"Tiểu thư, tiểu thư xin cô hãy đứng lại cho chúng tôi trang điểm ạ?"_Trong ngôi biệt thự to lớn được thiết kế theo phòng cách Châu Âu. Có một cô gái với gương mặt hình trái xoan xinh đẹp, sóng mũi cao thoát cùng đôi mắt màu nâu hút hồn. "Không muốn, không muốn"_cô tiểu thư bướng bỉnh ấy lắc đầu cãi lại. Số người hầu thở không ra hơi nhìn cô tiểu thư mới trang điểm được một bên mặt, còn bên kia vẫn chưa trang điểm được gì? Nhưng điều đó vẫn không làm lưu mờ đi vẻ đẹp của cô gái ấy. "Con lại không nghe lời sao, Nha Nhan?"_lúc đó, một giọng nói cô cùng lấn át, cô vừa nghe đã thấy sợ. Không ai khác chính là ba cô, Hồng Hải. Hồng Tịch Nhan cười suýt xoa:"Ba nói gì vậy? Con rất vâng lời mà, giờ thì con đi trang điểm ngay, ba đừng nóng giận?". Hồng Hải nheo mắt nhìn con gái đang hậm hực đi lên phòng, hôm nay là ngày con gái ông đi xem mắt, một đứa con cũng gần 25 tuổi rồi, vậy mà vẫn rất ngang bướng, còn phá phách nữa, ông tự hỏi không biết con ông phải là con gái không nữa... Hồng Tịch Nhan…

Chương 5: lại gặp nhau rồi (2)

Boss Hãy Cẩn Thận: Phu Nhân Thích Giả ĐiênTác giả: Ngũ Bạc Từ ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Tiểu thư, tiểu thư xin cô hãy đứng lại cho chúng tôi trang điểm ạ?"_Trong ngôi biệt thự to lớn được thiết kế theo phòng cách Châu Âu. Có một cô gái với gương mặt hình trái xoan xinh đẹp, sóng mũi cao thoát cùng đôi mắt màu nâu hút hồn. "Không muốn, không muốn"_cô tiểu thư bướng bỉnh ấy lắc đầu cãi lại. Số người hầu thở không ra hơi nhìn cô tiểu thư mới trang điểm được một bên mặt, còn bên kia vẫn chưa trang điểm được gì? Nhưng điều đó vẫn không làm lưu mờ đi vẻ đẹp của cô gái ấy. "Con lại không nghe lời sao, Nha Nhan?"_lúc đó, một giọng nói cô cùng lấn át, cô vừa nghe đã thấy sợ. Không ai khác chính là ba cô, Hồng Hải. Hồng Tịch Nhan cười suýt xoa:"Ba nói gì vậy? Con rất vâng lời mà, giờ thì con đi trang điểm ngay, ba đừng nóng giận?". Hồng Hải nheo mắt nhìn con gái đang hậm hực đi lên phòng, hôm nay là ngày con gái ông đi xem mắt, một đứa con cũng gần 25 tuổi rồi, vậy mà vẫn rất ngang bướng, còn phá phách nữa, ông tự hỏi không biết con ông phải là con gái không nữa... Hồng Tịch Nhan… "Hồng Tịch Nhan, con cả gan dám trốn khỏi buổi xem mắt đó, con có biết người con xem mắt là con trai của Lịch Kiếm hay không? Còn là đối tác của ba"_bên trong căn biệt thự cao rộng, một âm thanh mắng chửi vang lên ngời ngời, làm cho người ta cảm thấy thét tai.Vẫn là thái độ bất cần đó, cô không hề nói gì mà lãnh phạt, đúng cúi đầu, hai tay đan chặt vào nhau. Từ khi mẹ cô mất cô đều nghe theo lời ba cô, chỉ là ông ấy không bao giờ hiểu được cô, cô nhiều khi cảm thấy bản thân chính là con rối của ba.Thấy cô im lặng rất lâu, Hồng Hải nhận ra bản thân có hơi quá lời, giọng nói thoạt phần dịu hơn:"Con gái, ba xin lỗi ba có hơi quá lời rồi, con đừng buồn".Hồng Tịch Nhan trút hết can đảm, ngẩng đầu dậy:"Ba, ba có khi nào nghĩ đến cảm nhận của con chưa?"."Con gái.....?"_Hồng Hải nhìn cô lạ lùng, lời nói càng dịu lại hơn."Con không muốn kết hôn là vì lí do gì ba có biết không?"_Hồng Tịch Nhan lấn át nói, thanh âm rất quật cường."........."."Vì con thương ba, con muốn ở cạnh ba, vả lại con vẫn còn trẻ, chuyện kết hôn cứ hãy từ từ nhắc đến, con không muốn chỉ mới hai mươi mấy tuổi xuân vấn đầu vào việc gia đình, con mệt mỏi lắm"."Con gái, ba xin lỗi, là ba không hiểu con, ba cứ nghĩ con nếu sống trong sung sướng, ăn nó mặc ấm sẽ không còn lo gì cả, ba thật sự sai rồi""Ba đừng trách bản thân, là con gái không tốt, luôn làm ba lo lắng , nhưng mà con thật sự không muốn lấy chồng".Hồng Hải ôm cô, mang đến tình thương cho cô:"Ba sẽ tùy ý con vậy? Con muốn làm gì thì tùy con, ba sẽ không can dự vào nữa"."Con cảm ơn ba"Hai ba con trò chuyện đếm trưa, Hồng Tịch Nhan trở về phòng, tắm rửa sạch sẽ, cô bước ra khỏi phòng tắm.Trên người cô mặc chiếc áo drop top, cùng chiếc quần bò hàng hiệu, nhìn vô cùng cá tính, khi đi cùng là đôi giày bata hàng hiệu, cô chỉ trang điểm nhẹ nhàng, không trang điểm theo kiểu cách lúc sáng nữa.Cô đi ra khỏi nhà, chạy chiếc xe mô tô màu đỏ vừa mới mua vào hôn trước, cô rất thích sưu tầm mô tô.Trước khi đi, cô không quên nói ba mình, sau khi đã nói rõ cô chạy thẳng đến bar, một quán bar nổi danh ở thành phố.

