Tác giả:

"Người bệnh người nhà, các ngươi đã thiếu mười vạn tiền thuốc men, hôm nay trong vòng lại không bổ đan xen dự giao hai mươi vạn phí dụng, bệnh viện đem cấp người bệnh đình dược." Thị một y một bình thường phòng bệnh, hộ sĩ đi vào tới, nhìn ngồi ở giường bệnh bên cạnh Lục Trần, trong mắt mang theo một tia khinh thường. Lục Trần ánh mắt từ trêи giường bệnh nữ nhi trêи mặt dời đi, ngẩng đầu nhìn về phía hộ sĩ, gật gật đầu nói: "Hôm nay trong vòng sẽ đem tiền giao." "Ngươi vẫn là mau cho ngươi lão bà gọi điện thoại đi, buổi chiều 5 giờ trước không có giao liền phải đình dược." Hộ sĩ cười lạnh nói. Đây là cái liền chính hắn thê tử đều xem thường phế vật nam nhân, nàng mới không tin hắn thấu đến tề mấy chục vạn tiền thuốc men. Hơn nửa năm qua tiền thuốc men cơ bản đều là hắn lão bà quán, loại phế vật này nam nhân, ai gả cho hắn chú định xui xẻo cả đời. Đây là điển hình rác rưởi nam. Nhìn hộ sĩ đi ra ngoài, Lục Trần ánh mắt lại lần nữa dừng ở nữ nhi kỳ kỳ trêи mặt, theo bản năng duỗi tay xoa…

