- chết rồi, trể giờ học rồi... hời ơi (tôi gào thét trong đau khổ) Hôm nay là ngày đầu năm học, vì đêm qua , tôi mãi mê xem bộ phim tình cảm hàn quốc lãng mạn nên không cài chuông báo thức nên bây giờ đành chấp nhận đi học trễ như vậy Có lẽ ông trời không phụ lòng đứa học sinh "chăm học" như tôi, cổng trường lúc này chưa đóng lại. Tôi nhanh trí, oai phong đi vào như chưa có chuyện gì xảy ra. Mắt tôi ngó xung quanh dãy lớp - không có giám thị , hehe, may quá (tôi cười khoái chí) - em đang kiếm tôi sao? (giám thị đứng đằng sau lưng nãy giờ) - dạ (tôi giật mình) tha cho em nha thầy, nay mới đầu năm học à (tôi xoa hai tay vào nhau, để khuôn mặt cầu xin có vẻ tội nghiệp) Nào ngờ, thầy giám thị không những không nương tình, mà còn bắt tôi đứng tướng cao hạc, tay thì cầm 2 xô nước đầy trước lớp. Còn nổi nhục nào hơn nổi nhục này. Mọi người trong lớp nhìn tôi mà nén cười, tôi đã làm trò hề này suốt 2 tiết liền, người như muốn rã ra Một lúc sau, giờ ra chơi, tôi được thầy thả cho tự do, lòng…
Chương 51
Khế Ước Hôn NhânTác giả: Hảo Diệp ÂnTruyện Ngôn Tình- chết rồi, trể giờ học rồi... hời ơi (tôi gào thét trong đau khổ) Hôm nay là ngày đầu năm học, vì đêm qua , tôi mãi mê xem bộ phim tình cảm hàn quốc lãng mạn nên không cài chuông báo thức nên bây giờ đành chấp nhận đi học trễ như vậy Có lẽ ông trời không phụ lòng đứa học sinh "chăm học" như tôi, cổng trường lúc này chưa đóng lại. Tôi nhanh trí, oai phong đi vào như chưa có chuyện gì xảy ra. Mắt tôi ngó xung quanh dãy lớp - không có giám thị , hehe, may quá (tôi cười khoái chí) - em đang kiếm tôi sao? (giám thị đứng đằng sau lưng nãy giờ) - dạ (tôi giật mình) tha cho em nha thầy, nay mới đầu năm học à (tôi xoa hai tay vào nhau, để khuôn mặt cầu xin có vẻ tội nghiệp) Nào ngờ, thầy giám thị không những không nương tình, mà còn bắt tôi đứng tướng cao hạc, tay thì cầm 2 xô nước đầy trước lớp. Còn nổi nhục nào hơn nổi nhục này. Mọi người trong lớp nhìn tôi mà nén cười, tôi đã làm trò hề này suốt 2 tiết liền, người như muốn rã ra Một lúc sau, giờ ra chơi, tôi được thầy thả cho tự do, lòng… - trả đây coi cái tên này....Hắn nhẹ nhàng đưa tờ giấy lại cho tôi, rồi từ từ bước đi, hôm nay trước buổi cắm trại bắt đầu, hắn phải cùng mọi người duyệt lại những bài hát vừa tập lúc trước... Mọi người nhìn vào cứ ngỡ hắn tuyệt vời về mọi mặt nhưng có ai nào ngờ....----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Thế là chuyến xe cũng khởi hành, hắn "được" Khả Vy đi lại ngồi chung, với bản tính như hắn, làm sao nỡ từ chối được lời đề nghị ấy. Còn tôi, đương nhiên bên cạnh phải có Thiên Khang rồi, làm sao mà thiếu vắng đi hình bóng đó- Hạ sang đây đi, lát chỗ đó nắng lắm - chắc không cần đâu Khang, con sư tử ấy có bao giờ đen đâu, trắng như bạch tạng kìaLà hắn nói vào, tại sao hắn cứ thích đâm vào câu chuyện của người khác khi chưa có sự cho phép vậy chứ! Cứ thích thể hiện, gây chú ý để bản thân trở thành tâm điểm của mọi người không à! Tôi bắt đầu có cảm giác khó chịu- Vy ơi, Vy có thể nào "khóa" người thằng này lại giúp Hạ được không? cám ơn VyTôi xoay sang nói với cô bạn Khả Vy