- chết rồi, trể giờ học rồi... hời ơi (tôi gào thét trong đau khổ) Hôm nay là ngày đầu năm học, vì đêm qua , tôi mãi mê xem bộ phim tình cảm hàn quốc lãng mạn nên không cài chuông báo thức nên bây giờ đành chấp nhận đi học trễ như vậy Có lẽ ông trời không phụ lòng đứa học sinh "chăm học" như tôi, cổng trường lúc này chưa đóng lại. Tôi nhanh trí, oai phong đi vào như chưa có chuyện gì xảy ra. Mắt tôi ngó xung quanh dãy lớp - không có giám thị , hehe, may quá (tôi cười khoái chí) - em đang kiếm tôi sao? (giám thị đứng đằng sau lưng nãy giờ) - dạ (tôi giật mình) tha cho em nha thầy, nay mới đầu năm học à (tôi xoa hai tay vào nhau, để khuôn mặt cầu xin có vẻ tội nghiệp) Nào ngờ, thầy giám thị không những không nương tình, mà còn bắt tôi đứng tướng cao hạc, tay thì cầm 2 xô nước đầy trước lớp. Còn nổi nhục nào hơn nổi nhục này. Mọi người trong lớp nhìn tôi mà nén cười, tôi đã làm trò hề này suốt 2 tiết liền, người như muốn rã ra Một lúc sau, giờ ra chơi, tôi được thầy thả cho tự do, lòng…
Chương 75
Khế Ước Hôn NhânTác giả: Hảo Diệp ÂnTruyện Ngôn Tình- chết rồi, trể giờ học rồi... hời ơi (tôi gào thét trong đau khổ) Hôm nay là ngày đầu năm học, vì đêm qua , tôi mãi mê xem bộ phim tình cảm hàn quốc lãng mạn nên không cài chuông báo thức nên bây giờ đành chấp nhận đi học trễ như vậy Có lẽ ông trời không phụ lòng đứa học sinh "chăm học" như tôi, cổng trường lúc này chưa đóng lại. Tôi nhanh trí, oai phong đi vào như chưa có chuyện gì xảy ra. Mắt tôi ngó xung quanh dãy lớp - không có giám thị , hehe, may quá (tôi cười khoái chí) - em đang kiếm tôi sao? (giám thị đứng đằng sau lưng nãy giờ) - dạ (tôi giật mình) tha cho em nha thầy, nay mới đầu năm học à (tôi xoa hai tay vào nhau, để khuôn mặt cầu xin có vẻ tội nghiệp) Nào ngờ, thầy giám thị không những không nương tình, mà còn bắt tôi đứng tướng cao hạc, tay thì cầm 2 xô nước đầy trước lớp. Còn nổi nhục nào hơn nổi nhục này. Mọi người trong lớp nhìn tôi mà nén cười, tôi đã làm trò hề này suốt 2 tiết liền, người như muốn rã ra Một lúc sau, giờ ra chơi, tôi được thầy thả cho tự do, lòng… Hắn liều lĩnh phóng xe chạy nhanh- nè bị điên hả? tôi muốn đi với Thiên Khang...Hắn xoay người hôn nhẹ lấy tôi, mắt to mở to ra vì hành động "biến thái" lần thứ n của hắn- biến thái!Hắn tiếp tục sử dụng hành động ngáo ngơ ấy nữa, tôi chẵng biết cách nào để ngừng sợi dây "thần kinh" trong con người ấy lại- dừng lại ngay!- em nói chủ đề không liên quan thì tôi sẽ lập tức hôn em!Từ khi biết hắn đến nay, chưa bao giờ tôi thấy "độ tỉnh" của hắn như bây giờ. Thôi được rồi, đành ỉm im quay đi, không thèm trả lời một câu gì nữa, xem ai sẽ là người bắt chuyện trước!Chiếc xe đặt trước nhà, tôi mở cửa đi vào trong, bất ngờ hắn nhanh chân hơn vì sở hữu đôi chân dài thoăn thoắt kia nên tiến về trước- có nhà sao không ở? cứ thích đến nhà người khác vậy?