Chương 253: Âm Mưu

Ông Bố Bỉm Sữa Siêu CấpTác giả: Lâu NghịTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người bệnh người nhà, các ngươi đã thiếu mười vạn tiền thuốc men, hôm nay trong vòng lại không bổ đan xen dự giao hai mươi vạn phí dụng, bệnh viện đem cấp người bệnh đình dược." Thị một y một bình thường phòng bệnh, hộ sĩ đi vào tới, nhìn ngồi ở giường bệnh bên cạnh Lục Trần, trong mắt mang theo một tia khinh thường. Lục Trần ánh mắt từ trêи giường bệnh nữ nhi trêи mặt dời đi, ngẩng đầu nhìn về phía hộ sĩ, gật gật đầu nói: "Hôm nay trong vòng sẽ đem tiền giao." "Ngươi vẫn là mau cho ngươi lão bà gọi điện thoại đi, buổi chiều 5 giờ trước không có giao liền phải đình dược." Hộ sĩ cười lạnh nói. Đây là cái liền chính hắn thê tử đều xem thường phế vật nam nhân, nàng mới không tin hắn thấu đến tề mấy chục vạn tiền thuốc men. Hơn nửa năm qua tiền thuốc men cơ bản đều là hắn lão bà quán, loại phế vật này nam nhân, ai gả cho hắn chú định xui xẻo cả đời. Đây là điển hình rác rưởi nam. Nhìn hộ sĩ đi ra ngoài, Lục Trần ánh mắt lại lần nữa dừng ở nữ nhi kỳ kỳ trêи mặt, theo bản năng duỗi tay xoa… Lục Trần nhìn thấy người này quen quen, chính là Trịnh Tây Hoà lúc trước bị  đánh bại trong buổi cược đá ở Du Châu, lúc này Trịnh Tây Hoà cũng đang  nhìn anh, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Lục Trần có sự u ám.  Với tư cách là cao thủ top ba toàn thế giới, Trịnh Tây Hoà tất nhiên sẽ không  bỏ qua đại hội lớn như thế này.  Hơn nữa với tư cách là sư phụ đứng đầu của hiệp hội đá thô Trung Hải, vì  danh tiếng của hiệp hội đá thô Trung Hải, ông nhất định phải xuất chiến.  Kì thực đại hội cược đá lần này, phía Trung Hải không mời hiệp hội đá thô  Đường Sơn là bởi vì người xếp hạng thứ hai cả nước, Tiêu Trí Viễn, là người  của hiệp hội đá thô Đường Sơn, nếu như Tiêu Trí Viễn cũng tham gia, Trịnh  Tây Hoà rất có thể sẽ thua, đến lúc đó hiệp hội đá thô Trung Hải bọn họ sẽ  không giành được chức quán quân.  Thế nhưng điều ngoài ý muốn của bọn họ là, hiệp hội đá thô thủ đô lại mời  Tiêu Trí Viễn đến, đại diện hiệp hội đá thô thủ đô xuất chiến, điều này khiến  cho hiệp hội đá thô Trung hải trở tay không kịp, cũng làm cho Trịnh Tây Hoà  tăng thêm áp lực.  Nhưng khi nhìn thấy Lục Trần đại diện Du Châu xuất chiến, áp lực vô hình  trong lòng ông ta lại lần nữa tăng lên gấp bội, dù gì ông đã từng bại dưới tay  Lục Trần, cho dù ông có thừa nhận hay không, tận đáy lòng ông đều chưa  bao giờ khinh thường Lục Trần, ngược lại, ông cảm thấy thực lực của Lục  Trần nói không chừng còn hơn cả Tiêu Trí Viễn .  Đây cũng là nguyên nhân lúc Trịnh Tây Hòa nhìn Lục Trần sắc mặt lại u ám.  Trịnh Tây Hoà liếc nhìn Lục Trần lần nữa, liền quay người rời đi, đến một căn  phòng trong khách sạn.  Trong căn phòng còn có hai ông già nữa, một người tên là Dương Mục, là hội  trưởng hiệp hội đá thô Trung Hải, người kia là Chu Ba Hồng, là phó hội  trưởng.  “Mọi người đã xem trận so tài vừa rồi chưa? “ Trịnh Tây Hoà hỏi.  “Ừ, người đại diện của Du Châu rất mạnh, có điều đối thủ cậu ta gặp đều rất  yếu, tôi đoán cậu ta gần như chỉ đạt đến top 16, còn về những người khác  khá thoả đáng.” Phó hội trưởng Chu Ba Hồng nói.  Hai người bọn họ cũng thông qua màn hình lớn mà quan sát lần lượt hai vòng  thi, biểu hiện của Lục Trần đích thực rất mạnh, nhưng mỗi lần suy đoán kết  quả, đều chỉ hơn đối phương một chút, nhưng cậu ta lại là người duy nhất  không cần phải tiêu tốn quá nhiều thời gian để đưa ra kết quả, thu hút sự chú  ý của hai người họ.  Nhưng mà dưới cái nhìn của họ, cũng chỉ được như vậy mà thôi, tuy rằng  thành tích của người trẻ tuổi này rất tốt, nhưng vẫn không thể đánh đồng  được với top 10 sư phụ chân chính.  “Người đại diện cho Du Châu tên là Lục Trần, rất mạnh, lần trước tại Du Châu  tôi thất bại, chính là bại trong tay cậu ta, tôi cảm thấy sự uy hϊế͙p͙ của cậu ta  hoàn toàn không thua kém Tiêu Trí Viễn, các ông không nên mời Du Châu  tham gia trận đấu.” Trịnh Tây Hoà nhấn mạnh nói.  “Việc này…..” Dương Mục ngừng một lúc, kinh ngạc hướng về Trịnh Tây  Hoà,” Tây Hoà, ông không đùa chứ? Thằng nhóc đó đã đánh bại ông?”  “Hội trưởng, ông cảm thấy tôi sẽ lấy danh tiếng của mình ra đùa ư? Hai trận  đấu trước biểu hiện của cậu ta chỉ là bình thường thôi, cậu ta đang giữ lại sức  lực, làm chưa tốt, đây là một trận cược đá lớn, câu ta gây áp lực cho Trung  Hải chúng ta để giành quán quân.” Trịnh Tây Hoà nhấn mạnh nói.  