Tác giả:

 Tại một thị trấn phồn hoa với xung quanh là vô vàn cây lá. Thị trấn ấy tên là Yaku, thị trấn này được bảo vệ bởi viên đá thần Miaka, Miaka mang sức mạnh của điện và gió giúp người sở hữu có thể dịch chuyển và được tăng sức mạnh đáng kể. Lúc trước, khi người dân đang tự hào được các vị thần ban tặng cho viên đá Miaka chẳng may một nửa sức mạnh của nó đã bị một tinh linh hấp thụ, tinh linh đó chính là đứa bé sắp chào đời khi nó được sinh ra trên lưng nó mang một dấu ấn [ Lam Điểu ]. Cha mẹ đứa bé không khỏi bàng hoàng khi họ nhìn thấy dấu ấn đó trên viên đá Miaka. Cha mẹ của cậu bé ấy là những kẻ nghèo nàn nên thường bị người dân xem thường và bây giờ họ lại sinh ra một đứa con như vậy thì có lẽ nó sẽ bị xa lánh bởi thứ sức mạnh mà nó không nên có .   Nhiều năm sau đó đứa bé đã được 5 tuổi, nó luôn bị người dân xa lánh, những đứa trẻ  xung quanh bắt nạt. Tối hôm ấy đứa bé về nhà với cơ thể trầy xước, có lẽ nó đã bị bọn trẻ bắt nạt. nó lủi thủi về nhà, nhưng về đến nhà, nó nhìn chỉ thấy…

Chương 19: Ngôi làng thù hận

[NakxButt] Hãy Ở Lại Với Ta (Phần 1)Tác giả: ButterTruyện Ngôn Tình, Truyện Thám Hiểm Tại một thị trấn phồn hoa với xung quanh là vô vàn cây lá. Thị trấn ấy tên là Yaku, thị trấn này được bảo vệ bởi viên đá thần Miaka, Miaka mang sức mạnh của điện và gió giúp người sở hữu có thể dịch chuyển và được tăng sức mạnh đáng kể. Lúc trước, khi người dân đang tự hào được các vị thần ban tặng cho viên đá Miaka chẳng may một nửa sức mạnh của nó đã bị một tinh linh hấp thụ, tinh linh đó chính là đứa bé sắp chào đời khi nó được sinh ra trên lưng nó mang một dấu ấn [ Lam Điểu ]. Cha mẹ đứa bé không khỏi bàng hoàng khi họ nhìn thấy dấu ấn đó trên viên đá Miaka. Cha mẹ của cậu bé ấy là những kẻ nghèo nàn nên thường bị người dân xem thường và bây giờ họ lại sinh ra một đứa con như vậy thì có lẽ nó sẽ bị xa lánh bởi thứ sức mạnh mà nó không nên có .   Nhiều năm sau đó đứa bé đã được 5 tuổi, nó luôn bị người dân xa lánh, những đứa trẻ  xung quanh bắt nạt. Tối hôm ấy đứa bé về nhà với cơ thể trầy xước, có lẽ nó đã bị bọn trẻ bắt nạt. nó lủi thủi về nhà, nhưng về đến nhà, nó nhìn chỉ thấy… Sau khi để Murad và Airi lo việc chăm sóc cho mọi người, Butterfly đã lên đường tìm viên đá Miaka cùng với Nakroth.Nakroth : Này, đi hoài chán quá, kiếm gì vui vui nói chơi. - Chán nản.Butterfly : Anh tự chơi một mình đi, tôi phải đi tìm Miaka. - Cô khẩn trương.Nakroth : Chúng ta đã đi được ba ngày rồi đấy. Lo gì, cô có thể cảm nhận được viên đá nên chẳng sợ mất dấu đâu.Butterfly : Dù vậy...nhưng...tôi vẫn lo lắm. Nakroth : Hay tôi kêu cô bằng "Chu tước" ha ? Còn cô gọi tôi là "Lam điểu".Butterfly : Tôi cũng có tên mà, cần gì xưng hô vậy ?Nakroth : Hay...kêu bằng...Butterfly : Bằng gì ?Nakroth : Xưng hô bằng "Anh" với "Em" đi ? - Anh gãi đầu.Butterfly : *Rút kiếm ra* Hình như lâu rồi tôi chưa sử dụng kiếm nhỉ ? - Mặt gian.Nakroth : Thôi...thôi *Cười*.Nói chuyện một hồi, họ nhìn thấy một ngôi làng nhỏ, hẻo lánh.Butterfly : Phía trước là một ngôi làng thì phải ?Nakroth : Qua đó xem sao.Hai người cùng đi đến chỗ ngôi làng, khi đến nơi, mọi người trong làng đột nhiên hét lên-Chính là hắn ! Tên sát nhân ! -Nakroth, Butterfly : Cái gì ?Họ cầm vũ khí lên, tiến về Nak, Butt.Trong số đó, tên cầm đầu bước ra...Người dân : Cuối cùng ngươi cũng quay lại, Nakroth ! Tên giết người.Butterfly : Chuyện gì vậy Nak ?Nakroth : Tôi...tôi không biết...?Người dân : đừng giả vờ ! Chính ngươi đã giết trưởng làng để cướp vàng bạc của ông ta ...Butterfly : Có nhầm lẫn không  ?Nakroth : Cô nghĩ tôi cần tiền chắc ? Người dân : Năm ngày trước ngươi đã đến đây, giết hại trưởng làng của chúng ta, ở đây ai cũng nhìn thấy, có điều màu mắt của ngươi lúc này hơi khác...Butterfly : Kì lạ, năm ngày trước Nak còn ở Yaku mà ? làm sao có thể ?Nakroth : Cô tin tôi không ?Butterfly : Tất nhiên rồi, lúc đó tôi và anh luôn ở cạnh nhau, tại sao anh có thể giết người được ?Nakroth : Vậy là có kẻ vu oan cho chúng ta rồi, còn dám giả mạo ta, grừ...Bọn dân làng bao vây xung quanh Nak và Butt.Butterfly : Với tình trạng này tôi nghĩ chúng ta chưa thể đi được đâu.Nakroth : Giết bọn chúng chứ. - Cầm vũ khí lên.Butterfly : *Ngăn Nak* không, đừng manh động. Hiện giờ chúng ta phải làm sáng tỏ chuyện này thôi.

