Thiết Thanh Thanh mặc đồ giản dị, đến trước cửa chính của Tiết gia. Khắp nơi đều có người hầu kẻ hạ, mọi thứ đều ở đây đều đáng giá ngàn vàng, có mơ cô cũng không nghĩ là bản thân mình có thể với đến được - tạm thời cứ ngồi đây (quản gia gọi Thanh Thanh vào) - vâng (Thanh Thanh cúi đầu) Người cô bỗng dưng run lên lẩy bẩy, cố gắng kiềm nén lại. Cô nghe tiếng bước chân đang tiến đến phía mình, bóng của người đó nhìn rất uy nghiêm, thoang thoát - cô này là ai? (một tiếng nói lạnh lùng cất lên) - thưa thiếu gia, đây là Thiết Thanh Thanh mà phu nhân đã nói với ngài -..... (Thanh Thanh không nói điều gì, chỉ im lặng) Hai chân người đó vắt chéo, bộ âu phục màu đen, có cả áo khoác bên ngoài, nhìn oai phong, lẫm liệt lắm - lui ra trước đi, ta có việc cần hỏi cô này (ra lệnh) Lúc này đây, không gian tuy rộng lớn nhưng không khí xung quanh lại đặc quánh hơn, cảm giác khó thở mỗi lúc một dồn dập Thanh Thanh. Tiết Hải chống tay lên gối 2 tay đan vào nhau. Hỏi Thanh Thanh bằng ngữ điệu lạnh lùng…
Chương 10: VÌ ĐIỀU GÌ.... (2)
10 Ngàn Vạn! Không Trả Hãy Làm Vợ TôiTác giả: Hảo Diệp ÂnTruyện Ngôn TìnhThiết Thanh Thanh mặc đồ giản dị, đến trước cửa chính của Tiết gia. Khắp nơi đều có người hầu kẻ hạ, mọi thứ đều ở đây đều đáng giá ngàn vàng, có mơ cô cũng không nghĩ là bản thân mình có thể với đến được - tạm thời cứ ngồi đây (quản gia gọi Thanh Thanh vào) - vâng (Thanh Thanh cúi đầu) Người cô bỗng dưng run lên lẩy bẩy, cố gắng kiềm nén lại. Cô nghe tiếng bước chân đang tiến đến phía mình, bóng của người đó nhìn rất uy nghiêm, thoang thoát - cô này là ai? (một tiếng nói lạnh lùng cất lên) - thưa thiếu gia, đây là Thiết Thanh Thanh mà phu nhân đã nói với ngài -..... (Thanh Thanh không nói điều gì, chỉ im lặng) Hai chân người đó vắt chéo, bộ âu phục màu đen, có cả áo khoác bên ngoài, nhìn oai phong, lẫm liệt lắm - lui ra trước đi, ta có việc cần hỏi cô này (ra lệnh) Lúc này đây, không gian tuy rộng lớn nhưng không khí xung quanh lại đặc quánh hơn, cảm giác khó thở mỗi lúc một dồn dập Thanh Thanh. Tiết Hải chống tay lên gối 2 tay đan vào nhau. Hỏi Thanh Thanh bằng ngữ điệu lạnh lùng… Cô biết đối với cô hiện giờ chỉ như là một cơn mơ mà thôi, sau khi tỉnh giấc mọi thứ tươi đẹp lúc này sẽ không còn tồn tại nữa. Nhưng 1 lần trong đời, cô muốn giấc mơ này vĩnh viễn đừng trở lại hiện thực, để cô có thể sống cạnh người cô đang thươngTiết Hải hơi cúi người, hôn nhẹ lên mái tóc tỏa hương thoang thoảng, tay xoa đầu cô, nở 1 nụ cười ấm áp- (ghé sát vào vành tai cô) mua loại áo nào có khóa dễ cởi 1 tý... emhemLần thứ bao nhiêu cô nghe từ hắn những lời biến thái như vậy rồi không biết, thật là loại cầm thú mà- nè, đừng có mà giở trò biến thái với tôi... (lại bị Tiết Hải xông tới hôn ngấu nghiến)Một tay Tiết Hải đặt vào tường, một tay vuốt nhẹ trên người cô. Nụ hôn kết thúc bằng cái cắn nhẹ trên đầu môi- chắc chắn phải để cô là của ta.... --------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Giờ này thì hắn đã ra khỏi Tiết gia vì có 1 số cuộc họp quan trọng. Ở nhà, cô loay hoay làm nhiều công việc không có thời gian ngơi tay. Bên tai lại nghe tiếng xì xầm của 1 số người làm trong nhà: "còn nhỏ như vậy mà đã biết dụ thiếu gia lên giường rồi" "tuổi trẻ tài cao thật"....Mấy lời này cô nghe suốt ngày nên dần trở thành quen tai. May mà có phu nhân, một người vừa hiểu chuyện, vừa tốt bụng an ủi- ta biết con trai ta và con có tình ý với nhau, dù chuyện gì đi chăng nửa, ta mong 2 đứa có thể ở cạnh nhau vượt qua khó khăn- thưa phu nhân.....