Dương Mục và Chu Ba Hồng đều nhíu mày, bọn họ không hoài nghi Trịnh Tây  Hoà, chỉ là không ngờ, lại có người có thực lực trêи cả  bậc thầy đá quý Trịnh  Tây Hoà, hơn nữa lại là một người trẻ tuổi chỉ mới ngoài đôi mươi.  Khi họ gửi lời mời, đã xem xét rất nhiều phương diện, những nơi có thể át vía  bậc thầy đá quý Trịnh Tây Hoà, bọn họ đều không mời, ví dụ như Đường  Sơn.  Nếu như bọn họ biết Du Châu lại giấu một bậc thầy đá quý như Lục Trần, bọn  họ sao lại mời Du Châu được.  Nhưng giờ muốn huỷ đi tư cách của Du Châu, đã là chuyện không thể rồi, làm  như thế nào mới tốt đây?  “Tây Hoà, ông có biện pháp nào hay hơn không?” Dương Mục nghĩ ngợi rồi  nhìn Tây Hoà, ưu thế của hiệp hội đá thô lần này bọn họ nhất định phải nắm  lấy, mà còn vì để cho Trịnh Tây Hoà đoạt quán quân, bọn họ cũng nghĩ đến  cách áp chế Tiêu Trí Viễn, thậm chí lúc quan trọng, bọn họ dù cho phải trả cái  giá đắt, cũng phải khiến Tiêu Trí Viễn thoả hiệp.  Nhưng lúc này nửa đường nhảy ra một Trình Giảo Kim, hoàn toàn làm đảo  lộn kế hoạch của họ.  “Cược đá làm tiêu hao rất nhiều tinh thần lực, muốn đánh bại Lục Trần, chúng  ta có thể sửa quy tắc, chỉ cần làm cho cậu ta đem sức lực ra tiêu hao hết, thì  sẽ không thể phán đoán chuẩn xác được.” Trịnh Tây Hoà nói  “Ý của ông là đánh luân phiên để hao tổn Lục Trần? Như vậy liệu có bị người  khác lên án không?” Chu Ba Hồng nhíu mày nói.  Ánh mắt của Dương Mục liền sáng lên, nói: “Đây là một cách hay, đợi cậu ta  vào tốp tám, chúng ta sẽ thay đổi quy tắc, còn về việc lên án, hoàn toàn  không cần phải nghĩ đến, Du Châu không muốn tham gia thì có thể cút, vừa  hay có lý do để huỷ tư cách của bọn họ.”  Trịnh Tây Hoà gật đầu nói: “Đúng, với lại đây là sân nhà của chúng ta, sắp  xếp đại mấy tên thuỷ quân là có thể giải quyết được rồi, vả lại chỉ cần thái độ  của chúng ta cứng rắn hơn một chút, bên Du Châu chỉ có thể ngoan ngoãn  câm mồm.”  Chu Ba Hồng nghĩ ngợi, vẫn là gật đầu đáp: “Vậy tôi đi sắp xếp đây.”  Lúc này ở một khách sạn khác.  “Lão Tiêu, phát hiện bất ngờ.” Một người trung niên quay đầu hướng về Tiêu  Trí Viễn đang nhắm mắt nói.  Tiêu Trí Viễn chậm rãi mở mắt, liền nhìn thấy người trung niên chỉ vào màn  hình lớn có trận thi đấu vừa kết thúc của Lục Trần: “Lão Tiêu, thằng nhóc này  tên là Lục Trần, là học trò của Vân Trung Kỳ, cũng là con trai của Lục Thiên  Hành, chúng tôi đã điều tra tiểu sử của cậu ta, thời gian trước hắn ở đại hội  cược đá Du Châu, nhẹ nhàng đánh bại Trịnh Tây Hoà, lúc đó sai số của cậu  ta chỉ có 7 gram, mà Trịnh Tây Hoà lại gấp đôi cậu ta.”  Tiêu Trí Viễn nghe vậy mở to mắt, ánh mắt nhìn chăm chú trêи người Lục  Trần.  “Rất giống, cậu ta đúng là con trai của Lục Thiên Hành, có video thi đấu của  cậu ta và Trịnh Tây Hoà không? “Tiêu Trí Viễn hỏi.  “Có, vừa hay tôi có đem nó theo mình đây.” Người trung niên nói xong, không  cần Tiêu Trí Viễn nói thêm, liền lấy ra một cái USB, cắm vào cổng màn hình  lớn.  Màn hình ngay lập tức đoạn video về trận đấu giữa Lục Trần và Trịnh Tây  Hòa tại triển lãm đồ cổ của Tả gia.  Video kết thúc, sắc mặt Tiêu Trí Viễn trở nên nặng nề.  Từ trong màn hình ông nhìn ra Trịnh Tây Hoà đã dùng toàn bộ sức lực,  nhưng Lục Trần lại giống như đang chơi đùa vậy, kết quả cuối cùng lại chính  xác hơn nhiều so với Trịnh Tây Hoà.  “Đứa trẻ này chắc chắn là chân truyền của  Vân Trung Kỳ, nếu không làm sao  có thể đánh bại được Trịnh Tây Hoà.”  Người trung niên cùng với Tiêu Trí  Viễn xem xong rồi nói.  “Nó còn hơn cả chân truyền của Vân Trung Kỳ, trong trận cược đá này, e là  trò đã giỏi hơn thầy rồi.” Tiêu Trí Viễn lắc đầu nói.  Ông và Vân Trung Kỳ coi như là đối thủ cũ, đã từng tỉ thí qua với nhau nhiều  lần, nhưng ông chỉ thắng Vân Trung Kỳ một lần, mà lại là trong trận so tài cho  vui.  Còn trong thi đấu chính thức, ông chưa lần nào thắng Vân Trung Kỳ, nhưng  mà điểm số của Vân Trung Kỳ chỉ toàn hơn ông ta có vài gang tấc.  Nhưng cho dù như vậy, ông ta cũng không mạnh hơn Trịnh Tây Hoà là mấy,  mà Lục Trần có thể dễ dàng đánh bại Trịnh Tây Hoà, đủ thấy thực lực của  Lục Trần, rất có thể đã trêи cả ông rồi, thậm chí có thể coi như là Vân Trung  Kỳ ra tay, ông cũng cảm thấy Vân Trung Kỳ cũng chưa chắc đã làm được như  Lục Trần.  “Làm thế nào bây giờ? Phu nhân bảo chúng ta nhất định phải thắng trận cược  đá lần này, hiện giờ Lục Trần cũng tham gia, ông có chắc chắn là đánh bại  cậu ta không?” Người trung niên lo lắng nói.  

