Tác giả: Giang Nam Hồn Cô Nương "Nhóc con, chơi đủ chưa? Chúng ta đi thôi?" Liễu Hiên nói với con mèo nhỏ đang mải mê nghịch lưu ly châu trên bãi cỏ. Mèo con không để ý đến hắn. "Chủ nhân, đi thôi, nhóc đã chơi một canh giờ rồi." Liễu Hiên che mặt. Mèo con vẫn phớt lờ hắn. "Cha! Nhóc không đi luôn! A Lâm sắp trở về rồi đó!" Liễu Hiên dùng đòn sát thủ, nếu còn nhìn nữa, không chừng hắn sẽ nhịn không được cùng với mèo con nghịch lưu ly châu mất. Lần này, mèo con rốt cuộc cũng dừng. Một móng vuốt nhỏ mềm mại đặt trên lưu ly châu, nghiêng đầu thật mơ màng nhìn Liễu Hiên, suy nghĩ một lúc lâu. Sau đó nó đẩy lưu ly châu ra rồi đặt trước mặt Liễu Hiên, meo meo hai tiếng, ý nói Liễu Hiên cất kỹ. Rốt cục không chơi nữa, Liễu Hiên thở phào nhẹ nhõm, vội vàng thu hạt châu lại. Con mèo nhà hắn cái gì cũng tốt, mềm mại đáng yêu, giá trị nhan sắc gần như là đỉnh cao của giới mèo. Mỗi tội là nó không nghe lời lắm còn thường bị chi phối do thói quen của mèo. Đạo lữ của Liễu Hiên tên là Tần Lâm, là…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...