01. Nguyên tướng quân là chiến thần của Đại Tấn, bách chiến bách thắng, vô cùng anh dũng, mà phụ thân của ta chính là hạ nhân của phủ tướng quân, từ nhỏ cùng tướng quân lớn lên. Sau khi ta sinh ra tự nhiên cũng là người của phủ tướng quân, lúc ta một tuổi, tiểu thiếu gia ra đời. Tiểu thiếu gia ốm yếu nhiều bệnh, cho nên vô luận là tướng quân hay phu nhân đều rất cưng chiều, ngay cả phụ thân ta cũng đối với hắn tốt hơn ta nhiều. Ta thường hay suy nghĩ, vì sao bọn họ đều yêu thích tiểu thiếu gia, vì sao quần áo của tiểu thiếu gia so với của ta luôn mềm mại hơn, vì sao đồ ăn của tiểu thiếu gia so với của ta luôn ngon hơn, ta đi hỏi phụ thân… Sau đó liền bị phụ thân đánh cho một trận. Từ đây ta đã hiểu, tiểu thiếu gia là chủ tử, mà ta chỉ là một hạ nhân. Tiểu thiếu gia dần dần trưởng thành, mi mục như họa, da dẻ thì quá mức căng mịn, giống như nữ nhân trong hậu viện. Trong lòng ta có chút xem thường hắn yếu đuối, nhưng đứng trước mặt tiểu thiếu gia ta luôn luôn nghe lời hắn, hắn bảo ta đi…
Chương 9
Phụ Thân Ta Muốn Giết TaTác giả: Lưu Quang TúyTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ01. Nguyên tướng quân là chiến thần của Đại Tấn, bách chiến bách thắng, vô cùng anh dũng, mà phụ thân của ta chính là hạ nhân của phủ tướng quân, từ nhỏ cùng tướng quân lớn lên. Sau khi ta sinh ra tự nhiên cũng là người của phủ tướng quân, lúc ta một tuổi, tiểu thiếu gia ra đời. Tiểu thiếu gia ốm yếu nhiều bệnh, cho nên vô luận là tướng quân hay phu nhân đều rất cưng chiều, ngay cả phụ thân ta cũng đối với hắn tốt hơn ta nhiều. Ta thường hay suy nghĩ, vì sao bọn họ đều yêu thích tiểu thiếu gia, vì sao quần áo của tiểu thiếu gia so với của ta luôn mềm mại hơn, vì sao đồ ăn của tiểu thiếu gia so với của ta luôn ngon hơn, ta đi hỏi phụ thân… Sau đó liền bị phụ thân đánh cho một trận. Từ đây ta đã hiểu, tiểu thiếu gia là chủ tử, mà ta chỉ là một hạ nhân. Tiểu thiếu gia dần dần trưởng thành, mi mục như họa, da dẻ thì quá mức căng mịn, giống như nữ nhân trong hậu viện. Trong lòng ta có chút xem thường hắn yếu đuối, nhưng đứng trước mặt tiểu thiếu gia ta luôn luôn nghe lời hắn, hắn bảo ta đi… 09.Ta đập cho sói con ngừng ăn, nó kêu to “Áu áu”, hung ác nhìn chằm chằm ta, sau đó ta đem nó cột ở cây cọc cách nhà gỗ mười thước. Ban đêm ta rửa thịt dê bị gặm đến nát bấy thật sạch, nấu món canh thịt dê, tiểu thiếu gia không chịu uống, thế là ta uống hết. Ngay từ đầu, bọn ta còn lo lắng sẽ có người tra hỏi tung tích thợ săn, qua một đoạn thời gian cũng không nghe thấy phong phanh gì, liền yên lòng ở lại. Cứ như vậy, trời nắng ta đi hái thảo dược, ngày mưa làm thợ mộc, ba năm sau cũng tích cóp được không ít tiền, mà tiểu thiếu gia rốt cục cũng biết nấu cơm thế nào, may vá quần áo ra sao, mặc dù đôi lúc cũng không như ý muốn cho lắm. Con sói bọn ta nuôi là sói cái, sau lúc mất dê, bọn ta chuyển sang uống sữa sói ba năm, còn hời được bốn con sói con.
