Tác giả:

Rầm ,tóc...tóc (Tiếng nước mì chảy từ trên bàn xuống ) -Này cô kia, sao cô dám....-Kì Kì hét thật to và chỉ tay về phía Mỹ Mỹ -Thật tình xin lỗi cô...Tôi sơ ý quá....Tôi sẽ đền bù lại cho cô....-Cô nói với vẻ mặt ấp úng,tay thì lun chắp tay trước ngược không ngừng van xin -Cô có biết chiếc điện thoại này bao nhiêu tiền không ? Tôi vừa mới mua đấy... -Cô ta tức giận hét to rồi quay về phía Dương Thiên Hàn -Thiên Hàn anh, điện thoại anh mới mua cho em mà bây giờ cô ta té làm ướt điện thoại rồi....Chúng ta đi mua lại cái mới nhé....-Kì Kì nhẹ nhàng nói, tay choàng lấy cổ Thiên Hàn -Tùy em....-Thiên Hàn nói với giọng lạnh lùng -Này cô kia....Cô nói sẽ đền bù mà phải không?-Kì Kì nhìn về phía cô -Phải....Nhưng mà....Tôi không có tiền-Mỹ Mỹ nói với giọng nhẹ nhàng, xấu hổ -Cô không có tiền mà đòi đền bù cho tôi hã? Nhìn cô á là tôi biết cô làm thuê ở đây rồi thì làm gì mà có tiền đền cho tôi...Đi đứng hậu đậu như cô sớm ngày cũng khiến quán mì con kiến này mất khách...-Kì Kì nói…

