Tác giả:

-Cái eo thon này của em đúng là quyến rũ lắm đấy....sẽ rất tuyệt nếu anh xiết chặt nó ở trên giường nhỉ?-Rindou -Mày.....đê tiện!!!-Angry "Bốp" Haitani Rindou hắn vẫn còn nhớ đó chính là cuộc trò chuyện cuối cùng của cậu và hắn, trước khi cậu đắm hắn ngất ngay tại chỗ trong trận chiến năm ấy. Rindou nhìn vào ly rượu vừa cay vừa đắng trước mặt mà bất giác bật cười, cũng đã mười hai năm rồi nhỉ. -Rindou, đang nghĩ cái gì vậy?-Ran Rindou quay đầu, Ran hắn thở dốc một chút nhếch môi nhìn Rindou, đôi tay vẫn còn đặt trên cái eo của một tên tiểu mĩ nhân khác.  -Hôm nay không có hứng?-Ran Rindou không trả lời, khác với anh trai trăng hoa, phóng túng của mình, Rindou hắn chỉ lên giường với người mà mình thích, vừa hay, tên nhóc nhà Kawata năm ấy lại lọt vào đôi mắt xanh của Rindou.  -Ư...ưm, đại thiếu gia...ưm...nhẹ thôi!-NVP -Như vậy thì làm sao kích thích hả, phải để thằng ngồi một mình bên kia thèm nhỏ dãi mới thích chứ?-Ran -Chậc!-Rindou Rindou chán ghét thở hắc một hơi rồi quay bước ra…

