Tác giả:

01. Nguyên tướng quân là chiến thần của Đại Tấn, bách chiến bách thắng, vô cùng anh dũng, mà phụ thân của ta chính là hạ nhân của phủ tướng quân, từ nhỏ cùng tướng quân lớn lên. Sau khi ta sinh ra tự nhiên cũng là người của phủ tướng quân, lúc ta một tuổi, tiểu thiếu gia ra đời. Tiểu thiếu gia ốm yếu nhiều bệnh, cho nên vô luận là tướng quân hay phu nhân đều rất cưng chiều, ngay cả phụ thân ta cũng đối với hắn tốt hơn ta nhiều. Ta thường hay suy nghĩ, vì sao bọn họ đều yêu thích tiểu thiếu gia, vì sao quần áo của tiểu thiếu gia so với của ta luôn mềm mại hơn, vì sao đồ ăn của tiểu thiếu gia so với của ta luôn ngon hơn, ta đi hỏi phụ thân… Sau đó liền bị phụ thân đánh cho một trận. Từ đây ta đã hiểu, tiểu thiếu gia là chủ tử, mà ta chỉ là một hạ nhân. Tiểu thiếu gia dần dần trưởng thành, mi mục như họa, da dẻ thì quá mức căng mịn, giống như nữ nhân trong hậu viện. Trong lòng ta có chút xem thường hắn yếu đuối, nhưng đứng trước mặt tiểu thiếu gia ta luôn luôn nghe lời hắn, hắn bảo ta đi…

Chương 3

Phụ Thân Ta Muốn Giết TaTác giả: Lưu Quang TúyTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ01. Nguyên tướng quân là chiến thần của Đại Tấn, bách chiến bách thắng, vô cùng anh dũng, mà phụ thân của ta chính là hạ nhân của phủ tướng quân, từ nhỏ cùng tướng quân lớn lên. Sau khi ta sinh ra tự nhiên cũng là người của phủ tướng quân, lúc ta một tuổi, tiểu thiếu gia ra đời. Tiểu thiếu gia ốm yếu nhiều bệnh, cho nên vô luận là tướng quân hay phu nhân đều rất cưng chiều, ngay cả phụ thân ta cũng đối với hắn tốt hơn ta nhiều. Ta thường hay suy nghĩ, vì sao bọn họ đều yêu thích tiểu thiếu gia, vì sao quần áo của tiểu thiếu gia so với của ta luôn mềm mại hơn, vì sao đồ ăn của tiểu thiếu gia so với của ta luôn ngon hơn, ta đi hỏi phụ thân… Sau đó liền bị phụ thân đánh cho một trận. Từ đây ta đã hiểu, tiểu thiếu gia là chủ tử, mà ta chỉ là một hạ nhân. Tiểu thiếu gia dần dần trưởng thành, mi mục như họa, da dẻ thì quá mức căng mịn, giống như nữ nhân trong hậu viện. Trong lòng ta có chút xem thường hắn yếu đuối, nhưng đứng trước mặt tiểu thiếu gia ta luôn luôn nghe lời hắn, hắn bảo ta đi… 03.Mật đạo đó là khi ta còn bé vui đùa ở bên trong phát hiện ra, cuối đường là một cái hồ, qua hồ chính là vùng ngoại ô. Tiểu thiếu gia một đường đều theo ta, lặng yên không một tiếng động, thẳng đến khi ta muốn nhảy vào trong hồ mới tái mặt giữ chặt ta.“Ta, ta không biết bơi.”“Bộ liên quan đến ta hả?”Ta không thích hắn, từ nhỏ đã không thích, cho dù hắn là chủ tử ta là nô tài. Sau khi phủ tướng quân cháy thành tro bụi, thiên hạ to lớn này không còn xiềng xích nào có thể trói buộc ta, hết thảy mọi thứ chả có liên can gì đến ta. Tiểu thiếu gia khóc, khóc rất thương tâm, hắn mắng ta là người xấu, là đồ vô lại, sau đó đem nước mắt nước mũi hung hăng trét lên người ta. Nhìn khuôn mặt nhỏ xíu dúm dó của hắn, nhớ tới khi ta còn bé có nuôi một con thỏ mắt đỏ, ta đột nhiên có chút không nỡ.“Ngươi gọi ta là ca ca, ta sẽ bảo vệ ngươi.”

