Sau khi được đưa về từ trại mồ cô, lúc này Thy Sa Sa vừa tròn 17 tuổi, thân hình mảnh mai, yêu kiều, dáng vẻ thướt tha làm mê đắm bao người ở nhà Khải gia. Những người giúp việc chạy ra chạy vô như kiến, khiến cho Sa Sa cảm thấy rụt rè vì thấy cảnh đông người - con đừng lo - Khải phu nhân cầm tay Sa Sa nói - nơi đây sẽ là nhà con, con hãy từ từ làm quen nhé - dạ,... thưa phu nhân - cô khẽ cất lời đáp. Bà cười nhẹ, lòng dâng chút hạnh phúc. - sau này, nếu con thích, cứ gọi ta là mẹ, ta rất thích có một đứa con gái giống như con Đang lúc nói chuyện, mọi người trong nhà bỗng dừng lại, hô to "đại thiếu gia đã về". Từ xa, một chiếc siêu xe đời mới đã được dựng trước cổng chính, bước ra là một thanh niên cao to, mái tóc phất phơi trước gió, áo vest đồng hồ... làm cho Sa Sa choáng cả mắt Bà gọi người giúp việc vào, yêu cầu họ nhanh chóng mang vali của thiếu gia lên lầu rồi quay sang nói với Sa Sa. - sau này, người con luôn bên cạnh là con của ta : Khải Hoàng Ân! Cô chưa hoàng hồn vì ngạc…
Chương 22: CÓ THỂ HÓA GIẢI ?
Hạnh Phúc Của EmTác giả: Hảo Diệp ÂnTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcSau khi được đưa về từ trại mồ cô, lúc này Thy Sa Sa vừa tròn 17 tuổi, thân hình mảnh mai, yêu kiều, dáng vẻ thướt tha làm mê đắm bao người ở nhà Khải gia. Những người giúp việc chạy ra chạy vô như kiến, khiến cho Sa Sa cảm thấy rụt rè vì thấy cảnh đông người - con đừng lo - Khải phu nhân cầm tay Sa Sa nói - nơi đây sẽ là nhà con, con hãy từ từ làm quen nhé - dạ,... thưa phu nhân - cô khẽ cất lời đáp. Bà cười nhẹ, lòng dâng chút hạnh phúc. - sau này, nếu con thích, cứ gọi ta là mẹ, ta rất thích có một đứa con gái giống như con Đang lúc nói chuyện, mọi người trong nhà bỗng dừng lại, hô to "đại thiếu gia đã về". Từ xa, một chiếc siêu xe đời mới đã được dựng trước cổng chính, bước ra là một thanh niên cao to, mái tóc phất phơi trước gió, áo vest đồng hồ... làm cho Sa Sa choáng cả mắt Bà gọi người giúp việc vào, yêu cầu họ nhanh chóng mang vali của thiếu gia lên lầu rồi quay sang nói với Sa Sa. - sau này, người con luôn bên cạnh là con của ta : Khải Hoàng Ân! Cô chưa hoàng hồn vì ngạc… Bên ngoài chiếc kính xe trong suốt, hàng quán người đi đường đông ngịt, xe chen chúc nhau trên các con đường mà họ đang đi qua. Sa Sa chợt nghĩ đến lời mà Liễu Trinh đả nói: liệu mình có nên tin? - một nữa cô muốn tin, một nữa lại dằn lòng kiềm né - ông trời quả là biết trêu ngườiHoàng Ân không biết chuyện gì đã xảy xa với Sa Sa lúc nãy, hắn nhìn vào ánh mắt buồn thăm thẳm của cô. Lòng vươn lên chút xót xa khôn cùng. Nhẹ nhàng đưa bàn tay chạm vào mái tóc mềm ấyHắn cũng chẳng thốt ra bất kì lời nào, mặc niệm trong lòng cứ để cô ấy yên tĩnh chốc látTại Khải gia- 2 đứa về rồi à, mau vào đây, ta cho 2 đứa xem cái này (phu nhân hớn hở nắm tay Sa Sa kéo vào nhà)Sa Sa hoàng hồn trở lại, nhanh chóng tuân lệnh và đi theo- đây là cái gì thưa phu nhân? (Sa Sa ngạc nhiên khi nhìn thấy vật này)- hừm... con bé này, con nít nhìn cũng biết mà (trách