Tác giả:

01. Nguyên tướng quân là chiến thần của Đại Tấn, bách chiến bách thắng, vô cùng anh dũng, mà phụ thân của ta chính là hạ nhân của phủ tướng quân, từ nhỏ cùng tướng quân lớn lên. Sau khi ta sinh ra tự nhiên cũng là người của phủ tướng quân, lúc ta một tuổi, tiểu thiếu gia ra đời. Tiểu thiếu gia ốm yếu nhiều bệnh, cho nên vô luận là tướng quân hay phu nhân đều rất cưng chiều, ngay cả phụ thân ta cũng đối với hắn tốt hơn ta nhiều. Ta thường hay suy nghĩ, vì sao bọn họ đều yêu thích tiểu thiếu gia, vì sao quần áo của tiểu thiếu gia so với của ta luôn mềm mại hơn, vì sao đồ ăn của tiểu thiếu gia so với của ta luôn ngon hơn, ta đi hỏi phụ thân… Sau đó liền bị phụ thân đánh cho một trận. Từ đây ta đã hiểu, tiểu thiếu gia là chủ tử, mà ta chỉ là một hạ nhân. Tiểu thiếu gia dần dần trưởng thành, mi mục như họa, da dẻ thì quá mức căng mịn, giống như nữ nhân trong hậu viện. Trong lòng ta có chút xem thường hắn yếu đuối, nhưng đứng trước mặt tiểu thiếu gia ta luôn luôn nghe lời hắn, hắn bảo ta đi…

Chương 8

Phụ Thân Ta Muốn Giết TaTác giả: Lưu Quang TúyTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ01. Nguyên tướng quân là chiến thần của Đại Tấn, bách chiến bách thắng, vô cùng anh dũng, mà phụ thân của ta chính là hạ nhân của phủ tướng quân, từ nhỏ cùng tướng quân lớn lên. Sau khi ta sinh ra tự nhiên cũng là người của phủ tướng quân, lúc ta một tuổi, tiểu thiếu gia ra đời. Tiểu thiếu gia ốm yếu nhiều bệnh, cho nên vô luận là tướng quân hay phu nhân đều rất cưng chiều, ngay cả phụ thân ta cũng đối với hắn tốt hơn ta nhiều. Ta thường hay suy nghĩ, vì sao bọn họ đều yêu thích tiểu thiếu gia, vì sao quần áo của tiểu thiếu gia so với của ta luôn mềm mại hơn, vì sao đồ ăn của tiểu thiếu gia so với của ta luôn ngon hơn, ta đi hỏi phụ thân… Sau đó liền bị phụ thân đánh cho một trận. Từ đây ta đã hiểu, tiểu thiếu gia là chủ tử, mà ta chỉ là một hạ nhân. Tiểu thiếu gia dần dần trưởng thành, mi mục như họa, da dẻ thì quá mức căng mịn, giống như nữ nhân trong hậu viện. Trong lòng ta có chút xem thường hắn yếu đuối, nhưng đứng trước mặt tiểu thiếu gia ta luôn luôn nghe lời hắn, hắn bảo ta đi… 08.Bọn ta tìm tòi khắp phòng gã thợ săn, phát hiện một đống quần áo cùng mười mấy lượng bạc. Tiểu thiếu gia ghét bỏ quần áo của gã thợ săn, không chịu mặc, ta muốn mặc, hắn cũng không cho. Ta không thể làm gì khác hơn là mang hắn đi chợ phiên dưới núi, mua mấy bộ quần áo, mua thêm một số đồ dùng hàng ngày.Trên đường trở về, ta suy nghĩ kế sinh nhai cho tương lai, không có tiền vốn, buôn bán là không làm được rồi, nhưng bảo ta lại đi làm người hầu cho quý nhân nào đó trong phủ nào đó, ta cũng tuyệt đối không đáp ứng. Thế là, cuối cùng ta quyết định bán thảo dược cùng làm một chút đồ gỗ kiếm sống. Tiểu thiếu gia-cái gì cũng không biết-kia lẩm bẩm cơm tối muốn ăn thịt, ừ, ta có chút ghét bỏ hắn phiền phức, liền lờ hắn đi. Đợi đến lúc ta cùng tiểu thiếu gia trở lại nhà gỗ nhỏ ở sườn núi, ta nhìn thấy dê mẹ đã có thể cho sữa của gã thợ săn phơi thây trước cửa, mà thú cưng mới của ta đang hì hục ăn đến thỏa thuê. Nó là con dê duy nhất của bọn ta đó!

