền thôi. Tránh né các đòn của cô ta chán mình lùi lại hẳn 5 bước.- Cô cũng khá đấy. Chắc thời gian tới có thể lên đội R luôn đấy. Nhưng hạ được tôi thì còn phải khá lâu đấy. A6- Sao cậu không đánh trả- Tôi không thích đánh phụ nữ. Người khác biết nói tôi bắt nạt cô.- Cậu hãy trở về. Lão đại muốn cậu trở lại- Cần làm gì?- Cái đó cậu thừa hiểu tôi không được biết- Vậy hãy về nói với lão rằng: “Tôi không trở về”- Cậu phải thắng tôi trước đã- Được thôiA6 rút ra một cây gậy xông tới.“Vút...”“Vút...”“Vút...”Mình đón lấy tay cô ta. Bẻ cổ tay. Đón gậy. Xèo chân. Một đạp vào đầu. Cô ta nằm xuống- Tôi nói rồi. Cô về đi. Chưa phải đối thủ của tôi đâu.- Tôi muốn nói một điều.Mình quay lại cúi xuống nhìn cô ta- Cô nói đi“Bốp...” – Cô ta đấm thẳng vào bụng mình- Hự - Mình giật lại phía sauCô ta tiếp tục lao tới. Nhanh như cắt lấy lại tinh thần. Một đấm móc vào cằm. Tiếp tục với thế tay hổ đánh thẳng vào phần bụng vào ngực cô ta. Làm cô ta ngã ra đất.“ Vèo...” – một chiếc xe máy lao tới. Tên đó kéo cô ta lên xe và đi mất- Lão đại! Ông muốn gì ở tôi?

Metro Hà Nội, 10h50 tối

- Cô nghĩ theo tôi được sao?

- Lão đại nói đưa cậu trở về

- Không dễ thế đâu

- Vậy tôi đành phải làm vậy?

Khi hạ thủ người trong tổ chức, người bị hạ thủ sẽ biết được mình bị số bao nhiêu tiêu diệt. Tay cô ta để lộ ra là A6. “Hừ. Chỉ là đội A mà muốn đấu với tôi sao. Lão đại. Ông coi thường tôi thế sao” – Mình nghĩ trong đầu.

- Hổ Vương. Tôi muốn thấy hổ quyền của cậu thắng sao hổ quyền của tôi

- Hừ

Với hổ quyền của cô ta cũng khá phết lắm. Các đòn dáng tay rất uy lực. Nhưng đối với Hổ Vương thì ... chi là miêu quyền thôi. Tránh né các đòn của cô ta chán mình lùi lại hẳn 5 bước.

- Cô cũng khá đấy. Chắc thời gian tới có thể lên đội R luôn đấy. Nhưng hạ được tôi thì còn phải khá lâu đấy. A6

- Sao cậu không đánh trả

- Tôi không thích đánh phụ nữ. Người khác biết nói tôi bắt nạt cô.

- Cậu hãy trở về. Lão đại muốn cậu trở lại

- Cần làm gì?

- Cái đó cậu thừa hiểu tôi không được biết

- Vậy hãy về nói với lão rằng: “Tôi không trở về”

- Cậu phải thắng tôi trước đã

- Được thôi

A6 rút ra một cây gậy xông tới.

“Vút...”

“Vút...”

“Vút...”

Mình đón lấy tay cô ta. Bẻ cổ tay. Đón gậy. Xèo chân. Một đạp vào đầu. Cô ta nằm xuống

- Tôi nói rồi. Cô về đi. Chưa phải đối thủ của tôi đâu.

- Tôi muốn nói một điều.

Mình quay lại cúi xuống nhìn cô ta

- Cô nói đi

“Bốp...” – Cô ta đấm thẳng vào bụng mình

- Hự - Mình giật lại phía sau

Cô ta tiếp tục lao tới. Nhanh như cắt lấy lại tinh thần. Một đấm móc vào cằm. Tiếp tục với thế tay hổ đánh thẳng vào phần bụng vào ngực cô ta. Làm cô ta ngã ra đất.

“ Vèo...” – một chiếc xe máy lao tới. Tên đó kéo cô ta lên xe và đi mất

- Lão đại! Ông muốn gì ở tôi?