Chương 58

(Tokyo Revengers) Kẹo Bông Hương Bạc HàTác giả: Mắt BãoTruyện Đam Mỹ-Cái eo thon này của em đúng là quyến rũ lắm đấy....sẽ rất tuyệt nếu anh xiết chặt nó ở trên giường nhỉ?-Rindou -Mày.....đê tiện!!!-Angry "Bốp" Haitani Rindou hắn vẫn còn nhớ đó chính là cuộc trò chuyện cuối cùng của cậu và hắn, trước khi cậu đắm hắn ngất ngay tại chỗ trong trận chiến năm ấy. Rindou nhìn vào ly rượu vừa cay vừa đắng trước mặt mà bất giác bật cười, cũng đã mười hai năm rồi nhỉ. -Rindou, đang nghĩ cái gì vậy?-Ran Rindou quay đầu, Ran hắn thở dốc một chút nhếch môi nhìn Rindou, đôi tay vẫn còn đặt trên cái eo của một tên tiểu mĩ nhân khác.  -Hôm nay không có hứng?-Ran Rindou không trả lời, khác với anh trai trăng hoa, phóng túng của mình, Rindou hắn chỉ lên giường với người mà mình thích, vừa hay, tên nhóc nhà Kawata năm ấy lại lọt vào đôi mắt xanh của Rindou.  -Ư...ưm, đại thiếu gia...ưm...nhẹ thôi!-NVP -Như vậy thì làm sao kích thích hả, phải để thằng ngồi một mình bên kia thèm nhỏ dãi mới thích chứ?-Ran -Chậc!-Rindou Rindou chán ghét thở hắc một hơi rồi quay bước ra… Nhìn thấy Ran do dự, Omiru được nước lặp tức dở trò, đưa bàn tay bẩn thiểu chạm vào gương mặt hắn.-Nếu anh không tiết mất đi Smiley, e cũng có thể nhuộm màu tóc thành cậu ta mà!-Omiru-Mày mau căm miệng lại ngay!-Ran-Thế nào hả? không đồng ý?-OmiruRan nghiến răng nghiến lợi nhìn Omiru, bộ dạng tức tối ấy lại khiến Omiru thêm phần đắc thắng, khóe môi giương cao nụ cười.-Lần đầu tiên, em thấy anh rể nóng giận như vậy đấy!-Omiru-....-Ran-Cái nhan sắc này cũng không thể xem thường thường được, nếu anh muốn thì em có thể giết thằng Smiley rồi đóng giả làm nó ở bên canh anh mà, em đảm bảo....anh sẽ không nhận ra sơ hở đâu!-Omiru-Câm miệng!!-Ran-Haha!-OmiruBàn tay hư hỏng lại không chút liêm sĩ luồn vào trong áo Ran mơn trớn. Mặc dù Omiru thừa nhận là mình đã yêu Rindou, nhưng đúng trước một người phong độ lịch lãm như Haitani Ran  thì gã lại không khỏi đọng lòng. Bất quá là trước đây gã phải kiềm nén cái thứu cảm xúc tội lỗi này lại vì đang khoác lên người cái tên Angry, nhưng bây giờ thì không cần diễn kịch nữa. Gã bây giờ mới thực sự là Omiru.-Tôi không muốn xem anh đắng đo suy nghĩ nữa, hay là tôi cho người khử nó ngay bây giờ đi!-Omiru-Khoan đã! Tao đồng ý!-RanOmiru khẽ đặt điện thoại xuống, hai mắt sáng lên đầy gian sảo.-Há phải tốt hơn không, anh rể!-Omiru-Khi nào thì Smiley được thả ra?-Ran-Còn phải xem thành ý của anh nữa!-Omiru-Mẹ kiếp!-RanHắn tức đến độ đỏ bừng cả mặt, đá mạnh vào thành giường rồi quay gót bỏ đi. Vài ngày sau, gã yên tâm được Ran lo liệu sang nước ngoài.-Thiếu gia, thực sự phải hủy dung của người sao?-NVP-Cứ làm đi!-OmiruHai bàn tay nắm chặc run run, gã hiện tại đã không còn quan tâm thứ gì ngoài mục đích cyar mình nữa, bất chấp tất cả để đạt được nó.-Cho dù là giá nào đi nữa, tao cũng sẽ là chủ nhân của nhà Haitani!-Omiru"Rầm!!"-TẠI SAO VẬY HẢ????-Smiley"Bốp!!!"-TẠI SAO ANH LẠI ĐỒNG Ý VỚI NÓ HẢ????-Smiley"Bốp!!"-Thiếu gia, đừng đánh nữa mà!!!!-NVPĐánh gia nhân hớt hãi chạy vào lôi Smiley ra, lúc kéo được cậu ra khỏi người Ran thì khuôn mặt hắn đã bê bết đầy máu tươi. Khuôn mặt Smiley vẫn tột cùng phẫn nộ nhìn thẳng Ran mà thét.-Không có Angry thì tôi cũng sẽ chết cho anh xem!!!!-Smiley-Giam thiếu gia lại!-Ran-BỎ RA!!!!-SmileyHắn lom khom đứng dậy, lao máu trên khuôn mặt rồi nhẹ thở dài đốt lấy điếu thuốc. Phía sau cánh cửa, Rindou bước vào với phong thái vô cùng điềm đạm.-Tiệc cưới đã chuẩn bị xong rồi, khi nào thì Angry mới về nước đây?-Rindou-Mày thực sự muốn cưới cậu ta?-Ran-Đương nhiên là thật!-Rindou-Thế thì tuàn sau là có thể bắt đầu rồi!-Ran

Nhìn thấy Ran do dự, Omiru được nước lặp tức dở trò, đưa bàn tay bẩn thiểu chạm vào gương mặt hắn.

-Nếu anh không tiết mất đi Smiley, e cũng có thể nhuộm màu tóc thành cậu ta mà!-Omiru

-Mày mau căm miệng lại ngay!-Ran

-Thế nào hả? không đồng ý?-Omiru

Ran nghiến răng nghiến lợi nhìn Omiru, bộ dạng tức tối ấy lại khiến Omiru thêm phần đắc thắng, khóe môi giương cao nụ cười.

-Lần đầu tiên, em thấy anh rể nóng giận như vậy đấy!-Omiru

-....-Ran

-Cái nhan sắc này cũng không thể xem thường thường được, nếu anh muốn thì em có thể giết thằng Smiley rồi đóng giả làm nó ở bên canh anh mà, em đảm bảo....anh sẽ không nhận ra sơ hở đâu!-Omiru

-Câm miệng!!-Ran

-Haha!-Omiru

Bàn tay hư hỏng lại không chút liêm sĩ luồn vào trong áo Ran mơn trớn. Mặc dù Omiru thừa nhận là mình đã yêu Rindou, nhưng đúng trước một người phong độ lịch lãm như Haitani Ran  thì gã lại không khỏi đọng lòng. Bất quá là trước đây gã phải kiềm nén cái thứu cảm xúc tội lỗi này lại vì đang khoác lên người cái tên Angry, nhưng bây giờ thì không cần diễn kịch nữa. Gã bây giờ mới thực sự là Omiru.