Chương 26

Em Là Của Tôi. Mãi Mãi Là Của Tôi.Tác giả: CibiliTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình Rầm ,tóc...tóc (Tiếng nước mì chảy từ trên bàn xuống ) -Này cô kia, sao cô dám....-Kì Kì hét thật to và chỉ tay về phía Mỹ Mỹ -Thật tình xin lỗi cô...Tôi sơ ý quá....Tôi sẽ đền bù lại cho cô....-Cô nói với vẻ mặt ấp úng,tay thì lun chắp tay trước ngược không ngừng van xin -Cô có biết chiếc điện thoại này bao nhiêu tiền không ? Tôi vừa mới mua đấy... -Cô ta tức giận hét to rồi quay về phía Dương Thiên Hàn -Thiên Hàn anh, điện thoại anh mới mua cho em mà bây giờ cô ta té làm ướt điện thoại rồi....Chúng ta đi mua lại cái mới nhé....-Kì Kì nhẹ nhàng nói, tay choàng lấy cổ Thiên Hàn -Tùy em....-Thiên Hàn nói với giọng lạnh lùng -Này cô kia....Cô nói sẽ đền bù mà phải không?-Kì Kì nhìn về phía cô -Phải....Nhưng mà....Tôi không có tiền-Mỹ Mỹ nói với giọng nhẹ nhàng, xấu hổ -Cô không có tiền mà đòi đền bù cho tôi hã? Nhìn cô á là tôi biết cô làm thuê ở đây rồi thì làm gì mà có tiền đền cho tôi...Đi đứng hậu đậu như cô sớm ngày cũng khiến quán mì con kiến này mất khách...-Kì Kì nói… Kì Kì về đến nhà, liền nằm lên giường khóc rồi vì sưng cả mắt nên mở chẳng lên mà nhắm chặt mắt rồi ngủ lúc nào không hay....Rồi Kì Kì ăn lấy lại sức rồi lại lên phòng đóng cửa lại mà khóc....khóc miết.....khóc mãi.....Anh thì càng điên cuồng làm việc bỏ mặt cả thời gian, thay vì mấy ngày qua sau khi làm xong thì đi bar thì hôm nay chẳng chịu ra về mà ngồi lì làm việc...Chẳng hiểu công việc ở đâu ra mà anh cứ làm hoài làm hoài làm hoài à làm đến khi cả người mệt lã thì sai Mạnh Mạnh chở anh về nhà.....Mỹ Mỹ cô thì vui sướng nhất chăm chỉ bán mì.....Hết bưng mì ra cho khách thì rửa chén như vậy.....Nói chung cô là người khỏe nhất, chẳng phải điên cuồng khóc hay làm việc hết thời gian......Đang rửa chén thì bỗng nhiên hết mất tiêu nên bà cô vào nhà bếp lấy cùng lúc đó có người khách cần tính tiền nên cô nhanh chóng ra thu tiền hộ bà-Tính tiền mì đi....-À dạ của chú là 15.000đ-Đây-Dạ cháu thối lại chú 5.000đ.Cảm ơn chú.Sau khi thu tiền xong thì cô nhớ đến dụ hồi sáng nên nảy lên ý muốn hỏi thử bà...Đúng lúc bà cũng đi ra-Bà ơi nãy có chú kia trả tiền tô mì....Cháu cất vô trong tủ rồi nha bà....-À cảm ơn cháu....-Bà ơi....-Sao hã cháu...-Bà ơi.....Cháu có chuyện này muốn hỏi bà....-Vậy sao...Cháu có chuyện gì muốn hỏi bà vậy?-Nếu như có người cho tiền bà thì bà có nhận không ?-Tại sao lại cho tiền bà hã cháu?-À...ùm...Ví dụ cháu cho tiền bà bà có lấy không ?-Nay cháu bà cho tiền bà nữa hã......Tất nhiên là bà sẽ....-Sẽ sao hã bà....-Tất nhiên bà sẽ không lấy rồi.....-Ủa tại sao vậy bà ? Bà già rồi lấy tiền của cháu cũng được mà...Với lại cháu làm ra tiền cũng vì muốn nuôi ông bà thôi chứ bộ-ÔI...Con bé này nay cũng đòi cho tiền bà à....Bà cảm ơn nhưng mà bà không lấy đâu.....-Bà cười hiền hậu với cô-Sao vậy bà....Sao lại không lấy.....-Tại vì bà vẫn còn sức lao động,vẫn kiếm ra tiền nên bà lấy tiền của cháu làm gì ........Với lại sau này cháu lớn bà không đủ tiền nuôi cháu thì cháu lấy tiền đó ra xài.....Cho bà làm gì cho uổng-Nhưng bà là bà của cháu mà.....Cháu cho tiền bà cũng để bà xài, bà mua đồ này nọ chứ bộ....-Thôi...Bà còn làm ra tiền mà muốn mua đồ vẫn có thể mua được mà....-Nhưng mà bà.....-Thôi để bà bán mì nè....Không là khách đói meo luôn đó.....-Nhưng mà....Nhưng mà....-Thôi....Tiền bà làm ra bà xài bà sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn.....Cháu cũng vậy tiền cháu làm ra cháu xài cháu sẽ thấy hạnh phúc và cháu cũng sẽ biết quý đồng tiền mà mình làm ra thế nên cháu sẽ suy nghĩ xài vào mục đích tốt,không hoang phí số tiền đó....Cháu hiểu chưa ?-Dạ.....Cháu hiểu rồi.....-Vậy thôi bà đi bán mì đây....Sau khi hỏi bà xong thì cô quay vào rửa chén và suy nghĩ về câu bà nói,thế nên sau một hồi suy nghĩ cô quyết định sẽ trả lại số tiền đó cho anh....*Mình làm chap này là nhờ bạn QunhHong Thy đã góp ý cho mình để mình có thể viết ra chap này, a ri ga tồ cồ sai máttttt *

Kì Kì về đến nhà, liền nằm lên giường khóc rồi vì sưng cả mắt nên mở chẳng lên mà nhắm chặt mắt rồi ngủ lúc nào không hay....Rồi Kì Kì ăn lấy lại sức rồi lại lên phòng đóng cửa lại mà khóc....khóc miết.....khóc mãi.....

Anh thì càng điên cuồng làm việc bỏ mặt cả thời gian, thay vì mấy ngày qua sau khi làm xong thì đi bar thì hôm nay chẳng chịu ra về mà ngồi lì làm việc...Chẳng hiểu công việc ở đâu ra mà anh cứ làm hoài làm hoài làm hoài à làm đến khi cả người mệt lã thì sai Mạnh Mạnh chở anh về nhà.....

Mỹ Mỹ cô thì vui sướng nhất chăm chỉ bán mì.....Hết bưng mì ra cho khách thì rửa chén như vậy.....Nói chung cô là người khỏe nhất, chẳng phải điên cuồng khóc hay làm việc hết thời gian......Đang rửa chén thì bỗng nhiên hết mất tiêu nên bà cô vào nhà bếp lấy cùng lúc đó có người khách cần tính tiền nên cô nhanh chóng ra thu tiền hộ bà

-Tính tiền mì đi....

-À dạ của chú là 15.000đ

-Đây

-Dạ cháu thối lại chú 5.000đ.Cảm ơn chú.

