hiện giờ anh ta tạm thời vừa đi làm vừa học thêm vào bữa tối , hy vọng có thể nâng cao trình độ của mình để xin vào 1 công ty khác tốt hơn . anh ta hiện đang sống chung với người mẹ đáng kính của mình . anh ta mồ côi cha từ nhỏ , và chưa từng nhìn thấy qua khuôn mặt của ông ta lần nào cả . không biết ông ta là ai , ở trong nhà ngay cả 1 tấm ảnh của ông ta cũng không có , mỗi lần Tiền Thế Kiệt hỏi về người cha của mình ,mẹ của anh cũng chỉ ngập ngừng nói là người cha đó đã bỏ đi xa từ hồi anh ta mới lọt lòng . theo suy nghĩ của anh ta thì , chắc là giống như mấy bộ phim truyền hình cùi bắp , người cha vô lương tâm đó đã bỏ rơi mẹ con mình để đi theo tiếng nói của con tim chứ còn gì nữa . đánh răng rửa mặt xong bước ra khỏi phòng , 1 chiếc bóng nhỏ bé từ phía xa nhào thẳng về phía anh ta , Tiền Thế Kiệt mỉn cười ôm lấy chiếc bóng nhỏ bé đó , thì ra là 1 chú cún con dễ thương . chú chó này thuộc giống chó phúc thuần chủng , cơ thể của nó chỉ dài khoảng 1 gang tay , cụt đuôi , đôi mắt…
Chương 118: Chương 118
Thần Trong Các Vị ThầnTác giả: JunWeiTruyện Ngôn Tìnhhiện giờ anh ta tạm thời vừa đi làm vừa học thêm vào bữa tối , hy vọng có thể nâng cao trình độ của mình để xin vào 1 công ty khác tốt hơn . anh ta hiện đang sống chung với người mẹ đáng kính của mình . anh ta mồ côi cha từ nhỏ , và chưa từng nhìn thấy qua khuôn mặt của ông ta lần nào cả . không biết ông ta là ai , ở trong nhà ngay cả 1 tấm ảnh của ông ta cũng không có , mỗi lần Tiền Thế Kiệt hỏi về người cha của mình ,mẹ của anh cũng chỉ ngập ngừng nói là người cha đó đã bỏ đi xa từ hồi anh ta mới lọt lòng . theo suy nghĩ của anh ta thì , chắc là giống như mấy bộ phim truyền hình cùi bắp , người cha vô lương tâm đó đã bỏ rơi mẹ con mình để đi theo tiếng nói của con tim chứ còn gì nữa . đánh răng rửa mặt xong bước ra khỏi phòng , 1 chiếc bóng nhỏ bé từ phía xa nhào thẳng về phía anh ta , Tiền Thế Kiệt mỉn cười ôm lấy chiếc bóng nhỏ bé đó , thì ra là 1 chú cún con dễ thương . chú chó này thuộc giống chó phúc thuần chủng , cơ thể của nó chỉ dài khoảng 1 gang tay , cụt đuôi , đôi mắt… sau 15 phút , bộ động tác đó đã làm xong , Tiền Thế Kiệt chỉ cảm thấy thể lực của mình rất sung mãn , vẻ mệt mỏi trong người đã hoàn toàn tan biến , thay vào đó là 1 cảm giác rất thoải mái dễ chịu , chỉnh lý lại bộ quần áo trên người , sau đó bước ra khỏi phòng .bước ra tới phòng tiếp khách , chỉ thấy lão Pole đang vô cùng thanh thản ngồi rung đùi và nhâm nhi ly trà , tất nhiên là ngoài cửa tiệm không hề có vị khách nào ghé thăm cả , không biết là ổng buôn bán kinh doanh cái kiểu gì nhỉ ? nhưng nghĩ tới ngay cả chiếc bàn trang trí của lão cũng có giá trị trên cả chục vạn vàng đồng , chắc chắn lão có sở hữu 1 tài sản khổng lồ , nên mở tiệm buôn bán vũ khí này chẳng qua chỉ là muốn giết giết thời gian hoặc dùng để che mắt người khác đấy thôi .nhìn thấy Tiền Thế Kiệt bước ra , lão Pole chỉ khẽ liếc nhìn anh ta 1 cái , sau đó lại tiếp tục chú tâm vào ly trà trên tay , nhạt nhạt nói : “ dậy rồi hả ? đêm qua ngủ ngon chứ ?”Tiền Thế Kiệt đã quên hết mọi bực bội ngày hôm qua , mỉn cười : “ chào buổi sáng , vâng , ngon ạ , cám ơn !”Tiền Thế Kiệt đưa mắt