-Tôi không muốn xem anh đắng đo suy nghĩ nữa, hay là tôi cho người khử nó ngay bây giờ đi!-Omiru

-Khoan đã! Tao đồng ý!-Ran

Omiru khẽ đặt điện thoại xuống, hai mắt sáng lên đầy gian sảo.

-Há phải tốt hơn không, anh rể!-Omiru

-Khi nào thì Smiley được thả ra?-Ran

-Còn phải xem thành ý của anh nữa!-Omiru

-Mẹ kiếp!-Ran

Hắn tức đến độ đỏ bừng cả mặt, đá mạnh vào thành giường rồi quay gót bỏ đi. Vài ngày sau, gã yên tâm được Ran lo liệu sang nước ngoài.

-Thiếu gia, thực sự phải hủy dung của người sao?-NVP

-Cứ làm đi!-Omiru

Hai bàn tay nắm chặc run run, gã hiện tại đã không còn quan tâm thứ gì ngoài mục đích cyar mình nữa, bất chấp tất cả để đạt được nó.

-Cho dù là giá nào đi nữa, tao cũng sẽ là chủ nhân của nhà Haitani!-Omiru

"Rầm!!"

-TẠI SAO VẬY HẢ????-Smiley

"Bốp!!!"

-TẠI SAO ANH LẠI ĐỒNG Ý VỚI NÓ HẢ????-Smiley

"Bốp!!"

-Thiếu gia, đừng đánh nữa mà!!!!-NVP

Đánh gia nhân hớt hãi chạy vào lôi Smiley ra, lúc kéo được cậu ra khỏi người Ran thì khuôn mặt hắn đã bê bết đầy máu tươi. Khuôn mặt Smiley vẫn tột cùng phẫn nộ nhìn thẳng Ran mà thét.

-Không có Angry thì tôi cũng sẽ chết cho anh xem!!!!-Smiley

-Giam thiếu gia lại!-Ran

-BỎ RA!!!!-Smiley

Hắn lom khom đứng dậy, lao máu trên khuôn mặt rồi nhẹ thở dài đốt lấy điếu thuốc. Phía sau cánh cửa, Rindou bước vào với phong thái vô cùng điềm đạm.