Lục Trần nhìn thấy người này quen quen, chính là Trịnh Tây Hoà lúc trước bị  

đánh bại trong buổi cược đá ở Du Châu, lúc này Trịnh Tây Hoà cũng đang  

nhìn anh, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Lục Trần có sự u ám.  

Với tư cách là cao thủ top ba toàn thế giới, Trịnh Tây Hoà tất nhiên sẽ không  

bỏ qua đại hội lớn như thế này.  

Hơn nữa với tư cách là sư phụ đứng đầu của hiệp hội đá thô Trung Hải, vì  

danh tiếng của hiệp hội đá thô Trung Hải, ông nhất định phải xuất chiến.  

Kì thực đại hội cược đá lần này, phía Trung Hải không mời hiệp hội đá thô  

Đường Sơn là bởi vì người xếp hạng thứ hai cả nước, Tiêu Trí Viễn, là người  

của hiệp hội đá thô Đường Sơn, nếu như Tiêu Trí Viễn cũng tham gia, Trịnh  

Tây Hoà rất có thể sẽ thua, đến lúc đó hiệp hội đá thô Trung Hải bọn họ sẽ  

không giành được chức quán quân.  

Thế nhưng điều ngoài ý muốn của bọn họ là, hiệp hội đá thô thủ đô lại mời  

Tiêu Trí Viễn đến, đại diện hiệp hội đá thô thủ đô xuất chiến, điều này khiến  

cho hiệp hội đá thô Trung hải trở tay không kịp, cũng làm cho Trịnh Tây Hoà  

tăng thêm áp lực.  

Nhưng khi nhìn thấy Lục Trần đại diện Du Châu xuất chiến, áp lực vô hình  

trong lòng ông ta lại lần nữa tăng lên gấp bội, dù gì ông đã từng bại dưới tay  

Lục Trần, cho dù ông có thừa nhận hay không, tận đáy lòng ông đều chưa  

bao giờ khinh thường Lục Trần, ngược lại, ông cảm thấy thực lực của Lục  

Trần nói không chừng còn hơn cả Tiêu Trí Viễn .  

Đây cũng là nguyên nhân lúc Trịnh Tây Hòa nhìn Lục Trần sắc mặt lại u ám.  

Trịnh Tây Hoà liếc nhìn Lục Trần lần nữa, liền quay người rời đi, đến một căn  

phòng trong khách sạn.  

Trong căn phòng còn có hai ông già nữa, một người tên là Dương Mục, là hội  

trưởng hiệp hội đá thô Trung Hải, người kia là Chu Ba Hồng, là phó hội  

trưởng.  

“Mọi người đã xem trận so tài vừa rồi chưa? “ Trịnh Tây Hoà hỏi.  

“Ừ, người đại diện của Du Châu rất mạnh, có điều đối thủ cậu ta gặp đều rất  

yếu, tôi đoán cậu ta gần như chỉ đạt đến top 16, còn về những người khác  

khá thoả đáng.” Phó hội trưởng Chu Ba Hồng nói.  

Hai người bọn họ cũng thông qua màn hình lớn mà quan sát lần lượt hai vòng  

thi, biểu hiện của Lục Trần đích thực rất mạnh, nhưng mỗi lần suy đoán kết  

quả, đều chỉ hơn đối phương một chút, nhưng cậu ta lại là người duy nhất  

không cần phải tiêu tốn quá nhiều thời gian để đưa ra kết quả, thu hút sự chú  

ý của hai người họ.  

Nhưng mà dưới cái nhìn của họ, cũng chỉ được như vậy mà thôi, tuy rằng  

thành tích của người trẻ tuổi này rất tốt, nhưng vẫn không thể đánh đồng  

được với top 10 sư phụ chân chính.  

“Người đại diện cho Du Châu tên là Lục Trần, rất mạnh, lần trước tại Du Châu  

tôi thất bại, chính là bại trong tay cậu ta, tôi cảm thấy sự uy hϊế͙p͙ của cậu ta  

hoàn toàn không thua kém Tiêu Trí Viễn, các ông không nên mời Du Châu  

tham gia trận đấu.” Trịnh Tây Hoà nhấn mạnh nói.  

“Việc này…..” Dương Mục ngừng một lúc, kinh ngạc hướng về Trịnh Tây  

Hoà,” Tây Hoà, ông không đùa chứ? Thằng nhóc đó đã đánh bại ông?”  

“Hội trưởng, ông cảm thấy tôi sẽ lấy danh tiếng của mình ra đùa ư? Hai trận  

đấu trước biểu hiện của cậu ta chỉ là bình thường thôi, cậu ta đang giữ lại sức  

lực, làm chưa tốt, đây là một trận cược đá lớn, câu ta gây áp lực cho Trung  

Hải chúng ta để giành quán quân.” Trịnh Tây Hoà nhấn mạnh nói.  

Dương Mục và Chu Ba Hồng đều nhíu mày, bọn họ không hoài nghi Trịnh Tây  

Hoà, chỉ là không ngờ, lại có người có thực lực trêи cả  bậc thầy đá quý Trịnh  

Tây Hoà, hơn nữa lại là một người trẻ tuổi chỉ mới ngoài đôi mươi.  

