Tác giả:

Thiết Thanh Thanh mặc đồ giản dị, đến trước cửa chính của Tiết gia. Khắp nơi đều có người hầu kẻ hạ, mọi thứ đều ở đây đều đáng giá ngàn vàng, có mơ cô cũng không nghĩ là bản thân mình có thể với đến được - tạm thời cứ ngồi đây (quản gia gọi Thanh Thanh vào) - vâng (Thanh Thanh cúi đầu) Người cô bỗng dưng run lên lẩy bẩy, cố gắng kiềm nén lại. Cô nghe tiếng bước chân đang tiến đến phía mình, bóng của người đó nhìn rất uy nghiêm, thoang thoát - cô này là ai? (một tiếng nói lạnh lùng cất lên) - thưa thiếu gia, đây là Thiết Thanh Thanh mà phu nhân đã nói với ngài -..... (Thanh Thanh không nói điều gì, chỉ im lặng) Hai chân người đó vắt chéo, bộ âu phục màu đen, có cả áo khoác bên ngoài, nhìn oai phong, lẫm liệt lắm - lui ra trước đi, ta có việc cần hỏi cô này (ra lệnh) Lúc này đây, không gian tuy rộng lớn nhưng không khí xung quanh lại đặc quánh hơn, cảm giác khó thở mỗi lúc một dồn dập Thanh Thanh. Tiết Hải chống tay lên gối 2 tay đan vào nhau. Hỏi Thanh Thanh bằng ngữ điệu lạnh lùng…

Chương 13: DÀNH CHO EM (2)

