Trong bóng tối, Mạc Ảnh Quân vốn đang ngủ say bỗng mở mắt ra, con ngươi đảo về hướng ban công, một tay từ dưới gối lấy ra dao găm sắc bén chừng gang tay, sau đó bật người dậy nhanh chóng nấp sau rèm cửa ban công. Mạc Ảnh Quân nhẹ nhàng vén tấm rèm lên một đường nhỏ, chuyên tâm cảnh giác động tĩnh từ bên ngoài, một vài bóng dáng di chuyển tới càng lúc càng gần. Mạc Ảnh Quân khẽ nhíu mày, phiền phức quá ! Choang! Rầm! Bịch! Một tên đá vỡ cửa kính phi vào, lập tức bị đường dao găm của Mạc Ảnh Quân sượt nhẹ qua ngã 'bịch' xuống đất. Mấy tên còn lại cảnh giác liền dừng lại vài giây ngoài cánh cửa. Nhưng chính vài giây chậm trễ này lại là giờ khắc tử thần của bọn chúng ! Xoẹt! Chỉ vài đường xẹt đao, một loạt bóng dáng ngã xuống, mắt trợn tròn, không kịp kêu ra tiếng. "Thật vô dụng." Mạc Ảnh Quân hừ lạnh. Dân gian có câu 'không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất', đột nhiên một mũi tên nhỏ khoảng một ngón tay lao nhanh về phía ngực trái của Mạc Ảnh Quân. Mạc Ảnh Quân phát hiện ra, nhưng đã không…
Chương 17: Ngày đầu đi học
Con Thần Thú Ngu Ngốc, Cút Ngay!Tác giả: Đường Quả QuảTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnTrong bóng tối, Mạc Ảnh Quân vốn đang ngủ say bỗng mở mắt ra, con ngươi đảo về hướng ban công, một tay từ dưới gối lấy ra dao găm sắc bén chừng gang tay, sau đó bật người dậy nhanh chóng nấp sau rèm cửa ban công. Mạc Ảnh Quân nhẹ nhàng vén tấm rèm lên một đường nhỏ, chuyên tâm cảnh giác động tĩnh từ bên ngoài, một vài bóng dáng di chuyển tới càng lúc càng gần. Mạc Ảnh Quân khẽ nhíu mày, phiền phức quá ! Choang! Rầm! Bịch! Một tên đá vỡ cửa kính phi vào, lập tức bị đường dao găm của Mạc Ảnh Quân sượt nhẹ qua ngã 'bịch' xuống đất. Mấy tên còn lại cảnh giác liền dừng lại vài giây ngoài cánh cửa. Nhưng chính vài giây chậm trễ này lại là giờ khắc tử thần của bọn chúng ! Xoẹt! Chỉ vài đường xẹt đao, một loạt bóng dáng ngã xuống, mắt trợn tròn, không kịp kêu ra tiếng. "Thật vô dụng." Mạc Ảnh Quân hừ lạnh. Dân gian có câu 'không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất', đột nhiên một mũi tên nhỏ khoảng một ngón tay lao nhanh về phía ngực trái của Mạc Ảnh Quân. Mạc Ảnh Quân phát hiện ra, nhưng đã không… (ở Thương Lam đại lục, độ tuổi trung bình của người bình thường 300-500 tuổi, người tu luyện có thể sống hơn mấy nghìn năm, anh công bây giờ mới 15 tuổi nên bắt đầu đi học là đúng ùi nha!)Mạc Ảnh Quân thản nhiên đi đằng trước, Bạch Ly lẽo đẽo theo sau ngây ngô cười.'Sáng nay Quân Quân của hắn thật ôn nhu nha !' Tiểu Bạch hạnh phúc nghĩ.Hai người cứ thế một trước một sau tiến về lớp A, mặc dù theo thuộc tính quí hiếm của Mạc Ảnh Quân không cần đi học cũng được, thế nhưng Mạc Ảnh Quân