Sau khi thu tiền xong thì cô nhớ đến dụ hồi sáng nên nảy lên ý muốn hỏi thử bà...

Đúng lúc bà cũng đi ra

-Bà ơi nãy có chú kia trả tiền tô mì....Cháu cất vô trong tủ rồi nha bà....

-À cảm ơn cháu....

-Bà ơi....

-Sao hã cháu...

-Bà ơi.....Cháu có chuyện này muốn hỏi bà....

-Vậy sao...Cháu có chuyện gì muốn hỏi bà vậy?

-Nếu như có người cho tiền bà thì bà có nhận không ?

-Tại sao lại cho tiền bà hã cháu?

-À...ùm...Ví dụ cháu cho tiền bà bà có lấy không ?

-Nay cháu bà cho tiền bà nữa hã......Tất nhiên là bà sẽ....

-Sẽ sao hã bà....

-Tất nhiên bà sẽ không lấy rồi.....

-Ủa tại sao vậy bà ? Bà già rồi lấy tiền của cháu cũng được mà...Với lại cháu làm ra tiền cũng vì muốn nuôi ông bà thôi chứ bộ

-ÔI...Con bé này nay cũng đòi cho tiền bà à....Bà cảm ơn nhưng mà bà không lấy đâu.....-Bà cười hiền hậu với cô

-Sao vậy bà....Sao lại không lấy.....

-Tại vì bà vẫn còn sức lao động,vẫn kiếm ra tiền nên bà lấy tiền của cháu làm gì ........Với lại sau này cháu lớn bà không đủ tiền nuôi cháu thì cháu lấy tiền đó ra xài.....Cho bà làm gì cho uổng

-Nhưng bà là bà của cháu mà.....Cháu cho tiền bà cũng để bà xài, bà mua đồ này nọ chứ bộ....

-Thôi...Bà còn làm ra tiền mà muốn mua đồ vẫn có thể mua được mà....

-Nhưng mà bà.....

-Thôi để bà bán mì nè....Không là khách đói meo luôn đó.....

-Nhưng mà....Nhưng mà....

-Thôi....Tiền bà làm ra bà xài bà sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn.....Cháu cũng vậy tiền cháu làm ra cháu xài cháu sẽ thấy hạnh phúc và cháu cũng sẽ biết quý đồng tiền mà mình làm ra thế nên cháu sẽ suy nghĩ xài vào mục đích tốt,không hoang phí số tiền đó....Cháu hiểu chưa ?

-Dạ.....Cháu hiểu rồi.....

-Vậy thôi bà đi bán mì đây....

Sau khi hỏi bà xong thì cô quay vào rửa chén và suy nghĩ về câu bà nói,thế nên sau một hồi suy nghĩ cô quyết định sẽ trả lại số tiền đó cho anh....

*Mình làm chap này là nhờ bạn QunhHong Thy đã góp ý cho mình để mình có thể viết ra chap này, a ri ga tồ cồ sai máttttt *