Sau khi để Murad và Airi lo việc chăm sóc cho mọi người, Butterfly đã lên đường tìm viên đá Miaka cùng với Nakroth.

Nakroth : Này, đi hoài chán quá, kiếm gì vui vui nói chơi. - Chán nản.

Butterfly : Anh tự chơi một mình đi, tôi phải đi tìm Miaka. - Cô khẩn trương.

Nakroth : Chúng ta đã đi được ba ngày rồi đấy. Lo gì, cô có thể cảm nhận được viên đá nên chẳng sợ mất dấu đâu.

Butterfly : Dù vậy...nhưng...tôi vẫn lo lắm. 

Nakroth : Hay tôi kêu cô bằng "Chu tước" ha ? Còn cô gọi tôi là "Lam điểu".

Butterfly : Tôi cũng có tên mà, cần gì xưng hô vậy ?

Nakroth : Hay...kêu bằng...

Butterfly : Bằng gì ?

Nakroth : Xưng hô bằng "Anh" với "Em" đi ? - Anh gãi đầu.

Butterfly : *Rút kiếm ra* Hình như lâu rồi tôi chưa sử dụng kiếm nhỉ ? - Mặt gian.

Nakroth : Thôi...thôi *Cười*.

Nói chuyện một hồi, họ nhìn thấy một ngôi làng nhỏ, hẻo lánh.

Butterfly : Phía trước là một ngôi làng thì phải ?

Nakroth : Qua đó xem sao.

Hai người cùng đi đến chỗ ngôi làng, khi đến nơi, mọi người trong làng đột nhiên hét lên

-Chính là hắn ! Tên sát nhân ! -

Nakroth, Butterfly : Cái gì ?

Họ cầm vũ khí lên, tiến về Nak, Butt.

Trong số đó, tên cầm đầu bước ra...

Người dân : Cuối cùng ngươi cũng quay lại, Nakroth ! Tên giết người.

Butterfly : Chuyện gì vậy Nak ?

Nakroth : Tôi...tôi không biết...?

Người dân : đừng giả vờ ! Chính ngươi đã giết trưởng làng để cướp vàng bạc của ông ta ...

Butterfly : Có nhầm lẫn không  ?

Nakroth : Cô nghĩ tôi cần tiền chắc ? 

Người dân : Năm ngày trước ngươi đã đến đây, giết hại trưởng làng của chúng ta, ở đây ai cũng nhìn thấy, có điều màu mắt của ngươi lúc này hơi khác...

Butterfly : Kì lạ, năm ngày trước Nak còn ở Yaku mà ? làm sao có thể ?

Nakroth : Cô tin tôi không ?

Butterfly : Tất nhiên rồi, lúc đó tôi và anh luôn ở cạnh nhau, tại sao anh có thể giết người được ?

Nakroth : Vậy là có kẻ vu oan cho chúng ta rồi, còn dám giả mạo ta, grừ...

Bọn dân làng bao vây xung quanh Nak và Butt.

Butterfly : Với tình trạng này tôi nghĩ chúng ta chưa thể đi được đâu.

Nakroth : Giết bọn chúng chứ. - Cầm vũ khí lên.

Butterfly : *Ngăn Nak* không, đừng manh động. Hiện giờ chúng ta phải làm sáng tỏ chuyện này thôi.

