Tác giả:

Rầm ,tóc...tóc (Tiếng nước mì chảy từ trên bàn xuống ) -Này cô kia, sao cô dám....-Kì Kì hét thật to và chỉ tay về phía Mỹ Mỹ -Thật tình xin lỗi cô...Tôi sơ ý quá....Tôi sẽ đền bù lại cho cô....-Cô nói với vẻ mặt ấp úng,tay thì lun chắp tay trước ngược không ngừng van xin -Cô có biết chiếc điện thoại này bao nhiêu tiền không ? Tôi vừa mới mua đấy... -Cô ta tức giận hét to rồi quay về phía Dương Thiên Hàn -Thiên Hàn anh, điện thoại anh mới mua cho em mà bây giờ cô ta té làm ướt điện thoại rồi....Chúng ta đi mua lại cái mới nhé....-Kì Kì nhẹ nhàng nói, tay choàng lấy cổ Thiên Hàn -Tùy em....-Thiên Hàn nói với giọng lạnh lùng -Này cô kia....Cô nói sẽ đền bù mà phải không?-Kì Kì nhìn về phía cô -Phải....Nhưng mà....Tôi không có tiền-Mỹ Mỹ nói với giọng nhẹ nhàng, xấu hổ -Cô không có tiền mà đòi đền bù cho tôi hã? Nhìn cô á là tôi biết cô làm thuê ở đây rồi thì làm gì mà có tiền đền cho tôi...Đi đứng hậu đậu như cô sớm ngày cũng khiến quán mì con kiến này mất khách...-Kì Kì nói…

Chương 27

Em Là Của Tôi. Mãi Mãi Là Của Tôi.Tác giả: CibiliTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình Rầm ,tóc...tóc (Tiếng nước mì chảy từ trên bàn xuống ) -Này cô kia, sao cô dám....-Kì Kì hét thật to và chỉ tay về phía Mỹ Mỹ -Thật tình xin lỗi cô...Tôi sơ ý quá....Tôi sẽ đền bù lại cho cô....-Cô nói với vẻ mặt ấp úng,tay thì lun chắp tay trước ngược không ngừng van xin -Cô có biết chiếc điện thoại này bao nhiêu tiền không ? Tôi vừa mới mua đấy... -Cô ta tức giận hét to rồi quay về phía Dương Thiên Hàn -Thiên Hàn anh, điện thoại anh mới mua cho em mà bây giờ cô ta té làm ướt điện thoại rồi....Chúng ta đi mua lại cái mới nhé....-Kì Kì nhẹ nhàng nói, tay choàng lấy cổ Thiên Hàn -Tùy em....-Thiên Hàn nói với giọng lạnh lùng -Này cô kia....Cô nói sẽ đền bù mà phải không?-Kì Kì nhìn về phía cô -Phải....Nhưng mà....Tôi không có tiền-Mỹ Mỹ nói với giọng nhẹ nhàng, xấu hổ -Cô không có tiền mà đòi đền bù cho tôi hã? Nhìn cô á là tôi biết cô làm thuê ở đây rồi thì làm gì mà có tiền đền cho tôi...Đi đứng hậu đậu như cô sớm ngày cũng khiến quán mì con kiến này mất khách...-Kì Kì nói… Dù nóilà sẽ trả lại tiền cho anh nhưng mà không hiểu sao định sáng hôm sau mang trả thì bà cô bị bệnh nên cô phải ở nhà chăm sóc bà.....-Mỹ Mỹ.....-Bà ơi bà bà tỉnh lại đi bà.....Bà ơi.....-Ông ơi bà bị gì rồi nè.....Ông ơi.....-Có chuyện gì vậy cháu....A....Bà nó ơi tỉnh lại đi bà nó ơi....Bà nó ơi....-Ưm....ưm.....Tôi chóng mặt quá.....-Bà nó ơi để tôi pha nước chanh cho bà....-Bà ơi để cháu đỡ bà vô phòng nằm nghĩ...-Ùm...cảm ơn cháu.....Cô đỡ bà vào phòng nằm nghĩ cũng đúng lúc ông mang nước chanh cho bà...-Nước chanh đây bà uống đi...-Ùm cảm ơn ông.....-À...mà hôm nay chắc có lẽ chúng ta không bán đâu cháu à.....Bà chóng mặt quá...-Bà nó ơi nghĩ một bữa cho nó khoẻ đi bà nó, mai bán cũng được...-Dạ đúng đó bà...Nay ta nghĩ cho bà khoẻ rồi mai bán cũng được ạ...Và thế là cô phải ở lại nhà chăm sóc cho bà, nấu cơm cho ông và lau dọn nhà cửa....

