Năm đó, Ngu Hề trở thành cô nhi. Lang thang đầu đường, quần áo không đủ mặc, khắp người dơ bẩn. Gương mặt thì lấm lem bùn đất, nhìn nàng chắc cũng chẳng ai tin rằng nàng chính là công chúa tiền triều xinh đẹp và cao quý nhất. Bị đám ăn mày đánh, phải ngủ ở miếu hoang vùng ngoại ô, chẳng những thế nàng còn phải thường xuyên vật lộn với đám sói đói. Đã từng có ý định tự vẫn, nhưng nàng không cam tâm. Cảnh tượng phụ hoàng bị loạn đao chém chết, còn mẫu hậu dùng đao tự sát vẫn luôn tái hiện và ám ảnh nàng trong từng giấc mơ. Nàng tận mắt chứng kiến từng huynh đệ tỷ muội bị dùng hình, hành hạ cho đến chết. Đó chính là mối hận vong quốc sâu sắc thôi thúc nàng phải gắng gượng để sống tiếp. Vào ngày Tĩnh Quốc hầu soán vị đoạt ngôi, vì lén xuất cung nên nàng may mắn thoát nạn, khi trở về chỉ thấy ánh lửa ngập trời, thấy đầu của phụ hoàng và mẫu hậu bị treo trên cửa thành. Đêm hôm đó, nàng chỉ cảm thấy đau đớn và tuyệt vọng tận cùng, nàng ước gì mình cũng chết đi trong trận cung biến đó. Sau…
Chương 6
Khúc Ca Biệt Ly Nơi Trần ThếTác giả: Shadow Thức ẢnhTruyện Cổ Đại, Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn TìnhNăm đó, Ngu Hề trở thành cô nhi. Lang thang đầu đường, quần áo không đủ mặc, khắp người dơ bẩn. Gương mặt thì lấm lem bùn đất, nhìn nàng chắc cũng chẳng ai tin rằng nàng chính là công chúa tiền triều xinh đẹp và cao quý nhất. Bị đám ăn mày đánh, phải ngủ ở miếu hoang vùng ngoại ô, chẳng những thế nàng còn phải thường xuyên vật lộn với đám sói đói. Đã từng có ý định tự vẫn, nhưng nàng không cam tâm. Cảnh tượng phụ hoàng bị loạn đao chém chết, còn mẫu hậu dùng đao tự sát vẫn luôn tái hiện và ám ảnh nàng trong từng giấc mơ. Nàng tận mắt chứng kiến từng huynh đệ tỷ muội bị dùng hình, hành hạ cho đến chết. Đó chính là mối hận vong quốc sâu sắc thôi thúc nàng phải gắng gượng để sống tiếp. Vào ngày Tĩnh Quốc hầu soán vị đoạt ngôi, vì lén xuất cung nên nàng may mắn thoát nạn, khi trở về chỉ thấy ánh lửa ngập trời, thấy đầu của phụ hoàng và mẫu hậu bị treo trên cửa thành. Đêm hôm đó, nàng chỉ cảm thấy đau đớn và tuyệt vọng tận cùng, nàng ước gì mình cũng chết đi trong trận cung biến đó. Sau… Sáng sớm, Mộc Chiêu mang tâm sự nặng nề trở về căn nhà nhỏ tồi tàn của Ngu Hề.Đi tới cửa, nhìn ánh đao sáng loáng trong vỏ, hắn hơi do dự. Tối hôm qua, công chúa thật sự đã tạo cho hắn ấn tượng quá sâu sắc, so với những công chúa ương ngạnh kiêu ngạo thì nàng kiên trì và đầy nghị lực. Hai tháng qua, nàng đã trưởng thành thật mạnh mẽ và phi thường… Không, không được suy nghĩ lung tung, hắn phải giết nàng.Nắm chặt đao, nhẹ nhàng đẩy cửa ra, hắn cho nàng cái chết thật thanh thản trong giấc ngủ.Cửa mở ra, trong nhà trống rỗng.Có một mảnh vải được vắt trên giá lửa, là bức thư nàng gửi cho Mộc Chiêu.‘Mộc Chiêu, đa tạ ngươi. Ta và hoàng thúc đã rời khỏi kinh thành. Ngươi cùng chủ tử Niếp Phong hãy tận hưởng đêm trăng tròn tối nay nhé.”…Trong hoàng cung, Niếp Phong đọc xong bức thư, lập tức lật bàn.“Tối nay, hoàng cung giới nghiêm, một con ruồi cũng không được phép vào!” Bức thư này chính là chiến thư, chắc chắn tối nay bọn họ sẽ hành động.