hắn muốn hiểu hơn sức mạnh của thế giới này !Tại học viện Thương Lam chia làm năm khu: khối tiểu học (13-17 tuổi), khối trung học (18-22 tuổi), khối cao học (23-25 tuổi), nơi thi đấu-tu luyện cùng chỗ của các sư phụ.Mỗi khối phân thành bốn lớp: lớp A (xem như thiên tài, rất ít người), lớp B (đệ tử có tư chất tốt dễ bồi dưỡng), lớp C (đệ tử tư chất khá tốt), lớp D (đệ tử tư chất thường, chỉ hơn những đệ tử các trường khác một chút).Tại khối tiểu học lớp A, tính cả Mạc Ảnh Quân cùng Bạch Ly chỉ có năm người! (thông cảm cho ta, ta lười nghĩ tên nv T^T)Ba người kia nhập học từ hai năm trước, lúc đấy Mạc Ảnh Quân vẫn còn đang ở mật thất tu luyện.Thiếu niên tên Vũ, tính tình ôn nhu lãng tử, là ma pháp sư hệ phong.Người thứ hai là Lan, một cô gái dễ thương hiền dịu, là ma pháp sư song hệ mộc-thủy.Cuối cùng là Nguyệt, là một kiếm sĩ đấu khí hệ lôi, tính cách nhanh nhẹn mạnh mẽ, có chút ngạo khí cùng coi thường người khác.-----------------------------------------------Vừa bước chân vào cửa lớp, một thanh kiếm mang theo sát khí mãnh liệt bổ vào hai người.Mạc Ảnh Quân lạnh nhạt nhìn nó đến gần, còn chưa đưa tay lên đỡ đã thấy Bạch Ly tiến lên trước, cánh tay thanh mảnh phất nhẹ một cái, cả người cả kiếm bay ngược ra sau.Nguyệt ngạc nhiên, vội vàng ổn định thân hình, nheo mắt nhìn hai người mới bước vào, thế nhưng có thể đỡ được một kiếm của nàng !"Vị cô nương này, mới gặp mặt đã hung dữ thế không hay đâu !" Bạch Ly cười tủm tỉm trợn mắt nhìn người cầm kiếm đối diện, trời mới biết hắn phải kiềm chế lắm mới không nhảy bổ lên đập chết cô ta, thế nhưng dám tấn công Quân Quân của hắn!Mạc Ảnh Quân xem con mèo nhỏ xù lông đứng chắn trước mặt mình, đáy mặt lóe qua tia ôn nhu, đưa tay lên vỗ nhẹ đầu hắn.Thiếu niên tóc trắng xinh đẹp một giây trước còn đang hung hăng nhìn chằm chằm người ta, một giây sau lập tức quay lại, cái đầu nhỏ ra sức dụi dụi vào bàn tay kia, miệng cười ngây ngô, trong đầu toàn là 'Quân Quân sờ ta!' 'Quân Quân vuốt tóc ta!' các loại.Mạc Ảnh Quân bất đắc dĩ nhìn tiểu Bạch lại tiến vào trạng thái thất thần, hướng về phía cô gái đối diện lạnh nhạt nói: "Chuyện gì ?"Nguyệt nhìn chằm chằm Mạc Ảnh Quân đề phòng, thiếu niên lãnh khốc này tạo cho nàng áp lực rất lớn, khí thế thật khủng bố !"Đánh với ta !" Nguyệt thản nhiên ra lệnh."Con mẹ ngươi, ai cho ngươi nói vậy với Quân Quân !" Bạch Ly phẫn nộ, lấy lại tinh thần gào thét."Tiểu Bạch, không nói tục."Mạc Ảnh Quân hơi nhíu mày, hướng về phía cô gái cầm kiếm lạnh lùng nói: "Tên.""Nguyệt.""Đánh đâu.""Chúng ta sẽ ra khu thi đấu đánh, theo ta !"Ánh mắt của Nguyệt sáng rực lên, nàng biết thiếu niên rất mạnh, nàng muốn đánh thử một trận với hắn !"Quân Quân !" Bạch Ly lo lắng dắt tay áo Mạc Ảnh Quân kêu."