hiện giờ anh ta tạm thời vừa đi làm vừa học thêm vào bữa tối , hy vọng có thể nâng cao trình độ của mình để xin vào 1 công ty khác tốt hơn . anh ta hiện đang sống chung với người mẹ đáng kính của mình . anh ta mồ côi cha từ nhỏ , và chưa từng nhìn thấy qua khuôn mặt của ông ta lần nào cả . không biết ông ta là ai , ở trong nhà ngay cả 1 tấm ảnh của ông ta cũng không có , mỗi lần Tiền Thế Kiệt hỏi về người cha của mình ,mẹ của anh cũng chỉ ngập ngừng nói là người cha đó đã bỏ đi xa từ hồi anh ta mới lọt lòng . theo suy nghĩ của anh ta thì , chắc là giống như mấy bộ phim truyền hình cùi bắp , người cha vô lương tâm đó đã bỏ rơi mẹ con mình để đi theo tiếng nói của con tim chứ còn gì nữa . đánh răng rửa mặt xong bước ra khỏi phòng , 1 chiếc bóng nhỏ bé từ phía xa nhào thẳng về phía anh ta , Tiền Thế Kiệt mỉn cười ôm lấy chiếc bóng nhỏ bé đó , thì ra là 1 chú cún con dễ thương . chú chó này thuộc giống chó phúc thuần chủng , cơ thể của nó chỉ dài khoảng 1 gang tay , cụt đuôi , đôi mắt…
Chương 117: Chương 117
Thần Trong Các Vị ThầnTác giả: JunWeiTruyện Ngôn Tìnhhiện giờ anh ta tạm thời vừa đi làm vừa học thêm vào bữa tối , hy vọng có thể nâng cao trình độ của mình để xin vào 1 công ty khác tốt hơn . anh ta hiện đang sống chung với người mẹ đáng kính của mình . anh ta mồ côi cha từ nhỏ , và chưa từng nhìn thấy qua khuôn mặt của ông ta lần nào cả . không biết ông ta là ai , ở trong nhà ngay cả 1 tấm ảnh của ông ta cũng không có , mỗi lần Tiền Thế Kiệt hỏi về người cha của mình ,mẹ của anh cũng chỉ ngập ngừng nói là người cha đó đã bỏ đi xa từ hồi anh ta mới lọt lòng . theo suy nghĩ của anh ta thì , chắc là giống như mấy bộ phim truyền hình cùi bắp , người cha vô lương tâm đó đã bỏ rơi mẹ con mình để đi theo tiếng nói của con tim chứ còn gì nữa . đánh răng rửa mặt xong bước ra khỏi phòng , 1 chiếc bóng nhỏ bé từ phía xa nhào thẳng về phía anh ta , Tiền Thế Kiệt mỉn cười ôm lấy chiếc bóng nhỏ bé đó , thì ra là 1 chú cún con dễ thương . chú chó này thuộc giống chó phúc thuần chủng , cơ thể của nó chỉ dài khoảng 1 gang tay , cụt đuôi , đôi mắt… chàng thanh niên khẽ díu mày : “ chỉ có thế thôi sao ? đến từ đế đô ? còn gia cảnh và gia đình của hắn thì sao ?”người đàn ông trung niên có chút thấp thỏm không yên , lo sợ nói : “ thưa , hoàn toàn mù tịt ạ !”“ cái gì ??” chàng thanh niên dùng tay vỗ mạnh lên bàn 1 cái , trong đôi mắt nhấp nháy những tia sáng sắc lạnh .nhìn thấy chàng thanh niên nổi giận , người đàn ông trung niên hối hả quỳ xuống , toàn thân run rẩy , run giọng nói : “ thưa …. Thưa thiếu gia , chúng tôi đã tìm đủ mọi cách để điều tra , nhưng vẫn chỉ có được những thông tin ít ỏi như thế thôi ạ …”chàng thanh niên díu mày Im lặng suy nghĩ 1 hồi , lạnh lạnh nói : “ đứng dậy đi .”người đàn ông trung niên vội vã đứng dậy , lúc này trên trán của ông ta đã đổ đầy mồ hôi lạnh .“ kỳ lạ thế nhỉ ? rốt cuộc hắn là 1 người như thế nào đây ?” chàng thanh niên lại nhìn vào người đàn ông trung niên , nói : “ còn việc kia xử lý như thế nào rồi ?”người đàn ông trung niên vội vã trả lời : “ thưa thiếu gia , đã xử lý xong rồi ạ . chúng chỉ là những tên đấu sĩ tầm thường , chỉ trong nháy mắt đã giải quyết xong rồi ạ .”” không gây ra án mạng chứ ?” chàng thanh niên hỏi .