08.

Bọn ta tìm tòi khắp phòng gã thợ săn, phát hiện một đống quần áo cùng mười mấy lượng bạc. Tiểu thiếu gia ghét bỏ quần áo của gã thợ săn, không chịu mặc, ta muốn mặc, hắn cũng không cho. Ta không thể làm gì khác hơn là mang hắn đi chợ phiên dưới núi, mua mấy bộ quần áo, mua thêm một số đồ dùng hàng ngày.

Trên đường trở về, ta suy nghĩ kế sinh nhai cho tương lai, không có tiền vốn, buôn bán là không làm được rồi, nhưng bảo ta lại đi làm người hầu cho quý nhân nào đó trong phủ nào đó, ta cũng tuyệt đối không đáp ứng. Thế là, cuối cùng ta quyết định bán thảo dược cùng làm một chút đồ gỗ kiếm sống. Tiểu thiếu gia-cái gì cũng không biết-kia lẩm bẩm cơm tối muốn ăn thịt, ừ, ta có chút ghét bỏ hắn phiền phức, liền lờ hắn đi. Đợi đến lúc ta cùng tiểu thiếu gia trở lại nhà gỗ nhỏ ở sườn núi, ta nhìn thấy dê mẹ đã có thể cho sữa của gã thợ săn phơi thây trước cửa, mà thú cưng mới của ta đang hì hục ăn đến thỏa thuê. Nó là con dê duy nhất của bọn ta đó!

Phụ Thân Ta Muốn Giết TaTác giả: Lưu Quang TúyTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ01. Nguyên tướng quân là chiến thần của Đại Tấn, bách chiến bách thắng, vô cùng anh dũng, mà phụ thân của ta chính là hạ nhân của phủ tướng quân, từ nhỏ cùng tướng quân lớn lên. Sau khi ta sinh ra tự nhiên cũng là người của phủ tướng quân, lúc ta một tuổi, tiểu thiếu gia ra đời. Tiểu thiếu gia ốm yếu nhiều bệnh, cho nên vô luận là tướng quân hay phu nhân đều rất cưng chiều, ngay cả phụ thân ta cũng đối với hắn tốt hơn ta nhiều. Ta thường hay suy nghĩ, vì sao bọn họ đều yêu thích tiểu thiếu gia, vì sao quần áo của tiểu thiếu gia so với của ta luôn mềm mại hơn, vì sao đồ ăn của tiểu thiếu gia so với của ta luôn ngon hơn, ta đi hỏi phụ thân… Sau đó liền bị phụ thân đánh cho một trận. Từ đây ta đã hiểu, tiểu thiếu gia là chủ tử, mà ta chỉ là một hạ nhân. Tiểu thiếu gia dần dần trưởng thành, mi mục như họa, da dẻ thì quá mức căng mịn, giống như nữ nhân trong hậu viện. Trong lòng ta có chút xem thường hắn yếu đuối, nhưng đứng trước mặt tiểu thiếu gia ta luôn luôn nghe lời hắn, hắn bảo ta đi… 08.Bọn ta tìm tòi khắp phòng gã thợ săn, phát hiện một đống quần áo cùng mười mấy lượng bạc. Tiểu thiếu gia ghét bỏ quần áo của gã thợ săn, không chịu mặc, ta muốn mặc, hắn cũng không cho. Ta không thể làm gì khác hơn là mang hắn đi chợ phiên dưới núi, mua mấy bộ quần áo, mua thêm một số đồ dùng hàng ngày.Trên đường trở về, ta suy nghĩ kế sinh nhai cho tương lai, không có tiền vốn, buôn bán là không làm được rồi, nhưng bảo ta lại đi làm người hầu cho quý nhân nào đó trong phủ nào đó, ta cũng tuyệt đối không đáp ứng. Thế là, cuối cùng ta quyết định bán thảo dược cùng làm một chút đồ gỗ kiếm sống. Tiểu thiếu gia-cái gì cũng không biết-kia lẩm bẩm cơm tối muốn ăn thịt, ừ, ta có chút ghét bỏ hắn phiền phức, liền lờ hắn đi. Đợi đến lúc ta cùng tiểu thiếu gia trở lại nhà gỗ nhỏ ở sườn núi, ta nhìn thấy dê mẹ đã có thể cho sữa của gã thợ săn phơi thây trước cửa, mà thú cưng mới của ta đang hì hục ăn đến thỏa thuê. Nó là con dê duy nhất của bọn ta đó!

Chương 8