Đi thôi."Mạc Ảnh Quân vỗ nhẹ đầu Bạch Ly mang tính an ủi, xoay người đợi Nguyệt ra trước dẫn đường, bản thân cầm tay tiểu Bạch theo sau.Bạch Ly hãy còn lo lắng bối rối, vừa được Quân Quân dắt tay lập tức vứt hết mọi chuyện ra sau đầu, mặt đỏ tim đập lẽo đẽo theo sau.--------------------------------------Chỉ trong một thời gian ngắn, vậy mà chuyện kiếm sĩ thiên tài của Thương Lam học viện----- Nguyệt đưa ra lời thách đấu với đệ tử mười năm trước của Thanh lão ------ Mạc Ảnh Quân đã truyền đi khắp nơi, mọi người đều bỏ dở việc trên tay đến khu thi đấu xem.Bọn họ muốn nhìn xem, một người là kiếm sĩ thiên tài lớp A, một người nghe danh vừa là thiên tài vừa là đệ tử Thanh lão bây giờ mới ngày đầu đi học, không biết ai mạnh hơn !Sau khi lời truyền lan rộng, sân thi đấu hầu như đã chật kín người, những tên đến muộn không có chỗ đành thất vọng ra về, nếu trận đấu quá nhiều người xem, học viện sẽ dựng một bảng chiếu to trực tiếp dẫn hình trận đấu nha !Bên trong khu thi đấu đầy ắp người, bên ngoài sảnh học viện cũng không ít đi đâu, tất cả đều chờ mong cuộc chiến giữa hai thiên tài sắp bắt đầu !Quay lại chỗ Mạc Ảnh Quân và Bạch Ly.Tiểu Bạch vẫn đang nhéo y phục Mạc Ảnh Quân, miệng xinh khép khép mở mở liên tục dặn dò, nói đến mức khiến đầu óc Mạc Ảnh Quân ong ong lên, vội vàng đưa tay che kín miệng hắn."Ngô ngô . . . um ô . . um um!" Tiểu Bạch cố gắng kéo tay Mạc Ảnh Quân ra, mắt mèo tròn xoe ủy khuất nhìn hắn.Mạc Ảnh Quân xem hắn, bất đắc dĩ nói: "Không nói nữa !" Ánh mắt Bạch Ly sáng lên vội vàng gật đầu, thế nhưng tay Mạc Ảnh Quân vừa rời khỏi, miệng nhỏ lại mở bla bla bla nói !Gân xanh trên trán Mạc Ảnh Quân giật giật, nhẫn nhịn đợi một hồi, vậy mà tên kia thế nhưng có chiều hướng càng nói càng hăng tiếp tục !Thật sự không thể nhịn được nữa, Mạc Ảnh Quân gầm nhẹ: "Câm miệng !"Nói xong cũng không thèm nhìn ánh mắt trợn tròn ủy khuất của tiểu Bạch, lập tức lên đài thi đấu, đứng đó thêm một lát nữa chắc hắn điên lên mất !
(ở Thương Lam đại lục, độ tuổi trung bình của người bình thường 300-500 tuổi, người tu luyện có thể sống hơn mấy nghìn năm, anh công bây giờ mới 15 tuổi nên bắt đầu đi học là đúng ùi nha!)
Mạc Ảnh Quân thản nhiên đi đằng trước, Bạch Ly lẽo đẽo theo sau ngây ngô cười.
'Sáng nay Quân Quân của hắn thật ôn nhu nha !' Tiểu Bạch hạnh phúc nghĩ.
Hai người cứ thế một trước một sau tiến về lớp A, mặc dù theo thuộc tính quí hiếm của Mạc Ảnh Quân không cần đi học cũng được, thế nhưng Mạc Ảnh Quân hắn muốn hiểu hơn sức mạnh của thế giới này !
Tại học viện Thương Lam chia làm năm khu: khối tiểu học (13-17 tuổi), khối trung học (18-22 tuổi), khối cao học (23-25 tuổi), nơi thi đấu-tu luyện cùng chỗ của các sư phụ.
