Tử Tu, xa cách lâu nay, em nhớ anh nhiều. Lời mở đầu này tuy hơi lạ nhưng lại là thành quả sau hơn một giờ suy nghĩ của em đấy. Em biết sẽ có những câu khác hay hơn nhưng chúng sâu sắc quá, không giống phong cách của em. Em hay nghĩ, nếu hôm ấy mình chẳng đến buổi liên hoan thì tốt biết bao. Vậy thì ít nhất chúng ta sẽ không gặp gỡ. Nhưng rồi em lại tiếc. Vì anh đẹp, còn tính em lại ưa mấy người bảnh trai. Nhớ hôm Mãn Mãn lỡ miệng kể chuyện em từng khen anh, em đã chối rằng mình chưa từng bảo vậy. Anh lại hỏi “lẽ nào em không thấy anh đẹp” khiến em bị sặc coca. Sao có thể, sao em có thể thấy anh không đẹp được chứ? Anh đẹp muốn chết luôn đó! Nhưng em không dám nói vậy trước mặt bao người. Giờ nhớ lại, em thấy may vì mình chưa nói. Nếu không giữa chúng mình, người theo đuổi sẽ là em chứ chẳng phải anh, mà em không muốn để người ngoài biết em thích anh đến nhường nào đâu. Tử Tu, anh biết không? Em thích anh mặc áo phông trắng nhất đấy. Em hay bảo thích anh mặc sơ mi, áo khoác, âu phục …
Chương 6: Chương 6
Xấp Thư Tình Bên Cửa SổTác giả: Lục Tiểu DuyTruyện Ngôn TìnhTử Tu, xa cách lâu nay, em nhớ anh nhiều. Lời mở đầu này tuy hơi lạ nhưng lại là thành quả sau hơn một giờ suy nghĩ của em đấy. Em biết sẽ có những câu khác hay hơn nhưng chúng sâu sắc quá, không giống phong cách của em. Em hay nghĩ, nếu hôm ấy mình chẳng đến buổi liên hoan thì tốt biết bao. Vậy thì ít nhất chúng ta sẽ không gặp gỡ. Nhưng rồi em lại tiếc. Vì anh đẹp, còn tính em lại ưa mấy người bảnh trai. Nhớ hôm Mãn Mãn lỡ miệng kể chuyện em từng khen anh, em đã chối rằng mình chưa từng bảo vậy. Anh lại hỏi “lẽ nào em không thấy anh đẹp” khiến em bị sặc coca. Sao có thể, sao em có thể thấy anh không đẹp được chứ? Anh đẹp muốn chết luôn đó! Nhưng em không dám nói vậy trước mặt bao người. Giờ nhớ lại, em thấy may vì mình chưa nói. Nếu không giữa chúng mình, người theo đuổi sẽ là em chứ chẳng phải anh, mà em không muốn để người ngoài biết em thích anh đến nhường nào đâu. Tử Tu, anh biết không? Em thích anh mặc áo phông trắng nhất đấy. Em hay bảo thích anh mặc sơ mi, áo khoác, âu phục … Trang chủ Xấp Thư Tình Bên Cửa Sổ06 | Xấp thư tình bên cửa sổTử Tu, sao mùa hạ lại dài thế nhỉ? Dài đến mức em tưởng như nó sẽ không kết thúc vậy á.Nghe được câu này, em của ngày xưa sẽ phản bác ngay: Thế sao kỳ nghỉ hè của em còn chưa bắt đầu mà đã kết thúc rồi?Còn anh thì sẽ bảo: Tại em ham chơi quá đó.Hừ, chẳng phải thế đâu.Do anh không biết, mỗi đợt nghỉ hè ông Văn cho em đi học bao nhiêu lớp học thêm đâu.Nếu em mà nghe lọt được một nửa số kiến thức của các thầy cô ấy, chắc giờ đây em không phải thạc sĩ Đại học Bắc Kinh thì cũng có một vị trí gì đó bên Thanh Hoa rồi.Truyện KhácCâu này em từng nói với anh em.Rồi anh ấy hỏi: Thế nghe lọt cả thì sao?Em mặt dày đáp: Thì em sẽ chạy qua Cambridge học chứ sao.Anh em mắng: Bà chém gió vừa vừa thôi.Anh nói xem vì sao đều là con của ông Văn mà em lại chẳng có chí cầu tiến thế nhỉ?Thương thay anh trai em, có đứa em gái không nên thân làm mất cái danh con nhà gia giáo của gia đình.Nhưng may sao, em lại quen anh trong dịp đi liên hoan với Văn Kiêu, cũng coi như đã tìm được cho nhà em một chàng rể học giỏi – còn giỏi hơn cả con trai ruột của ba em..
