Tác giả:

 Tại một thị trấn phồn hoa với xung quanh là vô vàn cây lá. Thị trấn ấy tên là Yaku, thị trấn này được bảo vệ bởi viên đá thần Miaka, Miaka mang sức mạnh của điện và gió giúp người sở hữu có thể dịch chuyển và được tăng sức mạnh đáng kể. Lúc trước, khi người dân đang tự hào được các vị thần ban tặng cho viên đá Miaka chẳng may một nửa sức mạnh của nó đã bị một tinh linh hấp thụ, tinh linh đó chính là đứa bé sắp chào đời khi nó được sinh ra trên lưng nó mang một dấu ấn [ Lam Điểu ]. Cha mẹ đứa bé không khỏi bàng hoàng khi họ nhìn thấy dấu ấn đó trên viên đá Miaka. Cha mẹ của cậu bé ấy là những kẻ nghèo nàn nên thường bị người dân xem thường và bây giờ họ lại sinh ra một đứa con như vậy thì có lẽ nó sẽ bị xa lánh bởi thứ sức mạnh mà nó không nên có .   Nhiều năm sau đó đứa bé đã được 5 tuổi, nó luôn bị người dân xa lánh, những đứa trẻ  xung quanh bắt nạt. Tối hôm ấy đứa bé về nhà với cơ thể trầy xước, có lẽ nó đã bị bọn trẻ bắt nạt. nó lủi thủi về nhà, nhưng về đến nhà, nó nhìn chỉ thấy…