- còn em? em có nhà sao không ở? chuyển cả hộ khẩu vào tim tôi làm gì?Lại thế nữa cơ đấy? Chắc là do bị ám ảnh bởi lối sống phương Tây cho nên câu từ hắn thốt ra đều "sặc" mùi "sến súa". Tôi đưa mắt liếc hắn- bớt nói chuyện xàm như thế đi! Còn nữa, không còn sớm đâu. Mau mà về nhà - em lo à? - không... có. Tự nhiên ... hỏi... mấy câu .. ngớ ngẩn nàyHắn áp sát mặt lại gần tôi, kiểu như muốn thâu tóm cả thân thể tôi vào cạnh người hắn. - đói quá, em vào nấu đồ ăn ngay đi!Thế là hắn bỏ đi vào nhà, tôi chẳng biết tôi thật ra là chủ nhà hay hắn là chủ nhà nữa. Học đâu cái thói tự dung tự tại này vậy trời!-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Tại nhà Khả Vy- con ..xin ..ba... ba tha thứ.. cho con đi... con hứa...- mày! đứa con gái lăng loàng, dám bỏ nhà theo trai! Tao có cho mày thiếu thốn gì chưa hả? Khả Vy ngồi khụy xuống đất, ôm chặt lấy thân mình. Vết thương ngoài da không bằng vết thương trong lòng ngực. Người đau đớn và chịu tổn thương nhiều nhất, chẳng phải là người luôn hy sinh tất cả hay sao?- con... con ..con hứa sẽ... làm theo những gì ...mà ba mẹ nói.... xin ba....- tôi xin ông, con nó... lỡ dại! Dù sao cũng 7 năm rồi, ông dặn lòng mà...tha cho con - tha thứ? bà nghĩ danh dự của gia đình này ở đâu hả? Chắc là bị thằng đó nó bỏ rồi, mới quay trở về đây, con hư là tại mẹ! Khả Vy khóc đến cạn lời, nếu cô là ba mình, cô cũng sẽ như thế! Làm sao có thể dễ dàng chấp nhận được sự việc trái ngang đó! Thấy con gái mình khóc, ông cũng chẳng hề vui! Ngược lại tâm can của người cha như cay xét- mày phải đi lấy chồng! Chỉ có cách đó mới khiến mày xa rời thằng kia!- ông, ông đang nói cái gì vậy?... con mình vừa mới về đây... ông..- bà thôi đi! Bà muốn nó đi dang díu, rồi mang cái bụng về đây hay sao? Tôi nói rồi! Nó lấy chồng thì mọi chuyện sẽ được giải quyết, còn bằng không! Đừng gọi tôi là ba của nó nữa- ba... con nghe... con nghe theo lời ba... con sẽ lấy chồng...Người con gái nhỏ nhắn, nhan sắc nghiêng thành nay trở nên u tối, tương lai mù mịt... Có ai biết đằng sau những câu nói đó là cả trăm ngàn vết cắt của dao cứa vào tim! Đau lắm! Biết làm gì hơn!
Hắn liều lĩnh phóng xe chạy nhanh
- nè bị điên hả? tôi muốn đi với Thiên Khang...
Hắn xoay người hôn nhẹ lấy tôi, mắt to mở to ra vì hành động "biến thái" lần thứ n của hắn
- biến thái!
Hắn tiếp tục sử dụng hành động ngáo ngơ ấy nữa, tôi chẵng biết cách nào để ngừng sợi dây "thần kinh" trong con người ấy lại
- dừng lại ngay!
- em nói chủ đề không liên quan thì tôi sẽ lập tức hôn em!
Từ khi biết hắn đến nay, chưa bao giờ tôi thấy "độ tỉnh" của hắn như bây giờ. Thôi được rồi, đành ỉm im quay đi, không thèm trả lời một câu gì nữa, xem ai sẽ là người bắt chuyện trước!
Chiếc xe đặt trước nhà, tôi mở cửa đi vào trong, bất ngờ hắn nhanh chân hơn vì sở hữu đôi chân dài thoăn thoắt kia nên tiến về trước
- có nhà sao không ở? cứ thích đến nhà người khác vậy?
- còn em? em có nhà sao không ở? chuyển cả hộ khẩu vào tim tôi làm gì?