Mỗi khối phân thành bốn lớp: lớp A (xem như thiên tài, rất ít người), lớp B (đệ tử có tư chất tốt dễ bồi dưỡng), lớp C (đệ tử tư chất khá tốt), lớp D (đệ tử tư chất thường, chỉ hơn những đệ tử các trường khác một chút).
Tại khối tiểu học lớp A, tính cả Mạc Ảnh Quân cùng Bạch Ly chỉ có năm người! (thông cảm cho ta, ta lười nghĩ tên nv T^T)
Ba người kia nhập học từ hai năm trước, lúc đấy Mạc Ảnh Quân vẫn còn đang ở mật thất tu luyện.
Thiếu niên tên Vũ, tính tình ôn nhu lãng tử, là ma pháp sư hệ phong.
Người thứ hai là Lan, một cô gái dễ thương hiền dịu, là ma pháp sư song hệ mộc-thủy.
Cuối cùng là Nguyệt, là một kiếm sĩ đấu khí hệ lôi, tính cách nhanh nhẹn mạnh mẽ, có chút ngạo khí cùng coi thường người khác.
-----------------------------------------------
Vừa bước chân vào cửa lớp, một thanh kiếm mang theo sát khí mãnh liệt bổ vào hai người.
Mạc Ảnh Quân lạnh nhạt nhìn nó đến gần, còn chưa đưa tay lên đỡ đã thấy Bạch Ly tiến lên trước, cánh tay thanh mảnh phất nhẹ một cái, cả người cả kiếm bay ngược ra sau.
Nguyệt ngạc nhiên, vội vàng ổn định thân hình, nheo mắt nhìn hai người mới bước vào, thế nhưng có thể đỡ được một kiếm của nàng !
"Vị cô nương này, mới gặp mặt đã hung dữ thế không hay đâu !" Bạch Ly cười tủm tỉm trợn mắt nhìn người cầm kiếm đối diện, trời mới biết hắn phải kiềm chế lắm mới không nhảy bổ lên đập chết cô ta, thế nhưng dám tấn công Quân Quân của hắn!
Mạc Ảnh Quân xem con mèo nhỏ xù lông đứng chắn trước mặt mình, đáy mặt lóe qua tia ôn nhu, đưa tay lên vỗ nhẹ đầu hắn.
Thiếu niên tóc trắng xinh đẹp một giây trước còn đang hung hăng nhìn chằm chằm người ta, một giây sau lập tức quay lại, cái đầu nhỏ ra sức dụi dụi vào bàn tay kia, miệng cười ngây ngô, trong đầu toàn là 'Quân Quân sờ ta!' 'Quân Quân vuốt tóc ta!' các loại.
Mạc Ảnh Quân bất đắc dĩ nhìn tiểu Bạch lại tiến vào trạng thái thất thần, hướng về phía cô gái đối diện lạnh nhạt nói: "Chuyện gì ?"
Nguyệt nhìn chằm chằm Mạc Ảnh Quân đề phòng, thiếu niên lãnh khốc này tạo cho nàng áp lực rất lớn, khí thế thật khủng bố !
"Đánh với ta !" Nguyệt thản nhiên ra lệnh.
"Con mẹ ngươi, ai cho ngươi nói vậy với Quân Quân !" Bạch Ly phẫn nộ, lấy lại tinh thần gào thét.
"Tiểu Bạch, không nói tục."
Mạc Ảnh Quân hơi nhíu mày, hướng về phía cô gái cầm kiếm lạnh lùng nói: "Tên."
"Nguyệt."
"Đánh đâu."
"Chúng ta sẽ ra khu thi đấu đánh, theo ta !"
Ánh mắt của Nguyệt sáng rực lên, nàng biết thiếu niên rất mạnh, nàng muốn đánh thử một trận với hắn !
"Quân Quân !" Bạch Ly lo lắng dắt tay áo Mạc Ảnh Quân kêu.
"Đi thôi."
Mạc Ảnh Quân vỗ nhẹ đầu Bạch Ly mang tính an ủi, xoay người đợi Nguyệt ra trước dẫn đường, bản thân cầm tay tiểu Bạch theo sau.