"Hồng Tịch Nhan, con cả gan dám trốn khỏi buổi xem mắt đó, con có biết người con xem mắt là con trai của Lịch Kiếm hay không? Còn là đối tác của ba"_bên trong căn biệt thự cao rộng, một âm thanh mắng chửi vang lên ngời ngời, làm cho người ta cảm thấy thét tai.

Vẫn là thái độ bất cần đó, cô không hề nói gì mà lãnh phạt, đúng cúi đầu, hai tay đan chặt vào nhau. Từ khi mẹ cô mất cô đều nghe theo lời ba cô, chỉ là ông ấy không bao giờ hiểu được cô, cô nhiều khi cảm thấy bản thân chính là con rối của ba.

Thấy cô im lặng rất lâu, Hồng Hải nhận ra bản thân có hơi quá lời, giọng nói thoạt phần dịu hơn:"Con gái, ba xin lỗi ba có hơi quá lời rồi, con đừng buồn".

Hồng Tịch Nhan trút hết can đảm, ngẩng đầu dậy:"Ba, ba có khi nào nghĩ đến cảm nhận của con chưa?".

"Con gái.....?"_Hồng Hải nhìn cô lạ lùng, lời nói càng dịu lại hơn.

"Con không muốn kết hôn là vì lí do gì ba có biết không?"_Hồng Tịch Nhan lấn át nói, thanh âm rất quật cường.

".........".

"Vì con thương ba, con muốn ở cạnh ba, vả lại con vẫn còn trẻ, chuyện kết hôn cứ hãy từ từ nhắc đến, con không muốn chỉ mới hai mươi mấy tuổi xuân vấn đầu vào việc gia đình, con mệt mỏi lắm".

"Con gái, ba xin lỗi, là ba không hiểu con, ba cứ nghĩ con nếu sống trong sung sướng, ăn nó mặc ấm sẽ không còn lo gì cả, ba thật sự sai rồi"

"Ba đừng trách bản thân, là con gái không tốt, luôn làm ba lo lắng , nhưng mà con thật sự không muốn lấy chồng".

Hồng Hải ôm cô, mang đến tình thương cho cô:"Ba sẽ tùy ý con vậy? Con muốn làm gì thì tùy con, ba sẽ không can dự vào nữa".

"Con cảm ơn ba"

Hai ba con trò chuyện đếm trưa, Hồng Tịch Nhan trở về phòng, tắm rửa sạch sẽ, cô bước ra khỏi phòng tắm.

Trên người cô mặc chiếc áo drop top, cùng chiếc quần bò hàng hiệu, nhìn vô cùng cá tính, khi đi cùng là đôi giày bata hàng hiệu, cô chỉ trang điểm nhẹ nhàng, không trang điểm theo kiểu cách lúc sáng nữa.

Cô đi ra khỏi nhà, chạy chiếc xe mô tô màu đỏ vừa mới mua vào hôn trước, cô rất thích sưu tầm mô tô.

Trước khi đi, cô không quên nói ba mình, sau khi đã nói rõ cô chạy thẳng đến bar, một quán bar nổi danh ở thành phố.