đang ngồi cạnh với hắn, hôm nay bạn ấy đẹp xuất sắc không thể nào chê ở bất kì góc độ nào: từ ánh mắt, cử chỉ, đến lời nói..... Khi nghe tôi cất lời, Khả Vy có chút ngại ngùng nhưng rồi cũng nhẹ nhàng lên tiếng- Phong ơi, giúp Vy việc này đi....Hắn đương nhiên là không nở đành lòng từ chối lời mời gọi đó rồi. Cuộc đời tôi, ôi thôi sao mà lận đận ghê-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Trong lúc ngồi trên xe, vì không quen ngồi chung với nhiều người mà đi cả quảng đường dài thế này, tôi bỗng nhiên cảm thấy có một sự "say xe" không hề nhẹ, lập tức đầu óc bắt đầu choáng váng, khó chịu. Thiên Khang thấy thế liền đi lấy những thứ cần thiết mang đến cho tôi. Nào ngờ, cái tên đáng ghét đó bất ngờ "nhảy" vào chỗ của cậu ấy, ngồi cạnh bên tôi - hello "sư tử" mi mi...Cái quái gì đang diễn ra thế này? Tâm trạng đang bất ổn mà còn gặp phải thứ này thì thôi rồi. Tôi cố lắng tai nghe xem hắn chuẩn bị phát ra thứ tiếng liệu có phải "tiếng người" hay không. Thật thất vọng, hắn đúng như những gì tôi nghĩ- tránh ra coi... mệt quá màHắn xờ tay vào trán tôi, quả thật tôi khó chịu vô cùng, cứ muốn nôn mữa ra, những lại không làm được, cả người ê ẫm miết- do ham ăn quá nên giờ vậy, nhắm mắt ngủ tý điHắn không ngại ngùng gì, lập tức đẩy nhẹ đầu tôi sang vai hắn, cảm giác này thật ấm áp đến lạ lùng. Mặc dù không có hình dung ra cảnh "ngáo ngáo" của tôi lúc đó, nhưng biết chắc là sẽ hơi "biến thái"Thiên Khang mang đồ đến nơi thì thấy chỗ mình bị "cướp" bởi cái tên ngáo ộp này. Thay vì hắn đứng lên và trả lại chỗ, nhưng không! Khái niệm trong hắn dường như không có từ ngữ đó. Hắn không chỉ biến thái, đáng ghét mà còn "hôi của" nữa....- hãy để mình chịu trận với con sư tử này, cậu xuống ngồi với Khả Vy nhaKhuôn mặt Khả Vy có phần xụ xuống, ánh mắt cậu ấy có vẻ không vui khi chứng kiến điều này
- trả đây coi cái tên này....
Hắn nhẹ nhàng đưa tờ giấy lại cho tôi, rồi từ từ bước đi, hôm nay trước buổi cắm trại bắt đầu, hắn phải cùng mọi người duyệt lại những bài hát vừa tập lúc trước... Mọi người nhìn vào cứ ngỡ hắn tuyệt vời về mọi mặt nhưng có ai nào ngờ....
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Thế là chuyến xe cũng khởi hành, hắn "được" Khả Vy đi lại ngồi chung, với bản tính như hắn, làm sao nỡ từ chối được lời đề nghị ấy. Còn tôi, đương nhiên bên cạnh phải có Thiên Khang rồi, làm sao mà thiếu vắng đi hình bóng đó
- Hạ sang đây đi, lát chỗ đó nắng lắm
- chắc không cần đâu Khang, con sư tử ấy có bao giờ đen đâu, trắng như bạch tạng kìa
Là hắn nói vào, tại sao hắn cứ thích đâm vào câu chuyện của người khác khi chưa có sự cho phép vậy chứ! Cứ thích thể hiện, gây chú ý để bản thân trở thành tâm điểm của mọi người không à! Tôi bắt đầu có cảm giác khó chịu
- Vy ơi, Vy có thể nào "khóa" người thằng này lại giúp Hạ được không? cám ơn Vy
Tôi xoay sang nói với cô bạn Khả Vy đang ngồi cạnh với hắn, hôm nay bạn ấy đẹp xuất sắc không thể nào chê ở bất kì góc độ nào: từ ánh mắt, cử chỉ, đến lời nói..... Khi nghe tôi cất lời, Khả Vy có chút ngại ngùng nhưng rồi cũng nhẹ nhàng lên tiếng
- Phong ơi, giúp Vy việc này đi....
