Tác giả:

Sau khi được đưa về từ trại mồ cô, lúc này Thy Sa Sa vừa tròn 17 tuổi, thân hình mảnh mai, yêu kiều, dáng vẻ thướt tha làm mê đắm bao người ở nhà Khải gia. Những người giúp việc chạy ra chạy vô như kiến, khiến cho Sa Sa cảm thấy rụt rè vì thấy cảnh đông người - con đừng lo - Khải phu nhân cầm tay Sa Sa nói - nơi đây sẽ là nhà con, con hãy từ từ làm quen nhé - dạ,... thưa phu nhân - cô khẽ cất lời đáp. Bà cười nhẹ, lòng dâng chút hạnh phúc. - sau này, nếu con thích, cứ gọi ta là mẹ, ta rất thích có một đứa con gái giống như con Đang lúc nói chuyện, mọi người trong nhà bỗng dừng lại, hô to "đại thiếu gia đã về". Từ xa, một chiếc siêu xe đời mới đã được dựng trước cổng chính, bước ra là một thanh niên cao to, mái tóc phất phơi trước gió, áo vest đồng hồ... làm cho Sa Sa choáng cả mắt Bà gọi người giúp việc vào, yêu cầu họ nhanh chóng mang vali của thiếu gia lên lầu rồi quay sang nói với Sa Sa. - sau này, người con luôn bên cạnh là con của ta : Khải Hoàng Ân! Cô chưa hoàng hồn vì ngạc…