“ thưa không ạ , chỉ là dạy chúng 1 bài học rồi tống cổ ra khỏi thành Katanga thôi ạ !” người đàn ông trung niên đáp.Chàng thanh niên khẽ ngật đầu , hài lòng nói : “ tốt , dù sao đây cũng không phải là địa bàn của chúng ta , tốt nhất là đừng nên gây ra quá nhiều rắc rối , hiểu chưa !”người đàn ông trung niên vội vã ngật đầu đáp : “ vâng ạ .”chàng thanh niên vẫy vẫy tay , người đàn ông trung niên vội vã lùi ra khỏi căn phòng .Chàng thanh niên bước tới bên cửa sổ , đẩy cửa sổ ra , ngẫng đầu nhìn lên trời , đôi mắt khẽ díu lại , tự mình lẩm bẩm nói nhỏ : “ hắn có thể sẽ là 1 người rất quan trọng đối với ta , kẻ nào dám đụng vào hắn thì chỉ có nước chết !!”Chương 28 : suốt đời khó quên1 đêm yên ổn trôi qua , khác với dự đoán của Pole , tối hôm đó không hề có 1 vị khách nào ghé thăm Tiền Thế Kiệt và Isbel cả . tất nhiên là họ không biết rằng đã có người âm thầm giúp họ xử lý đám đấu sĩ kia rồi .khi bầu trời sáng hẳn , Tiền Thế Kiệt trở người tỉnh giấc , ngồi trên giường vươn người 1 cái , ngáp dài , dùng tay dụi dụi mắt , bước xuống giường , bắt đầu thực hiện những động tác thể dục kỳ quặc do Gongro chỉ dạy .
chàng thanh niên khẽ díu mày : “ chỉ có thế thôi sao ? đến từ đế đô ? còn gia cảnh và gia đình của hắn thì sao ?”
người đàn ông trung niên có chút thấp thỏm không yên , lo sợ nói : “ thưa , hoàn toàn mù tịt ạ !”
“ cái gì ??” chàng thanh niên dùng tay vỗ mạnh lên bàn 1 cái , trong đôi mắt nhấp nháy những tia sáng sắc lạnh .
nhìn thấy chàng thanh niên nổi giận , người đàn ông trung niên hối hả quỳ xuống , toàn thân run rẩy , run giọng nói : “ thưa …. Thưa thiếu gia , chúng tôi đã tìm đủ mọi cách để điều tra , nhưng vẫn chỉ có được những thông tin ít ỏi như thế thôi ạ …”
chàng thanh niên díu mày Im lặng suy nghĩ 1 hồi , lạnh lạnh nói : “ đứng dậy đi .”
người đàn ông trung niên vội vã đứng dậy , lúc này trên trán của ông ta đã đổ đầy mồ hôi lạnh .
“ kỳ lạ thế nhỉ ? rốt cuộc hắn là 1 người như thế nào đây ?” chàng thanh niên lại nhìn vào người đàn ông trung niên , nói : “ còn việc kia xử lý như thế nào rồi ?”
người đàn ông trung niên vội vã trả lời : “ thưa thiếu gia , đã xử lý xong rồi ạ . chúng chỉ là những tên đấu sĩ tầm thường , chỉ trong nháy mắt đã giải quyết xong rồi ạ .”
” không gây ra án mạng chứ ?” chàng thanh niên hỏi .
“ thưa không ạ , chỉ là dạy chúng 1 bài học rồi tống cổ ra khỏi thành Katanga thôi ạ !” người đàn ông trung niên đáp.
Chàng thanh niên khẽ ngật đầu , hài lòng nói : “ tốt , dù sao đây cũng không phải là địa bàn của chúng ta , tốt nhất là đừng nên gây ra quá nhiều rắc rối , hiểu chưa !”
người đàn ông trung niên vội vã ngật đầu đáp : “ vâng ạ .”
chàng thanh niên vẫy vẫy tay , người đàn ông trung niên vội vã lùi ra khỏi căn phòng .
Chàng thanh niên bước tới bên cửa sổ , đẩy cửa sổ ra , ngẫng đầu nhìn lên trời , đôi mắt khẽ díu lại , tự mình lẩm bẩm nói nhỏ : “ hắn có thể sẽ là 1 người rất quan trọng đối với ta , kẻ nào dám đụng vào hắn thì chỉ có nước chết !!”
Chương 28 : suốt đời khó quên
1 đêm yên ổn trôi qua , khác với dự đoán của Pole , tối hôm đó không hề có 1 vị khách nào ghé thăm Tiền Thế Kiệt và Isbel cả . tất nhiên là họ không biết rằng đã có người âm thầm giúp họ xử lý đám đấu sĩ kia rồi .
khi bầu trời sáng hẳn , Tiền Thế Kiệt trở người tỉnh giấc , ngồi trên giường vươn người 1 cái , ngáp dài , dùng tay dụi dụi mắt , bước xuống giường , bắt đầu thực hiện những động tác thể dục kỳ quặc do Gongro chỉ dạy .
