Tác giả:

Tiếng khóc của trẻ con sơ sinh vang lên trong màn đêm tĩnh mịch, ngoài trời đêm đông tuyết rơi trắng xóa lạnh buốt. Đứa bé được bà đỡ nhẹ nhàng bế lên nâng niu tựa như thứ gì đó rất dễ vỡ, bà nhẹ nhàng lấy chiếc vải trắng dày quấn vào đứa trẻ, truyền cho nó hơi ấm để tránh khỏi bị lạnh. Mẹ của đứa bé nằm ở nệm, cố gắng lấy lại từng ngụm hơi thở buốt giá. Mắt của mẹ đứa bé này lờ đờ mệt mỏi nhưng không giấu đi được tia xúc động và hạnh phúc khi nhìn thấy con mình. Bà đỡ đã thấy biết bao người mẹ sinh con ra đều hạnh phúc vô bờ bến. Nhưng trong khi đó vị phu nhân này ngoại trừ sự hạnh phúc và xúc động, còn có cả sự lạnh lùng trong đáy mắt. Bà đỡ đi lại chỗ mẹ đứa bé, đặt nhẹ đứa bé xuống bên cạnh mẹ mình. Thật nhỏ bé, mẹ đứa trẻ khẽ mỉm cười. Bà đỡ cất lời. -"Phu nhân, người định đặt tên cho đứa bé là gì?" Kuika Yui - năm nay vừa mới tròn hai mươi tuổi, cô là thợ săn quỷ và là một trụ cột, Tuyết trụ. Cô rửa tay gác kiếm ngay từ lúc cô mang thai tiểu sinh linh bé bỏng của cô. Một mình…

Chương 55: Ngoại Truyện (1): "Nếu Hai Chị Em Mình..."

Cô Gái Mang Hơi Thở Của TuyếtTác giả: Bạc Y ThanhTiếng khóc của trẻ con sơ sinh vang lên trong màn đêm tĩnh mịch, ngoài trời đêm đông tuyết rơi trắng xóa lạnh buốt. Đứa bé được bà đỡ nhẹ nhàng bế lên nâng niu tựa như thứ gì đó rất dễ vỡ, bà nhẹ nhàng lấy chiếc vải trắng dày quấn vào đứa trẻ, truyền cho nó hơi ấm để tránh khỏi bị lạnh. Mẹ của đứa bé nằm ở nệm, cố gắng lấy lại từng ngụm hơi thở buốt giá. Mắt của mẹ đứa bé này lờ đờ mệt mỏi nhưng không giấu đi được tia xúc động và hạnh phúc khi nhìn thấy con mình. Bà đỡ đã thấy biết bao người mẹ sinh con ra đều hạnh phúc vô bờ bến. Nhưng trong khi đó vị phu nhân này ngoại trừ sự hạnh phúc và xúc động, còn có cả sự lạnh lùng trong đáy mắt. Bà đỡ đi lại chỗ mẹ đứa bé, đặt nhẹ đứa bé xuống bên cạnh mẹ mình. Thật nhỏ bé, mẹ đứa trẻ khẽ mỉm cười. Bà đỡ cất lời. -"Phu nhân, người định đặt tên cho đứa bé là gì?" Kuika Yui - năm nay vừa mới tròn hai mươi tuổi, cô là thợ săn quỷ và là một trụ cột, Tuyết trụ. Cô rửa tay gác kiếm ngay từ lúc cô mang thai tiểu sinh linh bé bỏng của cô. Một mình… Yui... sao em lại chọn ở lại? Sao em lại cứ phải dõi theo đứa con gái của mình? Yue hoàn toàn không hiểu, bởi cô chưa bao giờ được làm mẹ. Đứng đằng sau lưng em gái mình nhìn xuống dưới, nét mặt cô buồn bã không thôi.Đứa con gái bé bỏng của em cô khóc rất lâu, nó ngất đi bên cạnh xác mẹ nó. Đã lâu lắm rồi cô không được nhìn thấy gương mặt buồn bã, bi thương này của Yui, em đau lòng vì sự bất lực của bản thân, em chẳng thể làm gì cho con gái mình.Cô đặt tay lên vai em, nhẹ nhàng an ủi.-"Yui, đi thôi em, con bé chắc hẳn sẽ tự lo được mà..."Em ấy lắc đầu, nước mắt trên gương mặt rơi tí tách, nhưng nét mặt vẫn bình thản vô cảm như vậy. Yue đau lòng nhăn mặt, ôm chầm lấy em.-"Yui, đi thôi. Yuki sẽ không sao đâu."-"Em xin lỗi nee-san... đành phải bỏ lại chị rồi. Chị cứ đi trước đi, em... sẽ đến sau. Kiếp sau, chắc chắn em sẽ lại là em gái của chị. Tạm biệt."Cô như chết lặng, nhưng chẳng lấy làm trách móc em gái mình. Tất cả chỉ là vì tình yêu thương vô bờ bến của một người mẹ, Yue mỉm cười thở dài.-"Được rồi... kiếp sau nhé. Đừng quên đấy."Nếu chị em mình kiếp sau vẫn gặp lại, chị nhất định sẽ bù đắp và bảo vệ em an toàn. Nếu hai chị em mình lại là chị em, chị sẽ yêu thương em hết mực. Nếu hai chị em mình là chị em, chị vẫn sẽ là chị gái, ru ngủ, đọc sách và trò chuyện với em. Yui... xin lỗi vì trước giờ chị chẳng hề nghĩ cho em... chị xin lỗi.Bóng tối bao trùm lấy linh hồn của Yue, kéo cô về phía ánh sáng le lói. Bỏ mặc hoàn toàn người phụ nữ còn lại ở đó, Yui chỉ cười, một nụ cười bình yên và chúc phúc...Nếu hai chị em mình kiếp sau gặp lại, em sẽ ôm chị thật nhiều. Nếu còn là chị em của nhau, hai chúng ta sẽ chia sẻ với nhau thật nhiều thứ, trao cho nhau những tình thương của em và chị. Em sẽ nói với chị những lời ngọt ngào yêu thương, em sẽ cười nhiều hơn với người chị đáng kính. Em xin lỗi... vì đã lạnh nhạt với chị bao thời gian qua, em xin lỗi.-"Nếu hai chị em mình gặp lại... kiếp sau vẫn là chị em."________

