16h52′ chiều, một chiếc máy bay tư nhân mang phù hiệu nhà họ An hạ cánh xuống sân bay tư nhân của cảng hàng không quốc tế Hong Kong. Bóng dáng một người con gái mảnh khảnh dưới sự hộ tống của một người đàn ông to cao mặc đồ đen, ra khỏi khoang máy bay. “Được rồi, chỉ đến đây thôi.” “Vâng.” Gió thổi nhẹ qua mái tóc dài của cô gái, độ xoăn tự nhiên, tỏa ra ánh vàng mờ ảo dưới ánh nắng mặt trời. Áo sơ mi voan trắng, kết hợp với áo khoác dài màu đen, quần bút chì ôm sát người được cắt may ôm sát vào đôi chân thon của người con gái, để lộ một phần mắt cá chân trắng nõn, dưới cân là đôi giày đế đỏ hiệu Christian Louboutin mà người phụ nữ nào cũng đều mơ ước có được. Độ cao 15cm khiến cho chiều cao vốn đã nổi bật của cô gái lại càng thêm bắt mắt, cả gương mặt toát lên hơi thở của tuổi trẻ thời thượng. Đương nhiên, tỷ lệ quay đầu là vô cùng cao. Trong những lời xì xào bàn tán, người văn minh hơn thì sẽ nói “thật xinh đẹp”, thô tục hơn thì trực tiếp mở mồm là “đẹp vãi~~~~”. Giữa những ánh mắt…
Chương 127: Tiểu kịch trường (3)
[Quyển 5] Ảnh Hậu Giới Giải Trí Trọng SinhTác giả: Du NhânTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh16h52′ chiều, một chiếc máy bay tư nhân mang phù hiệu nhà họ An hạ cánh xuống sân bay tư nhân của cảng hàng không quốc tế Hong Kong. Bóng dáng một người con gái mảnh khảnh dưới sự hộ tống của một người đàn ông to cao mặc đồ đen, ra khỏi khoang máy bay. “Được rồi, chỉ đến đây thôi.” “Vâng.” Gió thổi nhẹ qua mái tóc dài của cô gái, độ xoăn tự nhiên, tỏa ra ánh vàng mờ ảo dưới ánh nắng mặt trời. Áo sơ mi voan trắng, kết hợp với áo khoác dài màu đen, quần bút chì ôm sát người được cắt may ôm sát vào đôi chân thon của người con gái, để lộ một phần mắt cá chân trắng nõn, dưới cân là đôi giày đế đỏ hiệu Christian Louboutin mà người phụ nữ nào cũng đều mơ ước có được. Độ cao 15cm khiến cho chiều cao vốn đã nổi bật của cô gái lại càng thêm bắt mắt, cả gương mặt toát lên hơi thở của tuổi trẻ thời thượng. Đương nhiên, tỷ lệ quay đầu là vô cùng cao. Trong những lời xì xào bàn tán, người văn minh hơn thì sẽ nói “thật xinh đẹp”, thô tục hơn thì trực tiếp mở mồm là “đẹp vãi~~~~”. Giữa những ánh mắt… Bởi vì vấn đề cao thấp, đôi tình nhân quan hệ rất tốt cãi nhau đến mặt đỏ tía tai.Cuối cùng trở thành cuộc tranh cãi lớn về “ai mạnh hơn”.Minh Triệt: “Phu nhân, cô nói xem, tôi so với em ấy, ai mạnh hơn?!”Nguyệt Vô Tình không nói gì.Dạ Cô Tinh xem xét cái này, xem xét cái kia, ánh mắt hàm chứa sự xấu xa.“Kẻ tám lạng người nửa cân.”Minh Triệt (trừng mắt): “Rõ ràng là tôi mạnh hơn em ấy!”Dạ Cô Tinh: “Ờ… thì?”Minh Triệt (kiêu ngạo): “Tôi muốn phản kháng! Tôi, nhất định phải ở trên!”Dạ Cô Tinh (bỗng nhiên hiểu ra): “À ~ thì ra anh vẫn luôn ở dưới….”Minh Triệt: “Đây không phải trọng điểm, OK?!”Nguyệt Vô Tình: “Phản kháng vô hiệu, bãi bỏ chống đối!”Tiểu kịch trường(4)Minh Triệt: “Em yêu anh nhiều như thế nào?”Nguyệt Vô Tình (khinh thường): “Vô vị.”Minh Triệt (nũng nịu): “Nói đi ~ nói đi mà ~”Nguyệt Vô Tình (ghét bỏ): “Đừng ồn ào nữa!”Minh Triệt: “Em không nói, anh sẽ ồn ào đến khi trời sáng!”Nguyệt Vô Tình: “……”Minh Triệt: “Nói đi!”Nguyệt Vô Tình: “……Nhiều hơn anh một phần.”Minh Triệt như bị đóng băng, khóe mắt ửng đỏ.Nguyệt Vô Tình nheo mắt, có chút tự đắc.Cảm động lắm đúng không?Chờ đợi đôi môi ập đến.Bốp! Một cái tát!“Hừ! Chỉ nhiều hơn có một phần, nên ăn đòn!”
Bởi vì vấn đề cao thấp, đôi tình nhân quan hệ rất tốt cãi nhau đến mặt đỏ tía tai.
Cuối cùng trở thành cuộc tranh cãi lớn về “ai mạnh hơn”.
Minh Triệt: “Phu nhân, cô nói xem, tôi so với em ấy, ai mạnh hơn?!”
