Tác giả:

Trình Song Song ngơ ngác tỉnh dậy, đây rõ ràng là giường phòng cô mà, không phải là cô đang bị Đường Vân Thanh trói trong nhà kho hay sao? Cô thẫn thờ đứng lên, đi đến trước gương, cô vẫn béo như thế, chỉ là... chưa đến mức như ngày bị người hạ thuốc tăng cân thôi! Trình Song Song khẽ xoa đầu, cô chưa bao giờ nghĩ đến giảm cân, không biết nó có ảnh hưởng gì đến sức khoẻ không nhỉ. Chưa bao giờ có một gã đàn ông nào chịu lại gần cô, cũng chẳng có ai muốn kết bạn với người béo như cô cả. Cô chỉ là muốn cho những nam nhân kia của Đường Vân Thanh biết cô ta là hồ ly tinh quyến rũ đàn ông mà, vậy mà bọn họ lại không chịu hiểu, còn cho rằng cô mới là hồ ly tinh. Ánh mắt Song Song hiện lên vẻ đượm buồn, rốt cuộc cô làm gì mà để Đường Vân Thanh hận như thế, cô chỉ muốn cô ta quay lại làm người lương thiện thôi mà. Mà cô ta cũng ác thật, biết rõ cô béo thế mà trói chặt quá, thật muốn cô chết sao? Những người kia không nhận ra sự độc chiếm của Đường Vân Thanh, lại bị làm cho mờ mắt, liên tục ép…

Chương 48: Thì ra... (1)

Nữ Phụ Đại SủngTác giả: Trần Hoàng LanTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Trọng SinhTrình Song Song ngơ ngác tỉnh dậy, đây rõ ràng là giường phòng cô mà, không phải là cô đang bị Đường Vân Thanh trói trong nhà kho hay sao? Cô thẫn thờ đứng lên, đi đến trước gương, cô vẫn béo như thế, chỉ là... chưa đến mức như ngày bị người hạ thuốc tăng cân thôi! Trình Song Song khẽ xoa đầu, cô chưa bao giờ nghĩ đến giảm cân, không biết nó có ảnh hưởng gì đến sức khoẻ không nhỉ. Chưa bao giờ có một gã đàn ông nào chịu lại gần cô, cũng chẳng có ai muốn kết bạn với người béo như cô cả. Cô chỉ là muốn cho những nam nhân kia của Đường Vân Thanh biết cô ta là hồ ly tinh quyến rũ đàn ông mà, vậy mà bọn họ lại không chịu hiểu, còn cho rằng cô mới là hồ ly tinh. Ánh mắt Song Song hiện lên vẻ đượm buồn, rốt cuộc cô làm gì mà để Đường Vân Thanh hận như thế, cô chỉ muốn cô ta quay lại làm người lương thiện thôi mà. Mà cô ta cũng ác thật, biết rõ cô béo thế mà trói chặt quá, thật muốn cô chết sao? Những người kia không nhận ra sự độc chiếm của Đường Vân Thanh, lại bị làm cho mờ mắt, liên tục ép… Sở Thiết Lãnh không biết trong lòng nghĩ gì, đem một cái chăn đi vào trong nhà kho. Song Song vẫn nằm trong góc, vì lạnh mà ôm chặt người lại. Thiết Lãnh khẽ hừ mũi, rồi đắp chăn lên người cô. Cảm nhận được sự ấm áp, cô vùi người vào trong, lại vô thức gọi tên một người mà cô không thể quên:"- Tâm Tâm..."Thiết Lãnh nghe tiếng Song Song gọi mà bị doạ sợ. Tâm Tâm? Đó chẳng phải là tên thuở nhỏ của hắn sao? Hắn hoài nghi nhìn người đang cuộn trong chăn, xì mũi như tiểu miêu. Đưa bàn tay rắn chắc ôm lấy người Song Song, hắn bình tĩnh xoay người cô lại, kéo chiếc váy qua lưng. Đập vào mắt Thiết Lãnh là một vết bớt hình bán nguyệt màu đỏ nổi bật trên tấm lưng trắng mịn.Hắn run tay chạm vào vết bớt, cảm giác như có luồng điện chạy qua người. Vết bớt này rất mềm, ấn vào để lại lằn móng tay, hoàn toàn khác với vết bớt thô ráp hình bán nguyệt ngược của Đường Vân Thanh mà hắn yêu. Nhưng so sánh đến mấy, vẫn là vết bớt của Song Song chân thực hơn, gợi cho hắn kí ức về cô gái ngày xưa, một cô gái quen thuộc đến xa lạ...

