Tôi là một người không có hy vọng lẫn tương lai. Quý Tâm Thiên đã tự định nghĩa bản thân như thế. Sự ấm áp duy nhất trong ký ức của Quý Tâm Thiên là hồi còn rất nhỏ, khi đó mẹ cô vẫn ở đây, tuy rằng không nhớ rõ nhưng hơi ấm ấy vẫn tồn đọng. Nhưng lúc ngủ say, mẹ đã nhẹ nhàng qua đời. Không một lời từ biệt. Năm đó, Tâm Thiên ba tuổi. Cô mắc căn bệnh tim bẩm sinh do di truyền. Cô biết rõ rằng có lẽ một ngày nào đấy, mình cũng sẽ ra đi một cách lặng lẽ, không thể lý giải được. Về sau, cha của Quý Tâm Thiên cưới vợ khác. Đó là một người phụ nữ thích tô son và mang giày cao gót. Quý Tâm Thiên căm ghét bà ta. Oán hận bà ta. Sau này, cha của Quý Tâm Thiên cùng người đàn bà đó sinh ra một đứa con gái, tên là Quý Hi. Quý Tâm Thiên cũng ghét con bé luôn. Quý Hi vừa xinh đẹp vừa thông minh, là một viên ngọc quý của gia đình. Còn bản thân cô lại là một người u ám, chẳng có chút hy vọng gì. Mỗi ngày, Quý Tâm Thiên đều phải làm việc nhà, rồi đối diện với người cha lạnh nhạt với người mẹ kế hay…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...