Nguyệt Vô Tình không nói gì.
Dạ Cô Tinh xem xét cái này, xem xét cái kia, ánh mắt hàm chứa sự xấu xa.
“Kẻ tám lạng người nửa cân.”
Minh Triệt (trừng mắt): “Rõ ràng là tôi mạnh hơn em ấy!”
Dạ Cô Tinh: “Ờ… thì?”
Minh Triệt (kiêu ngạo): “Tôi muốn phản kháng! Tôi, nhất định phải ở trên!”
Dạ Cô Tinh (bỗng nhiên hiểu ra): “À ~ thì ra anh vẫn luôn ở dưới….”
Minh Triệt: “Đây không phải trọng điểm, OK?!”
Nguyệt Vô Tình: “Phản kháng vô hiệu, bãi bỏ chống đối!”
Tiểu kịch trường(4)
Minh Triệt: “Em yêu anh nhiều như thế nào?”
Nguyệt Vô Tình (khinh thường): “Vô vị.”
Minh Triệt (nũng nịu): “Nói đi ~ nói đi mà ~”
Nguyệt Vô Tình (ghét bỏ): “Đừng ồn ào nữa!”
Minh Triệt: “Em không nói, anh sẽ ồn ào đến khi trời sáng!”
Nguyệt Vô Tình: “……”
Minh Triệt: “Nói đi!”
Nguyệt Vô Tình: “……Nhiều hơn anh một phần.”
Minh Triệt như bị đóng băng, khóe mắt ửng đỏ.
Nguyệt Vô Tình nheo mắt, có chút tự đắc.
Cảm động lắm đúng không?
Chờ đợi đôi môi ập đến.
Bốp! Một cái tát!
“Hừ! Chỉ nhiều hơn có một phần, nên ăn đòn!”
[Quyển 5] Ảnh Hậu Giới Giải Trí Trọng SinhTác giả: Du NhânTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh16h52′ chiều, một chiếc máy bay tư nhân mang phù hiệu nhà họ An hạ cánh xuống sân bay tư nhân của cảng hàng không quốc tế Hong Kong. Bóng dáng một người con gái mảnh khảnh dưới sự hộ tống của một người đàn ông to cao mặc đồ đen, ra khỏi khoang máy bay. “Được rồi, chỉ đến đây thôi.” “Vâng.” Gió thổi nhẹ qua mái tóc dài của cô gái, độ xoăn tự nhiên, tỏa ra ánh vàng mờ ảo dưới ánh nắng mặt trời. Áo sơ mi voan trắng, kết hợp với áo khoác dài màu đen, quần bút chì ôm sát người được cắt may ôm sát vào đôi chân thon của người con gái, để lộ một phần mắt cá chân trắng nõn, dưới cân là đôi giày đế đỏ hiệu Christian Louboutin mà người phụ nữ nào cũng đều mơ ước có được. Độ cao 15cm khiến cho chiều cao vốn đã nổi bật của cô gái lại càng thêm bắt mắt, cả gương mặt toát lên hơi thở của tuổi trẻ thời thượng. Đương nhiên, tỷ lệ quay đầu là vô cùng cao. Trong những lời xì xào bàn tán, người văn minh hơn thì sẽ nói “thật xinh đẹp”, thô tục hơn thì trực tiếp mở mồm là “đẹp vãi~~~~”. Giữa những ánh mắt… Bởi vì vấn đề cao thấp, đôi tình nhân quan hệ rất tốt cãi nhau đến mặt đỏ tía tai.Cuối cùng trở thành cuộc tranh cãi lớn về “ai mạnh hơn”.Minh Triệt: “Phu nhân, cô nói xem, tôi so với em ấy, ai mạnh hơn?!”Nguyệt Vô Tình không nói gì.Dạ Cô Tinh xem xét cái này, xem xét cái kia, ánh mắt hàm chứa sự xấu xa.“Kẻ tám lạng người nửa cân.”Minh Triệt (trừng mắt): “Rõ ràng là tôi mạnh hơn em ấy!”Dạ Cô Tinh: “Ờ… thì?”Minh Triệt (kiêu ngạo): “Tôi muốn phản kháng! Tôi, nhất định phải ở trên!”Dạ Cô Tinh (bỗng nhiên hiểu ra): “À ~ thì ra anh vẫn luôn ở dưới….”Minh Triệt: “Đây không phải trọng điểm, OK?!”Nguyệt Vô Tình: “Phản kháng vô hiệu, bãi bỏ chống đối!”Tiểu kịch trường(4)Minh Triệt: “Em yêu anh nhiều như thế nào?”Nguyệt Vô Tình (khinh thường): “Vô vị.”Minh Triệt (nũng nịu): “Nói đi ~ nói đi mà ~”Nguyệt Vô Tình (ghét bỏ): “Đừng ồn ào nữa!”Minh Triệt: “Em không nói, anh sẽ ồn ào đến khi trời sáng!”Nguyệt Vô Tình: “……”Minh Triệt: “Nói đi!”Nguyệt Vô Tình: “……Nhiều hơn anh một phần.”Minh Triệt như bị đóng băng, khóe mắt ửng đỏ.Nguyệt Vô Tình nheo mắt, có chút tự đắc.Cảm động lắm đúng không?Chờ đợi đôi môi ập đến.Bốp! Một cái tát!“Hừ! Chỉ nhiều hơn có một phần, nên ăn đòn!”