Thời Bạc Y mất trí nhớ, liếc mắt thấy bạch y kiếm giả đang đi đến nhất thời mắt sáng lên.
Nhân lúc còn chưa đến gần, vội vàng kéo tung cổ áo lộ ra phần lớn da thịt.
“Vị đạo hữu này” Thời Bạc Y dựa vào bụi hoa dưới tán cây, để bụi hoa đem hắn nửa che nửa đậy “Xin dừng bước.”
Giang Nam Hồn Cô Nương, Truyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Trọng Sinh
Tác giả: Giang Nam Hồn Cô Nương
Gạch đá bản edit xin gửi về: Ocean135
Hôm qua, Phó Trọng Lễ tên kia bị trẫm phạt bế môn tư quá
(*)
.
(*) bị nhốt ở nhà tự hối lỗi.
Ha ha ha ha, hôm nay lên triều khẳng định không phải thấy gia hỏa chướng mắt kia.
Tác giả: Giang Nam Hồn Cô Nương
"Nhóc con, chơi đủ chưa? Chúng ta đi thôi?" Liễu Hiên nói với con mèo nhỏ đang mải mê nghịch lưu ly châu trên bãi cỏ.
Mèo con không để ý đến hắn.
"Chủ nhân, đi thôi, nhóc đã chơi một canh giờ rồi." Liễu Hiên che mặt.