nhìn tứ phía , tò mò hỏi : “ ủa ? Isbel đâu rồi ?”Trên khuôn mặt của lão Pole bỗng nhiên lộ ra vẻ lo lắng , nói : “ mới sáng sớm nó đã chạy đi chợ rồi , nghe nói hôm nay nó muốn trổ tài nấu nướng , làm món cà ri gà cho chúng ta thưởng thức đấy mà …”nghe xong lời nói của Pole , Tiền Thế Kiệt có chút bất ngờ , không tự chủ thót ra 1 câu : “ cô ta cũng biết nấu nướng sao ?”Trong thời gian ở chung với Isbel , ngày nào cả 2 cũng đều dùng bữa ở bên ngoài , Tiền Thế Kiệt chưa từng thấy Isbel bắt tay vào việc bếp đúc lần nào cả , nên nghe Pole nói rằng hôm nay cô ta muốn trổ tài nấu nướng , nên anh ta cũng có chút bất ngờ .Pole dùng ánh mắt lo lắng nhìn vào Tiền Thế Kiệt , ngập ngừng nói : “ cậu … cậu chưa từng thưởng thức qua những món ăn do cô bé làm sao ???”Tiền Thế Kiệt vội vã lắc đầu .Pole thở dài 1 tiếng , nói : “ vậy thì trưa nay cậu hãy thử thưởng thức xem nhé ,bảo đảm suốt đời khó quên !!”Suốt đời khó quên ?? câu nói này không đơn giản à nha . rốt cuộc là lão muốn ám chỉ điều gì đây ?? Tiền Thế Kiệt thầm nghĩ .
sau 15 phút , bộ động tác đó đã làm xong , Tiền Thế Kiệt chỉ cảm thấy thể lực của mình rất sung mãn , vẻ mệt mỏi trong người đã hoàn toàn tan biến , thay vào đó là 1 cảm giác rất thoải mái dễ chịu , chỉnh lý lại bộ quần áo trên người , sau đó bước ra khỏi phòng .
bước ra tới phòng tiếp khách , chỉ thấy lão Pole đang vô cùng thanh thản ngồi rung đùi và nhâm nhi ly trà , tất nhiên là ngoài cửa tiệm không hề có vị khách nào ghé thăm cả , không biết là ổng buôn bán kinh doanh cái kiểu gì nhỉ ? nhưng nghĩ tới ngay cả chiếc bàn trang trí của lão cũng có giá trị trên cả chục vạn vàng đồng , chắc chắn lão có sở hữu 1 tài sản khổng lồ , nên mở tiệm buôn bán vũ khí này chẳng qua chỉ là muốn giết giết thời gian hoặc dùng để che mắt người khác đấy thôi .
nhìn thấy Tiền Thế Kiệt bước ra , lão Pole chỉ khẽ liếc nhìn anh ta 1 cái , sau đó lại tiếp tục chú tâm vào ly trà trên tay , nhạt nhạt nói : “ dậy rồi hả ? đêm qua ngủ ngon chứ ?”
Tiền Thế Kiệt đã quên hết mọi bực bội ngày hôm qua , mỉn cười : “ chào buổi sáng , vâng , ngon ạ , cám ơn !”
Tiền Thế Kiệt đưa mắt nhìn tứ phía , tò mò hỏi : “ ủa ? Isbel đâu rồi ?”
Trên khuôn mặt của lão Pole bỗng nhiên lộ ra vẻ lo lắng , nói : “ mới sáng sớm nó đã chạy đi chợ rồi , nghe nói hôm nay nó muốn trổ tài nấu nướng , làm món cà ri gà cho chúng ta thưởng thức đấy mà …”
nghe xong lời nói của Pole , Tiền Thế Kiệt có chút bất ngờ , không tự chủ thót ra 1 câu : “ cô ta cũng biết nấu nướng sao ?”
Trong thời gian ở chung với Isbel , ngày nào cả 2 cũng đều dùng bữa ở bên ngoài , Tiền Thế Kiệt chưa từng thấy Isbel bắt tay vào việc bếp đúc lần nào cả , nên nghe Pole nói rằng hôm nay cô ta muốn trổ tài nấu nướng , nên anh ta cũng có chút bất ngờ .
Pole dùng ánh mắt lo lắng nhìn vào Tiền Thế Kiệt , ngập ngừng nói : “ cậu … cậu chưa từng thưởng thức qua những món ăn do cô bé làm sao ???”
Tiền Thế Kiệt vội vã lắc đầu .
Pole thở dài 1 tiếng , nói : “ vậy thì trưa nay cậu hãy thử thưởng thức xem nhé ,bảo đảm suốt đời khó quên !!”
Suốt đời khó quên ?? câu nói này không đơn giản à nha . rốt cuộc là lão muốn ám chỉ điều gì đây ?? Tiền Thế Kiệt thầm nghĩ .