Sở Thiết Lãnh không biết trong lòng nghĩ gì, đem một cái chăn đi vào trong nhà kho. Song Song vẫn nằm trong góc, vì lạnh mà ôm chặt người lại. Thiết Lãnh khẽ hừ mũi, rồi đắp chăn lên người cô. Cảm nhận được sự ấm áp, cô vùi người vào trong, lại vô thức gọi tên một người mà cô không thể quên:

"- Tâm Tâm..."

Thiết Lãnh nghe tiếng Song Song gọi mà bị doạ sợ. Tâm Tâm? Đó chẳng phải là tên thuở nhỏ của hắn sao? Hắn hoài nghi nhìn người đang cuộn trong chăn, xì mũi như tiểu miêu. Đưa bàn tay rắn chắc ôm lấy người Song Song, hắn bình tĩnh xoay người cô lại, kéo chiếc váy qua lưng. Đập vào mắt Thiết Lãnh là một vết bớt hình bán nguyệt màu đỏ nổi bật trên tấm lưng trắng mịn.

Hắn run tay chạm vào vết bớt, cảm giác như có luồng điện chạy qua người. Vết bớt này rất mềm, ấn vào để lại lằn móng tay, hoàn toàn khác với vết bớt thô ráp hình bán nguyệt ngược của Đường Vân Thanh mà hắn yêu. Nhưng so sánh đến mấy, vẫn là vết bớt của Song Song chân thực hơn, gợi cho hắn kí ức về cô gái ngày xưa, một cô gái quen thuộc đến xa lạ...

Nữ Phụ Đại SủngTác giả: Trần Hoàng LanTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Trọng SinhTrình Song Song ngơ ngác tỉnh dậy, đây rõ ràng là giường phòng cô mà, không phải là cô đang bị Đường Vân Thanh trói trong nhà kho hay sao? Cô thẫn thờ đứng lên, đi đến trước gương, cô vẫn béo như thế, chỉ là... chưa đến mức như ngày bị người hạ thuốc tăng cân thôi! Trình Song Song khẽ xoa đầu, cô chưa bao giờ nghĩ đến giảm cân, không biết nó có ảnh hưởng gì đến sức khoẻ không nhỉ. Chưa bao giờ có một gã đàn ông nào chịu lại gần cô, cũng chẳng có ai muốn kết bạn với người béo như cô cả. Cô chỉ là muốn cho những nam nhân kia của Đường Vân Thanh biết cô ta là hồ ly tinh quyến rũ đàn ông mà, vậy mà bọn họ lại không chịu hiểu, còn cho rằng cô mới là hồ ly tinh. Ánh mắt Song Song hiện lên vẻ đượm buồn, rốt cuộc cô làm gì mà để Đường Vân Thanh hận như thế, cô chỉ muốn cô ta quay lại làm người lương thiện thôi mà. Mà cô ta cũng ác thật, biết rõ cô béo thế mà trói chặt quá, thật muốn cô chết sao? Những người kia không nhận ra sự độc chiếm của Đường Vân Thanh, lại bị làm cho mờ mắt, liên tục ép… Sở Thiết Lãnh không biết trong lòng nghĩ gì, đem một cái chăn đi vào trong nhà kho. Song Song vẫn nằm trong góc, vì lạnh mà ôm chặt người lại. Thiết Lãnh khẽ hừ mũi, rồi đắp chăn lên người cô. Cảm nhận được sự ấm áp, cô vùi người vào trong, lại vô thức gọi tên một người mà cô không thể quên:"- Tâm Tâm..."Thiết Lãnh nghe tiếng Song Song gọi mà bị doạ sợ. Tâm Tâm? Đó chẳng phải là tên thuở nhỏ của hắn sao? Hắn hoài nghi nhìn người đang cuộn trong chăn, xì mũi như tiểu miêu. Đưa bàn tay rắn chắc ôm lấy người Song Song, hắn bình tĩnh xoay người cô lại, kéo chiếc váy qua lưng. Đập vào mắt Thiết Lãnh là một vết bớt hình bán nguyệt màu đỏ nổi bật trên tấm lưng trắng mịn.Hắn run tay chạm vào vết bớt, cảm giác như có luồng điện chạy qua người. Vết bớt này rất mềm, ấn vào để lại lằn móng tay, hoàn toàn khác với vết bớt thô ráp hình bán nguyệt ngược của Đường Vân Thanh mà hắn yêu. Nhưng so sánh đến mấy, vẫn là vết bớt của Song Song chân thực hơn, gợi cho hắn kí ức về cô gái ngày xưa, một cô gái quen thuộc đến xa lạ...

Chương 48: Thì ra... (1)