thương) nào Hoàng Ân, con cũng mau vào đây điPhu nhân từ từ mở chiếc hộp ra, 1 bên là quẻ sâm bà mới vừa rút được từ ngôi chùa thiêng nhất trong thành phố, 1 bên lại là cặp nhẫn đính đá sang trọng- quẻ sâm này nói rằng nhà ta sắp có hỷ, không phải 1 mà là 2 chuyện hỷ quan trọng (cười hạnh phúc)"Hỷ?" Sa Sa và Hoàng Ân đồng thanh tiếp lời. Khuôn mặt Sa Sa bổng nhiên đỏ hồng lên, trông rất đáng yêu- những chuyện phi khoa học, tại sao mẹ lại tin? (Hoàng Ân né tránh ánh mắt Sa Sa)-cái đứa này, nếu nhà này không tin? thì lấy đâu ra con hiện tại?- ý phu nhân là.... (ngẩn đầu dậy, đưa đôi mắt long lanh)- ta sắp có cháu đích tôn và con dâu ngọc ngà rồi (nháy mắt) người đó đâu xa lạ gì ... (nhìn Sa Sa bằng đôi mắt đầy tình cảm)- chẳng thú vị, con đi trước (Hoàng Ân mất kiên nhẫn bỏ đi về phòng)Sa Sa cảm nhận được sự nghi ngờ, hoài nghi trong người mình giờ đả vơi đi ít nhiều- vậy thiếu gia đả xem mắt chưa phu nhân? (đánh liều)- hazz... là con chứ ai nữa. Ta đã ám chỉ vậy rồi mà (ôm Sa Sa vào lòng) với bản năng là 1 người mẹ, ta cảm nhận được, Hoàng Ân đang động lòng với con... -....- khi con khó chịu trong người, khi con cảm, khi con gặp vấn đề gì khó khăn, ta thấy con trai cưng của ta đả lén giúp đỡ con. Nó không trực tiếp làm, nhưng tình cảm của nó chắc chắn con trực tiếp cảm giác được- (Sa Sa giấu chuyện gặp Liễu Trinh vừa rồi) con không phù hợp với thiếu gia, phu nhân nên tìm một người cao quý hơn....- cái gì mà không hợp? em thử nói lại anh xem (vang vọng từ cầu thang đi xuống, tay cầm áo khoác, khuông mặt nổi lên rỏ cơ mặt đang nhăn lại)
Bên ngoài chiếc kính xe trong suốt, hàng quán người đi đường đông ngịt, xe chen chúc nhau trên các con đường mà họ đang đi qua. Sa Sa chợt nghĩ đến lời mà Liễu Trinh đả nói: liệu mình có nên tin? - một nữa cô muốn tin, một nữa lại dằn lòng kiềm né - ông trời quả là biết trêu người
Hoàng Ân không biết chuyện gì đã xảy xa với Sa Sa lúc nãy, hắn nhìn vào ánh mắt buồn thăm thẳm của cô. Lòng vươn lên chút xót xa khôn cùng. Nhẹ nhàng đưa bàn tay chạm vào mái tóc mềm ấy
Hắn cũng chẳng thốt ra bất kì lời nào, mặc niệm trong lòng cứ để cô ấy yên tĩnh chốc lát
Tại Khải gia
- 2 đứa về rồi à, mau vào đây, ta cho 2 đứa xem cái này (phu nhân hớn hở nắm tay Sa Sa kéo vào nhà)
Sa Sa hoàng hồn trở lại, nhanh chóng tuân lệnh và đi theo
- đây là cái gì thưa phu nhân? (Sa Sa ngạc nhiên khi nhìn thấy vật này)
- hừm... con bé này, con nít nhìn cũng biết mà (trách thương) nào Hoàng Ân, con cũng mau vào đây đi
Phu nhân từ từ mở chiếc hộp ra, 1 bên là quẻ sâm bà mới vừa rút được từ ngôi chùa thiêng nhất trong thành phố, 1 bên lại là cặp nhẫn đính đá sang trọng
- quẻ sâm này nói rằng nhà ta sắp có hỷ, không phải 1 mà là 2 chuyện hỷ quan trọng (cười hạnh phúc)
"Hỷ?" Sa Sa và Hoàng Ân đồng thanh tiếp lời. Khuôn mặt Sa Sa bổng nhiên đỏ hồng lên, trông rất đáng yêu
- những chuyện phi khoa học, tại sao mẹ lại tin? (Hoàng Ân né tránh ánh mắt Sa Sa)
-cái đứa này, nếu nhà này không tin? thì lấy đâu ra con hiện tại?
