Tôi đang trên đường đi về nhà thì bổng nghe tiếng của Thuyên Yên - cô bạn thân chí cốt nhất của tôi gọi lại từ phía sau. Tiếng hét của cậu ấy quả là không lẫn vào đâu được. Tôi xoay người lại thì thấy Thuyên Yên vừa chạy vừa hất hải gọi tên mình
Thiết Thanh Thanh mặc đồ giản dị, đến trước cửa chính của Tiết gia. Khắp nơi đều có người hầu kẻ hạ, mọi thứ đều ở đây đều đáng giá ngàn vàng, có mơ cô cũng không nghĩ là bản thân mình có thể với đến được - tạm thời cứ ngồi đây (quản gia gọi Thanh Thanh vào)
- chết rồi, trể giờ học rồi... hời ơi (tôi gào thét trong đau khổ) Hôm nay là ngày đầu năm học, vì đêm qua , tôi mãi mê xem bộ phim tình cảm hàn quốc lãng mạn nên không cài chuông báo thức nên bây giờ đành chấp nhận đi học trễ như vậy
Sau khi được đưa về từ trại mồ cô, lúc này Thy Sa Sa vừa tròn 17 tuổi, thân hình mảnh mai, yêu kiều, dáng vẻ thướt tha làm mê đắm bao người ở nhà Khải gia. Những người giúp việc chạy ra chạy vô như kiến, khiến cho Sa Sa cảm thấy rụt rè vì thấy cảnh đông người
Trong không khí cả nước đang tưng bừng đón chờ ngày lễ lớn, ai nấy đều tấp nập đi đây đó để mua quà cho gia đình. Phỉ Ái Chi cũng mong muốn như thế, nhưng vì công việc quá bận nên chẳng thể nào về với gia đình ngay được
Chuyến tàu đêm chạy tức tốc về Thượng Hải theo lệnh của cấp trên. Đương nhiên, chuyến đi này cũng một phần nằm ngoài kế hoạch định sẵn, như ban đầu, vào thời điểm này đã và đang tập kết ở chiến khu C rồi.