Trang chủ Xấp Thư Tình Bên Cửa Sổ06 | Xấp thư tình bên cửa sổ
Tử Tu, sao mùa hạ lại dài thế nhỉ? Dài đến mức em tưởng như nó sẽ không kết thúc vậy á.
Nghe được câu này, em của ngày xưa sẽ phản bác ngay: Thế sao kỳ nghỉ hè của em còn chưa bắt đầu mà đã kết thúc rồi?
Còn anh thì sẽ bảo: Tại em ham chơi quá đó.
Hừ, chẳng phải thế đâu.
Do anh không biết, mỗi đợt nghỉ hè ông Văn cho em đi học bao nhiêu lớp học thêm đâu.
Nếu em mà nghe lọt được một nửa số kiến thức của các thầy cô ấy, chắc giờ đây em không phải thạc sĩ Đại học Bắc Kinh thì cũng có một vị trí gì đó bên Thanh Hoa rồi.
Truyện Khác
Câu này em từng nói với anh em.
Rồi anh ấy hỏi: Thế nghe lọt cả thì sao?
Em mặt dày đáp: Thì em sẽ chạy qua Cambridge học chứ sao.
Anh em mắng: Bà chém gió vừa vừa thôi.
Anh nói xem vì sao đều là con của ông Văn mà em lại chẳng có chí cầu tiến thế nhỉ?
Thương thay anh trai em, có đứa em gái không nên thân làm mất cái danh con nhà gia giáo của gia đình.
Nhưng may sao, em lại quen anh trong dịp đi liên hoan với Văn Kiêu, cũng coi như đã tìm được cho nhà em một chàng rể học giỏi – còn giỏi hơn cả con trai ruột của ba em.
.
Xấp Thư Tình Bên Cửa SổTác giả: Lục Tiểu DuyTruyện Ngôn TìnhTử Tu, xa cách lâu nay, em nhớ anh nhiều. Lời mở đầu này tuy hơi lạ nhưng lại là thành quả sau hơn một giờ suy nghĩ của em đấy. Em biết sẽ có những câu khác hay hơn nhưng chúng sâu sắc quá, không giống phong cách của em. Em hay nghĩ, nếu hôm ấy mình chẳng đến buổi liên hoan thì tốt biết bao. Vậy thì ít nhất chúng ta sẽ không gặp gỡ. Nhưng rồi em lại tiếc. Vì anh đẹp, còn tính em lại ưa mấy người bảnh trai. Nhớ hôm Mãn Mãn lỡ miệng kể chuyện em từng khen anh, em đã chối rằng mình chưa từng bảo vậy. Anh lại hỏi “lẽ nào em không thấy anh đẹp” khiến em bị sặc coca. Sao có thể, sao em có thể thấy anh không đẹp được chứ? Anh đẹp muốn chết luôn đó! Nhưng em không dám nói vậy trước mặt bao người. Giờ nhớ lại, em thấy may vì mình chưa nói. Nếu không giữa chúng mình, người theo đuổi sẽ là em chứ chẳng phải anh, mà em không muốn để người ngoài biết em thích anh đến nhường nào đâu. Tử Tu, anh biết không? Em thích anh mặc áo phông trắng nhất đấy. Em hay bảo thích anh mặc sơ mi, áo khoác, âu phục … Trang chủ Xấp Thư Tình Bên Cửa Sổ06 | Xấp thư tình bên cửa sổTử Tu, sao mùa hạ lại dài thế nhỉ? Dài đến mức em tưởng như nó sẽ không kết thúc vậy á.Nghe được câu này, em của ngày xưa sẽ phản bác ngay: Thế sao kỳ nghỉ hè của em còn chưa bắt đầu mà đã kết thúc rồi?Còn anh thì sẽ bảo: Tại em ham chơi quá đó.Hừ, chẳng phải thế đâu.Do anh không biết, mỗi đợt nghỉ hè ông Văn cho em đi học bao nhiêu lớp học thêm đâu.Nếu em mà nghe lọt được một nửa số kiến thức của các thầy cô ấy, chắc giờ đây em không phải thạc sĩ Đại học Bắc Kinh thì cũng có một vị trí gì đó bên Thanh Hoa rồi.Truyện KhácCâu này em từng nói với anh em.Rồi anh ấy hỏi: Thế nghe lọt cả thì sao?Em mặt dày đáp: Thì em sẽ chạy qua Cambridge học chứ sao.Anh em mắng: Bà chém gió vừa vừa thôi.Anh nói xem vì sao đều là con của ông Văn mà em lại chẳng có chí cầu tiến thế nhỉ?Thương thay anh trai em, có đứa em gái không nên thân làm mất cái danh con nhà gia giáo của gia đình.Nhưng may sao, em lại quen anh trong dịp đi liên hoan với Văn Kiêu, cũng coi như đã tìm được cho nhà em một chàng rể học giỏi – còn giỏi hơn cả con trai ruột của ba em..