Khi họ gửi lời mời, đã xem xét rất nhiều phương diện, những nơi có thể át vía  

bậc thầy đá quý Trịnh Tây Hoà, bọn họ đều không mời, ví dụ như Đường  

Sơn.  

Nếu như bọn họ biết Du Châu lại giấu một bậc thầy đá quý như Lục Trần, bọn  

họ sao lại mời Du Châu được.  

Nhưng giờ muốn huỷ đi tư cách của Du Châu, đã là chuyện không thể rồi, làm  

như thế nào mới tốt đây?  

“Tây Hoà, ông có biện pháp nào hay hơn không?” Dương Mục nghĩ ngợi rồi  

nhìn Tây Hoà, ưu thế của hiệp hội đá thô lần này bọn họ nhất định phải nắm  

lấy, mà còn vì để cho Trịnh Tây Hoà đoạt quán quân, bọn họ cũng nghĩ đến  

cách áp chế Tiêu Trí Viễn, thậm chí lúc quan trọng, bọn họ dù cho phải trả cái  

giá đắt, cũng phải khiến Tiêu Trí Viễn thoả hiệp.  

Nhưng lúc này nửa đường nhảy ra một Trình Giảo Kim, hoàn toàn làm đảo  

lộn kế hoạch của họ.  

“Cược đá làm tiêu hao rất nhiều tinh thần lực, muốn đánh bại Lục Trần, chúng  

ta có thể sửa quy tắc, chỉ cần làm cho cậu ta đem sức lực ra tiêu hao hết, thì  

sẽ không thể phán đoán chuẩn xác được.” Trịnh Tây Hoà nói  

“Ý của ông là đánh luân phiên để hao tổn Lục Trần? Như vậy liệu có bị người  

khác lên án không?” Chu Ba Hồng nhíu mày nói.  

Ánh mắt của Dương Mục liền sáng lên, nói: “Đây là một cách hay, đợi cậu ta  

vào tốp tám, chúng ta sẽ thay đổi quy tắc, còn về việc lên án, hoàn toàn  

không cần phải nghĩ đến, Du Châu không muốn tham gia thì có thể cút, vừa  

hay có lý do để huỷ tư cách của bọn họ.”  

Trịnh Tây Hoà gật đầu nói: “Đúng, với lại đây là sân nhà của chúng ta, sắp  

xếp đại mấy tên thuỷ quân là có thể giải quyết được rồi, vả lại chỉ cần thái độ  

của chúng ta cứng rắn hơn một chút, bên Du Châu chỉ có thể ngoan ngoãn  

câm mồm.”  

Chu Ba Hồng nghĩ ngợi, vẫn là gật đầu đáp: “Vậy tôi đi sắp xếp đây.”  

Lúc này ở một khách sạn khác.  

“Lão Tiêu, phát hiện bất ngờ.” Một người trung niên quay đầu hướng về Tiêu  

Trí Viễn đang nhắm mắt nói.  

Tiêu Trí Viễn chậm rãi mở mắt, liền nhìn thấy người trung niên chỉ vào màn  

hình lớn có trận thi đấu vừa kết thúc của Lục Trần: “Lão Tiêu, thằng nhóc này  

tên là Lục Trần, là học trò của Vân Trung Kỳ, cũng là con trai của Lục Thiên  

Hành, chúng tôi đã điều tra tiểu sử của cậu ta, thời gian trước hắn ở đại hội  

cược đá Du Châu, nhẹ nhàng đánh bại Trịnh Tây Hoà, lúc đó sai số của cậu  

ta chỉ có 7 gram, mà Trịnh Tây Hoà lại gấp đôi cậu ta.”  

Tiêu Trí Viễn nghe vậy mở to mắt, ánh mắt nhìn chăm chú trêи người Lục  

Trần.  

“Rất giống, cậu ta đúng là con trai của Lục Thiên Hành, có video thi đấu của  

cậu ta và Trịnh Tây Hoà không? “Tiêu Trí Viễn hỏi.  

“Có, vừa hay tôi có đem nó theo mình đây.” Người trung niên nói xong, không  

cần Tiêu Trí Viễn nói thêm, liền lấy ra một cái USB, cắm vào cổng màn hình  

lớn.  

Màn hình ngay lập tức đoạn video về trận đấu giữa Lục Trần và Trịnh Tây  

Hòa tại triển lãm đồ cổ của Tả gia.  

Video kết thúc, sắc mặt Tiêu Trí Viễn trở nên nặng nề.  

Từ trong màn hình ông nhìn ra Trịnh Tây Hoà đã dùng toàn bộ sức lực,  

nhưng Lục Trần lại giống như đang chơi đùa vậy, kết quả cuối cùng lại chính  

xác hơn nhiều so với Trịnh Tây Hoà.  

