Nhắc đến thế tử Tĩnh Quốc Công Tô Mặc, hắn và tôi có thể nói là kết thù bền vững. Lúc đó chúng tôi cùng đọc sách ở Quốc Tử Giám, bởi vì đều chán ghét phu tử cổ hủ không thú vị, cho nên thường xuyên xúm lại cùng nhau trêu mèo chọc chó, căn cứ theo nguyên tắc ngưu tầm ngưu mã tầm mã, lúc đầu ở chung cũng coi như tốt đẹp. Nhưng từng có vị thi nhân âu sầu mà chết nói rất hay, “Nhân sinh nhược chỉ sơ kiến, Hà sự tây phong bi họa phiến? (*)”… Quả nhiên người xưa đúng là không lừa tôi! (*) Cuộc đời nếu chỉ như gặp nhau lúc đầu, thì chiếc quạt hoa kia đâu phải chịu cảnh phũ phàng khi gió thu về? Trích nguồn Ngày đó đúng dịp gặp đứa con mồ côi Lăng Tiêu của Tề Vương chết trận ngoài sa trường vào kinh thành, thánh thượng vì muốn thể hiện rõ lòng nhân đức nổi danh, hạ chỉ lấy quy chế nghi trượng dành cho hoàng tử mà đón. Đường phố hoàng thành từ sáng sớm đã trang trí long trọng, Cửu Môn Đề Đốc cưỡi ngựa cao to chỉ huy Ngự Lâm quân diễn tập từng đợt một, mỗi người đều tinh thần phấn chấn, vô…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...