Yui... sao em lại chọn ở lại? Sao em lại cứ phải dõi theo đứa con gái của mình? Yue hoàn toàn không hiểu, bởi cô chưa bao giờ được làm mẹ. Đứng đằng sau lưng em gái mình nhìn xuống dưới, nét mặt cô buồn bã không thôi.

Đứa con gái bé bỏng của em cô khóc rất lâu, nó ngất đi bên cạnh xác mẹ nó. Đã lâu lắm rồi cô không được nhìn thấy gương mặt buồn bã, bi thương này của Yui, em đau lòng vì sự bất lực của bản thân, em chẳng thể làm gì cho con gái mình.

Cô đặt tay lên vai em, nhẹ nhàng an ủi.

-"Yui, đi thôi em, con bé chắc hẳn sẽ tự lo được mà..."

Em ấy lắc đầu, nước mắt trên gương mặt rơi tí tách, nhưng nét mặt vẫn bình thản vô cảm như vậy. Yue đau lòng nhăn mặt, ôm chầm lấy em.

-"Yui, đi thôi. Yuki sẽ không sao đâu."

-"Em xin lỗi nee-san... đành phải bỏ lại chị rồi. Chị cứ đi trước đi, em... sẽ đến sau. Kiếp sau, chắc chắn em sẽ lại là em gái của chị. Tạm biệt."

Cô như chết lặng, nhưng chẳng lấy làm trách móc em gái mình. Tất cả chỉ là vì tình yêu thương vô bờ bến của một người mẹ, Yue mỉm cười thở dài.

-"Được rồi... kiếp sau nhé. Đừng quên đấy."

Nếu chị em mình kiếp sau vẫn gặp lại, chị nhất định sẽ bù đắp và bảo vệ em an toàn. Nếu hai chị em mình lại là chị em, chị sẽ yêu thương em hết mực. Nếu hai chị em mình là chị em, chị vẫn sẽ là chị gái, ru ngủ, đọc sách và trò chuyện với em. Yui... xin lỗi vì trước giờ chị chẳng hề nghĩ cho em... chị xin lỗi.

Bóng tối bao trùm lấy linh hồn của Yue, kéo cô về phía ánh sáng le lói. Bỏ mặc hoàn toàn người phụ nữ còn lại ở đó, Yui chỉ cười, một nụ cười bình yên và chúc phúc...

Nếu hai chị em mình kiếp sau gặp lại, em sẽ ôm chị thật nhiều. Nếu còn là chị em của nhau, hai chúng ta sẽ chia sẻ với nhau thật nhiều thứ, trao cho nhau những tình thương của em và chị. Em sẽ nói với chị những lời ngọt ngào yêu thương, em sẽ cười nhiều hơn với người chị đáng kính. Em xin lỗi... vì đã lạnh nhạt với chị bao thời gian qua, em xin lỗi.

-"Nếu hai chị em mình gặp lại... kiếp sau vẫn là chị em."