“Đứa trẻ này chắc chắn là chân truyền của  Vân Trung Kỳ, nếu không làm sao  

có thể đánh bại được Trịnh Tây Hoà.”  Người trung niên cùng với Tiêu Trí  

Viễn xem xong rồi nói.  

“Nó còn hơn cả chân truyền của Vân Trung Kỳ, trong trận cược đá này, e là  

trò đã giỏi hơn thầy rồi.” Tiêu Trí Viễn lắc đầu nói.  

Ông và Vân Trung Kỳ coi như là đối thủ cũ, đã từng tỉ thí qua với nhau nhiều  

lần, nhưng ông chỉ thắng Vân Trung Kỳ một lần, mà lại là trong trận so tài cho  

vui.  

Còn trong thi đấu chính thức, ông chưa lần nào thắng Vân Trung Kỳ, nhưng  

mà điểm số của Vân Trung Kỳ chỉ toàn hơn ông ta có vài gang tấc.  

Nhưng cho dù như vậy, ông ta cũng không mạnh hơn Trịnh Tây Hoà là mấy,  

mà Lục Trần có thể dễ dàng đánh bại Trịnh Tây Hoà, đủ thấy thực lực của  

Lục Trần, rất có thể đã trêи cả ông rồi, thậm chí có thể coi như là Vân Trung  

Kỳ ra tay, ông cũng cảm thấy Vân Trung Kỳ cũng chưa chắc đã làm được như  

Lục Trần.  

“Làm thế nào bây giờ? Phu nhân bảo chúng ta nhất định phải thắng trận cược  

đá lần này, hiện giờ Lục Trần cũng tham gia, ông có chắc chắn là đánh bại  

cậu ta không?” Người trung niên lo lắng nói.  

