Tác giả:

- chết rồi, trể giờ học rồi... hời ơi (tôi gào thét trong đau khổ) Hôm nay là ngày đầu năm học, vì đêm qua , tôi mãi mê xem bộ phim tình cảm hàn quốc lãng mạn nên không cài chuông báo thức nên bây giờ đành chấp nhận đi học trễ như vậy Có lẽ ông trời không phụ lòng đứa học sinh "chăm học" như tôi, cổng trường lúc này chưa đóng lại. Tôi nhanh trí, oai phong đi vào như chưa có chuyện gì xảy ra. Mắt tôi ngó xung quanh dãy lớp - không có giám thị , hehe, may quá (tôi cười khoái chí) - em đang kiếm tôi sao? (giám thị đứng đằng sau lưng nãy giờ) - dạ (tôi giật mình) tha cho em nha thầy, nay mới đầu năm học à (tôi xoa hai tay vào nhau, để khuôn mặt cầu xin có vẻ tội nghiệp) Nào ngờ, thầy giám thị không những không nương tình, mà còn bắt tôi đứng tướng cao hạc, tay thì cầm 2 xô nước đầy trước lớp. Còn nổi nhục nào hơn nổi nhục này. Mọi người trong lớp nhìn tôi mà nén cười, tôi đã làm trò hề này suốt 2 tiết liền, người như muốn rã ra Một lúc sau, giờ ra chơi, tôi được thầy thả cho tự do, lòng…

Chương 2

Khế Ước Hôn NhânTác giả: Hảo Diệp ÂnTruyện Ngôn Tình- chết rồi, trể giờ học rồi... hời ơi (tôi gào thét trong đau khổ) Hôm nay là ngày đầu năm học, vì đêm qua , tôi mãi mê xem bộ phim tình cảm hàn quốc lãng mạn nên không cài chuông báo thức nên bây giờ đành chấp nhận đi học trễ như vậy Có lẽ ông trời không phụ lòng đứa học sinh "chăm học" như tôi, cổng trường lúc này chưa đóng lại. Tôi nhanh trí, oai phong đi vào như chưa có chuyện gì xảy ra. Mắt tôi ngó xung quanh dãy lớp - không có giám thị , hehe, may quá (tôi cười khoái chí) - em đang kiếm tôi sao? (giám thị đứng đằng sau lưng nãy giờ) - dạ (tôi giật mình) tha cho em nha thầy, nay mới đầu năm học à (tôi xoa hai tay vào nhau, để khuôn mặt cầu xin có vẻ tội nghiệp) Nào ngờ, thầy giám thị không những không nương tình, mà còn bắt tôi đứng tướng cao hạc, tay thì cầm 2 xô nước đầy trước lớp. Còn nổi nhục nào hơn nổi nhục này. Mọi người trong lớp nhìn tôi mà nén cười, tôi đã làm trò hề này suốt 2 tiết liền, người như muốn rã ra Một lúc sau, giờ ra chơi, tôi được thầy thả cho tự do, lòng… Một bên mặt của tên biến thái đó bầm tím. Nhìn đám nữ sinh xuýt xoa làm tôi phát chán , lập tức nói cảnh cáo hắn- chuyện này tạm thời không tính nữa, coi như cây son tôi "bo"(rồi bỏ đi)Ai nấy đều nhìn tôi như thể, tôi mới vừa đáp xuống Trái Đất này. Còn cái tên đó nằm ý ra, chắc cũng ấm ức lắmCả ngày trời học hành mệt mỏi, cộng thêm bị đứng phạ, người tôi mệt rã ra, đầu óc nhức inh ỏi. Vừa bước đến cổng nhà, thấy mọi người đang tổ chức tiệc gì đông vui, tôi hí ha hí hửng chạy vô- Mọi người con đã về, nay có gì mà làm hấp dẫn quá- A! Diệp Hạ hã con? mau qua đây chào hỏi đi (ba tôi gọi vào)- con chào mọi người .... (tôi ngước mặt lên) Hả? (nghỉ trong đầu) là cái tên biến thái này sao? sao hắn ở trong nhà mình? - đây là gia đình chủ tịch Tôn, còn đây.... - con biết bạn này (tôi đổi giọng, chấp tay trước ngực) Tôn Phong! (cười khinh bỉ)- con cũng biết bạn này rồi: Nhiên Diệp Hạ! (2 mắt tia sét nhìn tôi)- vậy quá tốt rồi (ba Tôn Phong nói) hôm nay, ta đến đây là để bàn về hôn sự cho cả 2 đứa "Cái gì, hôn sự?" tôi với Tôn Phong đồng thanh nói, 2 đứa tôi lại càng nhìn nhau bằng cặp mắt phẩn nộ hơn. "con không đồng ý" lại là lời nói mà tôi và hắn thốt ra. Tất cả mọi người đều ngạc nhiên- DiệpHạ, con không được hỗn như vậy (mẹ tôi nói)- Tôn Phong, con có biết con đang nói gì không? (ba Tôn Phong tức giận) đây là hôn lễ bắt buộc, điều này đã được ông bà đôi bên cho phép, có cả khế ước, các con đâu phải nói không muốn là hủy bỏ? (nghiêm giọng)- đúng, ông nói phải! khế ước này không phải nói không làm là không làm, nói bỏ là sẻ bỏ được. Các con bây giờ đã trưởng thành hết, nên khế ước này mới có hiệu lực (ba tôi tiếp lời)- các con yên tâm, ta đã mua cho các con căn biệt thự riêng rồi, có tài xề đưa đón nếu các con cần, đây là chìa khóa nhà (ba Tôn Phong đứng lên phát biểu) đợi sau khi các con tốt nghiệp, chúng ta sẽ tổ chức hôn lễ- Nhưng, tại sao lại chọn con? (tôi ức chế nói)Ba mẹ tôi kể đầu đuôi sự tình, tôi chỉ biết im lặng. Chẳng lẽ chỉ vì tờ giấy có ghi 2 chữ "khế ước" là được quyền giam hãm tôi vào cuộc hôn nhân không tình yêu này sao! thật là vô lý!- Ba mẹ à, con chỉ mới 18t thôi, với lại xã hội bây giờ phát triển vậy rồi, sao có thể ép hôn vậy được (Tôn Phong cũng ức chế như tôi)- ta đã nói rồi và chỉ nói một lần duy nhất! (bình tĩnh)