Boss Hãy Cẩn Thận: Phu Nhân Thích Giả ĐiênTác giả: Ngũ Bạc Từ ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Tiểu thư, tiểu thư xin cô hãy đứng lại cho chúng tôi trang điểm ạ?"_Trong ngôi biệt thự to lớn được thiết kế theo phòng cách Châu Âu. Có một cô gái với gương mặt hình trái xoan xinh đẹp, sóng mũi cao thoát cùng đôi mắt màu nâu hút hồn. "Không muốn, không muốn"_cô tiểu thư bướng bỉnh ấy lắc đầu cãi lại. Số người hầu thở không ra hơi nhìn cô tiểu thư mới trang điểm được một bên mặt, còn bên kia vẫn chưa trang điểm được gì? Nhưng điều đó vẫn không làm lưu mờ đi vẻ đẹp của cô gái ấy. "Con lại không nghe lời sao, Nha Nhan?"_lúc đó, một giọng nói cô cùng lấn át, cô vừa nghe đã thấy sợ. Không ai khác chính là ba cô, Hồng Hải. Hồng Tịch Nhan cười suýt xoa:"Ba nói gì vậy? Con rất vâng lời mà, giờ thì con đi trang điểm ngay, ba đừng nóng giận?". Hồng Hải nheo mắt nhìn con gái đang hậm hực đi lên phòng, hôm nay là ngày con gái ông đi xem mắt, một đứa con cũng gần 25 tuổi rồi, vậy mà vẫn rất ngang bướng, còn phá phách nữa, ông tự hỏi không biết con ông phải là con gái không nữa... Hồng Tịch Nhan… "Hồng Tịch Nhan, con cả gan dám trốn khỏi buổi xem mắt đó, con có biết người con xem mắt là con trai của Lịch Kiếm hay không? Còn là đối tác của ba"_bên trong căn biệt thự cao rộng, một âm thanh mắng chửi vang lên ngời ngời, làm cho người ta cảm thấy thét tai.Vẫn là thái độ bất cần đó, cô không hề nói gì mà lãnh phạt, đúng cúi đầu, hai tay đan chặt vào nhau. Từ khi mẹ cô mất cô đều nghe theo lời ba cô, chỉ là ông ấy không bao giờ hiểu được cô, cô nhiều khi cảm thấy bản thân chính là con rối của ba.Thấy cô im lặng rất lâu, Hồng Hải nhận ra bản thân có hơi quá lời, giọng nói thoạt phần dịu hơn:"Con gái, ba xin lỗi ba có hơi quá lời rồi, con đừng buồn".Hồng Tịch Nhan trút hết can đảm, ngẩng đầu dậy:"Ba, ba có khi nào nghĩ đến cảm nhận của con chưa?"."Con gái.....?"_Hồng Hải nhìn cô lạ lùng, lời nói càng dịu lại hơn."Con không muốn kết hôn là vì lí do gì ba có biết không?"_Hồng Tịch Nhan lấn át nói, thanh âm rất quật cường."........."."Vì con thương ba, con muốn ở cạnh ba, vả lại con vẫn còn trẻ, chuyện kết hôn cứ hãy từ từ nhắc đến, con không muốn chỉ mới hai mươi mấy tuổi xuân vấn đầu vào việc gia đình, con mệt mỏi lắm"."Con gái, ba xin lỗi, là ba không hiểu con, ba cứ nghĩ con nếu sống trong sung sướng, ăn nó mặc ấm sẽ không còn lo gì cả, ba thật sự sai rồi""Ba đừng trách bản thân, là con gái không tốt, luôn làm ba lo lắng , nhưng mà con thật sự không muốn lấy chồng".Hồng Hải ôm cô, mang đến tình thương cho cô:"Ba sẽ tùy ý con vậy? Con muốn làm gì thì tùy con, ba sẽ không can dự vào nữa"."Con cảm ơn ba"Hai ba con trò chuyện đếm trưa, Hồng Tịch Nhan trở về phòng, tắm rửa sạch sẽ, cô bước ra khỏi phòng tắm.Trên người cô mặc chiếc áo drop top, cùng chiếc quần bò hàng hiệu, nhìn vô cùng cá tính, khi đi cùng là đôi giày bata hàng hiệu, cô chỉ trang điểm nhẹ nhàng, không trang điểm theo kiểu cách lúc sáng nữa.Cô đi ra khỏi nhà, chạy chiếc xe mô tô màu đỏ vừa mới mua vào hôn trước, cô rất thích sưu tầm mô tô.Trước khi đi, cô không quên nói ba mình, sau khi đã nói rõ cô chạy thẳng đến bar, một quán bar nổi danh ở thành phố.

Chương 5: lại gặp nhau rồi (2)