Bạch Ly hãy còn lo lắng bối rối, vừa được Quân Quân dắt tay lập tức vứt hết mọi chuyện ra sau đầu, mặt đỏ tim đập lẽo đẽo theo sau.
--------------------------------------
Chỉ trong một thời gian ngắn, vậy mà chuyện kiếm sĩ thiên tài của Thương Lam học viện----- Nguyệt đưa ra lời thách đấu với đệ tử mười năm trước của Thanh lão ------ Mạc Ảnh Quân đã truyền đi khắp nơi, mọi người đều bỏ dở việc trên tay đến khu thi đấu xem.
Bọn họ muốn nhìn xem, một người là kiếm sĩ thiên tài lớp A, một người nghe danh vừa là thiên tài vừa là đệ tử Thanh lão bây giờ mới ngày đầu đi học, không biết ai mạnh hơn !
Sau khi lời truyền lan rộng, sân thi đấu hầu như đã chật kín người, những tên đến muộn không có chỗ đành thất vọng ra về, nếu trận đấu quá nhiều người xem, học viện sẽ dựng một bảng chiếu to trực tiếp dẫn hình trận đấu nha !
Bên trong khu thi đấu đầy ắp người, bên ngoài sảnh học viện cũng không ít đi đâu, tất cả đều chờ mong cuộc chiến giữa hai thiên tài sắp bắt đầu !
Quay lại chỗ Mạc Ảnh Quân và Bạch Ly.
Tiểu Bạch vẫn đang nhéo y phục Mạc Ảnh Quân, miệng xinh khép khép mở mở liên tục dặn dò, nói đến mức khiến đầu óc Mạc Ảnh Quân ong ong lên, vội vàng đưa tay che kín miệng hắn.
"Ngô ngô . . . um ô . . um um!" Tiểu Bạch cố gắng kéo tay Mạc Ảnh Quân ra, mắt mèo tròn xoe ủy khuất nhìn hắn.
Mạc Ảnh Quân xem hắn, bất đắc dĩ nói: "Không nói nữa !"
Ánh mắt Bạch Ly sáng lên vội vàng gật đầu, thế nhưng tay Mạc Ảnh Quân vừa rời khỏi, miệng nhỏ lại mở bla bla bla nói !
Gân xanh trên trán Mạc Ảnh Quân giật giật, nhẫn nhịn đợi một hồi, vậy mà tên kia thế nhưng có chiều hướng càng nói càng hăng tiếp tục !
Thật sự không thể nhịn được nữa, Mạc Ảnh Quân gầm nhẹ: "Câm miệng !"
Nói xong cũng không thèm nhìn ánh mắt trợn tròn ủy khuất của tiểu Bạch, lập tức lên đài thi đấu, đứng đó thêm một lát nữa chắc hắn điên lên mất !
Con Thần Thú Ngu Ngốc, Cút Ngay!Tác giả: Đường Quả QuảTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnTrong bóng tối, Mạc Ảnh Quân vốn đang ngủ say bỗng mở mắt ra, con ngươi đảo về hướng ban công, một tay từ dưới gối lấy ra dao găm sắc bén chừng gang tay, sau đó bật người dậy nhanh chóng nấp sau rèm cửa ban công. Mạc Ảnh Quân nhẹ nhàng vén tấm rèm lên một đường nhỏ, chuyên tâm cảnh giác động tĩnh từ bên ngoài, một vài bóng dáng di chuyển tới càng lúc càng gần. Mạc Ảnh Quân khẽ nhíu mày, phiền phức quá ! Choang! Rầm! Bịch! Một tên đá vỡ cửa kính phi vào, lập tức bị đường dao găm của Mạc Ảnh Quân sượt nhẹ qua ngã 'bịch' xuống đất. Mấy tên còn lại cảnh giác liền dừng lại vài giây ngoài cánh cửa. Nhưng chính vài giây chậm trễ này lại là giờ khắc tử thần của bọn chúng ! Xoẹt! Chỉ vài đường xẹt đao, một loạt bóng dáng ngã xuống, mắt trợn tròn, không kịp kêu