Em Là Của Tôi. Mãi Mãi Là Của Tôi.Tác giả: CibiliTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình Rầm ,tóc...tóc (Tiếng nước mì chảy từ trên bàn xuống ) -Này cô kia, sao cô dám....-Kì Kì hét thật to và chỉ tay về phía Mỹ Mỹ -Thật tình xin lỗi cô...Tôi sơ ý quá....Tôi sẽ đền bù lại cho cô....-Cô nói với vẻ mặt ấp úng,tay thì lun chắp tay trước ngược không ngừng van xin -Cô có biết chiếc điện thoại này bao nhiêu tiền không ? Tôi vừa mới mua đấy... -Cô ta tức giận hét to rồi quay về phía Dương Thiên Hàn -Thiên Hàn anh, điện thoại anh mới mua cho em mà bây giờ cô ta té làm ướt điện thoại rồi....Chúng ta đi mua lại cái mới nhé....-Kì Kì nhẹ nhàng nói, tay choàng lấy cổ Thiên Hàn -Tùy em....-Thiên Hàn nói với giọng lạnh lùng -Này cô kia....Cô nói sẽ đền bù mà phải không?-Kì Kì nhìn về phía cô -Phải....Nhưng mà....Tôi không có tiền-Mỹ Mỹ nói với giọng nhẹ nhàng, xấu hổ -Cô không có tiền mà đòi đền bù cho tôi hã? Nhìn cô á là tôi biết cô làm thuê ở đây rồi thì làm gì mà có tiền đền cho tôi...Đi đứng hậu đậu như cô sớm ngày cũng khiến quán mì con kiến này mất khách...-Kì Kì nói… Kì Kì về đến nhà, liền nằm lên giường khóc rồi vì sưng cả mắt nên mở chẳng lên mà nhắm chặt mắt rồi ngủ lúc nào không hay....Rồi Kì Kì ăn lấy lại sức rồi lại lên phòng đóng cửa lại mà khóc....khóc miết.....khóc mãi.....Anh thì càng điên cuồng làm việc bỏ mặt cả thời gian, thay vì mấy ngày qua sau khi làm xong thì đi bar thì hôm nay chẳng chịu ra về mà ngồi lì làm việc...Chẳng hiểu công việc ở đâu ra mà anh cứ làm hoài làm hoài làm hoài à làm đến khi cả người mệt lã thì sai Mạnh Mạnh chở anh về nhà.....Mỹ Mỹ cô thì vui sướng nhất chăm chỉ bán mì.....Hết bưng mì ra cho khách thì rửa chén như vậy.....Nói chung cô là người khỏe nhất, chẳng phải điên cuồng khóc hay làm việc hết thời gian......Đang rửa chén thì bỗng nhiên hết mất tiêu nên bà cô vào nhà bếp lấy cùng lúc đó có người khách cần tính tiền nên cô nhanh chóng ra thu tiền hộ bà-Tính tiền mì đi....-À dạ của chú là 15.000đ-Đây-Dạ cháu thối lại chú 5.000đ.Cảm ơn chú.Sau khi thu tiền xong thì cô nhớ đến dụ hồi sáng nên nảy lên ý muốn hỏi thử bà...Đúng lúc bà cũng đi ra-Bà ơi nãy có chú kia trả tiền tô mì....Cháu cất vô trong tủ rồi nha bà....-À cảm ơn cháu....-Bà ơi....-Sao hã cháu...-Bà ơi.....Cháu có chuyện này muốn hỏi bà....-Vậy sao...Cháu có chuyện gì muốn hỏi bà vậy?-Nếu như có người cho tiền bà thì bà có nhận không ?-Tại sao lại cho tiền bà hã cháu?-À...ùm...Ví dụ cháu cho tiền bà bà có lấy không ?-Nay cháu bà cho tiền bà nữa hã......Tất nhiên là bà sẽ....-Sẽ sao hã bà....-Tất nhiên bà sẽ không lấy rồi.....-Ủa tại sao vậy bà ? Bà già rồi lấy tiền của cháu cũng được mà...Với lại cháu làm ra tiền cũng vì muốn nuôi ông bà thôi chứ bộ-ÔI...Con bé này nay cũng đòi cho tiền bà à....Bà cảm ơn nhưng mà bà không lấy đâu.....-Bà cười hiền hậu với cô-Sao vậy bà....Sao lại không lấy.....-Tại vì bà vẫn còn sức lao động,vẫn kiếm ra tiền nên bà lấy tiền của cháu làm gì ........Với lại sau này cháu lớn bà không đủ tiền nuôi cháu thì cháu lấy tiền đó ra xài.....Cho bà làm gì cho uổng-Nhưng bà là bà của cháu mà.....Cháu cho tiền bà cũng để bà xài, bà mua đồ này nọ chứ bộ....-Thôi...Bà còn làm ra tiền mà muốn mua đồ vẫn có thể mua được mà....-Nhưng mà bà.....-Thôi để bà bán mì nè....Không là khách đói meo luôn đó.....-Nhưng mà....Nhưng mà....-Thôi....Tiền bà làm ra bà xài bà sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn.....Cháu cũng vậy tiền cháu làm ra cháu xài cháu sẽ thấy hạnh phúc và cháu cũng sẽ biết quý đồng tiền mà mình làm ra thế nên cháu sẽ suy nghĩ xài vào mục đích tốt,không hoang phí số tiền đó....Cháu hiểu chưa ?-Dạ.....Cháu hiểu rồi.....-Vậy thôi bà đi bán mì đây....Sau khi hỏi bà xong thì cô quay vào rửa chén và suy nghĩ về câu bà nói,thế nên sau một hồi suy nghĩ cô quyết định sẽ trả lại số tiền đó cho anh....*Mình làm chap này là nhờ bạn QunhHong Thy đã góp ý cho mình để mình có thể viết ra chap này, a ri ga tồ cồ sai máttttt *

Chương 26