Bên ngoài đại viện Đổng gia, Đổng viên ngoại đã đứng trước cửa chà xát tay hồi lâu, vừa xoa tay vừa không ngừng nhìn về phía con đường cách đó không xa, mặt tràn đầy lo lắng. Mặc dù hiện giờ mới chỉ sắp bước vào ngày xuân tháng ba, nhưng trán ông đã lấm tấm mồ hôi. Ông cũng mặc kệ, chỉ tùy tiện dùng tay áo lau sơ, nên ống tay áo màu lam sẫm ban đầu bị ngấm mồ hôi chuyển thành màu mực đen. Trước cổng ngoại trừ Đổng viên ngoại thì còn có nha hoàn hạ nhân bà tử của Đổng gia, mấy chục người đều tập trung một chỗ, nét mặt cũng y hệt Đổng viên ngoại, người nào người nấy hết mong ngóng lại sốt ruột hướng mắt về phía đường lớn. Đổng viên ngoại chờ lâu, dường như có chút mất kiên nhẫn, quay đầu hỏi người bên cạnh: “Sao còn chưa tới, không phải xảy ra chuyện gì dọc đường rồi chứ?” Người bị hỏi là một nữ tử đã ngoài ba mươi, mặc xiêm y màu đỏ sậm, mi thanh mục tú, dáng vẻ đoan trang, thấy Đổng viên ngoại sốt ruột như vậy thì cười trấn an ông: “Tướng công, chàng cứ luôn nóng nảy như thế, sao có…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...