ra tiếng. "Thật vô dụng." Mạc Ảnh Quân hừ lạnh. Dân gian có câu 'không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất', đột nhiên một mũi tên nhỏ khoảng một ngón tay lao nhanh về phía ngực trái của Mạc Ảnh Quân. Mạc Ảnh Quân phát hiện ra, nhưng đã không… (ở Thương Lam đại lục, độ tuổi trung bình của người bình thường 300-500 tuổi, người tu luyện có thể sống hơn mấy nghìn năm, anh công bây giờ mới 15 tuổi nên bắt đầu đi học là đúng ùi nha!)Mạc Ảnh Quân thản nhiên đi đằng trước, Bạch Ly lẽo đẽo theo sau ngây ngô cười.'Sáng nay Quân Quân của hắn thật ôn nhu nha !' Tiểu Bạch hạnh phúc nghĩ.Hai người cứ thế một trước một sau tiến về lớp A, mặc dù theo thuộc tính quí hiếm của Mạc Ảnh Quân không cần đi học cũng được, thế nhưng Mạc Ảnh Quân hắn muốn hiểu hơn sức mạnh của thế giới này !Tại học viện Thương Lam chia làm năm khu: khối tiểu học (13-17 tuổi), khối trung học (18-22 tuổi), khối cao học (23-25 tuổi), nơi thi đấu-tu luyện cùng chỗ của các sư phụ.Mỗi khối phân thành bốn lớp: lớp A (xem như thiên tài, rất ít người), lớp B (đệ tử có tư chất tốt dễ bồi dưỡng), lớp C (đệ tử tư chất khá tốt), lớp D (đệ tử tư chất thường, chỉ hơn những đệ tử các trường khác một chút).Tại khối tiểu học lớp A, tính cả Mạc Ảnh Quân cùng Bạch Ly chỉ có năm người! (thông cảm cho ta, ta lười nghĩ tên nv T^T)Ba người kia nhập học từ hai năm trước, lúc đấy Mạc Ảnh Quân vẫn còn đang ở mật thất tu luyện.Thiếu niên tên Vũ, tính tình ôn nhu lãng tử, là ma pháp sư hệ phong.Người thứ hai là Lan, một cô gái dễ thương hiền dịu, là ma pháp sư song hệ mộc-thủy.Cuối cùng là Nguyệt, là một kiếm sĩ đấu khí hệ lôi, tính cách nhanh nhẹn mạnh mẽ, có chút ngạo khí cùng coi thường người khác.-----------------------------------------------Vừa bước chân vào cửa lớp, một thanh kiếm mang theo sát khí mãnh liệt bổ vào hai người.Mạc Ảnh Quân lạnh nhạt nhìn nó đến gần, còn chưa đưa tay lên đỡ đã thấy Bạch Ly tiến lên trước, cánh tay thanh mảnh phất nhẹ một cái, cả người cả kiếm bay ngược ra sau.Nguyệt ngạc nhiên, vội vàng ổn định thân hình, nheo mắt nhìn hai người mới bước vào, thế nhưng có thể đỡ được một kiếm của nàng !"Vị cô nương này, mới gặp mặt đã hung dữ thế không hay đâu !" Bạch Ly cười tủm tỉm trợn mắt nhìn người cầm kiếm đối diện, trời mới biết hắn phải kiềm chế lắm mới không nhảy bổ lên đập chết cô ta, thế nhưng dám tấn công Quân Quân của hắn!Mạc Ảnh Quân xem con mèo nhỏ xù lông đứng chắn trước mặt mình, đáy mặt lóe qua tia ôn nhu, đưa tay lên vỗ nhẹ đầu hắn.Thiếu niên tóc trắng xinh đẹp một giây trước còn đang hung hăng nhìn chằm chằm người ta, một giây sau lập tức quay lại, cái đầu nhỏ ra sức dụi dụi vào bàn tay kia, miệng cười ngây ngô, trong đầu toàn là 'Quân Quân sờ ta!' 