“Lại là một mùa đông, đây là năm thứ mười bổn cung nhập cung. Nhớ mang máng vào ngày nhập cung tuyển tú, bổn cung bị người ta ám sát, thiếu chút nữa bị một miếng bánh hoa quế tẩm độc làm hại tính mạng.” “Nương nương, đó là vì người tham ăn, cầm nhầm bánh ngọt của một vị tiểu chủ khác.” Nàng đẩy ra cửa điện, cung nữ che ô cho nàng, hai người tiến vào trong sân. “Ngày đó, bổn cung thả diều trong Ngự Hoa Viên, lại bị kẻ xấu đẩy vào hồ nước.” “Nương nương, đó là vì người ham chơi đuổi bắt một con mèo, nhất thời lơ đễnh ngã vào hồ nước, là Hoàng thượng đi ngang qua cứu người khi đó còn là tú nữ.” Nàng ra khỏi sân, lên đường đến cung điện. “Có một lần, bổn cung đang đi trên đường tử tế lại bị một vị phi tần trách móc nói bổn cung đụng phải nàng ta, nàng ta chẳng nói chẳng rằng muốn ra tay đánh bổn cung.” “Nương nương, đó là vì người tham của, muốn cây trâm ngọc của vị tiểu chủ kia, vị tiểu chủ kia vì thốt ra lời xúc phạm người mà bị Hoàng thượng phạt quỳ hai canh giờ.” Nàng đi tới trước…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...