Tác giả:

01. Nguyên tướng quân là chiến thần của Đại Tấn, bách chiến bách thắng, vô cùng anh dũng, mà phụ thân của ta chính là hạ nhân của phủ tướng quân, từ nhỏ cùng tướng quân lớn lên. Sau khi ta sinh ra tự nhiên cũng là người của phủ tướng quân, lúc ta một tuổi, tiểu thiếu gia ra đời. Tiểu thiếu gia ốm yếu nhiều bệnh, cho nên vô luận là tướng quân hay phu nhân đều rất cưng chiều, ngay cả phụ thân ta cũng đối với hắn tốt hơn ta nhiều. Ta thường hay suy nghĩ, vì sao bọn họ đều yêu thích tiểu thiếu gia, vì sao quần áo của tiểu thiếu gia so với của ta luôn mềm mại hơn, vì sao đồ ăn của tiểu thiếu gia so với của ta luôn ngon hơn, ta đi hỏi phụ thân… Sau đó liền bị phụ thân đánh cho một trận. Từ đây ta đã hiểu, tiểu thiếu gia là chủ tử, mà ta chỉ là một hạ nhân. Tiểu thiếu gia dần dần trưởng thành, mi mục như họa, da dẻ thì quá mức căng mịn, giống như nữ nhân trong hậu viện. Trong lòng ta có chút xem thường hắn yếu đuối, nhưng đứng trước mặt tiểu thiếu gia ta luôn luôn nghe lời hắn, hắn bảo ta đi…

Chương 5

Phụ Thân Ta Muốn Giết TaTác giả: Lưu Quang TúyTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ01. Nguyên tướng quân là chiến thần của Đại Tấn, bách chiến bách thắng, vô cùng anh dũng, mà phụ thân của ta chính là hạ nhân của phủ tướng quân, từ nhỏ cùng tướng quân lớn lên. Sau khi ta sinh ra tự nhiên cũng là người của phủ tướng quân, lúc ta một tuổi, tiểu thiếu gia ra đời. Tiểu thiếu gia ốm yếu nhiều bệnh, cho nên vô luận là tướng quân hay phu nhân đều rất cưng chiều, ngay cả phụ thân ta cũng đối với hắn tốt hơn ta nhiều. Ta thường hay suy nghĩ, vì sao bọn họ đều yêu thích tiểu thiếu gia, vì sao quần áo của tiểu thiếu gia so với của ta luôn mềm mại hơn, vì sao đồ ăn của tiểu thiếu gia so với của ta luôn ngon hơn, ta đi hỏi phụ thân… Sau đó liền bị phụ thân đánh cho một trận. Từ đây ta đã hiểu, tiểu thiếu gia là chủ tử, mà ta chỉ là một hạ nhân. Tiểu thiếu gia dần dần trưởng thành, mi mục như họa, da dẻ thì quá mức căng mịn, giống như nữ nhân trong hậu viện. Trong lòng ta có chút xem thường hắn yếu đuối, nhưng đứng trước mặt tiểu thiếu gia ta luôn luôn nghe lời hắn, hắn bảo ta đi… 05.Sau khi tỉnh lại, ta mới phát hiện ta cùng tiểu thiếu gia được một gã thợ săn cứu, ăn màn thầu, uống sữa dê, ta có chút không muốn đi. Nhưng tiểu thiếu gia lại không nghĩ như vậy, hắn sợ hãi nói cho ta biết, gã thợ săn kia sờ tay của hắn hoài. Trên đời này luôn có một số người có sở thích kỳ quái, thí dụ như trước kia có người hầu Tiểu Hải, hắn thích ngửi tất của mình, nha hoàn Tiểu Thúy trong hậu viện, nàng thích ăn son phấn, nói chung gã thợ săn này chỉ thích sờ tay mà thôi. Ta nhìn bàn tay mỏng manh của tiểu thiếu gia, có chút nghĩ không thông, vì sao cái gã thợ săn kia không sờ tay của ta, tay của ta so với của tiểu thiếu gia rắn chắc hơn nhiều. Bất quá ta không có nhiều thời gian suy nghĩ chuyện này, bởi vì vào ban đêm ngày hôm đó, gã thợ săn nhốt ta vào một căn phòng nhỏ, trong mơ hồ ta nghe được tiếng khóc của tiểu thiếu gia.