03.

Mật đạo đó là khi ta còn bé vui đùa ở bên trong phát hiện ra, cuối đường là một cái hồ, qua hồ chính là vùng ngoại ô. Tiểu thiếu gia một đường đều theo ta, lặng yên không một tiếng động, thẳng đến khi ta muốn nhảy vào trong hồ mới tái mặt giữ chặt ta.

“Ta, ta không biết bơi.”

“Bộ liên quan đến ta hả?”

Ta không thích hắn, từ nhỏ đã không thích, cho dù hắn là chủ tử ta là nô tài. Sau khi phủ tướng quân cháy thành tro bụi, thiên hạ to lớn này không còn xiềng xích nào có thể trói buộc ta, hết thảy mọi thứ chả có liên can gì đến ta. Tiểu thiếu gia khóc, khóc rất thương tâm, hắn mắng ta là người xấu, là đồ vô lại, sau đó đem nước mắt nước mũi hung hăng trét lên người ta. Nhìn khuôn mặt nhỏ xíu dúm dó của hắn, nhớ tới khi ta còn bé có nuôi một con thỏ mắt đỏ, ta đột nhiên có chút không nỡ.

“Ngươi gọi ta là ca ca, ta sẽ bảo vệ ngươi.”

Phụ Thân Ta Muốn Giết TaTác giả: Lưu Quang TúyTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ01. Nguyên tướng quân là chiến thần của Đại Tấn, bách chiến bách thắng, vô cùng anh dũng, mà phụ thân của ta chính là hạ nhân của phủ tướng quân, từ nhỏ cùng tướng quân lớn lên. Sau khi ta sinh ra tự nhiên cũng là người của phủ tướng quân, lúc ta một tuổi, tiểu thiếu gia ra đời. Tiểu thiếu gia ốm yếu nhiều bệnh, cho nên vô luận là tướng quân hay phu nhân đều rất cưng chiều, ngay cả phụ thân ta cũng đối với hắn tốt hơn ta nhiều. Ta thường hay suy nghĩ, vì sao bọn họ đều yêu thích tiểu thiếu gia, vì sao quần áo của tiểu thiếu gia so với của ta luôn mềm mại hơn, vì sao đồ ăn của tiểu thiếu gia so với của ta luôn ngon hơn, ta đi hỏi phụ thân… Sau đó liền bị phụ thân đánh cho một trận. Từ đây ta đã hiểu, tiểu thiếu gia là chủ tử, mà ta chỉ là một hạ nhân. Tiểu thiếu gia dần dần trưởng thành, mi mục như họa, da dẻ thì quá mức căng mịn, giống như nữ nhân trong hậu viện. Trong lòng ta có chút xem thường hắn yếu đuối, nhưng đứng trước mặt tiểu thiếu gia ta luôn luôn nghe lời hắn, hắn bảo ta đi… 03.Mật đạo đó là khi ta còn bé vui đùa ở bên trong phát hiện ra, cuối đường là một cái hồ, qua hồ chính là vùng ngoại ô. Tiểu thiếu gia một đường đều theo ta, lặng yên không một tiếng động, thẳng đến khi ta muốn nhảy vào trong hồ mới tái mặt giữ chặt ta.“Ta, ta không biết bơi.”“Bộ liên quan đến ta hả?”Ta không thích hắn, từ nhỏ đã không thích, cho dù hắn là chủ tử ta là nô tài. Sau khi phủ tướng quân cháy thành tro bụi, thiên hạ to lớn này không còn xiềng xích nào có thể trói buộc ta, hết thảy mọi thứ chả có liên can gì đến ta. Tiểu thiếu gia khóc, khóc rất thương tâm, hắn mắng ta là người xấu, là đồ vô lại, sau đó đem nước mắt nước mũi hung hăng trét lên người ta. Nhìn khuôn mặt nhỏ xíu dúm dó của hắn, nhớ tới khi ta còn bé có nuôi một con thỏ mắt đỏ, ta đột nhiên có chút không nỡ.“Ngươi gọi ta là ca ca, ta sẽ bảo vệ ngươi.”

Chương 3