Tác giả:

01. Nguyên tướng quân là chiến thần của Đại Tấn, bách chiến bách thắng, vô cùng anh dũng, mà phụ thân của ta chính là hạ nhân của phủ tướng quân, từ nhỏ cùng tướng quân lớn lên. Sau khi ta sinh ra tự nhiên cũng là người của phủ tướng quân, lúc ta một tuổi, tiểu thiếu gia ra đời. Tiểu thiếu gia ốm yếu nhiều bệnh, cho nên vô luận là tướng quân hay phu nhân đều rất cưng chiều, ngay cả phụ thân ta cũng đối với hắn tốt hơn ta nhiều. Ta thường hay suy nghĩ, vì sao bọn họ đều yêu thích tiểu thiếu gia, vì sao quần áo của tiểu thiếu gia so với của ta luôn mềm mại hơn, vì sao đồ ăn của tiểu thiếu gia so với của ta luôn ngon hơn, ta đi hỏi phụ thân… Sau đó liền bị phụ thân đánh cho một trận. Từ đây ta đã hiểu, tiểu thiếu gia là chủ tử, mà ta chỉ là một hạ nhân. Tiểu thiếu gia dần dần trưởng thành, mi mục như họa, da dẻ thì quá mức căng mịn, giống như nữ nhân trong hậu viện. Trong lòng ta có chút xem thường hắn yếu đuối, nhưng đứng trước mặt tiểu thiếu gia ta luôn luôn nghe lời hắn, hắn bảo ta đi…

Chương 4

Phụ Thân Ta Muốn Giết TaTác giả: Lưu Quang TúyTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ01. Nguyên tướng quân là chiến thần của Đại Tấn, bách chiến bách thắng, vô cùng anh dũng, mà phụ thân của ta chính là hạ nhân của phủ tướng quân, từ nhỏ cùng tướng quân lớn lên. Sau khi ta sinh ra tự nhiên cũng là người của phủ tướng quân, lúc ta một tuổi, tiểu thiếu gia ra đời. Tiểu thiếu gia ốm yếu nhiều bệnh, cho nên vô luận là tướng quân hay phu nhân đều rất cưng chiều, ngay cả phụ thân ta cũng đối với hắn tốt hơn ta nhiều. Ta thường hay suy nghĩ, vì sao bọn họ đều yêu thích tiểu thiếu gia, vì sao quần áo của tiểu thiếu gia so với của ta luôn mềm mại hơn, vì sao đồ ăn của tiểu thiếu gia so với của ta luôn ngon hơn, ta đi hỏi phụ thân… Sau đó liền bị phụ thân đánh cho một trận. Từ đây ta đã hiểu, tiểu thiếu gia là chủ tử, mà ta chỉ là một hạ nhân. Tiểu thiếu gia dần dần trưởng thành, mi mục như họa, da dẻ thì quá mức căng mịn, giống như nữ nhân trong hậu viện. Trong lòng ta có chút xem thường hắn yếu đuối, nhưng đứng trước mặt tiểu thiếu gia ta luôn luôn nghe lời hắn, hắn bảo ta đi… 04.Tiểu thiếu gia phồng má, tủi thân gọi ca ca. Thanh âm đó làm cho ta có chút lâng lâng, thế là ta dùng dây thừng buộc hắn ở trước ngực ta, mang theo hắn bơi qua hồ. Đêm hôm đó, tiểu thiếu gia ngã bệnh, sốt cao một đêm, ta liền ôm hắn ngủ một đêm, thật ấm, ta mơ thấy mẫu thân may y phục cho ta.Ta mang theo tiểu thiếu gia bệnh tật một đường đi về phía nam, khát thì uống nước sông, đói thì ăn quả dại, đôi khi có thể bắt được một hai con gà rừng bồi bổ chút ít. Ta càng ngày càng đen, nhưng tiểu thiếu gia lại càng ngày càng trắng, ta không vui cho lắm, hắn như vầy căn bản không giống đệ đệ của ta. Chúng ta lưu lạc hơn một tháng, sau khi thành công vượt qua một ngọn núi nhỏ, đói đến chóng mặt ngất xỉu bên trong núi hoang.