09.
Ta đập cho sói con ngừng ăn, nó kêu to “Áu áu”, hung ác nhìn chằm chằm ta, sau đó ta đem nó cột ở cây cọc cách nhà gỗ mười thước. Ban đêm ta rửa thịt dê bị gặm đến nát bấy thật sạch, nấu món canh thịt dê, tiểu thiếu gia không chịu uống, thế là ta uống hết. Ngay từ đầu, bọn ta còn lo lắng sẽ có người tra hỏi tung tích thợ săn, qua một đoạn thời gian cũng không nghe thấy phong phanh gì, liền yên lòng ở lại. Cứ như vậy, trời nắng ta đi hái thảo dược, ngày mưa làm thợ mộc, ba năm sau cũng tích cóp được không ít tiền, mà tiểu thiếu gia rốt cục cũng biết nấu cơm thế nào, may vá quần áo ra sao, mặc dù đôi lúc cũng không như ý muốn cho lắm. Con sói bọn ta nuôi là sói cái, sau lúc mất dê, bọn ta chuyển sang uống sữa sói ba năm, còn hời được bốn con sói con.
Phụ Thân Ta Muốn Giết TaTác giả: Lưu Quang TúyTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ01. Nguyên tướng quân là chiến thần của Đại Tấn, bách chiến bách thắng, vô cùng anh dũng, mà phụ thân của ta chính là hạ nhân của phủ tướng quân, từ nhỏ cùng tướng quân lớn lên. Sau khi ta sinh ra tự nhiên cũng là người của phủ tướng quân, lúc ta một tuổi, tiểu thiếu gia ra đời. Tiểu thiếu gia ốm yếu nhiều bệnh, cho nên vô luận là tướng quân hay phu nhân đều rất cưng chiều, ngay cả phụ thân ta cũng đối với hắn tốt hơn ta nhiều. Ta thường hay suy nghĩ, vì sao bọn họ đều yêu thích tiểu thiếu gia, vì sao quần áo của tiểu thiếu gia so với của ta luôn mềm mại hơn, vì sao đồ ăn của tiểu thiếu gia so với của ta luôn ngon hơn, ta đi hỏi phụ thân… Sau đó liền bị phụ thân đánh cho một trận. Từ đây ta đã hiểu, tiểu thiếu gia là chủ tử, mà ta chỉ là một hạ nhân. Tiểu thiếu gia dần dần trưởng thành, mi mục như họa, da dẻ thì quá mức căng mịn, giống như nữ nhân trong hậu viện. Trong lòng ta có chút xem thường hắn yếu đuối, nhưng đứng trước mặt tiểu thiếu gia ta luôn luôn nghe lời hắn, hắn bảo ta đi… 09.Ta đập cho sói con ngừng ăn, nó kêu to “Áu áu”, hung ác nhìn chằm chằm ta, sau đó ta đem nó cột ở cây cọc cách nhà gỗ mười thước. Ban đêm ta rửa thịt dê bị gặm đến nát bấy thật sạch, nấu món canh thịt dê, tiểu thiếu gia không chịu uống, thế là ta uống hết. Ngay từ đầu, bọn ta còn lo lắng sẽ có người tra hỏi tung tích thợ săn, qua một đoạn thời gian cũng không nghe thấy phong phanh gì, liền yên lòng ở lại. Cứ như vậy, trời nắng ta đi hái thảo dược, ngày mưa làm thợ mộc, ba năm sau cũng tích cóp được không ít tiền, mà tiểu thiếu gia rốt cục cũng biết nấu cơm thế nào, may vá quần áo ra sao, mặc dù đôi lúc cũng không như ý muốn cho lắm. Con sói bọn ta nuôi là sói cái, sau lúc mất dê, bọn ta chuyển sang uống sữa sói ba năm, còn hời được bốn con sói con.