- ý phu nhân là.... (ngẩn đầu dậy, đưa đôi mắt long lanh)
- ta sắp có cháu đích tôn và con dâu ngọc ngà rồi (nháy mắt) người đó đâu xa lạ gì ... (nhìn Sa Sa bằng đôi mắt đầy tình cảm)
- chẳng thú vị, con đi trước (Hoàng Ân mất kiên nhẫn bỏ đi về phòng)
Sa Sa cảm nhận được sự nghi ngờ, hoài nghi trong người mình giờ đả vơi đi ít nhiều
- vậy thiếu gia đả xem mắt chưa phu nhân? (đánh liều)
- hazz... là con chứ ai nữa. Ta đã ám chỉ vậy rồi mà (ôm Sa Sa vào lòng) với bản năng là 1 người mẹ, ta cảm nhận được, Hoàng Ân đang động lòng với con...
-....
- khi con khó chịu trong người, khi con cảm, khi con gặp vấn đề gì khó khăn, ta thấy con trai cưng của ta đả lén giúp đỡ con. Nó không trực tiếp làm, nhưng tình cảm của nó chắc chắn con trực tiếp cảm giác được
- (Sa Sa giấu chuyện gặp Liễu Trinh vừa rồi) con không phù hợp với thiếu gia, phu nhân nên tìm một người cao quý hơn....
- cái gì mà không hợp? em thử nói lại anh xem (vang vọng từ cầu thang đi xuống, tay cầm áo khoác, khuông mặt nổi lên rỏ cơ mặt đang nhăn lại)
Hạnh Phúc Của EmTác giả: Hảo Diệp ÂnTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcSau khi được đưa về từ trại mồ cô, lúc này Thy Sa Sa vừa tròn 17 tuổi, thân hình mảnh mai, yêu kiều, dáng vẻ thướt tha làm mê đắm bao người ở nhà Khải gia. Những người giúp việc chạy ra chạy vô như kiến, khiến cho Sa Sa cảm thấy rụt rè vì thấy cảnh đông người - con đừng lo - Khải phu nhân cầm tay Sa Sa nói - nơi đây sẽ là nhà con, con hãy từ từ làm quen nhé - dạ,... thưa phu nhân - cô khẽ cất lời đáp. Bà cười nhẹ, lòng dâng chút hạnh phúc. - sau này, nếu con thích, cứ gọi ta là mẹ, ta rất thích có một đứa con gái giống như con Đang lúc nói chuyện, mọi người trong nhà bỗng dừng lại, hô to "đại thiếu gia đã về". Từ xa, một chiếc siêu xe đời mới đã được dựng trước cổng chính, bước ra là một thanh niên cao to, mái tóc phất phơi trước gió, áo vest đồng hồ... làm cho Sa Sa choáng cả mắt Bà gọi người giúp việc vào, yêu cầu họ nhanh chóng mang vali của thiếu gia lên lầu rồi quay sang nói với Sa Sa. - sau này, người con luôn bên cạnh là con của ta : Khải Hoàng Ân! Cô chưa hoàng hồn vì ngạc… Bên ngoài chiếc kính xe trong suốt, hàng quán người đi đường đông ngịt, xe chen chúc nhau trên các con đường mà họ đang đi qua. Sa Sa chợt nghĩ đến