Đêm lạnh như nước, các vì sao sáng lấp lánh. Bên ngoài cổng lớn của công ty Mục Ca Thế Kỷ Ảnh Thị , lúc này đang bị đám ký giả bao vây , những thợ quay phim vác theo trang thiết bị nặng nề nối gót theo sau.
Dưới ánh chiều tà, những đám mây như ngọn lửa bay lượn, điểm tô cho bầu trời một màu cam rực rỡ. Sau giờ học, khuôn viên trường vô cùng yên tĩnh, trừ tiếng hò hét của các nam sinh đang chơi bóng rổ thì khu giảng dạy hoàn toàn vắng tanh.
Đêm tối tĩnh mịch và yên ắng. Khi Dạ Cô Tinh và và Dạ Thất đến thành phố A, đã gần mười giờ tối, vừa rời khỏi sảnh của sân bay, họ đã nhìn thấy Vương Trực đang dựa vào xe, giữa những ngón tay tỏa ra một làn khói, lông mày nhíu lại nặng trĩu.
Trương Lị còn chưa khỏi hẳn, Dạ Cô Tinh đã phục hồi một cách nhanh chóng, tuần sau Dạ Cô Tinh có thể xuống giường, làm việc bình thường. Đợt này, Trương Lị đa phần ở trong biệt thự. Cuối cùng, không thể chịu được nữa, Liên Kiếm Phong bèn tự mình đến biệt thự tìm người.
Lúc này bên ngoài cửa lớn của công ty Thế Kỷ Mục Ca Ảnh Thị đang bị rất nhiều phóng viên bao vây, phía sau là những người quay phim còn mang theo cả những thiết bị ghi hình cồng kềnh.
Trong phòng hơi ấm mù mịt, ngọn lửa từ lò sưởi âm tường rực cháy, phản chiếu lên bên trên lò sưởi bức tranh bằng đá cẩm thạch nhẵn bóng, giống như phủ lên một lớp voan mỏng màu cam, làm cả căn phòng đều trở lên vô cùng sáng sủa.
16h52′ chiều, một chiếc máy bay tư nhân mang phù hiệu nhà họ An hạ cánh xuống sân bay tư nhân của cảng hàng không quốc tế Hong Kong. Bóng dáng một người con gái mảnh khảnh dưới sự hộ tống của một người đàn ông to cao mặc đồ đen, ra khỏi khoang máy bay.
Chạng vạng giữa hè, gió thổi nhẹ đưa tới chút lạnh lẽo, thổi tan sự nóng bức tích tụ từ ban ngày. Những đám mây của buổi chiều tà nhuộm đẫm không trung thành một màu cam hồng rực rỡ, mà nhà cũ nhà họ Thẩm tọa lạc ngay giữa một mảnh ráng chiều như vậy.