05.

Sau khi tỉnh lại, ta mới phát hiện ta cùng tiểu thiếu gia được một gã thợ săn cứu, ăn màn thầu, uống sữa dê, ta có chút không muốn đi. Nhưng tiểu thiếu gia lại không nghĩ như vậy, hắn sợ hãi nói cho ta biết, gã thợ săn kia sờ tay của hắn hoài. Trên đời này luôn có một số người có sở thích kỳ quái, thí dụ như trước kia có người hầu Tiểu Hải, hắn thích ngửi tất của mình, nha hoàn Tiểu Thúy trong hậu viện, nàng thích ăn son phấn, nói chung gã thợ săn này chỉ thích sờ tay mà thôi. Ta nhìn bàn tay mỏng manh của tiểu thiếu gia, có chút nghĩ không thông, vì sao cái gã thợ săn kia không sờ tay của ta, tay của ta so với của tiểu thiếu gia rắn chắc hơn nhiều. Bất quá ta không có nhiều thời gian suy nghĩ chuyện này, bởi vì vào ban đêm ngày hôm đó, gã thợ săn nhốt ta vào một căn phòng nhỏ, trong mơ hồ ta nghe được tiếng khóc của tiểu thiếu gia.

Phụ Thân Ta Muốn Giết TaTác giả: Lưu Quang TúyTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ01. Nguyên tướng quân là chiến thần của Đại Tấn, bách chiến bách thắng, vô cùng anh dũng, mà phụ thân của ta chính là hạ nhân của phủ tướng quân, từ nhỏ cùng tướng quân lớn lên. Sau khi ta sinh ra tự nhiên cũng là người của phủ tướng quân, lúc ta một tuổi, tiểu thiếu gia ra đời. Tiểu thiếu gia ốm yếu nhiều bệnh, cho nên vô luận là tướng quân hay phu nhân đều rất cưng chiều, ngay cả phụ thân ta cũng đối với hắn tốt hơn ta nhiều. Ta thường hay suy nghĩ, vì sao bọn họ đều yêu thích tiểu thiếu gia, vì sao quần áo của tiểu thiếu gia so với của ta luôn mềm mại hơn, vì sao đồ ăn của tiểu thiếu gia so với của ta luôn ngon hơn, ta đi hỏi phụ thân… Sau đó liền bị phụ thân đánh cho một trận. Từ đây ta đã hiểu, tiểu thiếu gia là chủ tử, mà ta chỉ là một hạ nhân. Tiểu thiếu gia dần dần trưởng thành, mi mục như họa, da dẻ thì quá mức căng mịn, giống như nữ nhân trong hậu viện. Trong lòng ta có chút xem thường hắn yếu đuối, nhưng đứng trước mặt tiểu thiếu gia ta luôn luôn nghe lời hắn, hắn bảo ta đi… 05.Sau khi tỉnh lại, ta mới phát hiện ta cùng tiểu thiếu gia được một gã thợ săn cứu, ăn màn thầu, uống sữa dê, ta có chút không muốn đi. Nhưng tiểu thiếu gia lại không nghĩ như vậy, hắn sợ hãi nói cho ta biết, gã thợ săn kia sờ tay của hắn hoài. Trên đời này luôn có một số người có sở thích kỳ quái, thí dụ như trước kia có người hầu Tiểu Hải, hắn thích ngửi tất của mình, nha hoàn Tiểu Thúy trong hậu viện, nàng thích ăn son phấn, nói chung gã thợ săn này chỉ thích sờ tay mà thôi. Ta nhìn bàn tay mỏng manh của tiểu thiếu gia, có chút nghĩ không thông, vì sao cái gã thợ săn kia không sờ tay của ta, tay của ta so với của tiểu thiếu gia rắn chắc hơn nhiều. Bất quá ta không có nhiều thời gian suy nghĩ chuyện này, bởi vì vào ban đêm ngày hôm đó, gã thợ săn nhốt ta vào một căn phòng nhỏ, trong mơ hồ ta nghe được tiếng khóc của tiểu thiếu gia.

Chương 5