- từ giờ cứ xem đây là nhà của con, tất cả mọi người ai đều mong muốn con ở nơi này, đặc biệt là Tiết HảiCô nghe được những lời nói xuất phát từ tấm chân tình của phu nhân như vậy,cô vui lắm, nhưng phận là người ở nhờ, là một đứa đang nợ thiếu gia khoản tiền quá lớn, dù sao đi chăng nữa, cô cũng nhất định sẽ phải trả ơn lại cho những người đã giúp đỡ cô vượt qua chông gai hiện tạiCô lên thăm mẹ mình trong bệnh viện, hôm nay ở đây ai nấy đều khác thường, họ nhìn cô từ ngoài bước vào trong, có người lại chạy đến gật đầu chào và gọi cô là phu nhân của ông Tiết. Thật bất ngờ, họ đang làm quái gì vậy nhỉ? cái gì mà Tiết phu nhân, cái gì mà vợ của Tiết Hải chứ?Một y tá bước đến khi nhìn thấy cô đứng suy nghĩ về hành động thái quá của mọi người- chào Tiết phu nhân, tôi đến để truyền nước biển cho mẹ cô- khoan đã (nắm xe đẩy thuốc của y tá) tại sao các người lại gọi tôi là "Tiết phu nhân"?- ơ, cô đùa sao? lúc sáng, ông Tiết đã đến đây và thông báo với tất cả mọi người rằng mẹ vợ ông ấy đang nằm phòng này, ông ấy còn quyết định giữ lại 1 số bác sĩ thật sự giỏi trong bệnh viện còn lại... đều bị đuổi việc
Cô biết đối với cô hiện giờ chỉ như là một cơn mơ mà thôi, sau khi tỉnh giấc mọi thứ tươi đẹp lúc này sẽ không còn tồn tại nữa. Nhưng 1 lần trong đời, cô muốn giấc mơ này vĩnh viễn đừng trở lại hiện thực, để cô có thể sống cạnh người cô đang thương
Tiết Hải hơi cúi người, hôn nhẹ lên mái tóc tỏa hương thoang thoảng, tay xoa đầu cô, nở 1 nụ cười ấm áp
- (ghé sát vào vành tai cô) mua loại áo nào có khóa dễ cởi 1 tý... emhem
Lần thứ bao nhiêu cô nghe từ hắn những lời biến thái như vậy rồi không biết, thật là loại cầm thú mà
- nè, đừng có mà giở trò biến thái với tôi... (lại bị Tiết Hải xông tới hôn ngấu nghiến)
Một tay Tiết Hải đặt vào tường, một tay vuốt nhẹ trên người cô. Nụ hôn kết thúc bằng cái cắn nhẹ trên đầu môi
- chắc chắn phải để cô là của ta....
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Giờ này thì hắn đã ra khỏi Tiết gia vì có 1 số cuộc họp quan trọng. Ở nhà, cô loay hoay làm nhiều công việc không có thời gian ngơi tay. Bên tai lại nghe tiếng xì xầm của 1 số người làm trong nhà: "còn nhỏ như vậy mà đã biết dụ thiếu gia lên giường rồi" "tuổi trẻ tài cao thật"....
Mấy lời này cô nghe suốt ngày nên dần trở thành quen tai. May mà có phu nhân, một người vừa hiểu chuyện, vừa tốt bụng an ủi
- ta biết con trai ta và con có tình ý với nhau, dù chuyện gì đi chăng nửa, ta mong 2 đứa có thể ở cạnh nhau vượt qua khó khăn
- thưa phu nhân.....
- từ giờ cứ xem đây là nhà của con, tất cả mọi người ai đều mong muốn con ở nơi này, đặc biệt là Tiết Hải
Cô nghe được những lời nói xuất phát từ tấm chân tình của phu nhân như vậy,cô vui lắm, nhưng phận là người ở nhờ, là một đứa đang nợ thiếu gia khoản tiền quá lớn, dù sao đi chăng nữa, cô cũng nhất định sẽ phải trả ơn lại cho những người đã giúp đỡ cô vượt qua chông gai hiện tại
Cô lên thăm mẹ mình trong bệnh viện, hôm nay ở đây ai nấy đều khác thường, họ nhìn cô từ ngoài bước vào trong, có người lại chạy đến gật đầu chào và gọi cô là phu nhân của ông Tiết. Thật bất ngờ, họ đang làm quái gì vậy nhỉ? cái gì mà Tiết phu nhân, cái gì mà vợ của Tiết Hải chứ?
Một y tá bước đến khi nhìn thấy cô đứng suy nghĩ về hành động thái quá của mọi người
- chào Tiết phu nhân, tôi đến để truyền nước biển cho mẹ cô
- khoan đã (nắm xe đẩy thuốc của y tá) tại sao các người lại gọi tôi là "Tiết phu nhân"?
