“Đừng…” “Đừng mà!” Bạch Nghệ Miên bật dậy khỏi giường. Cô vừa gặp ác mộng, mơ thấy cảnh mẹ mình ngược đãi mình khi còn nhỏ. Bạch Nghệ Miên mở điện thoại lên, 02:57. Cô cúi đầu thở dài, vò vò mái tóc, lấy một hộp thuốc lá mới trong tủ đầu giường ra, cầm cả bật lửa trên đó lên, châm một điếu thuốc. Trong căn phòng trống trải, ánh trăng chiếu vào khuôn mặt của Bạch Nghệ Miên. Cô tựa vào đầu giường, hít vào một hơi rồi nhả ra: “Chậc… Thật khó chịu.” Bạch Nghệ Miên xuống giường đi dép lê vào rồi bước ra ban công, trên tay vẫn cầm điếu thuốc. Cô dựa vào lan can, lạnh lùng nhìn đôi uyên ương đang thân mật với nhau ở bên dưới. Cô dập điếu thuốc sau đó trở lại phòng, dựa vào đầu giường, ngắm nhìn ánh trăng chăm chú: “Trăng đêm nay thật đẹp, tiếc là không có ai ở bên cạnh.” Cô lấy con dao nhỏ trên tủ đầu giường ra. Con dao nhỏ dừng trên cổ tay, Bạch Nghệ Miên nhíu mày, thu lại con dao rồi ném nó sang một bên. Đây là lần thứ 102 cô nghĩ đến chuyện tự tử. 06:38. Bạch Nghệ Miên từ từ mở mắt. Cô…
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...