Sáng sớm, Mộc Chiêu mang tâm sự nặng nề trở về căn nhà nhỏ tồi tàn của Ngu Hề.
Đi tới cửa, nhìn ánh đao sáng loáng trong vỏ, hắn hơi do dự. Tối hôm qua, công chúa thật sự đã tạo cho hắn ấn tượng quá sâu sắc, so với những công chúa ương ngạnh kiêu ngạo thì nàng kiên trì và đầy nghị lực. Hai tháng qua, nàng đã trưởng thành thật mạnh mẽ và phi thường… Không, không được suy nghĩ lung tung, hắn phải giết nàng.
Nắm chặt đao, nhẹ nhàng đẩy cửa ra, hắn cho nàng cái chết thật thanh thản trong giấc ngủ.
Cửa mở ra, trong nhà trống rỗng.
Có một mảnh vải được vắt trên giá lửa, là bức thư nàng gửi cho Mộc Chiêu.
‘Mộc Chiêu, đa tạ ngươi. Ta và hoàng thúc đã rời khỏi kinh thành. Ngươi cùng chủ tử Niếp Phong hãy tận hưởng đêm trăng tròn tối nay nhé.”
…
Trong hoàng cung, Niếp Phong đọc xong bức thư, lập tức lật bàn.
“Tối nay, hoàng cung giới nghiêm, một con ruồi cũng không được phép vào!” Bức thư này chính là chiến thư, chắc chắn tối nay bọn họ sẽ hành động.
Khúc Ca Biệt Ly Nơi Trần ThếTác giả: Shadow Thức ẢnhTruyện Cổ Đại, Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn TìnhNăm đó, Ngu Hề trở thành cô nhi. Lang thang đầu đường, quần áo không đủ mặc, khắp người dơ bẩn. Gương mặt thì lấm lem bùn đất, nhìn nàng chắc cũng chẳng ai tin rằng nàng chính là công chúa tiền triều xinh đẹp và cao quý nhất. Bị đám ăn mày đánh, phải ngủ ở miếu hoang vùng ngoại ô, chẳng những thế nàng còn phải thường xuyên vật lộn với đám sói đói. Đã từng có ý định tự vẫn, nhưng nàng không cam tâm. Cảnh tượng phụ hoàng bị loạn đao chém chết, còn mẫu hậu dùng đao tự sát vẫn luôn tái hiện và ám ảnh nàng trong từng giấc mơ. Nàng tận mắt chứng kiến từng huynh đệ tỷ muội bị dùng hình, hành hạ cho đến chết. Đó chính là mối hận vong quốc sâu sắc thôi thúc nàng phải gắng gượng để sống tiếp. Vào ngày Tĩnh Quốc hầu soán vị đoạt ngôi, vì lén xuất cung nên nàng may mắn thoát nạn, khi trở về chỉ thấy ánh lửa ngập trời, thấy đầu của phụ hoàng và mẫu hậu bị treo trên cửa thành. Đêm hôm đó, nàng chỉ cảm thấy đau đớn và tuyệt vọng tận cùng, nàng ước gì mình cũng chết đi trong trận cung biến đó. Sau… Sáng sớm, Mộc Chiêu mang tâm sự nặng nề trở về căn nhà nhỏ tồi tàn của Ngu Hề.Đi tới cửa, nhìn ánh đao sáng loáng trong vỏ, hắn hơi do dự. Tối hôm qua, công chúa thật sự đã tạo cho hắn ấn tượng quá sâu sắc, so với những công chúa ương ngạnh kiêu ngạo thì nàng kiên trì và đầy nghị lực. Hai tháng qua, nàng đã trưởng thành thật mạnh mẽ và phi thường… Không, không được suy nghĩ lung tung, hắn phải giết nàng.Nắm chặt đao, nhẹ nhàng đẩy cửa ra, hắn cho nàng cái chết thật thanh thản trong giấc ngủ.Cửa mở ra, trong nhà trống rỗng.Có một mảnh vải được vắt trên giá lửa, là bức thư nàng gửi cho Mộc Chiêu.‘Mộc Chiêu, đa tạ ngươi. Ta và hoàng thúc đã rời khỏi kinh thành. Ngươi cùng chủ tử Niếp Phong hãy tận hưởng đêm trăng tròn tối nay nhé.”…Trong hoàng cung, Niếp Phong đọc xong bức thư, lập tức lật bàn.“Tối nay, hoàng cung giới nghiêm, một con ruồi cũng không được phép vào!” Bức thư này chính là chiến thư, chắc chắn tối nay bọn họ sẽ hành động.