[NakxButt] Hãy Ở Lại Với Ta (Phần 1)Tác giả: ButterTruyện Ngôn Tình, Truyện Thám Hiểm Tại một thị trấn phồn hoa với xung quanh là vô vàn cây lá. Thị trấn ấy tên là Yaku, thị trấn này được bảo vệ bởi viên đá thần Miaka, Miaka mang sức mạnh của điện và gió giúp người sở hữu có thể dịch chuyển và được tăng sức mạnh đáng kể. Lúc trước, khi người dân đang tự hào được các vị thần ban tặng cho viên đá Miaka chẳng may một nửa sức mạnh của nó đã bị một tinh linh hấp thụ, tinh linh đó chính là đứa bé sắp chào đời khi nó được sinh ra trên lưng nó mang một dấu ấn [ Lam Điểu ]. Cha mẹ đứa bé không khỏi bàng hoàng khi họ nhìn thấy dấu ấn đó trên viên đá Miaka. Cha mẹ của cậu bé ấy là những kẻ nghèo nàn nên thường bị người dân xem thường và bây giờ họ lại sinh ra một đứa con như vậy thì có lẽ nó sẽ bị xa lánh bởi thứ sức mạnh mà nó không nên có .   Nhiều năm sau đó đứa bé đã được 5 tuổi, nó luôn bị người dân xa lánh, những đứa trẻ  xung quanh bắt nạt. Tối hôm ấy đứa bé về nhà với cơ thể trầy xước, có lẽ nó đã bị bọn trẻ bắt nạt. nó lủi thủi về nhà, nhưng về đến nhà, nó nhìn chỉ thấy… Sau khi để Murad và Airi lo việc chăm sóc cho mọi người, Butterfly đã lên đường tìm viên đá Miaka cùng với Nakroth.Nakroth : Này, đi hoài chán quá, kiếm gì vui vui nói chơi. - Chán nản.Butterfly : Anh tự chơi một mình đi, tôi phải đi tìm Miaka. - Cô khẩn trương.Nakroth : Chúng ta đã đi được ba ngày rồi đấy. Lo gì, cô có thể cảm nhận được viên đá nên chẳng sợ mất dấu đâu.Butterfly : Dù vậy...nhưng...tôi vẫn lo lắm. Nakroth : Hay tôi kêu cô bằng "Chu tước" ha ? Còn cô gọi tôi là "Lam điểu".Butterfly : Tôi cũng có tên mà, cần gì xưng hô vậy ?Nakroth : Hay...kêu bằng...Butterfly : Bằng gì ?Nakroth : Xưng hô bằng "Anh" với "Em" đi ? - Anh gãi đầu.Butterfly : *Rút kiếm ra* Hình như lâu rồi tôi chưa sử dụng kiếm nhỉ ? - Mặt gian.Nakroth : Thôi...thôi *Cười*.Nói chuyện một hồi, họ nhìn thấy một ngôi làng nhỏ, hẻo lánh.Butterfly : Phía trước là một ngôi làng thì phải ?Nakroth : Qua đó xem sao.Hai người cùng đi đến chỗ ngôi làng, khi đến nơi, mọi người trong làng đột nhiên hét lên-Chính là hắn ! Tên sát nhân ! -Nakroth, Butterfly : Cái gì ?Họ cầm vũ khí lên, tiến về Nak, Butt.Trong số đó, tên cầm đầu bước ra...Người dân : Cuối cùng ngươi cũng quay lại, Nakroth ! Tên giết người.Butterfly : Chuyện gì vậy Nak ?Nakroth : Tôi...tôi không biết...?Người dân : đừng giả vờ ! Chính ngươi đã giết trưởng làng để cướp vàng bạc của ông ta ...Butterfly : Có nhầm lẫn không  ?Nakroth : Cô nghĩ tôi cần tiền chắc ? Người dân : Năm ngày trước ngươi đã đến đây, giết hại trưởng làng của chúng ta, ở đây ai cũng nhìn thấy, có điều màu mắt của ngươi lúc này hơi khác...Butterfly : Kì lạ, năm ngày trước Nak còn ở Yaku mà ? làm sao có thể ?Nakroth : Cô tin tôi không ?Butterfly : Tất nhiên rồi, lúc đó tôi và anh luôn ở cạnh nhau, tại sao anh có thể giết người được ?Nakroth : Vậy là có kẻ vu oan cho chúng ta rồi, còn dám giả mạo ta, grừ...Bọn dân làng bao vây xung quanh Nak và Butt.Butterfly : Với tình trạng này tôi nghĩ chúng ta chưa thể đi được đâu.Nakroth : Giết bọn chúng chứ. - Cầm vũ khí lên.Butterfly : *Ngăn Nak* không, đừng manh động. Hiện giờ chúng ta phải làm sáng tỏ chuyện này thôi.

Chương 19: Ngôi làng thù hận