Một bên mặt của tên biến thái đó bầm tím. Nhìn đám nữ sinh xuýt xoa làm tôi phát chán , lập tức nói cảnh cáo hắn

- chuyện này tạm thời không tính nữa, coi như cây son tôi "bo"(rồi bỏ đi)

Ai nấy đều nhìn tôi như thể, tôi mới vừa đáp xuống Trái Đất này. Còn cái tên đó nằm ý ra, chắc cũng ấm ức lắm

Cả ngày trời học hành mệt mỏi, cộng thêm bị đứng phạ, người tôi mệt rã ra, đầu óc nhức inh ỏi. Vừa bước đến cổng nhà, thấy mọi người đang tổ chức tiệc gì đông vui, tôi hí ha hí hửng chạy vô

- Mọi người con đã về, nay có gì mà làm hấp dẫn quá

- A! Diệp Hạ hã con? mau qua đây chào hỏi đi (ba tôi gọi vào)

- con chào mọi người .... (tôi ngước mặt lên) Hả? (nghỉ trong đầu) là cái tên biến thái này sao? sao hắn ở trong nhà mình? 

- đây là gia đình chủ tịch Tôn, còn đây.... 

- con biết bạn này (tôi đổi giọng, chấp tay trước ngực) Tôn Phong! (cười khinh bỉ)

- con cũng biết bạn này rồi: Nhiên Diệp Hạ! (2 mắt tia sét nhìn tôi)

- vậy quá tốt rồi (ba Tôn Phong nói) hôm nay, ta đến đây là để bàn về hôn sự cho cả 2 đứa 

"Cái gì, hôn sự?" tôi với Tôn Phong đồng thanh nói, 2 đứa tôi lại càng nhìn nhau bằng cặp mắt phẩn nộ hơn. "con không đồng ý" lại là lời nói mà tôi và hắn thốt ra. Tất cả mọi người đều ngạc nhiên

- DiệpHạ, con không được hỗn như vậy (mẹ tôi nói)

- Tôn Phong, con có biết con đang nói gì không? (ba Tôn Phong tức giận) đây là hôn lễ bắt buộc, điều này đã được ông bà đôi bên cho phép, có cả khế ước, các con đâu phải nói không muốn là hủy bỏ? (nghiêm giọng)

- đúng, ông nói phải! khế ước này không phải nói không làm là không làm, nói bỏ là sẻ bỏ được. Các con bây giờ đã trưởng thành hết, nên khế ước này mới có hiệu lực (ba tôi tiếp lời)

- các con yên tâm, ta đã mua cho các con căn biệt thự riêng rồi, có tài xề đưa đón nếu các con cần, đây là chìa khóa nhà (ba Tôn Phong đứng lên phát biểu) đợi sau khi các con tốt nghiệp, chúng ta sẽ tổ chức hôn lễ

- Nhưng, tại sao lại chọn con? (tôi ức chế nói)

Ba mẹ tôi kể đầu đuôi sự tình, tôi chỉ biết im lặng. Chẳng lẽ chỉ vì tờ giấy có ghi 2 chữ "khế ước" là được quyền giam hãm tôi vào cuộc hôn nhân không tình yêu này sao! thật là vô lý!