'Quân Quân vuốt tóc ta!' các loại.Mạc Ảnh Quân bất đắc dĩ nhìn tiểu Bạch lại tiến vào trạng thái thất thần, hướng về phía cô gái đối diện lạnh nhạt nói: "Chuyện gì ?"Nguyệt nhìn chằm chằm Mạc Ảnh Quân đề phòng, thiếu niên lãnh khốc này tạo cho nàng áp lực rất lớn, khí thế thật khủng bố !"Đánh với ta !" Nguyệt thản nhiên ra lệnh."Con mẹ ngươi, ai cho ngươi nói vậy với Quân Quân !" Bạch Ly phẫn nộ, lấy lại tinh thần gào thét."Tiểu Bạch, không nói tục."Mạc Ảnh Quân hơi nhíu mày, hướng về phía cô gái cầm kiếm lạnh lùng nói: "Tên.""Nguyệt.""Đánh đâu.""Chúng ta sẽ ra khu thi đấu đánh, theo ta !"Ánh mắt của Nguyệt sáng rực lên, nàng biết thiếu niên rất mạnh, nàng muốn đánh thử một trận với hắn !"Quân Quân !" Bạch Ly lo lắng dắt tay áo Mạc Ảnh Quân kêu."Đi thôi."Mạc Ảnh Quân vỗ nhẹ đầu Bạch Ly mang tính an ủi, xoay người đợi Nguyệt ra trước dẫn đường, bản thân cầm tay tiểu Bạch theo sau.Bạch Ly hãy còn lo lắng bối rối, vừa được Quân Quân dắt tay lập tức vứt hết mọi chuyện ra sau đầu, mặt đỏ tim đập lẽo đẽo theo sau.--------------------------------------Chỉ trong một thời gian ngắn, vậy mà chuyện kiếm sĩ thiên tài của Thương Lam học viện----- Nguyệt đưa ra lời thách đấu với đệ tử mười năm trước của Thanh lão ------ Mạc Ảnh Quân đã truyền đi khắp nơi, mọi người đều bỏ dở việc trên tay đến khu thi đấu xem.Bọn họ muốn nhìn xem, một người là kiếm sĩ thiên tài lớp A, một người nghe danh vừa là thiên tài vừa là đệ tử Thanh lão bây giờ mới ngày đầu đi học, không biết ai mạnh hơn !Sau khi lời truyền lan rộng, sân thi đấu hầu như đã chật kín người, những tên đến muộn không có chỗ đành thất vọng ra về, nếu trận đấu quá nhiều người xem, học viện sẽ dựng một bảng chiếu to trực tiếp dẫn hình trận đấu nha !Bên trong khu thi đấu đầy ắp người, bên ngoài sảnh học viện cũng không ít đi đâu, tất cả đều chờ mong cuộc chiến giữa hai thiên tài sắp bắt đầu !Quay lại chỗ Mạc Ảnh Quân và Bạch Ly.Tiểu Bạch vẫn đang nhéo y phục Mạc Ảnh Quân, miệng xinh khép khép mở mở liên tục dặn dò, nói đến mức khiến đầu óc Mạc Ảnh Quân ong ong lên, vội vàng đưa tay che kín miệng hắn."Ngô ngô . . . um ô . . um um!" Tiểu Bạch cố gắng kéo tay Mạc Ảnh Quân ra, mắt mèo tròn xoe ủy khuất nhìn hắn.Mạc Ảnh Quân xem hắn, bất đắc dĩ nói: "Không nói nữa !" Ánh mắt Bạch Ly sáng lên vội vàng gật đầu, thế nhưng tay Mạc Ảnh Quân vừa rời khỏi, miệng nhỏ lại mở bla bla bla nói !Gân xanh trên trán Mạc Ảnh Quân giật giật, nhẫn nhịn đợi một hồi, vậy mà tên kia thế nhưng có chiều hướng càng nói càng hăng tiếp tục !Thật sự không thể nhịn được nữa, Mạc Ảnh Quân gầm nhẹ: "Câm miệng !"Nói xong cũng không thèm nhìn ánh mắt trợn tròn ủy khuất của tiểu Bạch, lập tức lên đài thi đấu, đứng đó thêm một lát nữa chắc hắn điên lên mất !