Ba năm trước. “Cái gì? Cậu vẫn còn là trai tân á? Xin người! Cậu sắp đến 21 tuổi rồi mà vẫn còn là trai tân? Nói ra chỉ tổ làm mất mặt khoa của chúng ta đó!” Khuôn mặt của Lục Dịch Phi đỏ bừng mà nhìn các bạn cùng khoa của mình. Hiện trường có cả nam lẫn nữ, ánh mắt của tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn cậu như một loài sinh vật quý hiếm sắp tuyệt chủng, bầu không khí cực kỳ xấu hổ. Đúng là không nên chơi trò thật hay thách này! Chẳng qua chỉ được yêu cầu trả lời câu hỏi một cách trung thực thôi mà đáp án lại như khơi dậy ngàn con sóng. “Đúng vậy đó! Cậu còn là gay nữa. Sao gay có thể đơn thuần hơn mấy cậu trai thẳng kia được chứ?” “Nhóc Lục, cậu lớn lên xinh như vậy mà cũng không có bạn trai thì thực sự hơi phi lý. Thằng Liêu xấu xí kia còn khoe ra cả bạn gái nữa rồi kia kìa!” Mọi người ríu ra ríu rít bàn tán về chủ để riêng tư của Lục Dịch Phi, điều này càng làm cho cậu khó xử hơn. Thân là một chàng gay với dáng dấp ưa nhìn, 20 tuổi vẫn chưa lên người với ai, vốn là chuyện rất mất…