lời mà Liễu Trinh đả nói: liệu mình có nên tin? - một nữa cô muốn tin, một nữa lại dằn lòng kiềm né - ông trời quả là biết trêu ngườiHoàng Ân không biết chuyện gì đã xảy xa với Sa Sa lúc nãy, hắn nhìn vào ánh mắt buồn thăm thẳm của cô. Lòng vươn lên chút xót xa khôn cùng. Nhẹ nhàng đưa bàn tay chạm vào mái tóc mềm ấyHắn cũng chẳng thốt ra bất kì lời nào, mặc niệm trong lòng cứ để cô ấy yên tĩnh chốc látTại Khải gia- 2 đứa về rồi à, mau vào đây, ta cho 2 đứa xem cái này (phu nhân hớn hở nắm tay Sa Sa kéo vào nhà)Sa Sa hoàng hồn trở lại, nhanh chóng tuân lệnh và đi theo- đây là cái gì thưa phu nhân? (Sa Sa ngạc nhiên khi nhìn thấy vật này)- hừm... con bé này, con nít nhìn cũng biết mà (trách thương) nào Hoàng Ân, con cũng mau vào đây điPhu nhân từ từ mở chiếc hộp ra, 1 bên là quẻ sâm bà mới vừa rút được từ ngôi chùa thiêng nhất trong thành phố, 1 bên lại là cặp nhẫn đính đá sang trọng- quẻ sâm này nói rằng nhà ta sắp có hỷ, không phải 1 mà là 2 chuyện hỷ quan trọng (cười hạnh phúc)"Hỷ?" Sa Sa và Hoàng Ân đồng thanh tiếp lời. Khuôn mặt Sa Sa bổng nhiên đỏ hồng lên, trông rất đáng yêu- những chuyện phi khoa học, tại sao mẹ lại tin? (Hoàng Ân né tránh ánh mắt Sa Sa)-cái đứa này, nếu nhà này không tin? thì lấy đâu ra con hiện tại?- ý phu nhân là.... (ngẩn đầu dậy, đưa đôi mắt long lanh)- ta sắp có cháu đích tôn và con dâu ngọc ngà rồi (nháy mắt) người đó đâu xa lạ gì ... (nhìn Sa Sa bằng đôi mắt đầy tình cảm)- chẳng thú vị, con đi trước (Hoàng Ân mất kiên nhẫn bỏ đi về phòng)Sa Sa cảm nhận được sự nghi ngờ, hoài nghi trong người mình giờ đả vơi đi ít nhiều- vậy thiếu gia đả xem mắt chưa phu nhân? (đánh liều)- hazz... là con chứ ai nữa. Ta đã ám chỉ vậy rồi mà (ôm Sa Sa vào lòng) với bản năng là 1 người mẹ, ta cảm nhận được, Hoàng Ân đang động lòng với con... -....- khi con khó chịu trong người, khi con cảm, khi con gặp vấn đề gì khó khăn, ta thấy con trai cưng của ta đả lén giúp đỡ con. Nó không trực tiếp làm, nhưng tình cảm của nó chắc chắn con trực tiếp cảm giác được- (Sa Sa giấu chuyện gặp Liễu Trinh vừa rồi) con không phù hợp với thiếu gia, phu nhân nên tìm một người cao quý hơn....- cái gì mà không hợp? em thử nói lại anh xem (vang vọng từ cầu thang đi xuống, tay cầm áo khoác, khuông mặt nổi lên rỏ cơ mặt đang nhăn lại)