Tác giả:

Tử Tu, xa cách lâu nay, em nhớ anh nhiều. Lời mở đầu này tuy hơi lạ nhưng lại là thành quả sau hơn một giờ suy nghĩ của em đấy. Em biết sẽ có những câu khác hay hơn nhưng chúng sâu sắc quá, không giống phong cách của em. Em hay nghĩ, nếu hôm ấy mình chẳng đến buổi liên hoan thì tốt biết bao. Vậy thì ít nhất chúng ta sẽ không gặp gỡ. Nhưng rồi em lại tiếc. Vì anh đẹp, còn tính em lại ưa mấy người bảnh trai. Nhớ hôm Mãn Mãn lỡ miệng kể chuyện em từng khen anh, em đã chối rằng mình chưa từng bảo vậy. Anh lại hỏi “lẽ nào em không thấy anh đẹp” khiến em bị sặc coca. Sao có thể, sao em có thể thấy anh không đẹp được chứ? Anh đẹp muốn chết luôn đó! Nhưng em không dám nói vậy trước mặt bao người. Giờ nhớ lại, em thấy may vì mình chưa nói. Nếu không giữa chúng mình, người theo đuổi sẽ là em chứ chẳng phải anh, mà em không muốn để người ngoài biết em thích anh đến nhường nào đâu. Tử Tu, anh biết không? Em thích anh mặc áo phông trắng nhất đấy. Em hay bảo thích anh mặc sơ mi, áo khoác, âu phục …

Chương 11: Chương 11

Xấp Thư Tình Bên Cửa SổTác giả: Lục Tiểu DuyTruyện Ngôn TìnhTử Tu, xa cách lâu nay, em nhớ anh nhiều. Lời mở đầu này tuy hơi lạ nhưng lại là thành quả sau hơn một giờ suy nghĩ của em đấy. Em biết sẽ có những câu khác hay hơn nhưng chúng sâu sắc quá, không giống phong cách của em. Em hay nghĩ, nếu hôm ấy mình chẳng đến buổi liên hoan thì tốt biết bao. Vậy thì ít nhất chúng ta sẽ không gặp gỡ. Nhưng rồi em lại tiếc. Vì anh đẹp, còn tính em lại ưa mấy người bảnh trai. Nhớ hôm Mãn Mãn lỡ miệng kể chuyện em từng khen anh, em đã chối rằng mình chưa từng bảo vậy. Anh lại hỏi “lẽ nào em không thấy anh đẹp” khiến em bị sặc coca. Sao có thể, sao em có thể thấy anh không đẹp được chứ? Anh đẹp muốn chết luôn đó! Nhưng em không dám nói vậy trước mặt bao người. Giờ nhớ lại, em thấy may vì mình chưa nói. Nếu không giữa chúng mình, người theo đuổi sẽ là em chứ chẳng phải anh, mà em không muốn để người ngoài biết em thích anh đến nhường nào đâu. Tử Tu, anh biết không? Em thích anh mặc áo phông trắng nhất đấy. Em hay bảo thích anh mặc sơ mi, áo khoác, âu phục … Trang chủ  Xấp Thư Tình Bên Cửa Sổ11 | Xấp thư tình bên cửa sổTử Tu này, anh nói xem vô dụng có lây được không nhỉ?Mới hôm trước Văn Kiêu còn khoe mới cầu hôn với em mà hôm sau lại đến khóc kêu là đã chia tay.Đùa đấy à?Anh không biết đâu, anh ấy đến tay không xong vừa đến đã gào khóc.Khóc từ lúc nắng to đến khi mặt trời gần khuất dạng.Một người đàn ông mà khóc như trẻ con.Đến khi ngẩng lên, ôi trời, hai con mắt sưng húp.Vốn dĩ mắt Văn Kiêu đã híp, giờ sưng nữa thì càng thành sợi chỉ, trông chẳng khác nào gắn mắt Lý Vinh Hạo lên cả.Em chẳng biết anh ấy buồn cái gì nữa.Chỉ là thất tình thôi mà.Câu này… em có tư cách nói luôn nhé.Dẫu gì em cũng là người đã nếm trải cái chết mà..

