ông ấy có mái tóc hoa râm, 2 bàn tay mềm mại, đôi mắt khó tính như lại có vẻ phúc hậu. ông nhìn tôi từ trên xuống dưới, như quan sát xem có vi khuẩn nào ko. mãi 1 lúc mới mở miệng… “tốt nghiệp ĐH khoa Quản trị nhà hàng khách sạn?” “dạ..” “tại sao muốn làm PHỤ BẾP cho tôi???” “vì cháu thích..” “có biết công việc này thế nào hay ko?” “dạ………rửa chén, lặt rau, vo gạo… chú sai gì thì cháu làm nấy.” ông ấy lại nhìn tôi kiểu ấy lần nữa, nhưng xóay vào gương mặt tôi, khiến tôi càng thấy căng thẳng. “tôi ko nghĩ 1 người tốt nghiệp ĐH lại muốn làm công việc đó” “cháu muốn học chú… … đó là…niềm đam mê..” “học tôi? nếu là đam mê, hẳn cô phải nấu được món nào đấy?” “món Spaghetti ạ. ai cũng bảo cháu làm rất ngon.” vị đầu bếp đứng tuổi suy nghĩ 1 lát rồi bảo tôi làm cho ông ấy 1 đĩa spaghetti. ko khó, tôi đã làm nó 70 lần rồi. *_^ pho mát, mì Ý, cà chua và xì dầu… thêm chút bột năng… nhưng spaghetti của tôi còn có… cà ri, hi hi “đây gọi là Spaghetti à?” “… ko ngon ạ??” “phải gọi nó là món … xem nào…
Chương 37: Chương 37
Nếu Em Ở ĐâyTác giả: Hồng Sakuraông ấy có mái tóc hoa râm, 2 bàn tay mềm mại, đôi mắt khó tính như lại có vẻ phúc hậu. ông nhìn tôi từ trên xuống dưới, như quan sát xem có vi khuẩn nào ko. mãi 1 lúc mới mở miệng… “tốt nghiệp ĐH khoa Quản trị nhà hàng khách sạn?” “dạ..” “tại sao muốn làm PHỤ BẾP cho tôi???” “vì cháu thích..” “có biết công việc này thế nào hay ko?” “dạ………rửa chén, lặt rau, vo gạo… chú sai gì thì cháu làm nấy.” ông ấy lại nhìn tôi kiểu ấy lần nữa, nhưng xóay vào gương mặt tôi, khiến tôi càng thấy căng thẳng. “tôi ko nghĩ 1 người tốt nghiệp ĐH lại muốn làm công việc đó” “cháu muốn học chú… … đó là…niềm đam mê..” “học tôi? nếu là đam mê, hẳn cô phải nấu được món nào đấy?” “món Spaghetti ạ. ai cũng bảo cháu làm rất ngon.” vị đầu bếp đứng tuổi suy nghĩ 1 lát rồi bảo tôi làm cho ông ấy 1 đĩa spaghetti. ko khó, tôi đã làm nó 70 lần rồi. *_^ pho mát, mì Ý, cà chua và xì dầu… thêm chút bột năng… nhưng spaghetti của tôi còn có… cà ri, hi hi “đây gọi là Spaghetti à?” “… ko ngon ạ??” “phải gọi nó là món … xem nào… thế là chúng tôi mỗi đứa ôm cái gối của mình, sau vài phút là ngủ thẳng cẳng tới “sáng”..dù giờ đó lẽ ra đã là sáng của người ta rồi, những người buôn gánh, bán bưng…những người chạy xe buổi sớm..mưu sinh bao giờ cũng là 1 cuộc chiến.…“chị, hôm nay nghỉ đi. 2 ông ấy bảo đấy!”tôi còn đang dụi mắt trong khi Vân đã sẵn sàng tới trường, trước khi ra cửa, nó quay lại nói vậy với tôi.“để xem đã..” “chị mà đi làm là ông Thắng nổi điên đấy.” “thế thì chị đi xem hắn điên ra sao >__
thế là chúng tôi mỗi đứa ôm cái gối của mình, sau vài phút là ngủ thẳng cẳng tới “sáng”..dù giờ đó lẽ ra đã là sáng của người ta rồi, những người buôn gánh, bán bưng…những người chạy xe buổi sớm..
mưu sinh bao giờ cũng là 1 cuộc chiến.
…
“chị, hôm nay nghỉ đi. 2 ông ấy bảo đấy!”
tôi còn đang dụi mắt trong khi Vân đã sẵn sàng tới trường, trước khi ra cửa, nó quay lại nói vậy với tôi.
“để xem đã..” “chị mà đi làm là ông Thắng nổi điên đấy.” “thế thì chị đi xem hắn điên ra sao >__
Nếu Em Ở ĐâyTác giả: Hồng Sakuraông ấy có mái tóc hoa râm, 2 bàn tay mềm mại, đôi mắt khó tính như lại có vẻ phúc hậu. ông nhìn tôi từ trên xuống dưới, như quan sát xem có vi khuẩn nào ko. mãi 1 lúc mới mở miệng… “tốt nghiệp ĐH khoa Quản trị nhà hàng khách sạn?” “dạ..” “tại sao muốn làm PHỤ BẾP cho tôi???” “vì cháu thích..” “có biết công việc này thế nào hay ko?” “dạ………rửa chén, lặt rau, vo gạo… chú sai gì thì cháu làm nấy.” ông ấy lại nhìn tôi kiểu ấy lần nữa, nhưng xóay vào gương mặt tôi, khiến tôi càng thấy căng thẳng. “tôi ko nghĩ 1 người tốt nghiệp ĐH lại muốn làm công việc đó” “cháu muốn học chú… … đó là…niềm đam mê..” “học tôi? nếu là đam mê, hẳn cô phải nấu được món nào đấy?” “món Spaghetti ạ. ai cũng bảo cháu làm rất ngon.” vị đầu bếp đứng tuổi suy nghĩ 1 lát rồi bảo tôi làm cho ông ấy 1 đĩa spaghetti. ko khó, tôi đã làm nó 70 lần rồi. *_^ pho mát, mì Ý, cà chua và xì dầu… thêm chút bột năng… nhưng spaghetti của tôi còn có… cà ri, hi hi “đây gọi là Spaghetti à?” “… ko ngon ạ??” “phải gọi nó là món … xem nào… thế là chúng tôi mỗi đứa ôm cái gối của mình, sau vài phút là ngủ thẳng cẳng tới “sáng”..dù giờ đó lẽ ra đã là sáng của người ta rồi, những người buôn gánh, bán bưng…những người chạy xe buổi sớm..mưu sinh bao giờ cũng là 1 cuộc chiến.…“chị, hôm nay nghỉ đi. 2 ông ấy bảo đấy!”tôi còn đang dụi mắt trong khi Vân đã sẵn sàng tới trường, trước khi ra cửa, nó quay lại nói vậy với tôi.“để xem đã..” “chị mà đi làm là ông Thắng nổi điên đấy.” “thế thì chị đi xem hắn điên ra sao >__