10 Ngàn Vạn! Không Trả Hãy Làm Vợ TôiTác giả: Hảo Diệp ÂnTruyện Ngôn TìnhThiết Thanh Thanh mặc đồ giản dị, đến trước cửa chính của Tiết gia. Khắp nơi đều có người hầu kẻ hạ, mọi thứ đều ở đây đều đáng giá ngàn vàng, có mơ cô cũng không nghĩ là bản thân mình có thể với đến được - tạm thời cứ ngồi đây (quản gia gọi Thanh Thanh vào) - vâng (Thanh Thanh cúi đầu) Người cô bỗng dưng run lên lẩy bẩy, cố gắng kiềm nén lại. Cô nghe tiếng bước chân đang tiến đến phía mình, bóng của người đó nhìn rất uy nghiêm, thoang thoát - cô này là ai? (một tiếng nói lạnh lùng cất lên) - thưa thiếu gia, đây là Thiết Thanh Thanh mà phu nhân đã nói với ngài -..... (Thanh Thanh không nói điều gì, chỉ im lặng) Hai chân người đó vắt chéo, bộ âu phục màu đen, có cả áo khoác bên ngoài, nhìn oai phong, lẫm liệt lắm - lui ra trước đi, ta có việc cần hỏi cô này (ra lệnh) Lúc này đây, không gian tuy rộng lớn nhưng không khí xung quanh lại đặc quánh hơn, cảm giác khó thở mỗi lúc một dồn dập Thanh Thanh. Tiết Hải chống tay lên gối 2 tay đan vào nhau. Hỏi Thanh Thanh bằng ngữ điệu lạnh lùng… Tiết Hải nhìn Thanh Thanh ngủ ngon, lòng cảm thấy nhẹ nhõm và an tâm hơn. Hắn tiến lại gần, sờ nhẹ lên bờ má, cánh môi rồi nhẹ nhàng hôn phớt lên mái tóc- không hiểu sao, em lại chiếm vị trí quan trọng trong ta như vậy! (tự nói với chính mình)Người Thanh Thanh hơi run lên, 2 mắt thim thiếp, thấy có bóng người đang kề cạnh, cô mắt nhắm mắt mở cố gượng dậy. Hóa là ra hắn! - cô thầm nghĩ, sao giờ này hắn lại ở đây? mình đã ngủ bao lâu rồi? - ta làm cô thức giấc ? (mắt vẫn không rời)- (lắc đầu) tôi ngủ cũng đủ giấc rồi...Mặt hắn có vẻ như không hài lòng với cách trả lời của cô vừa nãy, môi hơi cong lên, chân máy nhíu sát lại- không được, nằm yên đó, ta sẽ ngủ cùng cô....Chuyện điên rồ gì đang xảy ra nữa vậy? Ngang nhiên hắn dám đưa ra lời đề nghị vớ vẩn này, không được phải nhanh chân ngăn chặn lại...- không được.... tôi.... (nghĩ lý do)... hôm nay tôi... (khó nói) .... tôi đến ngày "đèn đỏ".... Dường như nói những lời này với hắn, thật chất không hay cho lắm, hắn vờ đi không nghe thấy, nằm ngay cạnh và ôm xiết cô vào lòng. Đúng! đây là mùi hương mà hắn đang cần đây!- chỉ nằm cạnh thôi, ta chẳng làm gì cô cả!- thiếu gia..... (thật tình không gì có thể ngăn tên này lại được)- suỵt (đưa ngón tay thon dài đặt lên môi Thanh Thanh) cô không ngủ, thì nằm đây cho ta ngủ.... (rồi thiếp đi lúc nào không hay)Thanh Thanh nhìn chầm chậm những nét anh tuấn trên khuôn mặt nam tính này, không chỗ này mà chê được... Từng đường nét đều hoàn mỹ, tuyệt hảo. Cô lấy tay mình xoa nhè nhẹ lên mái tóc người đàn ông đang ôm chặt cô, lòng cảm giác như đang được che chở, bình yên vô cùng--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Sáng nay phu nhân từ Đức trở về sau chuyến công tác, bà háo hức đi vào trong gọi Thanh Thanh xuống khoe những chiến lợi phẩm mà bà đạt được- này con nhìn xem, ta có gì cho con đây (phu nhân mang ra những bộ váy mà bà đã chọn lựa kĩ càng)- (Thanh Thanh lau tay sạch sẽ vì đang làm vườn) ... cái gì vậy phu nhân?- cái con bé khờ này.... dù sao thì (ngó nghiêng, thì thầm với Thanh Thanh) con cũng là con dâu nhà này, ta nghĩ kỉ rồi, ta phải làm gì đó thật nhiều cho con mới đúng- dạ? (Thanh Thanh vô cùng bất ngờ khi nghe nhửng lời phu nhân nói) "con dâu"? ....Đang trong tình huống gây cấn, Tiết Hải xuất hiện với hình ảnh siêu ngầu, tay bỏ vào túi, dựa vào ghế - đúng! có gì sai?Thấy con trai mình đã nói vậy, phu nhân được hứng tiếp lời- vậy là mẹ sắp có cháu bồng rồi... đây là quà cho 2 đứa, nhớ là làm gì cũng "từ tốn" thôi, kẻo mất sức rồi không làm việc hiệu quả

Tiết Hải nhìn Thanh Thanh ngủ ngon, lòng cảm thấy nhẹ nhõm và an tâm hơn. Hắn tiến lại gần, sờ nhẹ lên bờ má, cánh môi rồi nhẹ nhàng hôn phớt lên mái tóc

- không hiểu sao, em lại chiếm vị trí quan trọng trong ta như vậy! (tự nói với chính mình)

Người Thanh Thanh hơi run lên, 2 mắt thim thiếp, thấy có bóng người đang kề cạnh, cô mắt nhắm mắt mở cố gượng dậy. Hóa là ra hắn! - cô thầm nghĩ, sao giờ này hắn lại ở đây? mình đã ngủ bao lâu rồi? 

- ta làm cô thức giấc ? (mắt vẫn không rời)

- (lắc đầu) tôi ngủ cũng đủ giấc rồi...

Mặt hắn có vẻ như không hài lòng với cách trả lời của cô vừa nãy, môi hơi cong lên, chân máy nhíu sát lại

- không được, nằm yên đó, ta sẽ ngủ cùng cô....