Chương 3

Sau Khi Chia Tay, Ex Bị Bệnh Trầm Cảm, Trách Tôi Chắc?Tác giả: Nặc Danh Thanh Hoa NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănBa năm trước. “Cái gì? Cậu vẫn còn là trai tân á? Xin người! Cậu sắp đến 21 tuổi rồi mà vẫn còn là trai tân? Nói ra chỉ tổ làm mất mặt khoa của chúng ta đó!” Khuôn mặt của Lục Dịch Phi đỏ bừng mà nhìn các bạn cùng khoa của mình. Hiện trường có cả nam lẫn nữ, ánh mắt của tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn cậu như một loài sinh vật quý hiếm sắp tuyệt chủng, bầu không khí cực kỳ xấu hổ. Đúng là không nên chơi trò thật hay thách này! Chẳng qua chỉ được yêu cầu trả lời câu hỏi một cách trung thực thôi mà đáp án lại như khơi dậy ngàn con sóng. “Đúng vậy đó! Cậu còn là gay nữa. Sao gay có thể đơn thuần hơn mấy cậu trai thẳng kia được chứ?” “Nhóc Lục, cậu lớn lên xinh như vậy mà cũng không có bạn trai thì thực sự hơi phi lý. Thằng Liêu xấu xí kia còn khoe ra cả bạn gái nữa rồi kia kìa!” Mọi người ríu ra ríu rít bàn tán về chủ để riêng tư của Lục Dịch Phi, điều này càng làm cho cậu khó xử hơn. Thân là một chàng gay với dáng dấp ưa nhìn, 20 tuổi vẫn chưa lên người với ai, vốn là chuyện rất mất… Sau đó, Lục Dịch Phi bi thương nhận ra rằng, áo khoác của cậu, túi của cậu, ví tiền của cậu, thậm chí cả điện thoại của cậu cũng không ở bên người.May mắn, người bạn giường của Lục Dịch Phi là một người dịu dàng tốt bụng. Anh chu đáo cho Lục Dịch Phi mượn điện thoại của mình để sử dụng, còn ứng trước tất cả số tiền thuê phòng, sau đó còn kiên nhẫn chờ đợi Lục Dịch Phi tốn khoảng hơn một giờ để tắm rửa xong xuôi, anh ấy còn tự lái xe đưa Lục Dịch Phi về trường học.“Này! Tối hôm qua anh uống rượu không sao à?” Lục Dịch Phi còn bần thần lo lắng hỏi bạn giường về vấn đề lái xe sau khi uống rượu.“Không sao. Tôi không uống rượu.” Bạn giường thẳng thắn đáp.Nói như vậy thì chỉ có mình cậu uống say, làm ra nhiều chuyện ngu ngục như vậy… Lục Dịch Phi rất muốn đào cái lỗ để chui vào.Trên đường đi, bạn giường nói cho Lục Dịch Phi, tên của anh là Trần Mật, gần đây mới du học từ nước ngoài về, nói ra tên trường mình đã học. Song Lục Dịch Phi không hề biết rằng đó là một ngôi trường cực kỳ danh giá, cậu cũng không biết là Trần Mật đang khoe khoang trình độ học vấn để cua cậu.Đến trường học, Lục Dịch Phi nhận lại đồ cá nhân của mình từ người bạn, cậu đi đến máy ATM để rút tiền. Nhắc đến bạn giường, người ấy lại có thể thuê phòng ở khách sạn 5 sao, cực cực kỳ đắt, tiền mồ hôi nước mắt hơn nửa tháng cậu vất vả kiếm được lập tức biến mất, đúng là đau lòng quá đi. Dường như thấy được vẻ mặt đau đớn không nỡ chia xa với chủ tịch Mao của Lục Dịch Phi, Trần Mật lại thể hiện rằng mình không thiếu tiền một lần nữa, cậu không đưa cũng không sao.Lục Dịch Phi tất nhiên không muốn nợ ơn người khác, vẻ mặt của cậu như bị xẻo một miếng thịt mà đưa tiền cho Trần Mật.Nhìn thấy sắc mặt ủ rũ của Lục Dịch Phi, Trần Mật trêu ghẹo nói: “Vậy thì thế này. Lần sau cậu cứ đến thẳng nhà của tôi đi, như thế thì không cần trả tiền phòng nữa.”Lục Dịch Phi như được tiếp thêm sức sống. Cậu thật sự rất rất hứng thú với người bạn tình này, dù sao Trần Mật vừa chu đáo vừa khôi ngô, ham muốn làm tình với anh rất mãnh liệt, với cả cậu vẫn không có ấn tượng gì với đêm đầu tiên. Cậu rất mong ngóng có thể làm lần thứ hai, nếu có lần sau thì thật tuyệt, cảm ơn trời đất, lại còn không cần trả tiền thuê phòng, không có gánh nặng kinh tế đè trên vai.Lục Dịch Phi bị Trần Mật lừa về nhà như vậy, dần dần càng ngày càng hẹn nhau nhiều hơn, cuối cùng, cả hai cũng thuận nước đẩy thuyền, chính thức quen nhau. Đợi đến khi Lục Dịch Phi tốt nghiệp đại học, cả hai sẽ bắt đầu cuộc sống ở chung ngọt ngào…

Sau đó, Lục Dịch Phi bi thương nhận ra rằng, áo khoác của cậu, túi của cậu, ví tiền của cậu, thậm chí cả điện thoại của cậu cũng không ở bên người.

May mắn, người bạn giường của Lục Dịch Phi là một người dịu dàng tốt bụng. Anh chu đáo cho Lục Dịch Phi mượn điện thoại của mình để sử dụng, còn ứng trước tất cả số tiền thuê phòng, sau đó còn kiên nhẫn chờ đợi Lục Dịch Phi tốn khoảng hơn một giờ để tắm rửa xong xuôi, anh ấy còn tự lái xe đưa Lục Dịch Phi về trường học.

“Này! Tối hôm qua anh uống rượu không sao à?” Lục Dịch Phi còn bần thần lo lắng hỏi bạn giường về vấn đề lái xe sau khi uống rượu.

“Không sao. Tôi không uống rượu.” Bạn giường thẳng thắn đáp.

Nói như vậy thì chỉ có mình cậu uống say, làm ra nhiều chuyện ngu ngục như vậy… Lục Dịch Phi rất muốn đào cái lỗ để chui vào.