Lại thế nữa cơ đấy? Chắc là do bị ám ảnh bởi lối sống phương Tây cho nên câu từ hắn thốt ra đều "sặc" mùi "sến súa". Tôi đưa mắt liếc hắn
- bớt nói chuyện xàm như thế đi! Còn nữa, không còn sớm đâu. Mau mà về nhà
- em lo à?
- không... có. Tự nhiên ... hỏi... mấy câu .. ngớ ngẩn này
Hắn áp sát mặt lại gần tôi, kiểu như muốn thâu tóm cả thân thể tôi vào cạnh người hắn.
- đói quá, em vào nấu đồ ăn ngay đi!
Thế là hắn bỏ đi vào nhà, tôi chẳng biết tôi thật ra là chủ nhà hay hắn là chủ nhà nữa. Học đâu cái thói tự dung tự tại này vậy trời!
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tại nhà Khả Vy
- con ..xin ..ba... ba tha thứ.. cho con đi... con hứa...
- mày! đứa con gái lăng loàng, dám bỏ nhà theo trai! Tao có cho mày thiếu thốn gì chưa hả?
Khả Vy ngồi khụy xuống đất, ôm chặt lấy thân mình. Vết thương ngoài da không bằng vết thương trong lòng ngực. Người đau đớn và chịu tổn thương nhiều nhất, chẳng phải là người luôn hy sinh tất cả hay sao?
- con... con ..con hứa sẽ... làm theo những gì ...mà ba mẹ nói.... xin ba....
- tôi xin ông, con nó... lỡ dại! Dù sao cũng 7 năm rồi, ông dặn lòng mà...tha cho con
- tha thứ? bà nghĩ danh dự của gia đình này ở đâu hả? Chắc là bị thằng đó nó bỏ rồi, mới quay trở về đây, con hư là tại mẹ!
Khả Vy khóc đến cạn lời, nếu cô là ba mình, cô cũng sẽ như thế! Làm sao có thể dễ dàng chấp nhận được sự việc trái ngang đó! Thấy con gái mình khóc, ông cũng chẳng hề vui! Ngược lại tâm can của người cha như cay xét
- mày phải đi lấy chồng! Chỉ có cách đó mới khiến mày xa rời thằng kia!
- ông, ông đang nói cái gì vậy?... con mình vừa mới về đây... ông..
- bà thôi đi! Bà muốn nó đi dang díu, rồi mang cái bụng về đây hay sao? Tôi nói rồi! Nó lấy chồng thì mọi chuyện sẽ được giải quyết, còn bằng không! Đừng gọi tôi là ba của nó nữa
- ba... con nghe... con nghe theo lời ba... con sẽ lấy chồng...
Người con gái nhỏ nhắn, nhan sắc nghiêng thành nay trở nên u tối, tương lai mù mịt... Có ai biết đằng sau những câu nói đó là cả trăm ngàn vết cắt của dao cứa vào tim! Đau lắm! Biết làm gì hơn!
Khế Ước Hôn NhânTác giả: Hảo Diệp ÂnTruyện Ngôn Tình- chết rồi, trể giờ học rồi... hời ơi (tôi gào thét trong đau khổ) Hôm nay là ngày đầu năm học, vì đêm qua , tôi mãi mê xem bộ phim tình cảm hàn quốc lãng mạn nên không cài chuông báo thức nên bây giờ đành chấp nhận đi học trễ như vậy Có lẽ ông trời không phụ lòng đứa học sinh "chăm học" như tôi, cổng trường lúc này chưa đóng lại. Tôi nhanh trí, oai phong đi vào như chưa có chuyện gì xảy ra. Mắt tôi ngó xung quanh dãy lớp - không có giám thị , hehe, may quá (tôi cười khoái chí) - em đang kiếm tôi sao? (giám thị đứng đằng sau lưng nãy giờ) - dạ (tôi giật mình) tha cho em nha thầy, nay mới đầu năm học à (tôi xoa hai tay vào nhau, để khuôn mặt cầu xin có vẻ tội nghiệp) Nào ngờ, thầy giám thị không những không nương tình, mà còn bắt tôi đứng tướng cao hạc, tay thì cầm 2 xô nước đầy trước lớp. Còn nổi nhục nào hơn nổi nhục này. Mọi người trong lớp nhìn tôi mà nén cười, tôi đã làm trò hề này suốt 2 tiết liền, người như muốn rã ra Một lúc sau, giờ ra chơi, tôi được thầy thả cho tự do, lòng… Hắn liều lĩnh phóng xe chạy nhanh- nè bị điên hả? tôi muốn đi với Thiên Khang...Hắn xoay người hôn nhẹ lấy tôi, mắt to mở to ra vì hành động "biến thái" lần thứ n của hắn- biến thái!Hắn tiếp tục sử dụng hành động ngáo ngơ ấy nữa, tôi chẵng biết cách nào để ngừng sợi dây "thần kinh" trong con người ấy lại- dừng lại ngay!