Chuyện điên rồ gì đang xảy ra nữa vậy? Ngang nhiên hắn dám đưa ra lời đề nghị vớ vẩn này, không được phải nhanh chân ngăn chặn lại...

- không được.... tôi.... (nghĩ lý do)... hôm nay tôi... (khó nói) .... tôi đến ngày "đèn đỏ".... 

Dường như nói những lời này với hắn, thật chất không hay cho lắm, hắn vờ đi không nghe thấy, nằm ngay cạnh và ôm xiết cô vào lòng. Đúng! đây là mùi hương mà hắn đang cần đây!

- chỉ nằm cạnh thôi, ta chẳng làm gì cô cả!

- thiếu gia..... (thật tình không gì có thể ngăn tên này lại được)

- suỵt (đưa ngón tay thon dài đặt lên môi Thanh Thanh) cô không ngủ, thì nằm đây cho ta ngủ.... (rồi thiếp đi lúc nào không hay)

Thanh Thanh nhìn chầm chậm những nét anh tuấn trên khuôn mặt nam tính này, không chỗ này mà chê được... Từng đường nét đều hoàn mỹ, tuyệt hảo. Cô lấy tay mình xoa nhè nhẹ lên mái tóc người đàn ông đang ôm chặt cô, lòng cảm giác như đang được che chở, bình yên vô cùng

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Sáng nay phu nhân từ Đức trở về sau chuyến công tác, bà háo hức đi vào trong gọi Thanh Thanh xuống khoe những chiến lợi phẩm mà bà đạt được

- này con nhìn xem, ta có gì cho con đây (phu nhân mang ra những bộ váy mà bà đã chọn lựa kĩ càng)

- (Thanh Thanh lau tay sạch sẽ vì đang làm vườn) ... cái gì vậy phu nhân?

- cái con bé khờ này.... dù sao thì (ngó nghiêng, thì thầm với Thanh Thanh) con cũng là con dâu nhà này, ta nghĩ kỉ rồi, ta phải làm gì đó thật nhiều cho con mới đúng

- dạ? (Thanh Thanh vô cùng bất ngờ khi nghe nhửng lời phu nhân nói) "con dâu"? ....

Đang trong tình huống gây cấn, Tiết Hải xuất hiện với hình ảnh siêu ngầu, tay bỏ vào túi, dựa vào ghế 

- đúng! có gì sai?

Thấy con trai mình đã nói vậy, phu nhân được hứng tiếp lời

- vậy là mẹ sắp có cháu bồng rồi... đây là quà cho 2 đứa, nhớ là làm gì cũng "từ tốn" thôi, kẻo mất sức rồi không làm việc hiệu quả