Trang chủ  Xấp Thư Tình Bên Cửa Sổ11 | Xấp thư tình bên cửa sổ

Tử Tu này, anh nói xem vô dụng có lây được không nhỉ?

Mới hôm trước Văn Kiêu còn khoe mới cầu hôn với em mà hôm sau lại đến khóc kêu là đã chia tay.

Đùa đấy à?

Anh không biết đâu, anh ấy đến tay không xong vừa đến đã gào khóc.

Khóc từ lúc nắng to đến khi mặt trời gần khuất dạng.

Một người đàn ông mà khóc như trẻ con.

Đến khi ngẩng lên, ôi trời, hai con mắt sưng húp.

Vốn dĩ mắt Văn Kiêu đã híp, giờ sưng nữa thì càng thành sợi chỉ, trông chẳng khác nào gắn mắt Lý Vinh Hạo lên cả.

Em chẳng biết anh ấy buồn cái gì nữa.

Chỉ là thất tình thôi mà.

Câu này… em có tư cách nói luôn nhé.

Dẫu gì em cũng là người đã nếm trải cái chết mà.

.

Xấp Thư Tình Bên Cửa SổTác giả: Lục Tiểu DuyTruyện Ngôn TìnhTử Tu, xa cách lâu nay, em nhớ anh nhiều. Lời mở đầu này tuy hơi lạ nhưng lại là thành quả sau hơn một giờ suy nghĩ của em đấy. Em biết sẽ có những câu khác hay hơn nhưng chúng sâu sắc quá, không giống phong cách của em. Em hay nghĩ, nếu hôm ấy mình chẳng đến buổi liên hoan thì tốt biết bao. Vậy thì ít nhất chúng ta sẽ không gặp gỡ. Nhưng rồi em lại tiếc. Vì anh đẹp, còn tính em lại ưa mấy người bảnh trai. Nhớ hôm Mãn Mãn lỡ miệng kể chuyện em từng khen anh, em đã chối rằng mình chưa từng bảo vậy. Anh lại hỏi “lẽ nào em không thấy anh đẹp” khiến em bị sặc coca. Sao có thể, sao em có thể thấy anh không đẹp được chứ? Anh đẹp muốn chết luôn đó! Nhưng em không dám nói vậy trước mặt bao người. Giờ nhớ lại, em thấy may vì mình chưa nói. Nếu không giữa chúng mình, người theo đuổi sẽ là em chứ chẳng phải anh, mà em không muốn để người ngoài biết em thích anh đến nhường nào đâu. Tử Tu, anh biết không? Em thích anh mặc áo phông trắng nhất đấy. Em hay bảo thích anh mặc sơ mi, áo khoác, âu phục … Trang chủ  Xấp Thư Tình Bên Cửa Sổ11 | Xấp thư tình bên cửa sổTử Tu này, anh nói xem vô dụng có lây được không nhỉ?Mới hôm trước Văn Kiêu còn khoe mới cầu hôn với em mà hôm sau lại đến khóc kêu là đã chia tay.Đùa đấy à?Anh không biết đâu, anh ấy đến tay không xong vừa đến đã gào khóc.Khóc từ lúc nắng to đến khi mặt trời gần khuất dạng.Một người đàn ông mà khóc như trẻ con.Đến khi ngẩng lên, ôi trời, hai con mắt sưng húp.Vốn dĩ mắt Văn Kiêu đã híp, giờ sưng nữa thì càng thành sợi chỉ, trông chẳng khác nào gắn mắt Lý Vinh Hạo lên cả.Em chẳng biết anh ấy buồn cái gì nữa.Chỉ là thất tình thôi mà.Câu này… em có tư cách nói luôn nhé.Dẫu gì em cũng là người đã nếm trải cái chết mà..

Chương 11: Chương 11