Chương 24: Giúp đỡ

[NakxButt] Hãy Ở Lại Với Ta (Phần 1)Tác giả: ButterTruyện Ngôn Tình, Truyện Thám Hiểm Tại một thị trấn phồn hoa với xung quanh là vô vàn cây lá. Thị trấn ấy tên là Yaku, thị trấn này được bảo vệ bởi viên đá thần Miaka, Miaka mang sức mạnh của điện và gió giúp người sở hữu có thể dịch chuyển và được tăng sức mạnh đáng kể. Lúc trước, khi người dân đang tự hào được các vị thần ban tặng cho viên đá Miaka chẳng may một nửa sức mạnh của nó đã bị một tinh linh hấp thụ, tinh linh đó chính là đứa bé sắp chào đời khi nó được sinh ra trên lưng nó mang một dấu ấn [ Lam Điểu ]. Cha mẹ đứa bé không khỏi bàng hoàng khi họ nhìn thấy dấu ấn đó trên viên đá Miaka. Cha mẹ của cậu bé ấy là những kẻ nghèo nàn nên thường bị người dân xem thường và bây giờ họ lại sinh ra một đứa con như vậy thì có lẽ nó sẽ bị xa lánh bởi thứ sức mạnh mà nó không nên có .   Nhiều năm sau đó đứa bé đã được 5 tuổi, nó luôn bị người dân xa lánh, những đứa trẻ  xung quanh bắt nạt. Tối hôm ấy đứa bé về nhà với cơ thể trầy xước, có lẽ nó đã bị bọn trẻ bắt nạt. nó lủi thủi về nhà, nhưng về đến nhà, nó nhìn chỉ thấy… Nakroth Nhanh chóng đưa Butterfly đến đỉnh núi, gần đến được thì thuốc mê trên người cô hết tác dụng, cô nhanh chóng rút kiếm ra và chém vào vai Nakroth một nhát, phóng nhanh ra khỏi người anh. Sự việc diễn ra quá nhanh khiến Nakroth trở tay không kịp, anh phải hứng chịu nhát kiếm của Butterfly. Vai của anh không ngừng chảy máu và hầu như cánh tay trái của anh không cử động được nữa...Nakroth : Butterfly...cô ! - Anh khụy xuống và ôm vào bã vai đang chảy máu của mình.Không kịp để Nakroth nói, Butt lao đến chém một nhát kiếm hòng kết liễu anh, nhưng không, ai đó đã ngăn cô lại, một thanh niên trẻ.Nakroth : Anh...là ai ? - Nakroth cố đứng lên.- Kanou-Cậu thản nhiên đáp.Kanou nhẹ nhàng tiến gần Butterfly, cô cố tránh anh nhưng không được, so với Nakroth thì anh ta khá trầm ngâm và lạnh lùng, ít nói.Nakroth : Đừng làm hại cô...ấy, cô...ấy là bạn tôi.Kanou : Yên tâm ngồi đó dưỡng thương đi. - Lạnh lùng đáp.Kanou rút ra một mũi kim tẩm thuốc, phi nó vào cổ Butt. Mũi kim nhanh và khó nhìn khiến Butterfly không thể né nó. Cô bị dính thuốc mê và từ từ ngã xuống. Kanou nhanh chóng bế cô lên. Tiến lại chỗ Nak.Kanou : Mau đi đến đỉnh núi thôi. - Tay bế Butt.Nakroth : Ừ. - Nhìn anh với ánh mắt ghen...Nakroth nhìn Kanou hồi lâu rồi hỏi anh :Nakroth : Anh ở đâu ra vậy ? Kanou : Anh không cần quan tâm đâu. - Lạnh lùng đáp.Nakroth : Này, có phải lúc trong khu rừng anh đã giúp tôi không. - Vai vẫn còn chảy máu.Kanou  không nói gì, tay bế Butterfly anh đi thẳng lên đỉnh núi._______Đến đỉnh núi__________Nakroth : Kia rồi ! Hai người đi đến ngôi nhà nhỏ trước mặt, Nakroth khẽ gõ vào cánh cửa gỗ trước mặt.*Cốc cốc*---- Ai vậy ---_Một giọng nói xinh xắn, tinh nghịch phát ra.Nakroth : Chúng tôi cần giúp đỡ.Cách cửa nhỏ từ từ mở ra, một cô bé xinh xắn bước ra.Alice : Chào, em là Alice. Các anh cần giúp đỡ ạ ? Ôi vai của anh ! - Nhìn vào Nak.Nakroth : Không sao đâu, anh cần em giúp anh cứu cô gái này.Alice : Mời các anh vào nhà đã.Từ trong Căn nhà gỗ, một cô gái bước ra.Lauriel : Chúng ta có khách à ? Alice : A ! Sư tử...à nhầm sư phụ đã về rồi ạ.Lauriel : Ta đã nói bao nhiêu lần là đừng gọi ta như vậy, nghe già lắm.Kanou : Chúng tôi cần cô giúp đỡ.Lauriel : Phải rồi. Ta tên Lauriel, cậu cần gì hả chàng trai trẻ ?Nakroth : Xin cô hãy hãy giúp cô ấy. - Nhìn về phía Butterfly.Lauriel : "Tà thuật ?"Alice : Con đi giúp anh kia nhá cô, anh ấy bị thương nặng lắm.Lauriel : Ừ...Alice : Để em giúp anh chữa trị.Nakroth : Vậy cảm ơn em nhìu ^-^Lauriel : Này cậu, mau đưa cô ấy qua đây ta xem.

Nakroth Nhanh chóng đưa Butterfly đến đỉnh núi, gần đến được thì thuốc mê trên người cô hết tác dụng, cô nhanh chóng rút kiếm ra và chém vào vai Nakroth một nhát, phóng nhanh ra khỏi người anh. Sự việc diễn ra quá nhanh khiến Nakroth trở tay không kịp, anh phải hứng chịu nhát kiếm của Butterfly. Vai của anh không ngừng chảy máu và hầu như cánh tay trái của anh không cử động được nữa...

Nakroth : Butterfly...cô ! - Anh khụy xuống và ôm vào bã vai đang chảy máu của mình.

Không kịp để Nakroth nói, Butt lao đến chém một nhát kiếm hòng kết liễu anh, nhưng không, ai đó đã ngăn cô lại, một thanh niên trẻ.

Nakroth : Anh...là ai ? - Nakroth cố đứng lên.

- Kanou-

Cậu thản nhiên đáp.

Kanou nhẹ nhàng tiến gần Butterfly, cô cố tránh anh nhưng không được, so với Nakroth thì anh ta khá trầm ngâm và lạnh lùng, ít nói.

Nakroth : Đừng làm hại cô...ấy, cô...ấy là bạn tôi.

