Edit: Doll KHÔNG NGHỊCH CP. TRÀ XANH LÀ CÔNG!!! KHÔNG NHẬN GẠCH ĐÁ, KHÔNG CHỬI CÔNG!!! Trà Xanh nằm trên ghế sô pha mềm mại xem TV, Trung Khuyển đang lạch cạch cắt móng chân cho cậu. Trà Xanh liếc mắt đưa tình với hắn một cái, ngay tức khắc Trung Khuyển cảm thấy khí huyết dâng trào, cơ thể lâng lâng tận trên mây. Sau khi cắt móng chân xong, Trà Xanh dùng bàn chân trắng nõn của mình xoa xoa gương mặt Trung Khuyển, Trung Khuyển ngửi mùi hương của Trà Xanh mà cảm thấy bản thân sắp ngất xỉu rồi. Di dộng của Trà Xanh để trên bàn vang lên, không cần Trà Xanh mở miệng, Trung Khuyển đã vội vàng lộn nhào một vòng cầm chiếc điện thoại đưa cho Trà Xanh. Trà Xanh sờ sờ đầu Trung Khuyển trấn an, ấn nghe điện thoại. Ở đầu bên kia Simp* nói với cậu: "Bảo bảo, anh vừa gọi đồ ăn khuya cho em, ngày hôm qua em có thoải mái không?" Gương mặt Trà Xanh lập tức đỏ bừng lên. ___ *Simp: là một từ lóng trên Internet để diễn tả một người thể hiện sự si mê hoặc quan tâm quá mức đối với người khác, đôi khi đi xa…

Chương 7: Chương 7

Công Khống Chi Trà Xanh Và ChóTác giả: Bằng Hiên Thính NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănEdit: Doll KHÔNG NGHỊCH CP. TRÀ XANH LÀ CÔNG!!! KHÔNG NHẬN GẠCH ĐÁ, KHÔNG CHỬI CÔNG!!! Trà Xanh nằm trên ghế sô pha mềm mại xem TV, Trung Khuyển đang lạch cạch cắt móng chân cho cậu. Trà Xanh liếc mắt đưa tình với hắn một cái, ngay tức khắc Trung Khuyển cảm thấy khí huyết dâng trào, cơ thể lâng lâng tận trên mây. Sau khi cắt móng chân xong, Trà Xanh dùng bàn chân trắng nõn của mình xoa xoa gương mặt Trung Khuyển, Trung Khuyển ngửi mùi hương của Trà Xanh mà cảm thấy bản thân sắp ngất xỉu rồi. Di dộng của Trà Xanh để trên bàn vang lên, không cần Trà Xanh mở miệng, Trung Khuyển đã vội vàng lộn nhào một vòng cầm chiếc điện thoại đưa cho Trà Xanh. Trà Xanh sờ sờ đầu Trung Khuyển trấn an, ấn nghe điện thoại. Ở đầu bên kia Simp* nói với cậu: "Bảo bảo, anh vừa gọi đồ ăn khuya cho em, ngày hôm qua em có thoải mái không?" Gương mặt Trà Xanh lập tức đỏ bừng lên. ___ *Simp: là một từ lóng trên Internet để diễn tả một người thể hiện sự si mê hoặc quan tâm quá mức đối với người khác, đôi khi đi xa… Chó Con hẹn Trà Xanh đi xem phim rất nhiều lần nhưng lần nào Trà Xanh cũng từ chối, Chó Con luống cuống gửi rất nhiều Wechat và tin nhắn cho Trà Xanh, Trà Xanh kéo cậu ta vào danh sách đen.Chó Con đi tới văn phòng làm việc của Trà Xanh, khóc lóc thảm thiết nhận tội rồi xin Trà Xanh tha thứ, Trà Xanh nói: "Ngày hôm qua cậu còn xa cách với tôi, hôm nay tôi không trèo cao nổi nữa, tôi đã không còn là Trà Xanh ngày xưa nữa, xin hay gọi tôi là Nữu Hỗ Lộc Thị Trà Trà!"Chó Con giúp Trà Xanh rót một ly nước, cầu xin Trà Xanh uống, Trà Xanh không có tâm cơ cứ như vậy mà trúng kế của Chó Con.Lúc Trà Xanh tỉnh lại, hai người bọn họ quần áo xộc xệch, Chó Con khóc lóc kể lể với Trà Xanh: "Anh phải phụ trách!"Trà Xanh đưa chân đá cậu ta: "Tiện nhân đừng có làm ra vẻ!"Cậu ghét bỏ cậu ta khóc lóc đến đau đầu, gọi điện thoại cho Trung Khuyển khóc lóc kể lể: "Em trai anh bắt nạt em...!cậu...!cậu ta, em không còn trong sạch, em không muốn sống nữa!"Trung Khuyển ngay lập tức lao tới văn phòng của Trà Xanh, xách Chó Con ném ra ngoài, lập tức lưu đày cậu ta tới thành phố xa gia tộc nhất làm công nhân vệ sinh, còn chặt đứt tất cả nguồn thu nhập của Chó Con, ra lệnh cưỡng chế tất cả họ hàng thân thích không được tới viện trợ.Trung Khuyển ôm lấy Trà Xanh thơm ngào ngạt đang khóc thút thít, trong lòng vô cùng áy náy và tự trách..

Chó Con hẹn Trà Xanh đi xem phim rất nhiều lần nhưng lần nào Trà Xanh cũng từ chối, Chó Con luống cuống gửi rất nhiều Wechat và tin nhắn cho Trà Xanh, Trà Xanh kéo cậu ta vào danh sách đen.