-Tiệc cưới đã chuẩn bị xong rồi, khi nào thì Angry mới về nước đây?-Rindou

-Mày thực sự muốn cưới cậu ta?-Ran

-Đương nhiên là thật!-Rindou

-Thế thì tuàn sau là có thể bắt đầu rồi!-Ran

(Tokyo Revengers) Kẹo Bông Hương Bạc HàTác giả: Mắt BãoTruyện Đam Mỹ-Cái eo thon này của em đúng là quyến rũ lắm đấy....sẽ rất tuyệt nếu anh xiết chặt nó ở trên giường nhỉ?-Rindou -Mày.....đê tiện!!!-Angry "Bốp" Haitani Rindou hắn vẫn còn nhớ đó chính là cuộc trò chuyện cuối cùng của cậu và hắn, trước khi cậu đắm hắn ngất ngay tại chỗ trong trận chiến năm ấy. Rindou nhìn vào ly rượu vừa cay vừa đắng trước mặt mà bất giác bật cười, cũng đã mười hai năm rồi nhỉ. -Rindou, đang nghĩ cái gì vậy?-Ran Rindou quay đầu, Ran hắn thở dốc một chút nhếch môi nhìn Rindou, đôi tay vẫn còn đặt trên cái eo của một tên tiểu mĩ nhân khác.  -Hôm nay không có hứng?-Ran Rindou không trả lời, khác với anh trai trăng hoa, phóng túng của mình, Rindou hắn chỉ lên giường với người mà mình thích, vừa hay, tên nhóc nhà Kawata năm ấy lại lọt vào đôi mắt xanh của Rindou.  -Ư...ưm, đại thiếu gia...ưm...nhẹ thôi!-NVP -Như vậy thì làm sao kích thích hả, phải để thằng ngồi một mình bên kia thèm nhỏ dãi mới thích chứ?-Ran -Chậc!-Rindou Rindou chán ghét thở hắc một hơi rồi quay bước ra… Nhìn thấy Ran do dự, Omiru được nước lặp tức dở trò, đưa bàn tay bẩn thiểu chạm vào gương mặt hắn.-Nếu anh không tiết mất đi Smiley, e cũng có thể nhuộm màu tóc thành cậu ta mà!-Omiru-Mày mau căm miệng lại ngay!-Ran-Thế nào hả? không đồng ý?-OmiruRan nghiến răng nghiến lợi nhìn Omiru, bộ dạng tức tối ấy lại khiến Omiru thêm phần đắc thắng, khóe môi giương cao nụ cười.-Lần đầu tiên, em thấy anh rể nóng giận như vậy đấy!-Omiru-....-Ran-Cái nhan sắc này cũng không thể xem thường thường được, nếu anh muốn thì em có thể giết thằng Smiley rồi đóng giả làm nó ở bên canh anh mà, em đảm bảo....anh sẽ không nhận ra sơ hở đâu!-Omiru-Câm miệng!!-Ran-Haha!-OmiruBàn tay hư hỏng lại không chút liêm sĩ luồn vào trong áo Ran mơn trớn. Mặc dù Omiru thừa nhận là mình đã yêu Rindou, nhưng đúng trước một người phong độ lịch lãm như Haitani Ran  thì gã lại không khỏi đọng lòng. Bất quá là trước đây gã phải kiềm nén cái thứu cảm xúc tội lỗi này lại vì đang khoác lên người cái tên Angry, nhưng bây giờ thì không cần diễn kịch nữa. Gã bây giờ mới thực sự là Omiru.-Tôi không muốn xem anh đắng đo suy nghĩ nữa, hay là tôi cho người khử nó ngay bây giờ đi!-Omiru-Khoan đã! Tao đồng ý!-RanOmiru khẽ đặt điện thoại xuống, hai mắt sáng lên đầy gian sảo.-Há phải tốt hơn không, anh rể!-Omiru-Khi nào thì Smiley được thả ra?-Ran-Còn phải xem thành ý của anh nữa!-Omiru-Mẹ kiếp!-RanHắn tức đến độ đỏ bừng cả mặt, đá mạnh vào thành giường rồi quay gót bỏ đi. Vài ngày sau, gã yên tâm được Ran lo liệu sang nước ngoài.-Thiếu gia, thực sự phải hủy dung của người sao?-NVP-Cứ làm đi!-OmiruHai bàn tay nắm chặc run run, gã hiện tại đã không còn quan tâm thứ gì ngoài mục đích cyar mình nữa, bất chấp tất cả để đạt được nó.-Cho dù là giá nào đi nữa, tao cũng sẽ là chủ nhân của nhà Haitani!-Omiru"Rầm!!"-TẠI SAO VẬY HẢ????-Smiley"Bốp!!!"-TẠI SAO ANH LẠI ĐỒNG Ý VỚI NÓ HẢ????-Smiley"Bốp!!"-Thiếu gia, đừng đánh nữa mà!!!!-NVPĐánh gia nhân hớt hãi chạy vào lôi Smiley ra, lúc kéo được cậu ra khỏi người Ran thì khuôn mặt hắn đã bê bết đầy máu tươi. Khuôn mặt Smiley vẫn tột cùng phẫn nộ nhìn thẳng Ran mà thét.-Không có Angry thì tôi cũng sẽ chết cho anh xem!!!!-Smiley-Giam thiếu gia lại!-Ran-BỎ RA!!!!-SmileyHắn lom khom đứng dậy, lao máu trên khuôn mặt rồi nhẹ thở dài đốt lấy điếu thuốc. Phía sau cánh cửa, Rindou bước vào với phong thái vô cùng điềm đạm.-Tiệc cưới đã chuẩn bị xong rồi, khi nào thì Angry mới về nước đây?-Rindou-Mày thực sự muốn cưới cậu ta?-Ran-Đương nhiên là thật!-Rindou-Thế thì tuàn sau là có thể bắt đầu rồi!-Ran

Chương 58