Ông Bố Bỉm Sữa Siêu CấpTác giả: Lâu NghịTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người bệnh người nhà, các ngươi đã thiếu mười vạn tiền thuốc men, hôm nay trong vòng lại không bổ đan xen dự giao hai mươi vạn phí dụng, bệnh viện đem cấp người bệnh đình dược." Thị một y một bình thường phòng bệnh, hộ sĩ đi vào tới, nhìn ngồi ở giường bệnh bên cạnh Lục Trần, trong mắt mang theo một tia khinh thường. Lục Trần ánh mắt từ trêи giường bệnh nữ nhi trêи mặt dời đi, ngẩng đầu nhìn về phía hộ sĩ, gật gật đầu nói: "Hôm nay trong vòng sẽ đem tiền giao." "Ngươi vẫn là mau cho ngươi lão bà gọi điện thoại đi, buổi chiều 5 giờ trước không có giao liền phải đình dược." Hộ sĩ cười lạnh nói. Đây là cái liền chính hắn thê tử đều xem thường phế vật nam nhân, nàng mới không tin hắn thấu đến tề mấy chục vạn tiền thuốc men. Hơn nửa năm qua tiền thuốc men cơ bản đều là hắn lão bà quán, loại phế vật này nam nhân, ai gả cho hắn chú định xui xẻo cả đời. Đây là điển hình rác rưởi nam. Nhìn hộ sĩ đi ra ngoài, Lục Trần ánh mắt lại lần nữa dừng ở nữ nhi kỳ kỳ trêи mặt, theo bản năng duỗi tay xoa… Lục Trần nhìn thấy người này quen quen, chính là Trịnh Tây Hoà lúc trước bị  đánh bại trong buổi cược đá ở Du Châu, lúc này Trịnh Tây Hoà cũng đang  nhìn anh, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Lục Trần có sự u ám.  Với tư cách là cao thủ top ba toàn thế giới, Trịnh Tây Hoà tất nhiên sẽ không  bỏ qua đại hội lớn như thế này.  Hơn nữa với tư cách là sư phụ đứng đầu của hiệp hội đá thô Trung Hải, vì  danh tiếng của hiệp hội đá thô Trung Hải, ông nhất định phải xuất chiến.  Kì thực đại hội cược đá lần này, phía Trung Hải không mời hiệp hội đá thô  Đường Sơn là bởi vì người xếp hạng thứ hai cả nước, Tiêu Trí Viễn, là người  của hiệp hội đá thô Đường Sơn, nếu như Tiêu Trí Viễn cũng tham gia, Trịnh  Tây Hoà rất có thể sẽ thua, đến lúc đó hiệp hội đá thô Trung Hải bọn họ sẽ  không giành được chức quán quân.  Thế nhưng điều ngoài ý muốn của bọn họ là, hiệp hội đá thô thủ đô lại mời  Tiêu Trí Viễn đến, đại diện hiệp hội đá thô thủ đô xuất chiến, điều này khiến  cho hiệp hội đá thô Trung hải trở tay không kịp, cũng làm cho Trịnh Tây Hoà  tăng thêm áp lực.  Nhưng khi nhìn thấy Lục Trần đại diện Du Châu xuất chiến, áp lực vô hình  trong lòng ông ta lại lần nữa tăng lên gấp bội, dù gì ông đã từng bại dưới tay  Lục Trần, cho dù ông có thừa nhận hay không, tận đáy lòng ông đều chưa  bao giờ khinh thường Lục Trần, ngược lại, ông cảm thấy thực lực của Lục  Trần nói không chừng còn hơn cả Tiêu Trí Viễn .  Đây cũng là nguyên nhân lúc Trịnh Tây Hòa nhìn Lục Trần sắc mặt lại u ám.  Trịnh Tây Hoà liếc nhìn Lục Trần lần nữa, liền quay người rời đi, đến một căn  phòng trong khách sạn.  Trong căn phòng còn có hai ông già nữa, một người tên là Dương Mục, là hội  trưởng hiệp hội đá thô Trung Hải, người kia là Chu Ba Hồng, là phó hội  trưởng.  “Mọi người đã xem trận so tài vừa rồi chưa? “ Trịnh Tây Hoà hỏi.  “Ừ, người đại diện của Du Châu rất mạnh, có điều đối thủ cậu ta gặp đều rất  yếu, tôi đoán cậu ta gần như chỉ đạt đến top 16, còn về những người khác  khá thoả đáng.” Phó hội trưởng Chu Ba Hồng nói.  Hai người bọn họ cũng thông qua màn hình lớn mà quan sát lần lượt hai vòng  thi, biểu hiện của Lục Trần đích thực rất mạnh, nhưng mỗi lần suy đoán kết  quả, đều chỉ hơn đối phương một chút, nhưng cậu ta lại là người duy nhất  không cần phải tiêu tốn quá nhiều thời gian để đưa ra kết quả, thu hút sự chú  ý của hai người họ.  Nhưng mà dưới cái nhìn của họ, cũng chỉ được như vậy mà thôi, tuy rằng  thành tích của người trẻ tuổi này rất tốt, nhưng vẫn không thể đánh đồng  được với top 10 sư phụ chân chính.  “Người đại diện cho Du Châu tên là Lục Trần, rất mạnh, lần trước tại Du Châu  tôi thất bại, chính là bại trong tay cậu ta, tôi cảm thấy sự uy hϊế͙p͙ của cậu ta  hoàn toàn không thua kém Tiêu Trí Viễn, các ông không nên mời Du Châu  tham gia trận đấu.” Trịnh Tây Hoà nhấn mạnh nói.  “Việc này…..” Dương Mục ngừng một lúc, kinh ngạc hướng về Trịnh Tây  Hoà,” Tây Hoà, ông không đùa chứ? Thằng nhóc đó đã đánh bại ông?”  “Hội trưởng, ông cảm thấy tôi sẽ lấy danh tiếng của mình ra đùa ư? Hai trận  đấu trước biểu hiện của cậu ta chỉ là bình thường thôi, cậu ta đang giữ lại sức  lực, làm chưa tốt, đây là một trận cược đá lớn, câu ta gây áp lực cho Trung  Hải chúng ta để giành quán quân.” Trịnh Tây Hoà nhấn mạnh nói.  