- ơ, cô đùa sao? lúc sáng, ông Tiết đã đến đây và thông báo với tất cả mọi người rằng mẹ vợ ông ấy đang nằm phòng này, ông ấy còn quyết định giữ lại 1 số bác sĩ thật sự giỏi trong bệnh viện còn lại... đều bị đuổi việc
10 Ngàn Vạn! Không Trả Hãy Làm Vợ TôiTác giả: Hảo Diệp ÂnTruyện Ngôn TìnhThiết Thanh Thanh mặc đồ giản dị, đến trước cửa chính của Tiết gia. Khắp nơi đều có người hầu kẻ hạ, mọi thứ đều ở đây đều đáng giá ngàn vàng, có mơ cô cũng không nghĩ là bản thân mình có thể với đến được - tạm thời cứ ngồi đây (quản gia gọi Thanh Thanh vào) - vâng (Thanh Thanh cúi đầu) Người cô bỗng dưng run lên lẩy bẩy, cố gắng kiềm nén lại. Cô nghe tiếng bước chân đang tiến đến phía mình, bóng của người đó nhìn rất uy nghiêm, thoang thoát - cô này là ai? (một tiếng nói lạnh lùng cất lên) - thưa thiếu gia, đây là Thiết Thanh Thanh mà phu nhân đã nói với ngài -..... (Thanh Thanh không nói điều gì, chỉ im lặng) Hai chân người đó vắt chéo, bộ âu phục màu đen, có cả áo khoác bên ngoài, nhìn oai phong, lẫm liệt lắm - lui ra trước đi, ta có việc cần hỏi cô này (ra lệnh) Lúc này đây, không gian tuy rộng lớn nhưng không khí xung quanh lại đặc quánh hơn, cảm giác khó thở mỗi lúc một dồn dập Thanh Thanh. Tiết Hải chống tay lên gối 2 tay đan vào nhau. Hỏi Thanh Thanh bằng ngữ điệu lạnh lùng… Cô biết đối với cô hiện giờ chỉ như là một cơn mơ mà thôi, sau khi tỉnh giấc mọi thứ tươi đẹp lúc này sẽ không còn tồn tại nữa. Nhưng 1 lần trong đời, cô muốn giấc mơ này vĩnh viễn đừng trở lại hiện thực, để cô có thể sống cạnh người cô đang thươngTiết Hải hơi cúi người, hôn nhẹ lên mái tóc tỏa hương thoang thoảng, tay xoa đầu cô, nở 1 nụ cười ấm áp- (ghé sát vào vành tai cô) mua loại áo nào có khóa dễ cởi 1 tý... emhemLần thứ bao nhiêu cô nghe từ hắn những lời biến thái như vậy rồi không biết, thật là loại cầm thú mà- nè, đừng có mà giở trò biến thái với tôi... (lại bị Tiết Hải xông tới hôn ngấu nghiến)Một tay Tiết Hải đặt vào tường, một tay vuốt nhẹ trên người cô. Nụ hôn kết thúc bằng cái cắn nhẹ trên đầu môi- chắc chắn phải để cô là của ta.... --------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Giờ này thì hắn đã ra khỏi Tiết gia vì có 1 số cuộc họp quan trọng. Ở nhà, cô loay hoay làm nhiều công việc không có thời gian ngơi tay. Bên tai lại nghe tiếng xì xầm của 1 số người làm trong nhà: "còn nhỏ như vậy mà đã biết dụ thiếu gia lên giường rồi" "tuổi trẻ tài cao thật"....Mấy lời này cô nghe suốt ngày nên dần trở thành quen tai. May mà có phu nhân, một người vừa hiểu chuyện, vừa tốt bụng an ủi- ta biết con trai ta và con có tình ý với nhau, dù chuyện gì đi chăng nửa, ta mong 2 đứa có thể ở cạnh nhau vượt qua khó khăn- thưa phu nhân.....- từ giờ cứ xem đây là nhà của con, tất cả mọi người ai đều mong muốn con ở nơi này, đặc biệt là Tiết HảiCô nghe được những lời nói xuất phát từ tấm chân tình của phu nhân như vậy,cô vui lắm, nhưng phận là người ở nhờ, là một đứa đang nợ thiếu gia khoản tiền quá lớn, dù sao đi chăng nữa, cô cũng nhất định sẽ phải trả ơn lại cho những người đã giúp đỡ cô vượt qua chông gai hiện tạiCô lên thăm mẹ mình trong bệnh viện, hôm nay ở đây ai nấy đều khác thường, họ nhìn cô từ ngoài bước vào trong, có người lại chạy đến gật đầu chào và gọi cô là phu nhân của ông Tiết. Thật bất ngờ, họ đang làm quái gì vậy nhỉ? cái gì mà Tiết phu nhân, cái gì mà vợ của Tiết Hải chứ?Một y tá bước đến khi nhìn thấy cô đứng suy nghĩ về hành động thái quá của mọi người- chào Tiết phu nhân, tôi đến để truyền nước biển cho mẹ cô- khoan đã (nắm xe đẩy thuốc của y tá) tại sao các người lại gọi tôi là "Tiết phu nhân"?- ơ, cô đùa sao? lúc sáng, ông Tiết đã đến đây và thông báo với tất cả mọi người rằng mẹ vợ ông ấy đang nằm phòng này, ông ấy còn quyết định giữ lại 1 số bác sĩ thật sự giỏi trong bệnh viện còn lại... đều bị đuổi việc