04.

Tiểu thiếu gia phồng má, tủi thân gọi ca ca. Thanh âm đó làm cho ta có chút lâng lâng, thế là ta dùng dây thừng buộc hắn ở trước ngực ta, mang theo hắn bơi qua hồ. Đêm hôm đó, tiểu thiếu gia ngã bệnh, sốt cao một đêm, ta liền ôm hắn ngủ một đêm, thật ấm, ta mơ thấy mẫu thân may y phục cho ta.

Ta mang theo tiểu thiếu gia bệnh tật một đường đi về phía nam, khát thì uống nước sông, đói thì ăn quả dại, đôi khi có thể bắt được một hai con gà rừng bồi bổ chút ít. Ta càng ngày càng đen, nhưng tiểu thiếu gia lại càng ngày càng trắng, ta không vui cho lắm, hắn như vầy căn bản không giống đệ đệ của ta. Chúng ta lưu lạc hơn một tháng, sau khi thành công vượt qua một ngọn núi nhỏ, đói đến chóng mặt ngất xỉu bên trong núi hoang.

Phụ Thân Ta Muốn Giết TaTác giả: Lưu Quang TúyTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ01. Nguyên tướng quân là chiến thần của Đại Tấn, bách chiến bách thắng, vô cùng anh dũng, mà phụ thân của ta chính là hạ nhân của phủ tướng quân, từ nhỏ cùng tướng quân lớn lên. Sau khi ta sinh ra tự nhiên cũng là người của phủ tướng quân, lúc ta một tuổi, tiểu thiếu gia ra đời. Tiểu thiếu gia ốm yếu nhiều bệnh, cho nên vô luận là tướng quân hay phu nhân đều rất cưng chiều, ngay cả phụ thân ta cũng đối với hắn tốt hơn ta nhiều. Ta thường hay suy nghĩ, vì sao bọn họ đều yêu thích tiểu thiếu gia, vì sao quần áo của tiểu thiếu gia so với của ta luôn mềm mại hơn, vì sao đồ ăn của tiểu thiếu gia so với của ta luôn ngon hơn, ta đi hỏi phụ thân… Sau đó liền bị phụ thân đánh cho một trận. Từ đây ta đã hiểu, tiểu thiếu gia là chủ tử, mà ta chỉ là một hạ nhân. Tiểu thiếu gia dần dần trưởng thành, mi mục như họa, da dẻ thì quá mức căng mịn, giống như nữ nhân trong hậu viện. Trong lòng ta có chút xem thường hắn yếu đuối, nhưng đứng trước mặt tiểu thiếu gia ta luôn luôn nghe lời hắn, hắn bảo ta đi… 04.Tiểu thiếu gia phồng má, tủi thân gọi ca ca. Thanh âm đó làm cho ta có chút lâng lâng, thế là ta dùng dây thừng buộc hắn ở trước ngực ta, mang theo hắn bơi qua hồ. Đêm hôm đó, tiểu thiếu gia ngã bệnh, sốt cao một đêm, ta liền ôm hắn ngủ một đêm, thật ấm, ta mơ thấy mẫu thân may y phục cho ta.Ta mang theo tiểu thiếu gia bệnh tật một đường đi về phía nam, khát thì uống nước sông, đói thì ăn quả dại, đôi khi có thể bắt được một hai con gà rừng bồi bổ chút ít. Ta càng ngày càng đen, nhưng tiểu thiếu gia lại càng ngày càng trắng, ta không vui cho lắm, hắn như vầy căn bản không giống đệ đệ của ta. Chúng ta lưu lạc hơn một tháng, sau khi thành công vượt qua một ngọn núi nhỏ, đói đến chóng mặt ngất xỉu bên trong núi hoang.

Chương 4