Dương Mục và Chu Ba Hồng đều nhíu mày, bọn họ không hoài nghi Trịnh Tây  Hoà, chỉ là không ngờ, lại có người có thực lực trêи cả  bậc thầy đá quý Trịnh  Tây Hoà, hơn nữa lại là một người trẻ tuổi chỉ mới ngoài đôi mươi.  Khi họ gửi lời mời, đã xem xét rất nhiều phương diện, những nơi có thể át vía  bậc thầy đá quý Trịnh Tây Hoà, bọn họ đều không mời, ví dụ như Đường  Sơn.  Nếu như bọn họ biết Du Châu lại giấu một bậc thầy đá quý như Lục Trần, bọn  họ sao lại mời Du Châu được.  Nhưng giờ muốn huỷ đi tư cách của Du Châu, đã là chuyện không thể rồi, làm  như thế nào mới tốt đây?  “Tây Hoà, ông có biện pháp nào hay hơn không?” Dương Mục nghĩ ngợi rồi  nhìn Tây Hoà, ưu thế của hiệp hội đá thô lần này bọn họ nhất định phải nắm  lấy, mà còn vì để cho Trịnh Tây Hoà đoạt quán quân, bọn họ cũng nghĩ đến  cách áp chế Tiêu Trí Viễn, thậm chí lúc quan trọng, bọn họ dù cho phải trả cái  giá đắt, cũng phải khiến Tiêu Trí Viễn thoả hiệp.  Nhưng lúc này nửa đường nhảy ra một Trình Giảo Kim, hoàn toàn làm đảo  lộn kế hoạch của họ.  “Cược đá làm tiêu hao rất nhiều tinh thần lực, muốn đánh bại Lục Trần, chúng  ta có thể sửa quy tắc, chỉ cần làm cho cậu ta đem sức lực ra tiêu hao hết, thì  sẽ không thể phán đoán chuẩn xác được.” Trịnh Tây Hoà nói  “Ý của ông là đánh luân phiên để hao tổn Lục Trần? Như vậy liệu có bị người  khác lên án không?” Chu Ba Hồng nhíu mày nói.  Ánh mắt của Dương Mục liền sáng lên, nói: “Đây là một cách hay, đợi cậu ta  vào tốp tám, chúng ta sẽ thay đổi quy tắc, còn về việc lên án, hoàn toàn  không cần phải nghĩ đến, Du Châu không muốn tham gia thì có thể cút, vừa  hay có lý do để huỷ tư cách của bọn họ.”  Trịnh Tây Hoà gật đầu nói: “Đúng, với lại đây là sân nhà của chúng ta, sắp  xếp đại mấy tên thuỷ quân là có thể giải quyết được rồi, vả lại chỉ cần thái độ  của chúng ta cứng rắn hơn một chút, bên Du Châu chỉ có thể ngoan ngoãn  câm mồm.”  Chu Ba Hồng nghĩ ngợi, vẫn là gật đầu đáp: “Vậy tôi đi sắp xếp đây.”  Lúc này ở một khách sạn khác.  “Lão Tiêu, phát hiện bất ngờ.” Một người trung niên quay đầu hướng về Tiêu  Trí Viễn đang nhắm mắt nói.  Tiêu Trí Viễn chậm rãi mở mắt, liền nhìn thấy người trung niên chỉ vào màn  hình lớn có trận thi đấu vừa kết thúc của Lục Trần: “Lão Tiêu, thằng nhóc này  tên là Lục Trần, là học trò của Vân Trung Kỳ, cũng là con trai của Lục Thiên  Hành, chúng tôi đã điều tra tiểu sử của cậu ta, thời gian trước hắn ở đại hội  cược đá Du Châu, nhẹ nhàng đánh bại Trịnh Tây Hoà, lúc đó sai số của cậu  ta chỉ có 7 gram, mà Trịnh Tây Hoà lại gấp đôi cậu ta.”  Tiêu Trí Viễn nghe vậy mở to mắt, ánh mắt nhìn chăm chú trêи người Lục  Trần.  “Rất giống, cậu ta đúng là con trai của Lục Thiên Hành, có video thi đấu của  cậu ta và Trịnh Tây Hoà không? “Tiêu Trí Viễn hỏi.  “Có, vừa hay tôi có đem nó theo mình đây.” Người trung niên nói xong, không  cần Tiêu Trí Viễn nói thêm, liền lấy ra một cái USB, cắm vào cổng màn hình  lớn.  Màn hình ngay lập tức đoạn video về trận đấu giữa Lục Trần và Trịnh Tây  Hòa tại triển lãm đồ cổ của Tả gia.  Video kết thúc, sắc mặt Tiêu Trí Viễn trở nên nặng nề.  Từ trong màn hình ông nhìn ra Trịnh Tây Hoà đã dùng toàn bộ sức lực,  nhưng Lục Trần lại giống như đang chơi đùa vậy, kết quả cuối cùng lại chính  xác hơn nhiều so với Trịnh Tây Hoà.  “Đứa trẻ này chắc chắn là chân truyền của  Vân Trung Kỳ, nếu không làm sao  có thể đánh bại được Trịnh Tây Hoà.”  Người trung niên cùng với Tiêu Trí  Viễn xem xong rồi nói.  “Nó còn hơn cả chân truyền của Vân Trung Kỳ, trong trận cược đá này, e là  trò đã giỏi hơn thầy rồi.” Tiêu Trí Viễn lắc đầu nói.  Ông và Vân Trung Kỳ coi như là đối thủ cũ, đã từng tỉ thí qua với nhau nhiều  lần, nhưng ông chỉ thắng Vân Trung Kỳ một lần, mà lại là trong trận so tài cho  vui.  Còn trong thi đấu chính thức, ông chưa lần nào thắng Vân Trung Kỳ, nhưng  mà điểm số của Vân Trung Kỳ chỉ toàn hơn ông ta có vài gang tấc.  Nhưng cho dù như vậy, ông ta cũng không mạnh hơn Trịnh Tây Hoà là mấy,  mà Lục Trần có thể dễ dàng đánh bại Trịnh Tây Hoà, đủ thấy thực lực của  Lục Trần, rất có thể đã trêи cả ông rồi, thậm chí có thể coi như là Vân Trung  Kỳ ra tay, ông cũng cảm thấy Vân Trung Kỳ cũng chưa chắc đã làm được như  Lục Trần.  “Làm thế nào bây giờ? Phu nhân bảo chúng ta nhất định phải thắng trận cược  đá lần này, hiện giờ Lục Trần cũng tham gia, ông có chắc chắn là đánh bại  cậu ta không?” Người trung niên lo lắng nói.  

Chương 253: Âm Mưu