Kanou : Yên tâm ngồi đó dưỡng thương đi. - Lạnh lùng đáp.

Kanou rút ra một mũi kim tẩm thuốc, phi nó vào cổ Butt. Mũi kim nhanh và khó nhìn khiến Butterfly không thể né nó. Cô bị dính thuốc mê và từ từ ngã xuống. Kanou nhanh chóng bế cô lên. Tiến lại chỗ Nak.

Kanou : Mau đi đến đỉnh núi thôi. - Tay bế Butt.

Nakroth : Ừ. - Nhìn anh với ánh mắt ghen...

Nakroth nhìn Kanou hồi lâu rồi hỏi anh :

Nakroth : Anh ở đâu ra vậy ? 

Kanou : Anh không cần quan tâm đâu. - Lạnh lùng đáp.

Nakroth : Này, có phải lúc trong khu rừng anh đã giúp tôi không. - Vai vẫn còn chảy máu.

Kanou  không nói gì, tay bế Butterfly anh đi thẳng lên đỉnh núi.

_______Đến đỉnh núi__________

Nakroth : Kia rồi ! 

Hai người đi đến ngôi nhà nhỏ trước mặt, Nakroth khẽ gõ vào cánh cửa gỗ trước mặt.

*Cốc cốc*

---- Ai vậy ---_Một giọng nói xinh xắn, tinh nghịch phát ra.

Nakroth : Chúng tôi cần giúp đỡ.

Cách cửa nhỏ từ từ mở ra, một cô bé xinh xắn bước ra.

Alice : Chào, em là Alice. Các anh cần giúp đỡ ạ ? Ôi vai của anh ! - Nhìn vào Nak.

Nakroth : Không sao đâu, anh cần em giúp anh cứu cô gái này.

Alice : Mời các anh vào nhà đã.

Từ trong Căn nhà gỗ, một cô gái bước ra.

Lauriel : Chúng ta có khách à ? 

Alice : A ! Sư tử...à nhầm sư phụ đã về rồi ạ.

Lauriel : Ta đã nói bao nhiêu lần là đừng gọi ta như vậy, nghe già lắm.

Kanou : Chúng tôi cần cô giúp đỡ.

Lauriel : Phải rồi. Ta tên Lauriel, cậu cần gì hả chàng trai trẻ ?

Nakroth : Xin cô hãy hãy giúp cô ấy. - Nhìn về phía Butterfly.

Lauriel : "Tà thuật ?"

Alice : Con đi giúp anh kia nhá cô, anh ấy bị thương nặng lắm.

Lauriel : Ừ...

Alice : Để em giúp anh chữa trị.

Nakroth : Vậy cảm ơn em nhìu ^-^

Lauriel : Này cậu, mau đưa cô ấy qua đây ta xem.