Hắn đương nhiên là không nở đành lòng từ chối lời mời gọi đó rồi. Cuộc đời tôi, ôi thôi sao mà lận đận ghê
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Trong lúc ngồi trên xe, vì không quen ngồi chung với nhiều người mà đi cả quảng đường dài thế này, tôi bỗng nhiên cảm thấy có một sự "say xe" không hề nhẹ, lập tức đầu óc bắt đầu choáng váng, khó chịu. Thiên Khang thấy thế liền đi lấy những thứ cần thiết mang đến cho tôi. Nào ngờ, cái tên đáng ghét đó bất ngờ "nhảy" vào chỗ của cậu ấy, ngồi cạnh bên tôi
- hello "sư tử" mi mi...
Cái quái gì đang diễn ra thế này? Tâm trạng đang bất ổn mà còn gặp phải thứ này thì thôi rồi. Tôi cố lắng tai nghe xem hắn chuẩn bị phát ra thứ tiếng liệu có phải "tiếng người" hay không. Thật thất vọng, hắn đúng như những gì tôi nghĩ
- tránh ra coi... mệt quá mà
Hắn xờ tay vào trán tôi, quả thật tôi khó chịu vô cùng, cứ muốn nôn mữa ra, những lại không làm được, cả người ê ẫm miết
- do ham ăn quá nên giờ vậy, nhắm mắt ngủ tý đi
Hắn không ngại ngùng gì, lập tức đẩy nhẹ đầu tôi sang vai hắn, cảm giác này thật ấm áp đến lạ lùng. Mặc dù không có hình dung ra cảnh "ngáo ngáo" của tôi lúc đó, nhưng biết chắc là sẽ hơi "biến thái"
Thiên Khang mang đồ đến nơi thì thấy chỗ mình bị "cướp" bởi cái tên ngáo ộp này. Thay vì hắn đứng lên và trả lại chỗ, nhưng không! Khái niệm trong hắn dường như không có từ ngữ đó. Hắn không chỉ biến thái, đáng ghét mà còn "hôi của" nữa....
- hãy để mình chịu trận với con sư tử này, cậu xuống ngồi với Khả Vy nha
Khuôn mặt Khả Vy có phần xụ xuống, ánh mắt cậu ấy có vẻ không vui khi chứng kiến điều này
Khế Ước Hôn NhânTác giả: Hảo Diệp ÂnTruyện Ngôn Tình- chết rồi, trể giờ học rồi... hời ơi (tôi gào thét trong đau khổ) Hôm nay là ngày đầu năm học, vì đêm qua , tôi mãi mê xem bộ phim tình cảm hàn quốc lãng mạn nên không cài chuông báo thức nên bây giờ đành chấp nhận đi học trễ như vậy Có lẽ ông trời không phụ lòng đứa học sinh "chăm học" như tôi, cổng trường lúc này chưa đóng lại. Tôi nhanh trí, oai phong đi vào như chưa có chuyện gì xảy ra. Mắt tôi ngó xung quanh dãy lớp - không có giám thị , hehe, may quá (tôi cười khoái chí) - em đang kiếm tôi sao? (giám thị đứng đằng sau lưng nãy giờ) - dạ (tôi giật mình) tha cho em nha thầy, nay mới đầu năm học à (tôi xoa hai tay vào nhau, để khuôn mặt cầu xin có vẻ tội nghiệp) Nào ngờ, thầy giám thị không những không nương tình, mà còn bắt tôi đứng tướng cao hạc, tay thì cầm 2 xô nước đầy trước lớp. Còn nổi nhục nào hơn nổi nhục này. Mọi người trong lớp nhìn tôi mà nén cười, tôi đã làm trò hề này suốt 2 tiết liền, người như muốn rã ra Một lúc sau, giờ ra chơi, tôi được thầy thả cho tự do, lòng… - trả đây coi cái tên này....Hắn nhẹ nhàng đưa tờ giấy lại cho tôi, rồi từ từ bước đi, hôm nay trước buổi cắm trại bắt đầu, hắn phải cùng mọi người duyệt lại những bài hát vừa tập lúc trước... Mọi người nhìn vào cứ ngỡ hắn tuyệt vời về mọi mặt nhưng có ai nào ngờ....