Thần Trong Các Vị ThầnTác giả: JunWeiTruyện Ngôn Tìnhhiện giờ anh ta tạm thời vừa đi làm vừa học thêm vào bữa tối , hy vọng có thể nâng cao trình độ của mình để xin vào 1 công ty khác tốt hơn . anh ta hiện đang sống chung với người mẹ đáng kính của mình . anh ta mồ côi cha từ nhỏ , và chưa từng nhìn thấy qua khuôn mặt của ông ta lần nào cả . không biết ông ta là ai , ở trong nhà ngay cả 1 tấm ảnh của ông ta cũng không có , mỗi lần Tiền Thế Kiệt hỏi về người cha của mình ,mẹ của anh cũng chỉ ngập ngừng nói là người cha đó đã bỏ đi xa từ hồi anh ta mới lọt lòng . theo suy nghĩ của anh ta thì , chắc là giống như mấy bộ phim truyền hình cùi bắp , người cha vô lương tâm đó đã bỏ rơi mẹ con mình để đi theo tiếng nói của con tim chứ còn gì nữa . đánh răng rửa mặt xong bước ra khỏi phòng , 1 chiếc bóng nhỏ bé từ phía xa nhào thẳng về phía anh ta , Tiền Thế Kiệt mỉn cười ôm lấy chiếc bóng nhỏ bé đó , thì ra là 1 chú cún con dễ thương . chú chó này thuộc giống chó phúc thuần chủng , cơ thể của nó chỉ dài khoảng 1 gang tay , cụt đuôi , đôi mắt… chàng thanh niên khẽ díu mày : “ chỉ có thế thôi sao ? đến từ đế đô ? còn gia cảnh và gia đình của hắn thì sao ?”người đàn ông trung niên có chút thấp thỏm không yên , lo sợ nói : “ thưa , hoàn toàn mù tịt ạ !”“ cái gì ??” chàng thanh niên dùng tay vỗ mạnh lên bàn 1 cái , trong đôi mắt nhấp nháy những tia sáng sắc lạnh .nhìn thấy chàng thanh niên nổi giận , người đàn ông trung niên hối hả quỳ xuống , toàn thân run rẩy , run giọng nói : “ thưa …. Thưa thiếu gia , chúng tôi đã tìm đủ mọi cách để điều tra , nhưng vẫn chỉ có được những thông tin ít ỏi như thế thôi ạ …”chàng thanh niên díu mày Im lặng suy nghĩ 1 hồi , lạnh lạnh nói : “ đứng dậy đi .”người đàn ông trung niên vội vã đứng dậy , lúc này trên trán của ông ta đã đổ đầy mồ hôi lạnh .“ kỳ lạ thế nhỉ ? rốt cuộc hắn là 1 người như thế nào đây ?” chàng thanh niên lại nhìn vào người đàn ông trung niên , nói : “ còn việc kia xử lý như thế nào rồi ?”người đàn ông trung niên vội vã trả lời : “ thưa thiếu gia , đã xử lý xong rồi ạ . chúng chỉ là những tên đấu sĩ tầm thường , chỉ trong nháy mắt đã giải quyết xong rồi ạ .”” không gây ra án mạng chứ ?” chàng thanh niên hỏi .“ thưa không ạ , chỉ là dạy chúng 1 bài học rồi tống cổ ra khỏi thành Katanga thôi ạ !” người đàn ông trung niên đáp.Chàng thanh niên khẽ ngật đầu , hài lòng nói : “ tốt , dù sao đây cũng không phải là địa bàn của chúng ta , tốt nhất là đừng nên gây ra quá nhiều rắc rối , hiểu chưa !”người đàn ông trung niên vội vã ngật đầu đáp : “ vâng ạ .”chàng thanh niên vẫy vẫy tay , người đàn ông trung niên vội vã lùi ra khỏi căn phòng .Chàng thanh niên bước tới bên cửa sổ , đẩy cửa sổ ra , ngẫng đầu nhìn lên trời , đôi mắt khẽ díu lại , tự mình lẩm bẩm nói nhỏ : “ hắn có thể sẽ là 1 người rất quan trọng đối với ta , kẻ nào dám đụng vào hắn thì chỉ có nước chết !!”Chương 28 : suốt đời khó quên1 đêm yên ổn trôi qua , khác với dự đoán của Pole , tối hôm đó không hề có 1 vị khách nào ghé thăm Tiền Thế Kiệt và Isbel cả . tất nhiên là họ không biết rằng đã có người âm thầm giúp họ xử lý đám đấu sĩ kia rồi .khi bầu trời sáng hẳn , Tiền Thế Kiệt trở người tỉnh giấc , ngồi trên giường vươn người 1 cái , ngáp dài , dùng tay dụi dụi mắt , bước xuống giường , bắt đầu thực hiện những động tác thể dục kỳ quặc do Gongro chỉ dạy .