________

Cô Gái Mang Hơi Thở Của TuyếtTác giả: Bạc Y ThanhTiếng khóc của trẻ con sơ sinh vang lên trong màn đêm tĩnh mịch, ngoài trời đêm đông tuyết rơi trắng xóa lạnh buốt. Đứa bé được bà đỡ nhẹ nhàng bế lên nâng niu tựa như thứ gì đó rất dễ vỡ, bà nhẹ nhàng lấy chiếc vải trắng dày quấn vào đứa trẻ, truyền cho nó hơi ấm để tránh khỏi bị lạnh. Mẹ của đứa bé nằm ở nệm, cố gắng lấy lại từng ngụm hơi thở buốt giá. Mắt của mẹ đứa bé này lờ đờ mệt mỏi nhưng không giấu đi được tia xúc động và hạnh phúc khi nhìn thấy con mình. Bà đỡ đã thấy biết bao người mẹ sinh con ra đều hạnh phúc vô bờ bến. Nhưng trong khi đó vị phu nhân này ngoại trừ sự hạnh phúc và xúc động, còn có cả sự lạnh lùng trong đáy mắt. Bà đỡ đi lại chỗ mẹ đứa bé, đặt nhẹ đứa bé xuống bên cạnh mẹ mình. Thật nhỏ bé, mẹ đứa trẻ khẽ mỉm cười. Bà đỡ cất lời. -"Phu nhân, người định đặt tên cho đứa bé là gì?" Kuika Yui - năm nay vừa mới tròn hai mươi tuổi, cô là thợ săn quỷ và là một trụ cột, Tuyết trụ. Cô rửa tay gác kiếm ngay từ lúc cô mang thai tiểu sinh linh bé bỏng của cô. Một mình… Yui... sao em lại chọn ở lại? Sao em lại cứ phải dõi theo đứa con gái của mình? Yue hoàn toàn không hiểu, bởi cô chưa bao giờ được làm mẹ. Đứng đằng sau lưng em gái mình nhìn xuống dưới, nét mặt cô buồn bã không thôi.Đứa con gái bé bỏng của em cô khóc rất lâu, nó ngất đi bên cạnh xác mẹ nó. Đã lâu lắm rồi cô không được nhìn thấy gương mặt buồn bã, bi thương này của Yui, em đau lòng vì sự bất lực của bản thân, em chẳng thể làm gì cho con gái mình.Cô đặt tay lên vai em, nhẹ nhàng an ủi.-"Yui, đi thôi em, con bé chắc hẳn sẽ tự lo được mà..."Em ấy lắc đầu, nước mắt trên gương mặt rơi tí tách, nhưng nét mặt vẫn bình thản vô cảm như vậy. Yue đau lòng nhăn mặt, ôm chầm lấy em.-"Yui, đi thôi. Yuki sẽ không sao đâu."-"Em xin lỗi nee-san... đành phải bỏ lại chị rồi. Chị cứ đi trước đi, em... sẽ đến sau. Kiếp sau, chắc chắn em sẽ lại là em gái của chị. Tạm biệt."Cô như chết lặng, nhưng chẳng lấy làm trách móc em gái mình. Tất cả chỉ là vì tình yêu thương vô bờ bến của một người mẹ, Yue mỉm cười thở dài.-"Được rồi... kiếp sau nhé. Đừng quên đấy."Nếu chị em mình kiếp sau vẫn gặp lại, chị nhất định sẽ bù đắp và bảo vệ em an toàn. Nếu hai chị em mình lại là chị em, chị sẽ yêu thương em hết mực. Nếu hai chị em mình là chị em, chị vẫn sẽ là chị gái, ru ngủ, đọc sách và trò chuyện với em. Yui... xin lỗi vì trước giờ chị chẳng hề nghĩ cho em... chị xin lỗi.Bóng tối bao trùm lấy linh hồn của Yue, kéo cô về phía ánh sáng le lói. Bỏ mặc hoàn toàn người phụ nữ còn lại ở đó, Yui chỉ cười, một nụ cười bình yên và chúc phúc...Nếu hai chị em mình kiếp sau gặp lại, em sẽ ôm chị thật nhiều. Nếu còn là chị em của nhau, hai chúng ta sẽ chia sẻ với nhau thật nhiều thứ, trao cho nhau những tình thương của em và chị. Em sẽ nói với chị những lời ngọt ngào yêu thương, em sẽ cười nhiều hơn với người chị đáng kính. Em xin lỗi... vì đã lạnh nhạt với chị bao thời gian qua, em xin lỗi.-"Nếu hai chị em mình gặp lại... kiếp sau vẫn là chị em."________

Chương 55: Ngoại Truyện (1): "Nếu Hai Chị Em Mình..."