Thần Trong Các Vị ThầnTác giả: JunWeiTruyện Ngôn Tìnhhiện giờ anh ta tạm thời vừa đi làm vừa học thêm vào bữa tối , hy vọng có thể nâng cao trình độ của mình để xin vào 1 công ty khác tốt hơn . anh ta hiện đang sống chung với người mẹ đáng kính của mình . anh ta mồ côi cha từ nhỏ , và chưa từng nhìn thấy qua khuôn mặt của ông ta lần nào cả . không biết ông ta là ai , ở trong nhà ngay cả 1 tấm ảnh của ông ta cũng không có , mỗi lần Tiền Thế Kiệt hỏi về người cha của mình ,mẹ của anh cũng chỉ ngập ngừng nói là người cha đó đã bỏ đi xa từ hồi anh ta mới lọt lòng . theo suy nghĩ của anh ta thì , chắc là giống như mấy bộ phim truyền hình cùi bắp , người cha vô lương tâm đó đã bỏ rơi mẹ con mình để đi theo tiếng nói của con tim chứ còn gì nữa . đánh răng rửa mặt xong bước ra khỏi phòng , 1 chiếc bóng nhỏ bé từ phía xa nhào thẳng về phía anh ta , Tiền Thế Kiệt mỉn cười ôm lấy chiếc bóng nhỏ bé đó , thì ra là 1 chú cún con dễ thương . chú chó này thuộc giống chó phúc thuần chủng , cơ thể của nó chỉ dài khoảng 1 gang tay , cụt đuôi , đôi mắt… sau 15 phút , bộ động tác đó đã làm xong , Tiền Thế Kiệt chỉ cảm thấy thể lực của mình rất sung mãn , vẻ mệt mỏi trong người đã hoàn toàn tan biến , thay vào đó là 1 cảm giác rất thoải mái dễ chịu , chỉnh lý lại bộ quần áo trên người , sau đó bước ra khỏi phòng .bước ra tới phòng tiếp khách , chỉ thấy lão Pole đang vô cùng thanh thản ngồi rung đùi và nhâm nhi ly trà , tất nhiên là ngoài cửa tiệm không hề có vị khách nào ghé thăm cả , không biết là ổng buôn bán kinh doanh cái kiểu gì nhỉ ? nhưng nghĩ tới ngay cả chiếc bàn trang trí của lão cũng có giá trị trên cả chục vạn vàng đồng , chắc chắn lão có sở hữu 1 tài sản khổng lồ , nên mở tiệm buôn bán vũ khí này chẳng qua chỉ là muốn giết giết thời gian hoặc dùng để che mắt người khác đấy thôi .nhìn thấy Tiền Thế Kiệt bước ra , lão Pole chỉ khẽ liếc nhìn anh ta 1 cái , sau đó lại tiếp tục chú tâm vào ly trà trên tay , nhạt nhạt nói : “ dậy rồi hả ? đêm qua ngủ ngon chứ ?”Tiền Thế Kiệt đã quên hết mọi bực bội ngày hôm qua , mỉn cười : “ chào buổi sáng , vâng , ngon ạ , cám ơn !”Tiền Thế Kiệt đưa mắt nhìn tứ phía , tò mò hỏi : “ ủa ? Isbel đâu rồi ?”Trên khuôn mặt của lão Pole bỗng nhiên lộ ra vẻ lo lắng , nói : “ mới sáng sớm nó đã chạy đi chợ rồi , nghe nói hôm nay nó muốn trổ tài nấu nướng , làm món cà ri gà cho chúng ta thưởng thức đấy mà …”nghe xong lời nói của Pole , Tiền Thế Kiệt có chút bất ngờ , không tự chủ thót ra 1 câu : “ cô ta cũng biết nấu nướng sao ?”Trong thời gian ở chung với Isbel , ngày nào cả 2 cũng đều dùng bữa ở bên ngoài , Tiền Thế Kiệt chưa từng thấy Isbel bắt tay vào việc bếp đúc lần nào cả , nên nghe Pole nói rằng hôm nay cô ta muốn trổ tài nấu nướng , nên anh ta cũng có chút bất ngờ .Pole dùng ánh mắt lo lắng nhìn vào Tiền Thế Kiệt , ngập ngừng nói : “ cậu … cậu chưa từng thưởng thức qua những món ăn do cô bé làm sao ???”Tiền Thế Kiệt vội vã lắc đầu .Pole thở dài 1 tiếng , nói : “ vậy thì trưa nay cậu hãy thử thưởng thức xem nhé ,bảo đảm suốt đời khó quên !!”Suốt đời khó quên ?? câu nói này không đơn giản à nha . rốt cuộc là lão muốn ám chỉ điều gì đây ?? Tiền Thế Kiệt thầm nghĩ .