- em nói chủ đề không liên quan thì tôi sẽ lập tức hôn em!Từ khi biết hắn đến nay, chưa bao giờ tôi thấy "độ tỉnh" của hắn như bây giờ. Thôi được rồi, đành ỉm im quay đi, không thèm trả lời một câu gì nữa, xem ai sẽ là người bắt chuyện trước!Chiếc xe đặt trước nhà, tôi mở cửa đi vào trong, bất ngờ hắn nhanh chân hơn vì sở hữu đôi chân dài thoăn thoắt kia nên tiến về trước- có nhà sao không ở? cứ thích đến nhà người khác vậy?- còn em? em có nhà sao không ở? chuyển cả hộ khẩu vào tim tôi làm gì?Lại thế nữa cơ đấy? Chắc là do bị ám ảnh bởi lối sống phương Tây cho nên câu từ hắn thốt ra đều "sặc" mùi "sến súa". Tôi đưa mắt liếc hắn- bớt nói chuyện xàm như thế đi! Còn nữa, không còn sớm đâu. Mau mà về nhà - em lo à? - không... có. Tự nhiên ... hỏi... mấy câu .. ngớ ngẩn nàyHắn áp sát mặt lại gần tôi, kiểu như muốn thâu tóm cả thân thể tôi vào cạnh người hắn. - đói quá, em vào nấu đồ ăn ngay đi!Thế là hắn bỏ đi vào nhà, tôi chẳng biết tôi thật ra là chủ nhà hay hắn là chủ nhà nữa. Học đâu cái thói tự dung tự tại này vậy trời!-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Tại nhà Khả Vy- con ..xin ..ba... ba tha thứ.. cho con đi... con hứa...- mày! đứa con gái lăng loàng, dám bỏ nhà theo trai! Tao có cho mày thiếu thốn gì chưa hả? Khả Vy ngồi khụy xuống đất, ôm chặt lấy thân mình. Vết thương ngoài da không bằng vết thương trong lòng ngực. Người đau đớn và chịu tổn thương nhiều nhất, chẳng phải là người luôn hy sinh tất cả hay sao?- con... con ..con hứa sẽ... làm theo những gì ...mà ba mẹ nói.... xin ba....- tôi xin ông, con nó... lỡ dại! Dù sao cũng 7 năm rồi, ông dặn lòng mà...tha cho con - tha thứ? bà nghĩ danh dự của gia đình này ở đâu hả? Chắc là bị thằng đó nó bỏ rồi, mới quay trở về đây, con hư là tại mẹ! Khả Vy khóc đến cạn lời, nếu cô là ba mình, cô cũng sẽ như thế! Làm sao có thể dễ dàng chấp nhận được sự việc trái ngang đó! Thấy con gái mình khóc, ông cũng chẳng hề vui! Ngược lại tâm can của người cha như cay xét- mày phải đi lấy chồng! Chỉ có cách đó mới khiến mày xa rời thằng kia!- ông, ông đang nói cái gì vậy?... con mình vừa mới về đây... ông..- bà thôi đi! Bà muốn nó đi dang díu, rồi mang cái bụng về đây hay sao? Tôi nói rồi! Nó lấy chồng thì mọi chuyện sẽ được giải quyết, còn bằng không! Đừng gọi tôi là ba của nó nữa- ba... con nghe... con nghe theo lời ba... con sẽ lấy chồng...Người con gái nhỏ nhắn, nhan sắc nghiêng thành nay trở nên u tối, tương lai mù mịt... Có ai biết đằng sau những câu nói đó là cả trăm ngàn vết cắt của dao cứa vào tim! Đau lắm! Biết làm gì hơn!