Chương 16: Sức mạnh của lời nói

Hạnh Phúc Của EmTác giả: Hảo Diệp ÂnTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcSau khi được đưa về từ trại mồ cô, lúc này Thy Sa Sa vừa tròn 17 tuổi, thân hình mảnh mai, yêu kiều, dáng vẻ thướt tha làm mê đắm bao người ở nhà Khải gia. Những người giúp việc chạy ra chạy vô như kiến, khiến cho Sa Sa cảm thấy rụt rè vì thấy cảnh đông người - con đừng lo - Khải phu nhân cầm tay Sa Sa nói - nơi đây sẽ là nhà con, con hãy từ từ làm quen nhé - dạ,... thưa phu nhân - cô khẽ cất lời đáp. Bà cười nhẹ, lòng dâng chút hạnh phúc. - sau này, nếu con thích, cứ gọi ta là mẹ, ta rất thích có một đứa con gái giống như con Đang lúc nói chuyện, mọi người trong nhà bỗng dừng lại, hô to "đại thiếu gia đã về". Từ xa, một chiếc siêu xe đời mới đã được dựng trước cổng chính, bước ra là một thanh niên cao to, mái tóc phất phơi trước gió, áo vest đồng hồ... làm cho Sa Sa choáng cả mắt Bà gọi người giúp việc vào, yêu cầu họ nhanh chóng mang vali của thiếu gia lên lầu rồi quay sang nói với Sa Sa. - sau này, người con luôn bên cạnh là con của ta : Khải Hoàng Ân! Cô chưa hoàng hồn vì ngạc… Hoàng Ân bỏ ngoài tai lời nói đó, không vội, chậm rãi cởi bỏ bra còn sót lại trên người Sa Sa. Cô hơi run người. 2 tay bị kìm chặt, môi bị khóa lên, không tài nào vượt khỏi- Sa Sa... mày tỉnh lại đi, người trước mặt mày không phải thiếu gia đâu, chỉ là trong vô thức mà tìm đến mày thôi (cô khóc, khóc to lắm)- (Hoàng Ân chấm dứt nụ hôn trên môi, liền hôn vào trán, má và kề sát tai nói) ta không muốn biết là em thật lòng hay không, nhưng đêm nay mong em thuộc về taLời nói như chứa đựng cả tâm từ, tình cảm của Hoàng Ân dành cho cô. Tim cô dâng trào cảm xúc, nước mắt đau thương giờ thay bằng giọt lệ của sự hạnh phúcHoàng Ân đưa môi nuốt sạch những giọt nước mắt vươn trên khuôn mặt nhỏ bé đó, đỡ người cô dậy. Chầm chậm từ từ xâm chiếm cả cơ thể côSự cô đơn, tuổi thân, thiếu thốn tình thương bao ngày, giờ được lấp đầy bởi vật cứng cỏi trên người Hoàng Ân. - ư...ưm.. thiếu gia (thở dốc, ghì chặt người Hoàng Ân lại)Từng hơi thở, từng nhịp đập con tim ngày một nhân lên. Cứ thế tiếp diễn. Cơ thể cường tráng, to khỏe của Hoàng Ân như đang bao bọc, che chở tấm thân mềm yếu, mong manh của Sa Sa bên dướiHai cá thể khác biệt nhau, hai con người hoàn toàn xa lạ, giờ đây chẳng còn bất cứ một rào cản nào để ngăn họ lạiSa Sa biết như vậy là sai! như vậy là trái với phép tắt. Bản thân cô quá yếu lòng chắc vì 2 chữ "tình yêu"Cô đã yêu thiếu gia từ khi bước chân vào Khải gia này, cô động lòng khi thấy thiếu gia ngày đêm cực lực làm việc mà quên cả nghĩ ngơi. Cô xót xa khi nghe thấy trong tim thiếu gia còn hình bóng người cũ, cô hận bản thân mình vì đã trót trao tình yêu quá sớm....Sáng hôm sau, ánh sáng của căn phòng lấp đầy không gian xung quanh chiếc giường qua khung cửa nhỏ. Bên cạnh cô không còn là cảm giác cô đơn , quạnh quẽ nữa. Một vòng tay đang ôm cô vào lòng: là Hoàng Ân thiếu gia!Hắn vẫn còn đang ngủ, cô nhẹ nhàng giơ đôi tay nhỏ của mình chạm vào đôi mắt, làn mi, cái mũi và đôi môi ngọt ngào. Nụ cười trên môi cô chợt hé- xin lỗi em.... - (Sa Sa giật mình một tí, rụt tay lại).....- (với lấy tay Sa Sa đụng vào bên trái ngực mình) chổ của em sẽ nằm ở đây (mở mắt ra nhìn Sa Sa)Sa Sa e thẹn nhắm mắt lại.  Hoàng Ân ngồi dậ, mặc lại âu phục rồi tiến đế giường, hôn nhẹ vào mái tóc thoang thoãng hương thơm- hôm nay, đi làm cùng anh, anh chờ em Đây là lần đầu tiên cô được lắng nghe giọng nói ngọt ngào mà chính miệng Hoàng Ân nói với cô. Cô có đang nằm mơ không? 

Hoàng Ân bỏ ngoài tai lời nói đó, không vội, chậm rãi cởi bỏ bra còn sót lại trên người Sa Sa. Cô hơi run người. 2 tay bị kìm chặt, môi bị khóa lên, không tài nào vượt khỏi

- Sa Sa... mày tỉnh lại đi, người trước mặt mày không phải thiếu gia đâu, chỉ là trong vô thức mà tìm đến mày thôi (cô khóc, khóc to lắm)

- (Hoàng Ân chấm dứt nụ hôn trên môi, liền hôn vào trán, má và kề sát tai nói) ta không muốn biết là em thật lòng hay không, nhưng đêm nay mong em thuộc về ta

Lời nói như chứa đựng cả tâm từ, tình cảm của Hoàng Ân dành cho cô. Tim cô dâng trào cảm xúc, nước mắt đau thương giờ thay bằng giọt lệ của sự hạnh phúc

Hoàng Ân đưa môi nuốt sạch những giọt nước mắt vươn trên khuôn mặt nhỏ bé đó, đỡ người cô dậy. Chầm chậm từ từ xâm chiếm cả cơ thể cô

Sự cô đơn, tuổi thân, thiếu thốn tình thương bao ngày, giờ được lấp đầy bởi vật cứng cỏi trên người Hoàng Ân. 