Cho Em Mượn Bờ Vai Anh Lần NữaTác giả: ChipendiproTruyện Ngôn TìnhHọc hành mệt nhọc. Nghỉ dài ngày về quê hương của mình. Trong lòng đang vui mừng. Đi xe bus ra bến xe. Sẽ chẳng có gì là lạ, khi bất chợt mình nhận ra, có một người con gái cùng đi với mình từ khi lên xe bus đến khi lên cả xe khách nữa. Mà chỉ là nghĩ thôi, bị gì đâu, bịt kín cả mặt mũi thế ai mà biết, chắc là tại mình suy nghĩ lung tung thôi. Ngồi trên xe chờ xuất bến. Lâu thấy cố nội luôn. Mà sao con bé kia cũng lên xe. Chắc là về quê. Kệ đi, sao mình cứ soi mãi thế. Cô gái đó lại ngồi cạnh mình, nhìn mình với một ánh mắt gì đó. Cũng không biết rõ cảm nhận của mình là như thế nào. Nhưng ánh mắt đó như muốn mình nhận ra người đó là ai. Mình cũng ngại, lỡ hỏi mà không đúng chắc ngượng chết. Thôi ngồi im cho nó lành Xe chuyển bánh. Ngồi trên xe gần 50 phút. Chắc ai đi xe mà đợi lâu như thế cũng biết nóng lòng như thế nào. Lấy điện thoại, cắm tai nghe vào nghe nhạc. Đang nghe nữa chừng thì. Bịch... Cô gái đó gối đầu lên vai mình... Ặc... Cái khỉ gì thế... Nâng đầu cô ta lên, ý là mình… Metro Hà Nội, 10h50 tối- Cô nghĩ theo tôi được sao?- Lão đại nói đưa cậu trở về- Không dễ thế đâu- Vậy tôi đành phải làm vậy?Khi hạ thủ người trong tổ chức, người bị hạ thủ sẽ biết được mình bị số bao nhiêu tiêu diệt. Tay cô ta để lộ ra là A6. “Hừ. Chỉ là đội A mà muốn đấu với tôi sao. Lão đại. Ông coi thường tôi thế sao” – Mình nghĩ trong đầu.- Hổ Vương. Tôi muốn thấy hổ quyền của cậu thắng sao hổ quyền của tôi- HừVới hổ quyền của cô ta cũng khá phết lắm. Các đòn dáng tay rất uy lực. Nhưng đối với Hổ Vương thì ... chi là miêu quyền thôi. Tránh né các đòn của cô ta chán mình lùi lại hẳn 5 bước.- Cô cũng khá đấy. Chắc thời gian tới có thể lên đội R luôn đấy. Nhưng hạ được tôi thì còn phải khá lâu đấy. A6- Sao cậu không đánh trả- Tôi không thích đánh phụ nữ. Người khác biết nói tôi bắt nạt cô.- Cậu hãy trở về. Lão đại muốn cậu trở lại- Cần làm gì?- Cái đó cậu thừa hiểu tôi không được biết- Vậy hãy về nói với lão rằng: “Tôi không trở về”- Cậu phải thắng tôi trước đã- Được thôiA6 rút ra một cây gậy xông tới.“Vút...”“Vút...”“Vút...”Mình đón lấy tay cô ta. Bẻ cổ tay. Đón gậy. Xèo chân. Một đạp vào đầu. Cô ta nằm xuống- Tôi nói rồi. Cô về đi. Chưa phải đối thủ của tôi đâu.- Tôi muốn nói một điều.Mình quay lại cúi xuống nhìn cô ta- Cô nói đi“Bốp...” – Cô ta đấm thẳng vào bụng mình- Hự - Mình giật lại phía sauCô ta tiếp tục lao tới. Nhanh như cắt lấy lại tinh thần. Một đấm móc vào cằm. Tiếp tục với thế tay hổ đánh thẳng vào phần bụng vào ngực cô ta. Làm cô ta ngã ra đất.“ Vèo...” – một chiếc xe máy lao tới. Tên đó kéo cô ta lên xe và đi mất- Lão đại! Ông muốn gì ở tôi?

Chương 17: Chương 15-2: Ngoại Truyện: ”Mới xảy ra”