----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Thế là chuyến xe cũng khởi hành, hắn "được" Khả Vy đi lại ngồi chung, với bản tính như hắn, làm sao nỡ từ chối được lời đề nghị ấy. Còn tôi, đương nhiên bên cạnh phải có Thiên Khang rồi, làm sao mà thiếu vắng đi hình bóng đó- Hạ sang đây đi, lát chỗ đó nắng lắm - chắc không cần đâu Khang, con sư tử ấy có bao giờ đen đâu, trắng như bạch tạng kìaLà hắn nói vào, tại sao hắn cứ thích đâm vào câu chuyện của người khác khi chưa có sự cho phép vậy chứ! Cứ thích thể hiện, gây chú ý để bản thân trở thành tâm điểm của mọi người không à! Tôi bắt đầu có cảm giác khó chịu- Vy ơi, Vy có thể nào "khóa" người thằng này lại giúp Hạ được không? cám ơn VyTôi xoay sang nói với cô bạn Khả Vy đang ngồi cạnh với hắn, hôm nay bạn ấy đẹp xuất sắc không thể nào chê ở bất kì góc độ nào: từ ánh mắt, cử chỉ, đến lời nói..... Khi nghe tôi cất lời, Khả Vy có chút ngại ngùng nhưng rồi cũng nhẹ nhàng lên tiếng- Phong ơi, giúp Vy việc này đi....Hắn đương nhiên là không nở đành lòng từ chối lời mời gọi đó rồi. Cuộc đời tôi, ôi thôi sao mà lận đận ghê-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Trong lúc ngồi trên xe, vì không quen ngồi chung với nhiều người mà đi cả quảng đường dài thế này, tôi bỗng nhiên cảm thấy có một sự "say xe" không hề nhẹ, lập tức đầu óc bắt đầu choáng váng, khó chịu. Thiên Khang thấy thế liền đi lấy những thứ cần thiết mang đến cho tôi. Nào ngờ, cái tên đáng ghét đó bất ngờ "nhảy" vào chỗ của cậu ấy, ngồi cạnh bên tôi - hello "sư tử" mi mi...Cái quái gì đang diễn ra thế này? Tâm trạng đang bất ổn mà còn gặp phải thứ này thì thôi rồi. Tôi cố lắng tai nghe xem hắn chuẩn bị phát ra thứ tiếng liệu có phải "tiếng người" hay không. Thật thất vọng, hắn đúng như những gì tôi nghĩ- tránh ra coi... mệt quá màHắn xờ tay vào trán tôi, quả thật tôi khó chịu vô cùng, cứ muốn nôn mữa ra, những lại không làm được, cả người ê ẫm miết- do ham ăn quá nên giờ vậy, nhắm mắt ngủ tý điHắn không ngại ngùng gì, lập tức đẩy nhẹ đầu tôi sang vai hắn, cảm giác này thật ấm áp đến lạ lùng. Mặc dù không có hình dung ra cảnh "ngáo ngáo" của tôi lúc đó, nhưng biết chắc là sẽ hơi "biến thái"Thiên Khang mang đồ đến nơi thì thấy chỗ mình bị "cướp" bởi cái tên ngáo ộp này. Thay vì hắn đứng lên và trả lại chỗ, nhưng không! Khái niệm trong hắn dường như không có từ ngữ đó. Hắn không chỉ biến thái, đáng ghét mà còn "hôi của" nữa....- hãy để mình chịu trận với con sư tử này, cậu xuống ngồi với Khả Vy nhaKhuôn mặt Khả Vy có phần xụ xuống, ánh mắt cậu ấy có vẻ không vui khi chứng kiến điều này