Dù nói

là sẽ trả lại tiền cho anh nhưng mà không hiểu sao định sáng hôm sau mang trả thì bà cô bị bệnh nên cô phải ở nhà chăm sóc bà.....

-Mỹ Mỹ.....

-Bà ơi bà bà tỉnh lại đi bà.....Bà ơi.....

-Ông ơi bà bị gì rồi nè.....Ông ơi.....

-Có chuyện gì vậy cháu....A....Bà nó ơi tỉnh lại đi bà nó ơi....Bà nó ơi....

-Ưm....ưm.....Tôi chóng mặt quá.....

-Bà nó ơi để tôi pha nước chanh cho bà....

-Bà ơi để cháu đỡ bà vô phòng nằm nghĩ...

-Ùm...cảm ơn cháu.....

Cô đỡ bà vào phòng nằm nghĩ cũng đúng lúc ông mang nước chanh cho bà...

-Nước chanh đây bà uống đi...

-Ùm cảm ơn ông.....

-À...mà hôm nay chắc có lẽ chúng ta không bán đâu cháu à.....Bà chóng mặt quá...

-Bà nó ơi nghĩ một bữa cho nó khoẻ đi bà nó, mai bán cũng được...

-Dạ đúng đó bà...Nay ta nghĩ cho bà khoẻ rồi mai bán cũng được ạ...

Và thế là cô phải ở lại nhà chăm sóc cho bà, nấu cơm cho ông và lau dọn nhà cửa....

Em Là Của Tôi. Mãi Mãi Là Của Tôi.Tác giả: CibiliTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình Rầm ,tóc...tóc (Tiếng nước mì chảy từ trên bàn xuống ) -Này cô kia, sao cô dám....-Kì Kì hét thật to và chỉ tay về phía Mỹ Mỹ -Thật tình xin lỗi cô...Tôi sơ ý quá....Tôi sẽ đền bù lại cho cô....-Cô nói với vẻ mặt ấp úng,tay thì lun chắp tay trước ngược không ngừng van xin -Cô có biết chiếc điện thoại này bao nhiêu tiền không ? Tôi vừa mới mua đấy... -Cô ta tức giận hét to rồi quay về phía Dương Thiên Hàn -Thiên Hàn anh, điện thoại anh mới mua cho em mà bây giờ cô ta té làm ướt điện thoại rồi....Chúng ta đi mua lại cái mới nhé....-Kì Kì nhẹ nhàng nói, tay choàng lấy cổ Thiên Hàn -Tùy em....-Thiên Hàn nói với giọng lạnh lùng -Này cô kia....Cô nói sẽ đền bù mà phải không?-Kì Kì nhìn về phía cô -Phải....Nhưng mà....Tôi không có tiền-Mỹ Mỹ nói với giọng nhẹ nhàng, xấu hổ -Cô không có tiền mà đòi đền bù cho tôi hã? Nhìn cô á là tôi biết cô làm thuê ở đây rồi thì làm gì mà có tiền đền cho tôi...Đi đứng hậu đậu như cô sớm ngày cũng khiến quán mì con kiến này mất khách...-Kì Kì nói… Dù nóilà sẽ trả lại tiền cho anh nhưng mà không hiểu sao định sáng hôm sau mang trả thì bà cô bị bệnh nên cô phải ở nhà chăm sóc bà.....-Mỹ Mỹ.....-Bà ơi bà bà tỉnh lại đi bà.....Bà ơi.....-Ông ơi bà bị gì rồi nè.....Ông ơi.....-Có chuyện gì vậy cháu....A....Bà nó ơi tỉnh lại đi bà nó ơi....Bà nó ơi....-Ưm....ưm.....Tôi chóng mặt quá.....-Bà nó ơi để tôi pha nước chanh cho bà....-Bà ơi để cháu đỡ bà vô phòng nằm nghĩ...-Ùm...cảm ơn cháu.....Cô đỡ bà vào phòng nằm nghĩ cũng đúng lúc ông mang nước chanh cho bà...-Nước chanh đây bà uống đi...-Ùm cảm ơn ông.....-À...mà hôm nay chắc có lẽ chúng ta không bán đâu cháu à.....Bà chóng mặt quá...-Bà nó ơi nghĩ một bữa cho nó khoẻ đi bà nó, mai bán cũng được...-Dạ đúng đó bà...Nay ta nghĩ cho bà khoẻ rồi mai bán cũng được ạ...Và thế là cô phải ở lại nhà chăm sóc cho bà, nấu cơm cho ông và lau dọn nhà cửa....

Chương 27