- Ba mẹ à, con chỉ mới 18t thôi, với lại xã hội bây giờ phát triển vậy rồi, sao có thể ép hôn vậy được (Tôn Phong cũng ức chế như tôi)

- ta đã nói rồi và chỉ nói một lần duy nhất! (bình tĩnh)

Khế Ước Hôn NhânTác giả: Hảo Diệp ÂnTruyện Ngôn Tình- chết rồi, trể giờ học rồi... hời ơi (tôi gào thét trong đau khổ) Hôm nay là ngày đầu năm học, vì đêm qua , tôi mãi mê xem bộ phim tình cảm hàn quốc lãng mạn nên không cài chuông báo thức nên bây giờ đành chấp nhận đi học trễ như vậy Có lẽ ông trời không phụ lòng đứa học sinh "chăm học" như tôi, cổng trường lúc này chưa đóng lại. Tôi nhanh trí, oai phong đi vào như chưa có chuyện gì xảy ra. Mắt tôi ngó xung quanh dãy lớp - không có giám thị , hehe, may quá (tôi cười khoái chí) - em đang kiếm tôi sao? (giám thị đứng đằng sau lưng nãy giờ) - dạ (tôi giật mình) tha cho em nha thầy, nay mới đầu năm học à (tôi xoa hai tay vào nhau, để khuôn mặt cầu xin có vẻ tội nghiệp) Nào ngờ, thầy giám thị không những không nương tình, mà còn bắt tôi đứng tướng cao hạc, tay thì cầm 2 xô nước đầy trước lớp. Còn nổi nhục nào hơn nổi nhục này. Mọi người trong lớp nhìn tôi mà nén cười, tôi đã làm trò hề này suốt 2 tiết liền, người như muốn rã ra Một lúc sau, giờ ra chơi, tôi được thầy thả cho tự do, lòng… Một bên mặt của tên biến thái đó bầm tím. Nhìn đám nữ sinh xuýt xoa làm tôi phát chán , lập tức nói cảnh cáo hắn- chuyện này tạm thời không tính nữa, coi như cây son tôi "bo"(rồi bỏ đi)Ai nấy đều nhìn tôi như thể, tôi mới vừa đáp xuống Trái Đất này. Còn cái tên đó nằm ý ra, chắc cũng ấm ức lắmCả ngày trời học hành mệt mỏi, cộng thêm bị đứng phạ, người tôi mệt rã ra, đầu óc nhức inh ỏi. Vừa bước đến cổng nhà, thấy mọi người đang tổ chức tiệc gì đông vui, tôi hí ha hí hửng chạy vô- Mọi người con đã về, nay có gì mà làm hấp dẫn quá- A! Diệp Hạ hã con? mau qua đây chào hỏi đi (ba tôi gọi vào)- con chào mọi người .... (tôi ngước mặt lên) Hả? (nghỉ trong đầu) là cái tên biến thái này sao? sao hắn ở trong nhà mình? - đây là gia đình chủ tịch Tôn, còn đây.... - con biết bạn này (tôi đổi giọng, chấp tay trước ngực) Tôn Phong! (cười khinh bỉ)- con cũng biết bạn này rồi: Nhiên Diệp Hạ! (2 mắt tia sét nhìn tôi)- vậy quá tốt rồi (ba Tôn Phong nói) hôm nay, ta đến đây là để bàn về hôn sự cho cả 2 đứa "Cái gì, hôn sự?" tôi với Tôn Phong đồng thanh nói, 2 đứa tôi lại càng nhìn nhau bằng cặp mắt phẩn nộ hơn. "con không đồng ý" lại là lời nói mà tôi và hắn thốt ra. Tất cả mọi người đều ngạc nhiên- DiệpHạ, con không được hỗn như vậy (mẹ tôi nói)- Tôn Phong, con có biết con đang nói gì không? (ba Tôn Phong tức giận) đây là hôn lễ bắt buộc, điều này đã được ông bà đôi bên cho phép, có cả khế ước, các con đâu phải nói không muốn là hủy bỏ? (nghiêm giọng)- đúng, ông nói phải! khế ước này không phải nói không làm là không làm, nói bỏ là sẻ bỏ được. Các con bây giờ đã trưởng thành hết, nên khế ước này mới có hiệu lực (ba tôi tiếp lời)- các con yên tâm, ta đã mua cho các con căn biệt thự riêng rồi, có tài xề đưa đón nếu các con cần, đây là chìa khóa nhà (ba Tôn Phong đứng lên phát biểu) đợi sau khi các con tốt nghiệp, chúng ta sẽ tổ chức hôn lễ- Nhưng, tại sao lại chọn con? (tôi ức chế nói)Ba mẹ tôi kể đầu đuôi sự tình, tôi chỉ biết im lặng. Chẳng lẽ chỉ vì tờ giấy có ghi 2 chữ "khế ước" là được quyền giam hãm tôi vào cuộc hôn nhân không tình yêu này sao! thật là vô lý!- Ba mẹ à, con chỉ mới 18t thôi, với lại xã hội bây giờ phát triển vậy rồi, sao có thể ép hôn vậy được (Tôn Phong cũng ức chế như tôi)- ta đã nói rồi và chỉ nói một lần duy nhất! (bình tĩnh)

Chương 2