Trên đường đi, bạn giường nói cho Lục Dịch Phi, tên của anh là Trần Mật, gần đây mới du học từ nước ngoài về, nói ra tên trường mình đã học. Song Lục Dịch Phi không hề biết rằng đó là một ngôi trường cực kỳ danh giá, cậu cũng không biết là Trần Mật đang khoe khoang trình độ học vấn để cua cậu.

Đến trường học, Lục Dịch Phi nhận lại đồ cá nhân của mình từ người bạn, cậu đi đến máy ATM để rút tiền. Nhắc đến bạn giường, người ấy lại có thể thuê phòng ở khách sạn 5 sao, cực cực kỳ đắt, tiền mồ hôi nước mắt hơn nửa tháng cậu vất vả kiếm được lập tức biến mất, đúng là đau lòng quá đi. Dường như thấy được vẻ mặt đau đớn không nỡ chia xa với chủ tịch Mao của Lục Dịch Phi, Trần Mật lại thể hiện rằng mình không thiếu tiền một lần nữa, cậu không đưa cũng không sao.

Lục Dịch Phi tất nhiên không muốn nợ ơn người khác, vẻ mặt của cậu như bị xẻo một miếng thịt mà đưa tiền cho Trần Mật.

Nhìn thấy sắc mặt ủ rũ của Lục Dịch Phi, Trần Mật trêu ghẹo nói: “Vậy thì thế này. Lần sau cậu cứ đến thẳng nhà của tôi đi, như thế thì không cần trả tiền phòng nữa.”

Lục Dịch Phi như được tiếp thêm sức sống. Cậu thật sự rất rất hứng thú với người bạn tình này, dù sao Trần Mật vừa chu đáo vừa khôi ngô, ham muốn làm tình với anh rất mãnh liệt, với cả cậu vẫn không có ấn tượng gì với đêm đầu tiên. Cậu rất mong ngóng có thể làm lần thứ hai, nếu có lần sau thì thật tuyệt, cảm ơn trời đất, lại còn không cần trả tiền thuê phòng, không có gánh nặng kinh tế đè trên vai.

Lục Dịch Phi bị Trần Mật lừa về nhà như vậy, dần dần càng ngày càng hẹn nhau nhiều hơn, cuối cùng, cả hai cũng thuận nước đẩy thuyền, chính thức quen nhau. Đợi đến khi Lục Dịch Phi tốt nghiệp đại học, cả hai sẽ bắt đầu cuộc sống ở chung ngọt ngào…