[NakxButt] Hãy Ở Lại Với Ta (Phần 1)Tác giả: ButterTruyện Ngôn Tình, Truyện Thám Hiểm Tại một thị trấn phồn hoa với xung quanh là vô vàn cây lá. Thị trấn ấy tên là Yaku, thị trấn này được bảo vệ bởi viên đá thần Miaka, Miaka mang sức mạnh của điện và gió giúp người sở hữu có thể dịch chuyển và được tăng sức mạnh đáng kể. Lúc trước, khi người dân đang tự hào được các vị thần ban tặng cho viên đá Miaka chẳng may một nửa sức mạnh của nó đã bị một tinh linh hấp thụ, tinh linh đó chính là đứa bé sắp chào đời khi nó được sinh ra trên lưng nó mang một dấu ấn [ Lam Điểu ]. Cha mẹ đứa bé không khỏi bàng hoàng khi họ nhìn thấy dấu ấn đó trên viên đá Miaka. Cha mẹ của cậu bé ấy là những kẻ nghèo nàn nên thường bị người dân xem thường và bây giờ họ lại sinh ra một đứa con như vậy thì có lẽ nó sẽ bị xa lánh bởi thứ sức mạnh mà nó không nên có .   Nhiều năm sau đó đứa bé đã được 5 tuổi, nó luôn bị người dân xa lánh, những đứa trẻ  xung quanh bắt nạt. Tối hôm ấy đứa bé về nhà với cơ thể trầy xước, có lẽ nó đã bị bọn trẻ bắt nạt. nó lủi thủi về nhà, nhưng về đến nhà, nó nhìn chỉ thấy… Nakroth Nhanh chóng đưa Butterfly đến đỉnh núi, gần đến được thì thuốc mê trên người cô hết tác dụng, cô nhanh chóng rút kiếm ra và chém vào vai Nakroth một nhát, phóng nhanh ra khỏi người anh. Sự việc diễn ra quá nhanh khiến Nakroth trở tay không kịp, anh phải hứng chịu nhát kiếm của Butterfly. Vai của anh không ngừng chảy máu và hầu như cánh tay trái của anh không cử động được nữa...Nakroth : Butterfly...cô ! - Anh khụy xuống và ôm vào bã vai đang chảy máu của mình.Không kịp để Nakroth nói, Butt lao đến chém một nhát kiếm hòng kết liễu anh, nhưng không, ai đó đã ngăn cô lại, một thanh niên trẻ.Nakroth : Anh...là ai ? - Nakroth cố đứng lên.- Kanou-Cậu thản nhiên đáp.Kanou nhẹ nhàng tiến gần Butterfly, cô cố tránh anh nhưng không được, so với Nakroth thì anh ta khá trầm ngâm và lạnh lùng, ít nói.Nakroth : Đừng làm hại cô...ấy, cô...ấy là bạn tôi.Kanou : Yên tâm ngồi đó dưỡng thương đi. - Lạnh lùng đáp.Kanou rút ra một mũi kim tẩm thuốc, phi nó vào cổ Butt. Mũi kim nhanh và khó nhìn khiến Butterfly không thể né nó. Cô bị dính thuốc mê và từ từ ngã xuống. Kanou nhanh chóng bế cô lên. Tiến lại chỗ Nak.Kanou : Mau đi đến đỉnh núi thôi. - Tay bế Butt.Nakroth : Ừ. - Nhìn anh với ánh mắt ghen...Nakroth nhìn Kanou hồi lâu rồi hỏi anh :Nakroth : Anh ở đâu ra vậy ? Kanou : Anh không cần quan tâm đâu. - Lạnh lùng đáp.Nakroth : Này, có phải lúc trong khu rừng anh đã giúp tôi không. - Vai vẫn còn chảy máu.Kanou  không nói gì, tay bế Butterfly anh đi thẳng lên đỉnh núi._______Đến đỉnh núi__________Nakroth : Kia rồi ! Hai người đi đến ngôi nhà nhỏ trước mặt, Nakroth khẽ gõ vào cánh cửa gỗ trước mặt.*Cốc cốc*---- Ai vậy ---_Một giọng nói xinh xắn, tinh nghịch phát ra.Nakroth : Chúng tôi cần giúp đỡ.Cách cửa nhỏ từ từ mở ra, một cô bé xinh xắn bước ra.Alice : Chào, em là Alice. Các anh cần giúp đỡ ạ ? Ôi vai của anh ! - Nhìn vào Nak.Nakroth : Không sao đâu, anh cần em giúp anh cứu cô gái này.Alice : Mời các anh vào nhà đã.Từ trong Căn nhà gỗ, một cô gái bước ra.Lauriel : Chúng ta có khách à ? Alice : A ! Sư tử...à nhầm sư phụ đã về rồi ạ.Lauriel : Ta đã nói bao nhiêu lần là đừng gọi ta như vậy, nghe già lắm.Kanou : Chúng tôi cần cô giúp đỡ.Lauriel : Phải rồi. Ta tên Lauriel, cậu cần gì hả chàng trai trẻ ?Nakroth : Xin cô hãy hãy giúp cô ấy. - Nhìn về phía Butterfly.Lauriel : "Tà thuật ?"Alice : Con đi giúp anh kia nhá cô, anh ấy bị thương nặng lắm.Lauriel : Ừ...Alice : Để em giúp anh chữa trị.Nakroth : Vậy cảm ơn em nhìu ^-^Lauriel : Này cậu, mau đưa cô ấy qua đây ta xem.

Chương 24: Giúp đỡ