Chó Con đi tới văn phòng làm việc của Trà Xanh, khóc lóc thảm thiết nhận tội rồi xin Trà Xanh tha thứ, Trà Xanh nói: "Ngày hôm qua cậu còn xa cách với tôi, hôm nay tôi không trèo cao nổi nữa, tôi đã không còn là Trà Xanh ngày xưa nữa, xin hay gọi tôi là Nữu Hỗ Lộc Thị Trà Trà!"

Chó Con giúp Trà Xanh rót một ly nước, cầu xin Trà Xanh uống, Trà Xanh không có tâm cơ cứ như vậy mà trúng kế của Chó Con.

Lúc Trà Xanh tỉnh lại, hai người bọn họ quần áo xộc xệch, Chó Con khóc lóc kể lể với Trà Xanh: "Anh phải phụ trách!"

Trà Xanh đưa chân đá cậu ta: "Tiện nhân đừng có làm ra vẻ!"

Cậu ghét bỏ cậu ta khóc lóc đến đau đầu, gọi điện thoại cho Trung Khuyển khóc lóc kể lể: "Em trai anh bắt nạt em...!cậu...!cậu ta, em không còn trong sạch, em không muốn sống nữa!"

Trung Khuyển ngay lập tức lao tới văn phòng của Trà Xanh, xách Chó Con ném ra ngoài, lập tức lưu đày cậu ta tới thành phố xa gia tộc nhất làm công nhân vệ sinh, còn chặt đứt tất cả nguồn thu nhập của Chó Con, ra lệnh cưỡng chế tất cả họ hàng thân thích không được tới viện trợ.

Trung Khuyển ôm lấy Trà Xanh thơm ngào ngạt đang khóc thút thít, trong lòng vô cùng áy náy và tự trách..

Công Khống Chi Trà Xanh Và ChóTác giả: Bằng Hiên Thính NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănEdit: Doll KHÔNG NGHỊCH CP. TRÀ XANH LÀ CÔNG!!! KHÔNG NHẬN GẠCH ĐÁ, KHÔNG CHỬI CÔNG!!! Trà Xanh nằm trên ghế sô pha mềm mại xem TV, Trung Khuyển đang lạch cạch cắt móng chân cho cậu. Trà Xanh liếc mắt đưa tình với hắn một cái, ngay tức khắc Trung Khuyển cảm thấy khí huyết dâng trào, cơ thể lâng lâng tận trên mây. Sau khi cắt móng chân xong, Trà Xanh dùng bàn chân trắng nõn của mình xoa xoa gương mặt Trung Khuyển, Trung Khuyển ngửi mùi hương của Trà Xanh mà cảm thấy bản thân sắp ngất xỉu rồi. Di dộng của Trà Xanh để trên bàn vang lên, không cần Trà Xanh mở miệng, Trung Khuyển đã vội vàng lộn nhào một vòng cầm chiếc điện thoại đưa cho Trà Xanh. Trà Xanh sờ sờ đầu Trung Khuyển trấn an, ấn nghe điện thoại. Ở đầu bên kia Simp* nói với cậu: "Bảo bảo, anh vừa gọi đồ ăn khuya cho em, ngày hôm qua em có thoải mái không?" Gương mặt Trà Xanh lập tức đỏ bừng lên. ___ *Simp: là một từ lóng trên Internet để diễn tả một người thể hiện sự si mê hoặc quan tâm quá mức đối với người khác, đôi khi đi xa… Chó Con hẹn Trà Xanh đi xem phim rất nhiều lần nhưng lần nào Trà Xanh cũng từ chối, Chó Con luống cuống gửi rất nhiều Wechat và tin nhắn cho Trà Xanh, Trà Xanh kéo cậu ta vào danh sách đen.Chó Con đi tới văn phòng làm việc của Trà Xanh, khóc lóc thảm thiết nhận tội rồi xin Trà Xanh tha thứ, Trà Xanh nói: "Ngày hôm qua cậu còn xa cách với tôi, hôm nay tôi không trèo cao nổi nữa, tôi đã không còn là Trà Xanh ngày xưa nữa, xin hay gọi tôi là Nữu Hỗ Lộc Thị Trà Trà!"Chó Con giúp Trà Xanh rót một ly nước, cầu xin Trà Xanh uống, Trà Xanh không có tâm cơ cứ như vậy mà trúng kế của Chó Con.Lúc Trà Xanh tỉnh lại, hai người bọn họ quần áo xộc xệch, Chó Con khóc lóc kể lể với Trà Xanh: "Anh phải phụ trách!"Trà Xanh đưa chân đá cậu ta: "Tiện nhân đừng có làm ra vẻ!"Cậu ghét bỏ cậu ta khóc lóc đến đau đầu, gọi điện thoại cho Trung Khuyển khóc lóc kể lể: "Em trai anh bắt nạt em...!cậu...!cậu ta, em không còn trong sạch, em không muốn sống nữa!"Trung Khuyển ngay lập tức lao tới văn phòng của Trà Xanh, xách Chó Con ném ra ngoài, lập tức lưu đày cậu ta tới thành phố xa gia tộc nhất làm công nhân vệ sinh, còn chặt đứt tất cả nguồn thu nhập của Chó Con, ra lệnh cưỡng chế tất cả họ hàng thân thích không được tới viện trợ.Trung Khuyển ôm lấy Trà Xanh thơm ngào ngạt đang khóc thút thít, trong lòng vô cùng áy náy và tự trách..

Chương 7: Chương 7