- ư...ưm.. thiếu gia (thở dốc, ghì chặt người Hoàng Ân lại)

Từng hơi thở, từng nhịp đập con tim ngày một nhân lên. Cứ thế tiếp diễn. Cơ thể cường tráng, to khỏe của Hoàng Ân như đang bao bọc, che chở tấm thân mềm yếu, mong manh của Sa Sa bên dưới

Hai cá thể khác biệt nhau, hai con người hoàn toàn xa lạ, giờ đây chẳng còn bất cứ một rào cản nào để ngăn họ lại

Sa Sa biết như vậy là sai! như vậy là trái với phép tắt. Bản thân cô quá yếu lòng chắc vì 2 chữ "tình yêu"

Cô đã yêu thiếu gia từ khi bước chân vào Khải gia này, cô động lòng khi thấy thiếu gia ngày đêm cực lực làm việc mà quên cả nghĩ ngơi. Cô xót xa khi nghe thấy trong tim thiếu gia còn hình bóng người cũ, cô hận bản thân mình vì đã trót trao tình yêu quá sớm....

Sáng hôm sau, ánh sáng của căn phòng lấp đầy không gian xung quanh chiếc giường qua khung cửa nhỏ. Bên cạnh cô không còn là cảm giác cô đơn , quạnh quẽ nữa. Một vòng tay đang ôm cô vào lòng: là Hoàng Ân thiếu gia!

Hắn vẫn còn đang ngủ, cô nhẹ nhàng giơ đôi tay nhỏ của mình chạm vào đôi mắt, làn mi, cái mũi và đôi môi ngọt ngào. Nụ cười trên môi cô chợt hé

- xin lỗi em.... 

- (Sa Sa giật mình một tí, rụt tay lại).....

- (với lấy tay Sa Sa đụng vào bên trái ngực mình) chổ của em sẽ nằm ở đây (mở mắt ra nhìn Sa Sa)

Sa Sa e thẹn nhắm mắt lại.  Hoàng Ân ngồi dậ, mặc lại âu phục rồi tiến đế giường, hôn nhẹ vào mái tóc thoang thoãng hương thơm

- hôm nay, đi làm cùng anh, anh chờ em 

Đây là lần đầu tiên cô được lắng nghe giọng nói ngọt ngào mà chính miệng Hoàng Ân nói với cô. Cô có đang nằm mơ không? 