Sau Khi Chia Tay, Ex Bị Bệnh Trầm Cảm, Trách Tôi Chắc?Tác giả: Nặc Danh Thanh Hoa NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănBa năm trước. “Cái gì? Cậu vẫn còn là trai tân á? Xin người! Cậu sắp đến 21 tuổi rồi mà vẫn còn là trai tân? Nói ra chỉ tổ làm mất mặt khoa của chúng ta đó!” Khuôn mặt của Lục Dịch Phi đỏ bừng mà nhìn các bạn cùng khoa của mình. Hiện trường có cả nam lẫn nữ, ánh mắt của tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn cậu như một loài sinh vật quý hiếm sắp tuyệt chủng, bầu không khí cực kỳ xấu hổ. Đúng là không nên chơi trò thật hay thách này! Chẳng qua chỉ được yêu cầu trả lời câu hỏi một cách trung thực thôi mà đáp án lại như khơi dậy ngàn con sóng. “Đúng vậy đó! Cậu còn là gay nữa. Sao gay có thể đơn thuần hơn mấy cậu trai thẳng kia được chứ?” “Nhóc Lục, cậu lớn lên xinh như vậy mà cũng không có bạn trai thì thực sự hơi phi lý. Thằng Liêu xấu xí kia còn khoe ra cả bạn gái nữa rồi kia kìa!” Mọi người ríu ra ríu rít bàn tán về chủ để riêng tư của Lục Dịch Phi, điều này càng làm cho cậu khó xử hơn. Thân là một chàng gay với dáng dấp ưa nhìn, 20 tuổi vẫn chưa lên người với ai, vốn là chuyện rất mất… Sau đó, Lục Dịch Phi bi thương nhận ra rằng, áo khoác của cậu, túi của cậu, ví tiền của cậu, thậm chí cả điện thoại của cậu cũng không ở bên người.May mắn, người bạn giường của Lục Dịch Phi là một người dịu dàng tốt bụng. Anh chu đáo cho Lục Dịch Phi mượn điện thoại của mình để sử dụng, còn ứng trước tất cả số tiền thuê phòng, sau đó còn kiên nhẫn chờ đợi Lục Dịch Phi tốn khoảng hơn một giờ để tắm rửa xong xuôi, anh ấy còn tự lái xe đưa Lục Dịch Phi về trường học.“Này! Tối hôm qua anh uống rượu không sao à?” Lục Dịch Phi còn bần thần lo lắng hỏi bạn giường về vấn đề lái xe sau khi uống rượu.“Không sao. Tôi không uống rượu.” Bạn giường thẳng thắn đáp.Nói như vậy thì chỉ có mình cậu uống say, làm ra nhiều chuyện ngu ngục như vậy… Lục Dịch Phi rất muốn đào cái lỗ để chui vào.Trên đường đi, bạn giường nói cho Lục Dịch Phi, tên của anh là Trần Mật, gần đây mới du học từ nước ngoài về, nói ra tên trường mình đã học. Song Lục Dịch Phi không hề biết rằng đó là một ngôi trường cực kỳ danh giá, cậu cũng không biết là Trần Mật đang khoe khoang trình độ học vấn để cua cậu.Đến trường học, Lục Dịch Phi nhận lại đồ cá nhân của mình từ người bạn, cậu đi đến máy ATM để rút tiền. Nhắc đến bạn giường, người ấy lại có thể thuê phòng ở khách sạn 5 sao, cực cực kỳ đắt, tiền mồ hôi nước mắt hơn nửa tháng cậu vất vả kiếm được lập tức biến mất, đúng là đau lòng quá đi. Dường như thấy được vẻ mặt đau đớn không nỡ chia xa với chủ tịch Mao của Lục Dịch Phi, Trần Mật lại thể hiện rằng mình không thiếu tiền một lần nữa, cậu không đưa cũng không sao.Lục Dịch Phi tất nhiên không muốn nợ ơn người khác, vẻ mặt của cậu như bị xẻo một miếng thịt mà đưa tiền cho Trần Mật.Nhìn thấy sắc mặt ủ rũ của Lục Dịch Phi, Trần Mật trêu ghẹo nói: “Vậy thì thế này. Lần sau cậu cứ đến thẳng nhà của tôi đi, như thế thì không cần trả tiền phòng nữa.”Lục Dịch Phi như được tiếp thêm sức sống. Cậu thật sự rất rất hứng thú với người bạn tình này, dù sao Trần Mật vừa chu đáo vừa khôi ngô, ham muốn làm tình với anh rất mãnh liệt, với cả cậu vẫn không có ấn tượng gì với đêm đầu tiên. Cậu rất mong ngóng có thể làm lần thứ hai, nếu có lần sau thì thật tuyệt, cảm ơn trời đất, lại còn không cần trả tiền thuê phòng, không có gánh nặng kinh tế đè trên vai.Lục Dịch Phi bị Trần Mật lừa về nhà như vậy, dần dần càng ngày càng hẹn nhau nhiều hơn, cuối cùng, cả hai cũng thuận nước đẩy thuyền, chính thức quen nhau. Đợi đến khi Lục Dịch Phi tốt nghiệp đại học, cả hai sẽ bắt đầu cuộc sống ở chung ngọt ngào…

Chương 3