10 Ngàn Vạn! Không Trả Hãy Làm Vợ TôiTác giả: Hảo Diệp ÂnTruyện Ngôn TìnhThiết Thanh Thanh mặc đồ giản dị, đến trước cửa chính của Tiết gia. Khắp nơi đều có người hầu kẻ hạ, mọi thứ đều ở đây đều đáng giá ngàn vàng, có mơ cô cũng không nghĩ là bản thân mình có thể với đến được - tạm thời cứ ngồi đây (quản gia gọi Thanh Thanh vào) - vâng (Thanh Thanh cúi đầu) Người cô bỗng dưng run lên lẩy bẩy, cố gắng kiềm nén lại. Cô nghe tiếng bước chân đang tiến đến phía mình, bóng của người đó nhìn rất uy nghiêm, thoang thoát - cô này là ai? (một tiếng nói lạnh lùng cất lên) - thưa thiếu gia, đây là Thiết Thanh Thanh mà phu nhân đã nói với ngài -..... (Thanh Thanh không nói điều gì, chỉ im lặng) Hai chân người đó vắt chéo, bộ âu phục màu đen, có cả áo khoác bên ngoài, nhìn oai phong, lẫm liệt lắm - lui ra trước đi, ta có việc cần hỏi cô này (ra lệnh) Lúc này đây, không gian tuy rộng lớn nhưng không khí xung quanh lại đặc quánh hơn, cảm giác khó thở mỗi lúc một dồn dập Thanh Thanh. Tiết Hải chống tay lên gối 2 tay đan vào nhau. Hỏi Thanh Thanh bằng ngữ điệu lạnh lùng… Tiết Hải nhìn Thanh Thanh ngủ ngon, lòng cảm thấy nhẹ nhõm và an tâm hơn. Hắn tiến lại gần, sờ nhẹ lên bờ má, cánh môi rồi nhẹ nhàng hôn phớt lên mái tóc- không hiểu sao, em lại chiếm vị trí quan trọng trong ta như vậy! (tự nói với chính mình)Người Thanh Thanh hơi run lên, 2 mắt thim thiếp, thấy có bóng người đang kề cạnh, cô mắt nhắm mắt mở cố gượng dậy. Hóa là ra hắn! - cô thầm nghĩ, sao giờ này hắn lại ở đây? mình đã ngủ bao lâu rồi? - ta làm cô thức giấc ? (mắt vẫn không rời)- (lắc đầu) tôi ngủ cũng đủ giấc rồi...Mặt hắn có vẻ như không hài lòng với cách trả lời của cô vừa nãy, môi hơi cong lên, chân máy nhíu sát lại- không được, nằm yên đó, ta sẽ ngủ cùng cô....Chuyện điên rồ gì đang xảy ra nữa vậy? Ngang nhiên hắn dám đưa ra lời đề nghị vớ vẩn này, không được phải nhanh chân ngăn chặn lại...- không được.... tôi.... (nghĩ lý do)... hôm nay tôi... (khó nói) .... tôi đến ngày "đèn đỏ".... Dường như nói những lời này với hắn, thật chất không hay cho lắm, hắn vờ đi không nghe thấy, nằm ngay cạnh và ôm xiết cô vào lòng. Đúng! đây là mùi hương mà hắn đang cần đây!- chỉ nằm cạnh thôi, ta chẳng làm gì cô cả!- thiếu gia..... (thật tình không gì có thể ngăn tên này lại được)- suỵt (đưa ngón tay thon dài đặt lên môi Thanh Thanh) cô không ngủ, thì nằm đây cho ta ngủ.... (rồi thiếp đi lúc nào không hay)Thanh Thanh nhìn chầm chậm những nét anh tuấn trên khuôn mặt nam tính này, không chỗ này mà chê được... Từng đường nét đều hoàn mỹ, tuyệt hảo. Cô lấy tay mình xoa nhè nhẹ lên mái tóc người đàn ông đang ôm chặt cô, lòng cảm giác như đang được che chở, bình yên vô cùng--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Sáng nay phu nhân từ Đức trở về sau chuyến công tác, bà háo hức đi vào trong gọi Thanh Thanh xuống khoe những chiến lợi phẩm mà bà đạt được- này con nhìn xem, ta có gì cho con đây (phu nhân mang ra những bộ váy mà bà đã chọn lựa kĩ càng)- (Thanh Thanh lau tay sạch sẽ vì đang làm vườn) ... cái gì vậy phu nhân?- cái con bé khờ này.... dù sao thì (ngó nghiêng, thì thầm với Thanh Thanh) con cũng là con dâu nhà này, ta nghĩ kỉ rồi, ta phải làm gì đó thật nhiều cho con mới đúng- dạ? (Thanh Thanh vô cùng bất ngờ khi nghe nhửng lời phu nhân nói) "con dâu"? ....Đang trong tình huống gây cấn, Tiết Hải xuất hiện với hình ảnh siêu ngầu, tay bỏ vào túi, dựa vào ghế - đúng! có gì sai?Thấy con trai mình đã nói vậy, phu nhân được hứng tiếp lời- vậy là mẹ sắp có cháu bồng rồi... đây là quà cho 2 đứa, nhớ là làm gì cũng "từ tốn" thôi, kẻo mất sức rồi không làm việc hiệu quả

Chương 13: DÀNH CHO EM (2)