Hạnh Phúc Của EmTác giả: Hảo Diệp ÂnTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcSau khi được đưa về từ trại mồ cô, lúc này Thy Sa Sa vừa tròn 17 tuổi, thân hình mảnh mai, yêu kiều, dáng vẻ thướt tha làm mê đắm bao người ở nhà Khải gia. Những người giúp việc chạy ra chạy vô như kiến, khiến cho Sa Sa cảm thấy rụt rè vì thấy cảnh đông người - con đừng lo - Khải phu nhân cầm tay Sa Sa nói - nơi đây sẽ là nhà con, con hãy từ từ làm quen nhé - dạ,... thưa phu nhân - cô khẽ cất lời đáp. Bà cười nhẹ, lòng dâng chút hạnh phúc. - sau này, nếu con thích, cứ gọi ta là mẹ, ta rất thích có một đứa con gái giống như con Đang lúc nói chuyện, mọi người trong nhà bỗng dừng lại, hô to "đại thiếu gia đã về". Từ xa, một chiếc siêu xe đời mới đã được dựng trước cổng chính, bước ra là một thanh niên cao to, mái tóc phất phơi trước gió, áo vest đồng hồ... làm cho Sa Sa choáng cả mắt Bà gọi người giúp việc vào, yêu cầu họ nhanh chóng mang vali của thiếu gia lên lầu rồi quay sang nói với Sa Sa. - sau này, người con luôn bên cạnh là con của ta : Khải Hoàng Ân! Cô chưa hoàng hồn vì ngạc… Hoàng Ân bỏ ngoài tai lời nói đó, không vội, chậm rãi cởi bỏ bra còn sót lại trên người Sa Sa. Cô hơi run người. 2 tay bị kìm chặt, môi bị khóa lên, không tài nào vượt khỏi- Sa Sa... mày tỉnh lại đi, người trước mặt mày không phải thiếu gia đâu, chỉ là trong vô thức mà tìm đến mày thôi (cô khóc, khóc to lắm)- (Hoàng Ân chấm dứt nụ hôn trên môi, liền hôn vào trán, má và kề sát tai nói) ta không muốn biết là em thật lòng hay không, nhưng đêm nay mong em thuộc về taLời nói như chứa đựng cả tâm từ, tình cảm của Hoàng Ân dành cho cô. Tim cô dâng trào cảm xúc, nước mắt đau thương giờ thay bằng giọt lệ của sự hạnh phúcHoàng Ân đưa môi nuốt sạch những giọt nước mắt vươn trên khuôn mặt nhỏ bé đó, đỡ người cô dậy. Chầm chậm từ từ xâm chiếm cả cơ thể côSự cô đơn, tuổi thân, thiếu thốn tình thương bao ngày, giờ được lấp đầy bởi vật cứng cỏi trên người Hoàng Ân. - ư...ưm.. thiếu gia (thở dốc, ghì chặt người Hoàng Ân lại)Từng hơi thở, từng nhịp đập con tim ngày một nhân lên. Cứ thế tiếp diễn. Cơ thể cường tráng, to khỏe của Hoàng Ân như đang bao bọc, che chở tấm thân mềm yếu, mong manh của Sa Sa bên dướiHai cá thể khác biệt nhau, hai con người hoàn toàn xa lạ, giờ đây chẳng còn bất cứ một rào cản nào để ngăn họ lạiSa Sa biết như vậy là sai! như vậy là trái với phép tắt. Bản thân cô quá yếu lòng chắc vì 2 chữ "tình yêu"Cô đã yêu thiếu gia từ khi bước chân vào Khải gia này, cô động lòng khi thấy thiếu gia ngày đêm cực lực làm việc mà quên cả nghĩ ngơi. Cô xót xa khi nghe thấy trong tim thiếu gia còn hình bóng người cũ, cô hận bản thân mình vì đã trót trao tình yêu quá sớm....Sáng hôm sau, ánh sáng của căn phòng lấp đầy không gian xung quanh chiếc giường qua khung cửa nhỏ. Bên cạnh cô không còn là cảm giác cô đơn , quạnh quẽ nữa. Một vòng tay đang ôm cô vào lòng: là Hoàng Ân thiếu gia!Hắn vẫn còn đang ngủ, cô nhẹ nhàng giơ đôi tay nhỏ của mình chạm vào đôi mắt, làn mi, cái mũi và đôi môi ngọt ngào. Nụ cười trên môi cô chợt hé- xin lỗi em.... - (Sa Sa giật mình một tí, rụt tay lại).....- (với lấy tay Sa Sa đụng vào bên trái ngực mình) chổ của em sẽ nằm ở đây (mở mắt ra nhìn Sa Sa)Sa Sa e thẹn nhắm mắt lại.  Hoàng Ân ngồi dậ, mặc lại âu phục rồi tiến đế giường, hôn nhẹ vào mái tóc thoang thoãng hương thơm- hôm nay, đi làm cùng anh, anh chờ em Đây là lần đầu tiên cô được lắng nghe giọng nói ngọt ngào mà chính miệng Hoàng Ân nói với cô. Cô có đang nằm mơ không? 

Chương 16: Sức mạnh của lời nói